Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai
Chapter 48: Ta dẫn ngươi đi đánh phó bản, ngươi không cần phải động tay

Ngược lại, đối với chức nghiệp chuyển vận như Hạ Tuyết, yêu cầu lại cao nhất.

Thấy Lâm Mặc Ngữ không nói gì, Hạ Tuyết tự nhủ: “Vì vậy, ta vẫn nên đánh phó bản bình thường thêm vài lần nữa, cấp 14 chắc chắn không có vấn đề gì, cố gắng một chút thì cũng có thể lên cấp 15.”

Lâm Mặc Ngữ nghe nàng nói thế, cuối cùng cũng lên tiếng hỏi: “Tại sao ngươi có thể bỏ qua thời gian hồi chiêu?”

Hạ Tuyết lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên: “Ngươi vậy mà không biết à.”

Sau đó, nàng đột nhiên cười khúc khích: “Ngươi thế mà lại không biết, hóa ra vẫn còn có chuyện ngươi không biết.”

Lâm Mặc Ngữ không nói gì, chỉ im lặng nhìn Hạ Tuyết.

Có gì buồn cười vậy?

Hắn cũng không phải là bách khoa toàn thư, có rất nhiều chuyện hắn không biết.

Hạ Tuyết dường như tìm đã được thú vui, cười gian xảo: “Nói vài lời ngon ngọt đi rồi ta sẽ nói cho ngươi biết.”

Lâm Mặc Ngữ quay đầu, nhắm mắt lại.

Không muốn nói thì thôi, bảo hắn nói lời ngon ngọt, không thể nào.

Thấy bộ dạng của Lâm Mặc Ngữ như thế, Hạ Tuyết lập tức mất hứng.

“Đúng là một kẻ ngốc, đến cả đùa cũng không biết.”

“Người ta nói pháp sư đều rất linh hoạt, sao ngươi lại cứng nhắc như vậy?”

“Thật sự nghi ngờ ngươi là pháp sư giả.”

“Người ta sẽ nói cho ngươi biết, đó là vì ta đã dùng bùa Hồi Chiêu.”

Dựa vào trí nhớ, Lâm Mặc Ngữ suy nghĩ về thông tin của bùa Hồi Chiêu, phát hiện bản thân ra không có kiến thức nào về nó cả.

Thậm chí còn không biết bùa Hồi Chiêu là cái gì.

Ở trường học, hắn chưa bao giờ được học về nó.

Hạ Tuyết nói: “Bùa Hồi Chiêu cấp thấp có thể loại bỏ được thời gian hồi chiêu của phó bản, cho phép ngươi vào phó bản liên tục.”

Nói xong, Hạ Tuyết lấy ra một đồ vật nhỏ bằng lòng bàn tay, đưa đến trước mặt Lâm Mặc Ngữ: “Chính là thứ này.”

Bùa Hồi Chiêu nhìn sơ qua thì trông giống như viên ngọc, bề mặt tỏa ra ánh sáng lấp lánh, trên đó khắc đầy các ký hiệu huyền bí khó hiểu.

Đến cả đầu ngón tay cũng tỏa ra ánh sáng nhạt.

Dưới thuật Dò Thám, Lâm Mặc Ngữ đã nhận được quyển trục thông tin.

[Bùa Hồi Chiêu sơ cấp]

[Số lần sử dụng: 7/10]

[Giới thiệu: Có thể loại bỏ thời gian hồi chiêu của phó bản, chỉ có hiệu quả với phó bản từ cấp 20 trở xuống.]

Thì ra còn có thứ này.

Lâm Mặc Ngữ cảm thấy mình thật sự rất lạc hậu.

Hạ Tuyết nói: “Nhờ dùng cái bùa Hồi Chiêu này ta mới có thể vào phó bản liên tục như thế, bây giờ ngươi đã hiểu chưa.”

Nếu như có thứ này, hắn có thể đánh phó bản liên tục, cấp bậc cũng sẽ tăng lên nhanh chóng.

Lâm Mặc Ngữ nhỏ giọng hỏi: “Thứ này, đắt không?”

Hạ Tuyết nói: “Ta cũng không biết nữa, cha cho ta, bảo ta dùng.”

“Nhưng chắc là rất đắt, lúc đó nhìn vẻ mặt cha ta dường như có hơi đau lòng.”

Gia đình Hạ Tuyết rất giàu có, điều kiện gia đình rất tốt.

Nhà họ Hạ ở Tây Hải nổi tiếng khắp toàn bộ tỉnh Giang Ninh.

Đến nhà họ còn cảm thấy đắt, rõ ràng là thứ này rất có giá trị.

Sau khi phân tích một chút, Lâm Mặc Ngữ đã không còn ý định đi tìm một cái bùa Hồi Chiêu nữa.

Hạ Tuyết nói: “Còn hai ngày nữa, ta sẽ dùng hết 7 lần đặt lại thời gian hồi chiêu của phó bản.”

“Thêm thời gian hồi chiêu của ta, ít nhất ta còn phải đánh thêm 9 lần phó bản nữa, thế thì đảm bảo rằng ta có thể lên được cấp 15.”

“Trời ơi, bản tiểu thư sẽ mệt chết mất.”

Vẻ mặt Hạ Tuyết tràn đầy lo lắng, nhìn qua thì như đã lấy lại được một phần dáng vẻ của độ tuổi này.

Không còn là tiểu thư kiêu căng như trước nữa.

Lâm Mặc Ngữ suy nghĩ một chút: “Ta có thể dẫn ngươi đi đánh phó bản, đảm bảo ngươi có thể lên cấp 15 mà ngươi cũng chẳng cần phải động tay.”

Mắt Hạ Tuyết sáng lên, sao nàng lại quên mất, bên cạnh mình còn có một kẻ có thể chơi một mình trong phó bản.

Nếu đi đánh phó bản cùng Lâm Mặc Ngữ, nàng không cần phải động tay.

Hơn nữa, khi hai người đánh cùng nhau, kinh nghiệm sẽ nhiều hơn ba người.

Không cần phải mệt mỏi, kinh nghiệm lại nhiều, đây là chuyện vô cùng tốt.

Vấn đề duy nhất là, vậy thì sẽ không thể đuổi kịp tên này về cấp bậc được.

Nhưng nếu không đi đánh cùng hắn, liệu có thể đuổi kịp không?

Hạ Tuyết không chắc chắn.

Sau khi suy nghĩ, Hạ Tuyết đã đưa ra quyết định.

Tạm thời không thể đuổi kịp về cấp bậc thì thôi vậy, trước tiên phải đảm bảo có thể vào học viện Hạ Kinh đã.

Dù sao con đường chức nghiệp cũng mới chỉ bắt đầu, tương lai còn dài, sớm muộn gì cũng có ngày đuổi kịp.

“Được, ta đồng ý. Ngươi dẫn ta đi đánh phó bản, ta sẽ chia bùa Hồi Chiêu cho ngươi dùng cùng.”

Lâm Mặc Ngữ biết Hạ Tuyết chắc chắn sẽ đồng ý, chỉ cần không quá ngu ngốc thì sẽ không từ chối.

Như vậy, hắn cũng có thể đánh phó bản thêm vài lần nữa.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương