Toàn Chức Nghệ Thuật Gia (Dịch)
Chương 318: Sóng Gió Nổi Lên

Đương nhiên ngoại trừ những bình luận khích lệ của fan thì vẫn có rất nhiều bình luận đến từ người Sở tỉnh, tuy không phải công kích cá nhân nhưng ít nhiều đều có vẻ không phục, lại thêm trước giờ Tiện Ngư không thích khống chế bình luận của fan nên nơi này bắt đầu xuất hiện các bình luận bóng gió.

“Tiểu khúc phụ Tần tỉnh lợi hại lắm sao?”

“Khuyên ngươi nên từ bỏ mùa giải âm nhạc tháng 2 đi.”

“Sở tỉnh chúng ta sẽ phái ra ba vị khúc phụ, muốn đấu thì cũng phải là khúc phụ của Tần tỉnh đấu. Tiểu khúc phụ đừng nên tham gia náo nhiệt làm gì, an tâm làm phim điện ảnh của ngươi đi.”

“Ngươi rốt cuộc là người làm nhạc hay người làm phim thế?”

“Vị tiểu khúc phụ này rõ ràng là muốn cọ nhiệt độ. Các ngươi sao lại thật sự mong chờ vào hắn như thế? Trọng tâm của hắn đều đặt vào điện ảnh mà, thậm chí trước đó hắn còn chẳng buồn đáp lại khi cuộc chiến âm nhạc Tần Sở nổ ra.”

“Ngày 1 tháng 2 sao, chậc chậc.”

“Đây mới là điểm thông minh của người này, đến lúc đó nếu vị trí xếp hạng quá thấp, hắn vẫn có thể đổ lỗi cho ca khúc vì sáng tác theo chủ đề điện ảnh nên không đủ hấp dẫn. Ta để bình luận của mình ở đây, hoan nghênh các ngươi tới vả mặt ta.”

Việc Tiện Ngư cọ nhiệt độ ai ai cũng nhìn thấy được, trong lúc nhất thời khu bình luận của Tiện Ngư trở thành điểm giao chiến giữa cư dân mạng hai tỉnh Tần Sở.

Mà trong lúc đôi bên còn đang tranh phong, Tinh Mang đột nhiên tuyên bố Dương Chung Minh rời khỏi mùa giải âm nhạc tháng 2. Tin tức này được đăng bằng tài khoản công ty đã chứng minh việc này là thật.

“Dương phụ sao lại không làm nữa?”

“Dương phụ đừng buông tay như vậy chứ!”

“Khúc phụ Tần tỉnh bỏ chạy rồi sao?”

“Ha ha ha, Dương Chung Minh không phải được xưng tụng là một trong những khúc phụ mạnh nhất Tần tỉnh sao? Chưa chiến mà đã sợ rồi? Khoảng thời gian trước vừa mới tuyên bố sẽ ra tay vậy mà bây giờ đột nhiên rút lui, đây là chủ động nhận thua?”



“Dương phụ làm sao thế nhỉ?”

“Dương phụ không ra tay nhất định là có lý do.”

“Đừng nghe lời đám người Sở tỉnh nói bậy, Dương phụ là vị khúc phụ duy nhất chỉ cần ra tay là sẽ giành được vị trí hạng nhất bảng xếp hạng 100% đó!”

Có lẽ vì cuộc tranh cãi đã đi quá xa, có thể làm ảnh hưởng đến hình tượng của Dương Chung Minh nên bên phía Tinh Mang lập tức đáp lại:

“Tháng 2 Tinh Mang đã có Tiện Ngư lão sư ra tay. Sau khi Dương phụ nghe xong bản nhạc mới của Tiện Ngư lão sư đã nói là không cần hắn ra tay, tiểu khúc phụ của chúng ta đã đủ để giải quyết mọi việc. Đến tháng 3 Dương phụ mới chính thức tham gia, việc nên tới cũng sẽ tới thôi.”

Lời này là để ngăn chặn miệng của người ngoài.

Cuộc chiến âm nhạc của Tần Sở có thể sẽ kéo dài trong một khoảng thời gian, Dương Chung Minh lựa chọn ra tay trong tháng 3 thì không thành vấn đề, chỉ là điều này lại khiến mọi người dồn ánh mắt về phía Tiện Ngư.

“Dương phụ có lòng tin với Tiện Ngư lão sư như vậy?”

Đừng nói tới người Sở tỉnh, ngay cả các nhạc sĩ của Tần tỉnh cũng bị bất ngờ trước tin tức này. Nhưng điều này lại khiến mọi người càng thêm mong chờ vào Andhadhun. Có thể nói bộ phim này đã cọ nhiệt độ đến tối đa.

Làm tốt, phim này sẽ cháy vé!

Làm không tốt, Tiện Ngư sẽ bị nước miếng của mọi người đè chết!

Có thể nói trên Lam Tinh chưa từng có bộ phim nào được như Andhadhun, chỉ dùng chi phí 10 triệu đã đạt được hiệu quả tuyên truyền rộng khắp cỡ này, trong khi người khác muốn được như vậy thì phải tốn một con số khổng lồ để làm quảng cáo.

Đừng nói giới âm nhạc, ngay cả giới điện ảnh truyền hình cũng phải ngơ ngác.

Tiện Ngư này quá tà dị rồi, lần trước làm bộ Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương chỉ chiếu trên internet đã vượt mặt toàn bộ các phim điện ảnh chiếu rạp, lần này lại dùng chi phí siêu thấp để tạo ra hiệu quả tuyên truyền tối đa!



Ngay cả một số công ty chế tác điện ảnh nổi tiếng tốn hao mấy triệu tiền quảng cáo cũng không đạt được hiệu quả tốt như Andhadhun.

Nhưng mà…

Hắn chơi lớn như vậy không sợ đến lúc xảy ra vấn đề thì không thể dọn dẹp sao? Thứ này làm không tốt có thể khiến Tiện Ngư thân bại danh liệt. Dù nhân duyên của Tiện Ngư từ trước đến nay đều rất tốt nhưng nếu không cẩn thận thì hắn cũng có thể lâm vào cảnh bất lợi.

Đừng nói là nhân sĩ trong nghề, ngay cả các fan hâm mộ cũng phải lau mồ hôi thay cho Tiện Ngư. Trong nhóm fan club của Tiện Ngư cũng đang nghị luận rất nhiều về Andhadhun.

“Cảm giác lần này chơi lớn rồi.”

“Ngư phụ thật ra đâu cần phải cọ nhiệt độ làm gì, bên phía người Sở tỉnh có khúc phụ ra tay, tuy là Ngư phụ có khả năng thắng được khúc phụ nhưng nếu lần này xui xẻo bị trấn áp thì danh tiếng của Ngư phụ sẽ bị tuột xuống rất thê thảm!”

“Mịa nó, thật là lo lắng nha.”

“Chẳng lẽ được chú ý thì không tốt sao?” Có người không hiểu được lời nói này.

Rất nhanh trong nhóm đã có người giải thích: “Không phải nói được chú ý là không tốt, chỉ là bây giờ Ngư phụ bị đẩy lên cao, nếu nói năng lực cực hạn của Ngư phụ là 90 điểm thì tác phẩm lần này nhất định phải đạt được 95 điểm mới có thể khiến người ta tâm phục khẩu phục.”

Rất nhiều người nhìn ra điểm này. Nói một cách đơn giản thì Tiện Ngư vốn muốn cọ nhiệt độ, nào ngờ tạo thành nhiệt độ quá cao, nếu làm không tốt thì sẽ dẫn lửa thiêu thân khiến hắn gặp nguy hiểm.

“Đúng thật nhỉ.”

“Lần này cho dù Ngư phụ phát hành một bài như Mặt Trời Đỏ cũng vô dụng, nhất là sau khi Dương phụ tuyên bố rời khỏi cuộc chơi, mọi người càng đặt hết mọi hy vọng vào Ngư phụ. Nhưng các ngươi cảm thấy Ngư phụ thật sự có thể diệt trừ một đám khúc phụ thật sao? Ta chính là fan não tàn đây nhưng cũng không dám nói ra lời như vậy.”

Trong nhóm này đều là fan trung thành của Tiện Ngư, cho nên mọi người đều cảm thấy lo lắng thay cho hắn.

Đúng lúc này, trưởng nhóm với nickname là Hàn Mai Tháng Chạp xuất hiện, nghe nói người này là một đại gia thần bí, từ sau khi lập ra nhóm fan hâm mộ thì rất ít khi lên tiếng, mỗi lần xuất hiện đều phát bao lì xì cho mọi người.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương