Toàn Chức Nghệ Thuật Gia (Dịch)
Chương 303: Nhị Ý Chí

Cũng còn may, trong khu bình luận cũng có không ít người rất nghiêm túc trò chuyện âm nhạc.

“Ta vừa nghe bài hát này vừa rơi lệ. Thi nghiên cứu sinh thất bại, người nhà và bạn bè đều không ủng hộ ta gầy dựng sự nghiệp, ta lại vừa cãi nhau một trận với bạn thân. Ta biết bọn hắn quan tâm ta, chỉ muốn ta sống tốt hơn, nhưng ta hy vọng biết bao bọn hắn có thể ủng hộ ta làm điều mình muốn. Cảm ơn bài hát này đã cho ta lực lượng để đứng vững.”

“Lần đầu tiên thích bài hát Tề ngữ.”

“Hôm nay xem bảng xếp hạng mới biết bài hát này của Tiện Ngư đã áp chế hai vị khúc phụ. Kỳ tích song sát, nhưng nghe bài hát xong ta lại cảm thấy thứ hạng kỳ thực không quan trọng. Ngoài ra Lam Nhan lão sư không hổ danh ca vương, hy vọng sau này có thể tiếp tục nghe hắn hợp tác với Tiện Ngư lão sư.”

“Ta đã nghe và ấn like ba lần liên tục.”

“Ta vốn là người Tề châu, trước đây ta không ôm hy vọng Tần châu có thể cho ra bài hát Tề ngữ nào hay ho… Nghe xong Mặt Trời Đỏ mới phát hiện bài hát này đầy mùi vị của xứ Tề, cảm ơn Tiện Ngư lão sư đã sáng tác ra bài hát này, cảm ơn Lam Nhan lão sư đã hát rất hay!”

Hầu hết đều là lời khen, không hổ là bài hát giành được tiếng vang lớn ở Địa Cầu.

Âm nhạc là loại lực lượng vô cùng cường đại, nghe nói rất nhiều người bán hàng đa cấp đều thích dùng bài hát này để khích lệ tinh thần và lừa gạt người mua…

. . .

Sau khi bảng xếp hạng được công bố, trong công ty giải trí Sa Hải, bộ soạn nhạc.

Hôm nay group chat của bộ soạn nhạc có vẻ vô cùng náo nhiệt, mà nguyên nhân đến từ việc Diệp Tri Thu đứng hạng ba.

Phải biết Diệp Tri Thu vốn là khúc phụ của Sa Hải, chỉ là sau đó hắn đầu quân cho công ty giải trí khác nhưng bộ soạn nhạc Sa Hải vẫn rất có cảm tình với Diệp Tri Thu.

“Lần này lão gia lại đứng thứ ba!”

“Vốn ta cho rằng lão gia có thể đứng thứ hai đó chứ.”

“Con cá kia thiệt nhiều tội nghiệt nha. Trước mang theo ca sĩ ất ơ tiêu diệt ca sĩ tuyến một, sau đó mang ca sĩ tuyến một đi tiêu diệt ca vương, bây giờ lại mang ca vương đi tiêu diệt khúc phụ!”

“Thật sự là quá hoang đường!”

“Lão gia vốn đứng hạng hai lại bị thọt xuống hạng ba, kết quả này quá không phù hợp với thân phận của lão gia rồi.”

Lúc này trong nhóm đột nhiên có người lên tiếng: “Thật ra cái kết quả này là trời xanh chú định đó. Lão gia hoặc đứng nhất hoặc phải đứng ba, duy chỉ không thể đứng hạng hai được.”

“Tại sao?” Đám người sửng sốt hỏi lại.



Người kia giải thích: “Bởi vì ca vương Phí Dương của chúng ta đã kế thừa y bát của người đàn ông cay cú!”

Đám người: “. . .”

Người đàn ông cay cú là ai?

Đương nhiên chính là vạn niên lão nhị tiền nhiệm Trần Chí Vũ.

Có thể nói ba chữ “Trần Chí Vũ” chính là công tắc mở khiến group chat bộ soạn nhạc Sa Hải trở nên có sức sống hơn bao giờ hết. Bởi vì hắn mà đám người này có thể chat hơn 99 phút đồng hồ.

Mà hôm nay.

Xem được lời này, rất nhiều người đã bắt đầu phản ứng kịp. “Ý ngươi là Phí Dương đã kế thừa ý chí lão nhị?”

“Ha ha ha, trời mịa! Ngươi không nói ta còn không để ý, Phí Dương lại hạng hai rồi?”

“Phải nói là bởi vì Tiện Ngư, Phí Dương lại lần nữa đứng hạng hai.”

“Lần trước Tiện Ngư mang theo Trần Chí Vũ đánh bại Phí Dương, hôm đó không mấy ai chú ý tới, mà hôm nay chúng ta mới nhận ra, Phí Dương đã trở thành nạn nhân mới!”

“Phí Dương: hãy để ta thủ hộ nhị ý chí!”

“Vạn năm lão nhị cũng bị lây sao?”

“Ha ha mịa nó thật là huyền bí, Trần Chí Vũ nhường lại nhị ý chí cho Phí Dương, để bây giờ Phí Dương thay hắn bị nguyền rủa mãi mãi đứng hạng hai trên bảng xếp hạng?”

“Trời ạ, các ngươi mau xem khu bình luận trên Bộ Lạc của Phí Dương, cười chết ta rồi!”

“Đã có người phát hiện? Quả nhiên đám cư dân mạng thật là tinh ý.”

“Sáo lộ này ta quen nè, sắp tới hẳn là sẽ cho ra đời mấy meme mới?”

Đúng vậy, bởi vì Phí Dương gặp phải Tiện Ngư tuột xuống hạng hai, hơn nữa lần trước hắn lại bị Trần Chí Vũ đánh bại, mà Trần Chí Vũ chính là vạn năm lão nhị, cho nên lần này đám cư dân mạng phát hiện ra trò hay lập tức chơi đùa tới hưng phấn!

Đây chính là sự kỳ bí của vũ trụ nha.

Khu bình luận của Phí Dương sáng nhất đêm nay rồi.

Hơn nữa, Phí Dương là ca vương, độ nổi tiếng và lực ảnh hưởng của hắn hơn xa Trần Chí Vũ nên khu bình luận của hắn còn náo nhiệt hơn Trần Chí Vũ lúc trước gấp mấy lần.



Bình luận được ấn like nhiều nhất rất nội hàm, chỉ là một chuỗi con số thần bí: “2222222222.”

Phí Dương đọc bình luận đến nhức cả trứng, khoé miệng run rẩy không thôi ——

“Tham kiến nhị ý chí!”

“Đó là thông điệp của vũ trụ!”

“Trần Chí Vũ: người anh em, sự nghiệp của ta xin giao lại cho ngươi thừa kế.”

“Tiện Ngư: đừng nóng, mới có lần thứ hai thôi.”

“Phí ca vương đây là muốn trở thành vạn năm lão nhị đời tiếp theo?”

“Mịe nha, Trần Chí Vũ đúng là có độc! Lần trước hắn lấy được hạng nhất, thế là len lén truyền lại y bát cho Phí ca vương!”

“Một công ty sơ chế cá nào đó: Phí Thiên Vương, hình tượng đại sứ của Trần Chí Vũ đã hết hạn hợp đồng, sau khi nghiên cứu chúng ta cảm thấy ngươi là ứng cử viên thích hợp nhất cho hình tượng đại sứ mới của chúng ta!”

“. . .”

Trần Chí Vũ đang ở nhà cũng len lén sang đây nhìn trộm khu bình luận của Phí Dương, trong lòng bỗng sinh ra một loại cảm giác đồng cảm.

Nếu khoé miệng hắn không nén cười thì ai cũng cho là thật.

Nhưng Trần Chí Vũ quả thật có đồng cảm với Phí Dương, bởi vì trên thế giới này ngoài hắn ra thì không ai hiểu được tâm tình của Phí Dương lúc này.

Khẽ lắc đầu một cái, Trần Chí Vũ cảm khái nói: “Bạo lực mạng thật là đáng sợ, cũng may ta thuộc nhóm bạo lực người khác.”

Ừm, con hàng này đã xài acc clone vào khu bình luận của Phí Dương và đăng “2.”

Người đại diện Lưu Mưu lườm Trần Chí Vũ một cái. “Thứ đó có phải là thật không?”

“Cái gì cơ?”

“Nhị ý chí ấy.”

Trần Chí Vũ trợn mắt mắng: “Nhị cái con khỉ, ta đã không còn là vạn năm lão nhị, không liên quan gì đến ta!”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương