Toàn Chức Nghệ Thuật Gia (Bản Dịch)
-
Chương 47
Ngày tiếp theo.
Trung tâm thể dục thể thao Tần Châu, trước khi trận đấu Tennis tranh tài khuôn khổ thành phố được diễn ra. Hàn Kỳ mặc đồng phục thi đấu, mang theo đôi vành mắt đen, đánh cái ngáp thật dài.
“Tệ thật.”
Lại ngủ gật chứ.
Tối hôm qua, mặc dù Hàn Kỳ đã lấy thiên đại nghị lực tắt đèn. Nhưng để cho hắn khó chịu là sau khi tắt đèn, đầy trong đầu mình vẫn là các tình tiết liên quan tới «Võng Vương», cứ lởn vởn suy nghĩ, tưởng tượng tiếp nội dung cốt truyện chưa biết. Càng muốn ngủ càng khó ngủ, cho tới mơ mơ màng màng mãi về sau.
“Chuẩn bị!”- Âm thanh huấn luyện viên vang lên.
Sau khi khởi động, Hàn Kỳ rốt cuộc ra sân.
Đây là một giải đấu quy mô tầm trung tại Tần Châu, thực ra cũng không quá quan trọng thắng thua. Nhưng thực sự hôm nay Hàn Kỳ không muốn thua, bởi vì trên đài có bạn hắn đến xem hắn thi đấu. Hắn không nghĩ đánh mất thể diện trước mặt bằng hữu.
Trong sự cổ vũ sôi nổi của người xem xung quanh, trận đấu Tennis bắt đầu tranh tài.
Đối thủ của Hàn Kỳ là một vận động viên lão làng, trình độ không tầm thường, thời gian đầu đều có thể áp chế Hàn Kỳ trên tỷ số. Đây cũng có nguyên nhân do tối hôm qua hắn nghỉ ngơi không tốt, tinh thần không tập trung.
“Tỉnh táo một chút.” – Hàn kỳ thầm nhắc nhở chính mình.
Thi đấu dựa vào thực lực cũng dựa vào thể lực. Lão tướng kinh nghiệm dĩ nhiên phong phú, nhưng về thể lực có phần không theo kịp Hàn Kỳ trẻ tuổi. Cường độ trận đấu dần dần được Hàn Kỳ kéo lên, so bì thể lực.
Sau Khi hắn tập trung chú ý, tỷ số dần dần rút ngắn.
Trận đấu tiến vào trạng thái căng thẳng.
Dưới tình huống trình độ hai bên không chênh lệch nhiều, trận đấu về cuối cơ bản là so đấu ý chí và tâm tính tuyển thủ. Cái này cùng «Võng Vương» bên trong miêu tả đủ thứ hoa chiêu màu mè đại chiêu đẹp mắt là khác nhau –
Ta đúng là điên!
Tại sao lại nghĩ tới «Võng Vương» rồi, còn đang thi đấu đây!
Cưỡng ép đè xuống tâm tư cổ quái, Hàn Kỳ gần như cùng đối thủ giằng co từng điểm. Ai cũng có chấp niệm đối với thắng thua, cho nên người xem đều phấn khích, bình luận viên càng trông đợi đưa ra phỏng đoán về trận đấu.
“Thật là khó dự đoán.” – Bình luận viên hưng phấn nói:
“Khi vừa bắt đầu trạng thái của Hàn Kỳ dường như không tốt lắm, nhưng theo thời gian, anh ấy đã dần dần lấy lại tiết tấu của chính mình. Mà đối thủ của Hàn Kỳ là một lão tướng, ở một số tình huống bóng dài chúng ta đã thấy, dường như thể lực anh ta đã không theo kịp, nhưng hãy xem anh ta sử dụng kinh nghiệm cùng trí tuệ thi đấu là như thế nào.”
Hồng hộc – hồng hộc...
Trận đấu đã diễn ra gần một giờ, hiện tại hai người đang đánh hiệp thứ sáu, cũng là hiệp định ra thắng bại. Trước mắt hai bên đánh ngang tay, vì vậy các tuyển thủ đều rất cẩn thận, không dám tấn công mạnh mẽ, tính mạo hiểm quá lớn.
“Bụp – Bụp” – Hàn kỳ trượt một bóng, Kết quả 40-40.
Hoàn cảnh trong nháy mắt liền xấu. Đối thủ hiện đang trong trạng thái mệt mỏi hết hơi cũng không giấu được nở ra nụ cười. Kết quả cuối cùng trận đấu, theo một bóng của Hàn Kỳ liền sáng sủa rồi.
“Thua sao?”
Giờ khắc này Hàn Kỳ lại nghĩ tới «Võng Vương». Trong sách miêu tả qua khá nhiều trận đấu khác nhau, không phải không có tình huống tương tự Hàn Kỳ lúc này:
“Nếu như là Long Mã, bây giờ hắn sẽ làm thế nào?”
Hàn Kỳ cảm giác đầu óc mình sắp hỏng rồi.
Trong tiểu thuyết có quá nhiều điều kiện lý tưởng, các chiêu số trông thật khá nhưng đâu dùng được. Càng điên hơn nữa, sau khi tung bóng lên chuẩn bị phát, trời xui đất khiến hắn lại hô to lên:
“Đập cầu xoáy!”
Đây không phải một pha phát bóng chính diện thông thường. Hàn Kỳ vô thức mà thực hiện nó theo mô tả trong «Võng Vương», phát một pha bóng nghiêng, vợt cắt nhanh qua mặt cầu, thông qua phương thức bất ngờ vẩy chếch cánh tay ra phía ngoài, đem bóng phát mạnh sang.
Trái bóng Tennis sau khi chạm phần sân đối thủ, vì lực xoáy quá mạnh nên bật lệch hướng bên ngoài sân bay đi.
Đối thủ vội vàng không kịp chuẩn bị. Hàn Kỳ ghi điểm, trong nháy mắt toàn trường reo hò cổ vũ, bình luận viên thanh âm càng tràn đầy khiếp sợ: “Phát bóng quá đẹp, ACE!”
Trong trận đấu Tennis, cái gọi là bóng ACE, để nói về pha phát bóng của các tuyển thủ.
Cầu rơi vào vùng tính điểm hợp lệ, nhưng đối phương không tiếp được cầu, để pha phát bóng được tính điểm trực tiếp.
Còn khi đối phương chạm được bóng sau đó bóng ra ngoài hoặc không qua lưới thì chỉ được tính điểm nhưng không tính là bóng ACE.
“Thắng!”
Trong sự hoan hô reo hò, Hàn Kỳ lại đỏ bừng cả mặt. Hắn hô to lên như vậy, cái này rất giống khi hai người bạn nhỏ đánh nhau, một người trong đó đột nhiên thủ tư thế vô cùng xấu hổ, hô to tên chiêu thức: “Khí công đạn ba!”.
Quá mất mặt rồi.
Còn may xung quanh đều không để ý tiếng hô của mình, tất cả mọi người cũng bị pha phát bóng ăn điểm trực tiếp thu hút chú ý, nhiệt tình hoan hô. Có lẽ nghe được chỉ có trọng tài, nếu không ánh mắt đối phương cũng không nhìn mình cổ quái như thế kia.
Trong đội rối rít chạy ra ăn mừng.
Trở lại phòng nghỉ ngơi, huấn luyện viên nhìn về Hàn Kỳ kèm theo ngạc nhiên ngoài ý muốn: “Ngươi bắt đầu tập kỹ thuật phát bóng xoáy từ khi nào? Phương thức còn rất mới mẻ, đối phương căn bản không thể đoán được hướng bóng.”
“Nói ra khả năng ngươi không tin.” – Sắc mặt Hàn Kỳ cổ quái: “Nhìn trong tiểu thuyết học được.”
Mọi người nhất thời cười ầm lên, cho rằng hắn nói đùa tạo không khí.
Nhưng khi tiến hành phỏng vấn, phóng viên hỏi Hàn Kỳ câu tương tự, Hàn Kỳ ngay trước mặt các đồng đội nhắc tới lần nữa:
“Gần đây đọc một bộ tiểu thuyết viết về Tennis tên là «Võng Vương», viết phi thường chuyên nghiệp. Cho nên trong thời điểm đó ta chợt có linh cảm, đương nhiên còn có một chút may mắn. Đối thủ của ta đã rất cố gắng, xứng đáng nhận được sự tôn trọng.”
Phóng viên: “...”
Đồng đội: “...”
Các phóng viên thể dục thể thao biểu tình có chút chật vật, các đồng đội của Hàn Kỳ cũng hoài nghi hắn thu tiền quảng cáo cho «Võng Vương».
Nhưng khứu giác nhanh nhạy của người làm truyền thông sẽ không bỏ qua tài liệu thực tế tốt như thế.
Hôm sau, tạp chí tin tức Tần Châu có một dòng tin nóng xuất hiện:
“Tuyển thủ Tennis nhà nghề Hàn Kỳ tuyên bố mình là fan của «Võng Vương», hơn nữa lấy được rất nhiều linh cảm liên quan tới Tennis từ quyển sách này.”
Tin tức vừa ra, rất nhiều độc giả của «Võng Vương» cũng kinh ngạc!
“Thật hay giả?”
“Thì ra tuyển thủ nhà nghề cũng nói «Võng Vương» viết chuyên nghiệp, trước ta còn tưởng rằng đủ loại chiêu thức Tennis đều là Sở Cuồng biên ra.”
“Ha ha, trò đùa thôi, giật title câu views rồi!”
“Cũng không hoàn toàn là đùa, ngày hôm qua có trận Tennis tại nhà thi đấu Tần Châu. Hàn Kỳ phát quả cuối tuyệt sát, nhất định chính là bản sao của đập cầu xoáy. Chỉ khác Long Mã thuận tay trái, còn Hàn Kỳ lại sử dụng tay phải.” – Có người hôm qua đi xem thi đấu, khẳng định chắc chắn.
Ngay sau đó, rất nhiều độc giả có hiểu biết về Tennis cũng dùng phương thức của mình chứng minh, kiến thức chuyên môn được dùng trong «Võng Vương» phi thường chuyên nghiệp.
Trên thực tế, sớm có người nhắc tới một điểm này. Chỉ là trước kia không nhiều, độ tin cậy không đủ.
Khi có tuyển thủ chuyên nghiệp tự mình xác nhận, mọi người mới thực sự chú ý tới điểm này, điểm mà trong giới Tiểu thuyết gia không ai nghĩ đến.
Tuyển thủ Tennis chuyên nghiệp lại cùng với «Võng Vương» sinh ra một lần tác động đánh vỡ bức tường thực và ảo, trong chuyên môn sử dụng ‘Mộng Huyễn Liên Động’ để nhắc tới sự kiện này.
Sau đó, lượng tiêu thụ «Võng Vương» lại lần nữa tăng cao!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook