Toàn Chức Nghệ Thuật Gia (Dịch)
Chương 284: Nhân Tuyển Cho Vai Nam Chính

Trên thực tế, số lượng người thích tác phẩm này vượt xa số lượng người ghét, nên số liệu của Vua Đầu Bếp Souma bây giờ vô cùng ấn tượng, lượng độc giả bạc đã có tới tám người, chứ đừng nói chi tới độc giả bình thường.

Cũng vì thế, tài khoản của Ảnh Tử trên Bộ Lạc đã có hơn 20 triệu fan rồi. Đáng tiếc con số này còn kém Sở Cuồng và Tiện Ngư nhiều, hai tài khoản kia đã có gần 60 triệu fan.

Nhất là Sở Cuồng.

Bởi vì Ma Thổi Đèn đang rất hot, hiện tại đã ra tới quyển thứ ba nên tốc độ tăng fan đã vào hạng nhất nhì trên Bộ Lạc. Lâm Uyên cảm thấy việc bí danh Sở Cuồng đột phát mục tiêu trăm triệu fan là rất khả quan.

Hiện tại Kim Mộc đang có suy nghĩ ký lại hợp đồng mới với Ngân Lam Thư Khố.

Kim Mộc đã xác định rõ ràng mình chính là người đại diện của Sở Cuồng và Ảnh Tử. Dù sao quan hệ giữa “ba bạn gay” tốt vô cùng, hai người có chung người đại diện cũng không có gì lạ. Chỉ là biểu hiện của Kim Mộc cường thế hơn Lâm Uyên nhiều, lúc trước Lâm Uyên chỉ làm từng bước, mà Kim Mộc sẽ tìm cách để ba bí danh của Lâm Uyên có được ích lợi tốt nhất.

Đối với việc này Lâm Uyên cũng rất ủng hộ. Thay vì hy vọng bên kia chủ động tăng tiền cho mình, chẳng bằng để người đại diện đi tranh thủ lợi ích, việc này không liên quan gì đến đạo đức, chỉ là chuyện kinh doanh bình thường mà thôi. Nhất là dạo này Hệ thống càng lúc càng thu phí chế tác riêng cao.

. . .

“Lâm đại biểu.”

Trong bộ soạn nhạc trên tầng chín, giám đốc sản xuất Trầm Thanh hỏi: “Tìm ta có việc gì không?”

Lâm Uyên nói: “Ta muốn quay tác phẩm mới.”

“Cho nên?”

“Ta còn thiếu một vị quản gia.”

Trầm Thanh mỉm cười. Đã từng hợp tác với Lâm Uyên, Trầm Thanh biết “quản gia” trong miệng hắn chính là giám đốc sản xuất.

Tin tức Lâm Uyên chuẩn bị quay bộ phim mới đã truyền ra khắp công ty, khi Lâm Uyên gọi điện kêu hắn ghé qua văn phòng mình, hắn cũng đã đoán được một chút, chỉ là có hơi bất ngờ.

Không ngờ lần trước hắn không coi trọng Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương mà bây giờ Lâm đại biểu vẫn nguyện ý để hắn làm giám đốc sản xuất cho bộ phim mới.



Giờ khắc này, trong lòng Trầm Thanh thấy cảm động. Đương nhiên hắn cũng đã nghe nói bộ phim mới sẽ đi theo con đường kinh dị hồi hộp chứ không phải vô ly đầu như mọi người dự đoán.

Nhưng vậy thì sao chứ?

Sau lần hợp tác trước, bây giờ mặc kệ Lâm đại biểu muốn quay phim gì Trầm Thanh cũng sẽ không nói hai lời. “Ta thì không thành vấn đề.”

Trầm Thanh còn chưa nói xong, ngoài cửa bỗng truyền tới một trận tiếng cười: “Quản gia không thành vấn đề, lão Dịch ta càng không nha. Lâm đại biểu chỉ đâu ta sẽ đánh đó!”

Người vừa tới chính là Dịch Thành Công.

Sáng nay Lâm Uyên đã thông báo cho hai người bọn họ tới văn phòng của mình. Vị trí đạo diễn và giám đốc sản xuất của Andhadhun Lâm Uyên vẫn muốn dùng người quen cho tiện.

“Dịch đạo diễn.” Trầm Thanh cười chào đối phương, trong lòng cũng hơi bất ngờ vì Lâm Uyên tiếp tục chọn Dịch Thành Công làm đạo diễn.

Trầm Thanh biết phong cách của Lâm Uyên, hắn là điển hình của kiểu quay phim “biên kịch là trung tâm”. Cho nên trong trường quay của Lâm đại biểu, đạo diễn chỉ là công cụ mà thôi. Dịch Thành Công chỉ cần quay theo yêu cầu của kịch bản đã soạn sẵn là được.

“Đây là kịch bản, hai vị xem thử đi.”

Hai người không nói gì nữa, im lặng đọc kịch bản. Chưa tới một tiếng sau hai người đã xem xong.

Dịch Thành Công thở dài nói: “Mâu thuẫn trong phim thiết kế vô cùng khéo léo.”

Trầm Thanh cũng nói theo: “Plot twist trong kịch bản xử lý rất hay, đáng để suy ngẫm. Nhất là đoạn kết…”

Trầm Thanh không cảm được kịch bản của Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương, nhưng Andhadhun thì tuyệt đối là một kịch bản đáng giá!

Suy đoán của hắn không sai, Lâm đại biểu rất giỏi viết kịch bản, dù là thể loại hay đề tài nào cũng không hạn chế được sự sáng tạo của Lâm Uyên.

“Tạm thời chưa nói tới kịch bản.” Lâm Uyên nói, “Ta mời hai vị tới là muốn hỏi xem hai vị có đề cử diễn viên nào thích hợp cho vai nam chính không.”

Gần đây Lâm Uyên đã xem sơ lược tư liệu về các diễn viên hai tỉnh Tần Tề, nhưng vì không quá quen thuộc nên hắn chưa tìm được nhân tuyển thích hợp, chỉ có thể hỏi Dịch Thành Công và Trầm Thanh.



“Chương Hoa!” Trầm Thanh không chút do dự đã nói ra cái tên này. “Ta cảm thấy hắn vô cùng thích hợp đóng vai nam chính!”

“Đại quản gia à…” Dịch Thành Công bất đắc dĩ nói, “Chi phí đầu tư của bộ phim này chỉ có 10 triệu, ngươi cảm thấy chúng ta có tiền mời Ảnh đế Chương Hoa đóng sao?”

Chương Hoa là diễn viên của Tinh Mang, hơn nữa còn đoạt giải Ảnh đế! Giá trị của Ảnh đế rất cao, một bộ phim giá thành nhỏ không cách nào mời nổi.

Trầm Thanh lúng túng nói: “Ta chỉ là thấy hắn thích hợp thôi mà… vậy Lý Đông Minh thì sao?”

Dịch Thành Công nói sâu xa: “Lý Đông Minh tuy chưa phải là Ảnh đế nhưng từng được đề cử giải Ảnh đế hai lần, hắn rõ ràng là diễn viên hàng đầu, đại danh đỉnh đỉnh, giá không rẻ đâu.”

“. . .”

Trầm Thanh bất đắc dĩ nhắc tới mấy cái tên khác, nhưng nếu không phải giá quá cao thì cũng là điều kiện không phù hợp.

Lâm Uyên không lên tiếng, chỉ im lặng nghe hai người nói chuyện. Tuy hắn không rành về diễn viên hai tỉnh Tần Tề nhưng cũng biết đến mấy người vừa nãy.

Rốt cuộc Trầm Thanh cũng nóng nảy, hắn nhìn chằm chằm Dịch Thành Công: “Vậy ngươi có nhân tuyển nào thích hợp không?”

Lâm Uyên cũng nhìn Dịch Thành Công. Trước đó chính Dịch Thành Công đã đề cử Hạ Thắng vào vai Đường Bá Hổ, có thể thấy người này rất có con mắt chọn diễn viên.

“Ta đúng là có một nhân tuyển…” Dịch Thành Công cười nói, “Liễu Như, thấy được không?”

“Liễu Như?”

Trầm Thanh sửng sốt, sau đó hơi do dự nói: “Đúng là có thể… nhưng mà hắn từng gặp sự cố trong trường quay…”

Lâm Uyên hỏi: “Liễu Như là ai?”

Hắn chưa từng nghe thấy cái tên này.

Dịch Thành Công cười đáp: “Mười năm trước Liễu Như cũng được coi là người mới ăn khách trong làng giải trí. Nào ngờ trường quay của hắn xảy ra tai nạn, hình như là cháy nổ gì đó, Liễu Như bị thương nghiêm trọng phải chữa bệnh trong hai năm, độ hot lập tức rơi thẳng xuống vực sâu. Dù sao làng giải trí này đều rất mau quên…”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương