Toàn Chức Nghệ Thuật Gia (Bản Dịch)
-
Chương 44
Ngân Lam Thư Khố tự nhiên không có trải nghiệm trực quan tại nhà sách như Tinh Minh Hiên. Tác phẩm Siêu Tân Tinh lên kệ tại các hiệu sách lớn ở Tần Châu, sau đó chờ đợi phản hồi từ độc giả, đánh giá thị trường.
Bắt đầu chỉ vài phản hồi lẻ tẻ. Dù sao đọc sách là mất thời gian.
Đối với nhà xuất bản mà nói, lẻ tẻ một vài bình luận không có giá trị tham khảo quá lớn. Nhưng theo nhóm độc giả đầu tiên nhìn xong tiểu thuyết, 5 bộ tác phẩm Siêu Tân Tinh dần dần nhận được nhiều phản hồi hơn trên diễn đàn của Ngân Lam Thư Khố.
Để cho nhà xuất bản lo lắng là, tác phẩm được đặt nhiều kỳ vọng hạng nhất «Dị Thế Ma Vương» tựa hồ chưa đánh ra tiếng tăm gì. Trên thang 10 điểm đánh giá tiểu thuyết, tuyệt đại đa số độc giả chỉ cho 5 điểm. Tựa hồ mọi người đối với bộ tiểu thuyết này đặt quá nhiều kỳ vọng rồi sau đó thất vọng.
“Lại cái kiểu bình mới rượu cũ à.”
“Nhân vật chính mẹ nó cũng xuyên thành Ma vương rồi, sao lại vẫn cho người ta cảm giác như củi mục vậy. Đã dùng hình tượng Ma vương, có thể đừng sáng tạo ra cái thể loại Ma vương củi mục hay không? Có phải nhân vật không phế thì không được viết thành sách?”
“Sau khi xem xong, hối hận vì đã bỏ tiền mua.”
“Nhanh chém eo đi, không dậy nổi hứng thú.”
Tiểu thuyết ở Tần Châu là phân thành quyển để xuất bản, cho nên lượng tiêu thụ của quyển 1 cực kỳ trọng yếu. Những đầu sách có lượng tiêu thụ không tốt dễ dàng gặp phải tình trạng chém eo. Vốn là một tác phẩm có kế hoạch ra 10 quyển trở lên, một khi gặp chém eo, nhà xuất bản đại khái sẽ áp súc còn ba đến năm quyển sau đó qua loa kết thúc. Dù sao nhà xuất bản cũng phải dồn tài nguyên cho các tác phẩm khác có tiềm lực hơn.
Rất nhiều độc giả đang phàn nàn.
Đương nhiên cũng không phải tất cả đều là đánh giá tiêu cực. Cũng có độc giả cảm thấy «Dị Thế Ma Vương» có góc nhìn rất mới mẻ độc đáo:
“Mặc dù là bình mới rượu cũ, nhưng ít ra nhân vật chính xuyên không cũng không phải xuyên thành thân phận tiểu đệ truyền thống để mạo hiểm dị giới. Có thể ban đầu vẫn quen với hình tượng tiểu đệ nên Ma vương có hơi củi mục, ta chờ mong Ma vương sẽ trưởng thành.”
“Không đến nỗi chém eo, biết đâu sau này liền nổ?”
Loại tình huống này không phải chưa từng có tiền lệ. Ngày đó trên thị trường có một bộ tiểu thuyết vô cùng nổi tiếng, lúc vừa mới phát hành không hề tạo được chút gợn sóng, lượng tiêu thụ quyển một chỉ tàm tạm. Lúc ấy nhà xuất bản cũng thông báo chém eo rồi, ai biết hai quyển sau đó bẻ lái mượt mà, câu chuyện nghênh đón từng đoạn từng đoạn cao trào, để độc giả trợn mắt. Lượng tiêu thụ liền bộc phát, dẫn tới kế hoạch chém eo trực tiếp hủy bỏ. Tác phẩm kia đến bây giờ vẫn còn xuất bản, đã ra đến quyển 22 rồi.
Nhưng, loại ví dụ này rất ít.
Bởi vì từ quyển 1 mở đầu ngươi đã không thể hấp dẫn độc giả, vậy phía sau ngươi có nổ tung trời người ta cũng không chống đỡ được tới lúc đó.
Chỉ có tác phẩm có thể hấp dẫn độc giả từ đầu, ngươi mới có thể xuất bản tiếp, dù về sau bút lực giảm sút, có lẽ độc giả cũng sẽ vì tò mò theo dõi tiếp câu chuyện mà ủng hộ. Ví dụ về đầu voi đuôi chuột thì không hề ít.
Không chỉ có hạng nhất nhận phản hồi không khả quan. Hạng hai Siêu Tân Tinh cũng chỉ đạt đánh giá 5 điểm trung bình, chỉ vừa đạt chuẩn, căn bản là không tốt bao nhiêu.
“Năm nay khó khăn rồi.”
Sau một tuần, trong cuộc họp nội bộ Ngân Lam Thư Khố, có biên tập viên nhìn bình luận mà than thở:
“Ta cho là «Dị Thế Ma Vương» lượng tiêu thụ có thể nổ mạnh. Nhưng các độc giả xem qua mạo hiểm dị giới ngày càng nhiều, yêu cầu cũng càng ngày càng cao.”
“Lời này không sai.”
“Không phải Siêu Tân Tinh lần này không bằng dĩ vãng, mà là nhu cầu thưởng thức của độc giả ngày càng cao. Khó trách tổng biên bọn họ muốn nâng đỡ đề tài mới lên, đề tài cũ độc giả đã nhìn chán rồi. Tiểu thuyết nhất định phải phát triển các cung bậc kích thích mới.”
“...”
Năm xưa phim truyền hình động chút là tai nạn xe cộ, bệnh ung thư, sảy thai... loại cốt truyện mang nội dung não tàn, khán giả vẫn đón nhận nồng nhiệt. Nhưng bây giờ tình tiết như vậy vừa xuất hiện, người xem sẽ trực tiếp chỉ vào mũi đạo diễn và biên kịch chửi ầm lên.
Ở lĩnh vực tiểu thuyết cũng giống vậy.
Mấy năm trước loại tiểu thuyết mạo hiểm dị giới chỉ cần tùy tiện điểm thêm chút hài hước cũng có thể HOT. Tỷ như trước đây có bộ «Dị Thế Mang Theo Điện Thoại Di Động», giảng thuật chính là nhân vật chính mang theo di động sang thế giới khác, còn có thể sử dụng được các công năng thần kỳ. Một đường trâu bò, liên tục vả mặt, lấy tầm mắt độc giả hiện tại đến xem, có khả năng sẽ vô cùng thê thảm. Nhưng năm đó mọi người lại truyền tay nhau đọc không biết chán.
“Cũng không phải toàn quân bị diệt.”
Dương Phong định an ủi mọi người: “Bộ «Võng Vương» mặc dù là hạng cuối Siêu Tân tinh, nhưng tiếng tăm vẫn rất được. Bây giờ điểm đã lên tới 8.5, đây là mức đánh giá phi thường tốt.”
Dương Phong nói không sai.
Bốn tác phẩm Siêu Tân Tinh trước đều có phản hồi không được như kỳ vọng, nhưng «Võng Vương» trước mắt lại được chấm điểm cao vô cùng. Bình luận của độc giả tại khu phản hồi ý kiến cũng chủ yếu là tán thưởng.
“Quyển này xuất sắc nhất!”
“Không nghĩ tới loại thi đấu Tennis cũng có thể viết cuốn hút như vậy. Ta ở tiệm sách tùy tiện cầm lên xem một chút, không nghĩ tới cầm lên rồi liền không buông xuống được nữa. Ta tuyên bố chính thức lọt hố «Võng Vương».”
“Một dòng nước trong veo của Siêu Tân Tinh!”
“Đã nhìn chán mạo hiểm dị giới, thỉnh thoảng đổi chút khẩu vị lại ngoài ý muốn. Ta đã đề cử «Võng Vương» với không ít bằng hữu rồi, nhưng họ nói không có hứng thú. Cũng giống như ta, trước đó căn bản không biết mị lực của tiểu thuyết thi đấu vận động.”
“...”
Các biên tập viên đều biết «Võng Vương» được chấm điểm rất cao, lời khen như nước thủy triều. Nhưng đối với Ngân Lam Thư Khố, tiếng tăm của bộ tiểu thuyết này chỉ có thể an ủi phần nào. Bởi vì đề tài quá cá biệt, lượng tiêu thụ có rất ít khả năng đột phá.
“Vô dụng thôi.”
“Đề tài quá cá biệt.”
“Thành tích không thực tế.”
Các biên tập viên không hề có cảm giác hưng phấn. Mỗi nhà xuất bản đều sẽ có một ít tiểu thuyết đạt được đánh giá cao từ độc giả và giớI chuyên môn, nhưng lượng tiêu thụ lại kém. Những bộ đó xuất hiện thì coi như lượng tiêu thụ không tốt, cũng sẽ được nhà xuất bản dồn tài nguyên phát hành. Giống như công ty điện ảnh cũng cần vài tác phẩm thể hiện trình độ, nhưng tác phẩm muốn kiếm tiền thì vẫn phải dựa vào lượng tiêu thụ.
“Ủ rũ cúi đầu thì giải quyết được gì!”
Tổng biên tập đối với trạng thái của các biên tập viên rất bất mãn:
“Xem lại bộ dáng của các ngươi! Lượng tiêu thụ còn chưa quyết định đâu, tiếng tăm không phải là tất cả. Có những bộ mặc dù được đánh giá không cao nhưng lượng tiêu thụ tốt vô cùng đấy.”
“Cũng phải.”
“Còn có cơ hội!”
“Chỉ là tiếng tăm thôi mà.”
Trong mắt các biên tập viên tràn đầy hi vọng, tiếng tăm không phải tất cả. Trên thị trường tồn tại vài tác phẩm được khen ngợi nhưng không có thành tích thực, cũng có những bộ tiếng tăm phi thường tồi tệ, lượng tiêu thụ lại cực cực cao. Đầu năm nay rất nhiều độc giả đều thích nói chuyện chuyên môn thể hiện bản thân lợi hại, «Võng Vương» trong mắt mọi người thuộc về loại trước, còn các bộ Siêu Tân Tinh khác chưa chắc đã không phải loại sau!
Đám người này gật gù đắc ý.
Phó chủ biên lặng lẽ bĩu môi.
Tác phẩm có thành tích không thực tế rất ít, nhưng tiếng tăm nát mà lượng tiêu thụ cao cũng đâu có nhiều. Theo quy luật chung của thị trường, tiếng tăm cùng lượng tiêu thụ vẫn có quan hệ trực tiếp ảnh hưởng lẫn nhau. Các người nghĩ quá nhiều rồi.
“Tan họp.” – Tổng biên khoát tay nói.
Sau khi tất cả tản đi, tổng biên tập nhất thời lo lắng, trạng thái còn không tốt bằng các biên tập viên khi nãy:
“Xem ra lần này quả thực làm hỏng Siêu Tân Tinh rồi, trừ khi kỳ tích phát sinh.”
“Kỳ tích?” – Phó chủ biên cũng chưa rời đi, nghe vậy cười khổ nói:
“Chúng ta cùng đi thống kê một vòng, số liệu tiêu thụ tuần đầu tiên của xuất phẩm Siêu Tân Tinh hẳn là đã có. Đi qua nhìn một chút xem kỳ tích nơi nào.”
Tổng biên tập: “...”
Hai người sóng vai đi tới bộ phận tổng hợp phân tích thông tin. Tổng biên cùng phó chủ biên đồng thời nhìn về phía vị nữ chủ quản bộ phận:
“Lượng tiêu thụ tuần đầu tiên của Siêu Tân Tinh xuất phẩm, bây giờ hẳn là đã có số liệu thống kê rồi?”
“Muốn xem?” – Nữ chủ quản biểu tình có chút lạnh, tựa hồ nhìn hai tên này đặc biệt khó chịu, buông một câu rồi lập tức xoay người bận việc riêng, không quan tâm nữa: “Bảng thống kê ở trên bàn, tự nhìn, có gì không hiểu cũng đừng hỏi.”
“Chúng ta đắc tội nàng?” – Tổng biên và phó chủ biên trố mắt nhìn nhau, sau đó cầm lên bảng thống kê nhìn. Cái này trực tiếp đem hi vọng cuối cùng của họ dập tắt, bởi vì lượng tiêu thụ cao nhất, «Dị Giới Ma Vương» cũng chỉ có 180 nghìn bản.
Đây chính là Siêu Tân Tinh đấy!
Những năm trước, tác phẩm có thể lấy cơ hội Siêu Tân Tinh để xuất bản, tuần đầu tiên lượng tiêu thụ không vượt 300 nghìn, ra ngoài gặp người ngại mất mặt. Vậy mà năm nay Siêu Tân Tinh xuất phẩm, một quyển có lượng tiêu thụ cao nhất chưa tới 200 nghìn bản.
Nhưng có một điểm không sai.
Chính là trong top 5 Siêu Tân Tinh, lượng tiêu thụ nhiều ít hoàn hảo trùng khớp với bài danh. Tổng biên tìm vui trong đau khổ nói: “Ít nhất chúng ta dự đoán đối với lượng tiêu thụ sắp xếp đều đúng, không được như kỳ vọng là do độc giả thôi.”
“Đúng, đúng!” – Phó chủ biên cũng gật đầu hùa theo.
Nữ chủ quản vừa quay đi làm việc, nghe thấy hai người nói chuyện nhất thời nổi trận lôi đình, trực tiếp bạo phát:
“Hai tên đần độn các ngươi còn ở đấy mà nghĩ không có sai? Điện thoại của lão nương cũng bị đánh đến vỡ rồi biết không! Toàn bộ hiệu sách đều gọi đến chỗ ta thúc giục hàng. Bây giờ ta vừa nhấc điện thoại, đối diện mở miệng chính là Võng Vương – Võng Vương – Võng Vương! Thúc đến nổ đầu lão nương rồi! Các ngươi biết ta mấy ngày nay vì lo xuất hàng cung ứng bị bức thành dạng gì sao? Các ngươi biết ta mấy ngày không được tử tế ngủ một giấc sao? Các ngươi biết kỳ mãn kinh của ta liền bị tới sớm sao?!”
Nữ chủ quản cặp mắt đỏ ngầu!
Buông tiếng mắng dồn liên thanh như pháo, nước bọt cũng dính cả lên mặt tổng biên cùng phó chủ biên. Khí thế kia liền trấn cho hai người run lẩy bẩy.
“Cái kia...”
Hai người cẩn thận từng li từng tí nhìn lại bảng thống kê, rất nghiêm túc xác nhận nói: “«Võng Vương» lượng tiêu thụ, liền là Siêu Tân Tinh xuất phẩm từ dưới tính lên, làm gì có khả năng thiếu hàng. Bà cô ngài sao lại giống như ăn phải tạc đạn, đây có phải hiểu nhầm hay không?”
“Nhầm?” – Nữ chủ quản trừng mắt nhìn hai người:
“«Võng Vương» tổng cộng liền mẹ nó chỉ có 100 ngàn bản, cũng không đủ cho các tiệm sách nhét kẽ răng. Sau 3 ngày công bố xuất bản liền bán sạch rồi, ngươi còn đi lôi lượng tiêu thụ ra tính toán?”
Tổng biên cùng phó chủ biên đều ngây người.
Hai người vừa rồi chỉ chú ý thứ tự lượng tiêu thụ của Siêu Tân Tinh xuất phẩm, hoàn toàn quên «Võng Vương» kỳ đầu tiên chỉ in 100 nghìn bản.
Sau khi nghe nữ chủ biên mắng một trận mới nhớ tới. Giờ khắc này hai người mắt lớn trừng mắt nhỏ, rốt cuộc mơ hồ ý thức được một chuyện, kỳ tích mà bọn họ khát vọng dường như thật sự xuất hiện!
“Hai vị.” – Nữ chủ quản lộ ra một nụ cười nguy hiểm, giọng nói bất ngờ chuyển sang tông giọng ôn nhu quỷ dị: “Cho ta biết, kỳ đầu tiên của «Võng Vương», số lượng ấn bản 100 nghìn, là quyết định của tên não tàn nào vậy?”
Tổng biên tập cùng phó chủ biên đồng thời chỉ tay vào mặt nhau:
“Hắn!”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook