Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai
Chapter 50: Thật là một người kỳ lạ nhưng cũng có chút đáng yêu (1)

Vua sói mỏ cấp Ác Mộng không chỉ lớn hơn vua sói mỏ cấp bình thường một vòng.

Hạ Tuyết không cần dùng thuật Dò Thám cũng có thể biết được con quái này cực kỳ đáng sợ.

Lúc này, Khô Lâu chiến sĩ đã chạy đến trước mặt nó.

Vua sói mỏ liên tục tấn công Khô Lâu chiến sĩ còn chúng chỉ tiếp tục chạy chứ không hề phản công.

“Sao không phản công vậy.”

Hạ Tuyết ngạc nhiên trước sự chịu đựng của Khô Lâu chiến sĩ, đồng thời cũng cảm thấy kỳ lạ.

Lâm Mặc Ngữ chỉ huy Khô Lâu chiến sĩ: “Nhanh lên.”

Khi tất cả quái vật ở phía sau đều đã đuổi kịp đến thì đột nhiên có vài Khô Lâu chiến sĩ thi triển kỹ năng cùng một lúc.

Trong nháy mắt, chúng giết chết một con quái vật tinh nhuệ được cường hóa.

Sau đó, thi thể của con quái vật tinh nhuệ được cường hóa đó đã bị ném lên không trung.

Cùng lúc đó, Lâm Mặc Ngữ cũng giơ tay lên.

Thi Thể Bạo Liệt!

Nổ tung trên không!

Một tiếng ầm lớn vang lên, tiếng động khủng khiếp ấy khiến Hạ Tuyết giật mình một cái.

Kinh nghiệm tăng lên chóng mặt, các thông báo liên tục nhảy ra.

Gần như trong nháy mắt, kinh nghiệm của Hạ Tuyết đã tăng lên 30%.

Hạ Tuyết há hốc mồm, còn có thể đánh phó bản như vậy sao?

Đây là thao tác gì vậy?

Ầm!

Ầm!

Lại là những tiếng nổ lớn liên tiếp vang lên.

Con vua sói mỏ mà nàng cho là vô cùng đáng sợ kia đang rên rỉ rồi ngã xuống đất.

“Chết rồi.”

“Giết dễ dàng như vậy sao?”

Nàng còn nhớ rất rõ, khi ba người họ gặp vua sói mỏ ở độ khó bình thường, mỗi người đều được phân công nhiệm vụ.

Các loại chiến thuật, các loại phương pháp chiến đấu, đều phải được sắp xếp chu đáo rồi mới dám ra tay.

Sau hơn 20 phút chiến đấu, vất vả lắm bọn họ mới tiêu diệt được nó.

Bây giờ, trước mặt Lâm Mặc Ngữ, nó lại bị giết trong nháy mắt.

Toàn thân Hạ Tuyết tê cứng.

Nàng nhận ra đây không phải là độ khó bình thường, mà là phó bản cấp Ác Mộng.

Cùng một thủ lĩnh mà cấp Ác Mộng khó hơn cấp độ bình thường gấp mấy lần.

Thế nhưng trước mặt Lâm Mặc Ngữ, nó lại bị giết trong nháy mắt.

Cảm giác tê cứng từ chân lan lên đỉnh đầu, toàn thân Hạ Tuyết như bị điện giật đang không ngừng run rẩy.

Đây là đánh phó bản sao?

Đây giống như đi dạo trong vườn nhà mình vậy.

Lâm Mặc Ngữ không để ý đến vẻ mặt của nàng, vẫy tay: “Đi thôi.”

Khô Lâu chiến sĩ đã lao vào đường hầm, chạy xuống phía dưới mỏ.

Lúc này, Hạ Tuyết mới tỉnh táo lại, vội vàng đuổi theo.

“Ngươi toàn chơi phó bản cấp Ác Mộng một mình à?”

Thật khó để hỏi vấn đề này.

Nếu không tận mắt chứng kiến thì Hạ Tuyết sẽ không bao giờ tin.

Đừng nói là ai, ai mà tin được có người mới cấp mười mấy lại có thể chơi phó bản cấp Ác Mộng một mình chứ.

Nhìn chung trong lịch sử thì chưa có ai làm được điều đó.

Vẻ mặt Lâm Mặc Ngữ bình tĩnh: “Đúng vậy.”

Hạ Tuyết tiếp tục hỏi: “Bắt đầu từ cấp 10 à?”

“Đúng.”

Nhận được câu trả lời khẳng định từ miệng Lâm Mặc Ngữ.

Hạ Tuyết cuối cùng cũng hiểu tại sao Lâm Mặc Ngữ lên cấp nhanh như vậy.

Khi nàng vừa rời khỏi phó bản tân thủ, có lẽ Lâm Mặc Ngữ đã một mình đánh vào phó bản mỏ Tây Hải rồi.

Hơn nữa, còn là độ khó cấp Ác Mộng.

Nếu như không phải bị giới hạn bởi thời gian hồi chiêu, có lẽ bây giờ Lâm Mặc Ngữ đã lên cấp 20 rồi.

Hiệu suất này, nhanh quá đi mất.

Từ khi vào phó bản đến giờ cũng chỉ mới khoảng 10 phút, vậy mà đã sắp gặp boss cuối cùng.

Mà trước đây khi nàng đánh phó bản cấp độ bình thường cùng với người khác, ít nhất cũng phải mất hơn một tiếng mới đến được đây.

Vua Goblin khổng lồ toát ra khí thế áp đảo vô cùng mạnh mẽ.

Sau đó, Khô Lâu chiến sĩ cùng với một đoàn quái vật, sói dữ như ong bắp cày lao lên.

Cùng với hơn mười tiếng nổ vang trời, mọi thứ đều trở nên yên tĩnh.

Lâm Mặc Ngữ tỏa ra ánh hào quang lên cấp.

Lần thứ hai trải qua cảnh tượng như vậy, ngay cả Boss cuối cùng cũng bị giết ngay lập tức.

Toàn thân Hạ Tuyết đã hoàn toàn chết lặng.

Nàng thậm chí còn nghi ngờ vua Goblin có phải là con trai ruột của Lâm Mặc Ngữ hay không mà tới tặng không kinh nghiệm.

Nhìn thấy ánh sáng thăng cấp trên người Lâm Mặc Ngữ, nàng kêu lên: “Ngươi lại thăng cấp hả? Lên cấp 15 rồi sao?”

Lâm Mặc Ngữ ừ một tiếng, quả thật là cấp 15 rồi.

Vẻ mặt của Hạ Tuyết buồn bã, nàng ta vẫn còn thiếu 30% kinh nghiệm mới đạt cấp 13.

Lần này lại càng chênh lệch so với Lâm Mặc Ngữ rồi.

Thật sự không phục mà.

[Giết vua Goblin, kinh nghiệm +25000]

[Thu được vũ khí cấp đồng, Trường kiếm của vua Goblin.]

[Thu được tinh hạch của quái vật cấp thấp.]

Nhìn thấy tin tức gợi ý, Hạ Tuyết thở dài: “Đáng tiếc không phải pháp trượng.”

Lâm Mặc Ngữ hỏi: “Ngươi muốn pháp trượng à?”

Hạ Tuyết ừ một tiếng: “Đúng vậy, pháp trượng của Vua Goblin là vũ khí tốt nhất dành cho pháp sư trước cấp 20.”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương