“Lâm Uyên.”

Gặp lại Lâm Uyên, Triệu Ngọc phi thường thân thiết nói: “Triệu Doanh Cát đã ký hợp đồng với ta, nàng rất thích « Dịch Nhiên Dịch Bạo Tạc ».”

“Vậy thì tốt.” – Bản ý của Lâm Uyên chính là giúp Triệu Ngọc một tay.

Triệu Ngọc nói: “Trước tiên ta mang người đi ký hợp đồng, quy củ cũ, công ty lấy tám phần 10, còn lại hai phần ngươi cùng Triệu Doanh Cát chia nhau mỗi người một nửa.”

“Được.”

Triệu Doanh Cát không phải công cụ hình người phổ thông. Cho nên Lâm Uyên đã chuẩn bị tư tưởng chia đi chút tiền, cũng không có ý kiến gì. Mỗi người một nửa thì một nửa.

Bất quá, vô luận Ngô Dũng nói thiên hoa loạn trụy, Lâm Uyên cũng vẫn thích dùng công cụ hình người. Hàng tốt giá rẻ, dễ sửa lại còn dùng bền.

“Lời ta sẽ không nói nhiều” – Triệu Ngọc vỗ một cái lên vai Lâm Uyên:

“Đây là một ân tình lớn với ta, sau này sẽ trả cho ngươi. Ở Tinh Mang lời ta nói vẫn có chút trọng lượng.”

Lâm Uyên nói: “Tỷ mời ta ăn cơm.”

Triệu Ngọc bật cười: “Một bữa ăn đơn giản có thể đổi một bài « Dịch Nhiên Dịch Bạo Tạc », ta mời ngươi thêm mấy lần có phải trực tiếp thăng hoa tới trời hay không? Đây không phải chuyện một bữa cơm, ta cũng không chiếm tiện nghi của đứa nhỏ như ngươi. Sau này có chuyện gì cần thì trực tiếp tìm ta.”

Những lời này, Triệu Ngọc đã từng nói qua một lần.

Nhưng lần thứ hai nói, ý nghĩa hoàn toàn bất đồng.

Lâm Uyên ngược lại không suy nghĩ nhiều, chỉ là gật đầu nói: “Đi ký hợp đồng đi.”

Triệu Ngọc gật đầu.

Sau năm phút, Lâm Uyên đi theo Triệu Ngọc tới ban nghệ sĩ, hơn nữa còn gặp được Triệu Doanh Cát.

“Xin chào, Tiện Ngư lão sư.”

Triệu Doanh Cát mỉm cười chào hỏi, đồng thời có chút kinh ngạc với sự trẻ tuổi của Tiện Ngư. Nàng vốn tưởng rằng đối phương ít nhất phải ba mươi tuổi trở lên.

“Chào ngươi.” – Lâm Uyên lễ phép cùng đối phương bắt tay.

Triệu Doanh Cát thật ra muốn cùng Lâm Uyên trò chuyện thêm đôi câu vài lời, nhưng hắn tựa hồ không có nhu cầu nói chuyện phiếm.

Nàng thử gợi chuyện, nêu vài đề tài, Lâm Uyên cũng chỉ lễ phép đáp lại một chút. Vì thế Triệu Doanh Cát cũng chỉ có thể im lặng, nàng cũng có kiêu ngạo của mình.

Hai người ký xong hợp đồng. Triệu Doanh Cát hỏi:

“Tiện Ngư lão sư có muốn bổ sung thêm gì không?”

Lâm Uyên suy nghĩ một chút nói: “Phiên bản phát hành không cần sửa đổi gì, sau này có muốn đổi thì tùy ý.”

Triệu Doanh Cát nói: “Nhạc điệu, ca từ, hòa âm phối khí ta cũng không tính đổi.”

“Ừm.”

Lâm Uyên liền đứng dậy cáo từ.

Chờ hắn rời đi, Triệu Doanh Cát mới lẩm bẩm nói: “Các lão sư trong ban soạn nhạc công ty chúng ta đều lạnh lùng như vậy sao?”

“Ừ.” – Triệu Ngọc không ngạc nhiên chút nào, nói:

“Người của ban soạn nhạc phần lớn lạnh lùng cô quạnh, tính cách giống Tiện Ngư đã coi như không tệ, ít nhất hắn rất lễ phép.”

“Được rồi.” – Triệu Doanh Cát mong đợi hỏi:

“Bây giờ đã ký hợp đồng xong, tháng sau chúng ta sẽ phát hành ca khúc đúng không?”

“Dĩ nhiên.” – Triệu Ngọc cười nói: “Ta nói rồi, công ty chúng ta hiệu suất rất cao. Từ lúc ngươi vừa ký xong hợp đồng với công ty trở đi, bên ban tuyên truyền quảng cáo đã bắt tay vào công việc tạo thanh thế cho ca khúc mới của ngươi. Bây giờ fan của ngươi đều biết tháng sau ngươi ra bài hát mới.”

Triệu Doanh Cát là quán quân «Thịnh Phóng».

Chương trình này cũng vừa mới kết thúc, nhiệt độ của người quán quân hiện tại còn rất cao. Cho nên công ty muốn tranh thủ thời điểm này, dựa theo độ nổi tiếng đang lên của Triệu Doanh Cát để phát hành bài hát, dễ dàng mượn hơi của «Thịnh Phóng» để đạt tới hiệu quả PR tốt nhất.

Nếu kéo dài thời gian quá lâu, nhiệt độ của người quán quân này sẽ giảm dần.

Đúng lúc này, điện thoại Triệu Ngọc vang lên.

Nàng nghe không bao lâu, nét mặt liền đen dần, giọng có chút lạnh băng nói vào điện thoại: “Đây là Huyến Lạn Ngân Hỏa cùng Sa Hải liên thủ?”

Một lát sao, Triệu Ngọc cúp điện thoại.

Triệu Doanh Cát tò mò: “Xảy ra chuyện gì sao?”

Triệu Ngọc có chút phiền não nói: “Tháng sau Sa Hải cùng Huyến Lạn Ngân Hỏa để hai vị ca sĩ nổi tiếng phát hành bài hát mới vào ngày mùng một. Vốn hai người này dự định tháng 3 sang năm mới phát, bỗng nhiên thay đổi thời gian, rõ ràng là hướng về phía ngươi gây sự.”

“Thực sự vì chúng ta nên muốn thay đổi thời gian phát hành ca khúc?”

Triệu Doanh Cát cau mày.

Mặc dù nàng rất có lòng tin đối với «Dịch Nhiên Dịch Bạo Tạc», tuy nhiên Ngân Hỏa cùng Sa Hải lại phái ra hai ca sĩ nổi tiếng.

Cái gì là ca sĩ nổi tiếng? – Chính là cho dù họ hát bài hát không tốt lắm, thì cũng có số lượng lớn fan trả tiền.

Giống như Tiền Tinh Vũ trên Tân Duệ Bảng. Mặc dù mọi người biết ca khúc của Tiền Tinh Vũ không phải là ưu tú nhất, nhưng vì mượn độ nổi tiếng của hắn, cũng có thể cọ thêm thật lớn nhiệt cho ca khúc.

“Không đơn giản như vậy.”

Triệu Ngọc lắc đầu nói: “Dưới tình huống bình thường chúng ta dĩ nhiên có thể sửa lại thời gian phát hành, để cho hai nhà bọn họ đánh hụt, sau đó tự ở trên BXH đấu đá lẫn nhau. Nhưng sự tình xấu hổ ở chỗ, ngươi chờ không nổi. Hiện nay nhiệt độ của ngươi đang dựa vào quán quân «Thịnh Phóng», kéo dài thêm một tháng không phát hành ca khúc, nhiệt giảm đi một phần ba.”

Triệu Doanh Cát khẽ cắn răng: “một phần ba ta còn chịu đựng được.”

Hai nhà này liên thủ phong tỏa, hiển nhiên đang đáp trả việc Triệu Doanh Cát không lựa chọn bọn họ. Nói khó nghe, nếu nàng lựa Sa Hải hay Ngân Hỏa, khả năng hôm nay một trong hai nhà ra chiêu chính là Tinh Mang rồi.

Cho nên đối với chuyện này, Triệu Doanh Cát tức giận thì tức giận, vẫn có thể lý giải.

“Không phải một tháng.” - Ánh mắt của Triệu Ngọc lóe lên sắc lạnh:

“Nếu như ngươi không phát được bài hát trong tháng một, tháng hai càng không phát được. Chỉ có thể đợi tới tháng ba, bởi vì tháng hai là Xuân Tiết Lam Tinh.”

“Xuân Tiết.”

Triệu Doanh Cát mặt liền biến sắc. Chính mình lại quên cái này!

Tháng 12 hàng năm, BXH bài hát mới tranh đấu kịch liệt. Tháng Xuân tiết mặc dù không chém giết thảm thiết như tháng 12, nhưng bởi vì người Lam Tinh có cảm tình đặc biệt với Xuân Tiết, cho nên sẽ có không ít ca khúc kinh điển được phát hành vào thời điểm này.

Nói như vậy, chọn tháng hai còn không bằng phát luôn trong tháng 1. Về phần đợi tới tháng ba, càng là không được. Lúc đó, thời gian «Thịnh Phóng» kết thúc cũng được mấy tháng, nhiệt độ của người quán quân Triệu Doanh Cát này chỉ sợ đã tán sạch.

“Vậy chỉ có thể đối đầu?” – Triệu Doanh Cát có chút thấp thỏm nói.

Nàng có lòng tin đối với « Dịch Nhiên Dịch Bạo Tạc ».

Nhưng lấy tháng 12 tới nói, bởi vì tháng 12 có rất nhiều người hung ác lên sân, cho nên ngay cả «Cá Lớn» bài hát như vậy, cũng không thể chen vào top 10 –

Đương liên, cái này có liên quan tới việc «Cá Lớn» ra sân vào giữa tháng. Nhưng chuyện này cũng nói rõ, sự quyết định bài danh của ca khúc, không chỉ ở chất lượng, cũng ảnh hưởng rất lớn bởi nhân tố ca sĩ biểu diễn và thời điểm phát hành.

Tiện Ngư đã bắt đầu có danh tiếng. Còn chênh lệch với nhạc sĩ vương bài một chút.

Mình cũng có chút danh tiếng, quán quân «Thịnh Phóng» vẫn còn có điểm mặt mũi.

Nhưng mình so lượng fan với ca sĩ nổi tiếng, lại chênh lệch không nhỏ!

“Không có đường lui rồi.” – Triệu Ngọc híp đôi mắt:

“Bọn họ dám đưa hai vị ca sĩ nổi tiếng nhằm vào ngươi, chính là nắm chắc chúng ta không còn đường lui, chỉ có thể nhắm mắt đi tiếp.”

Loại nhằm vào này rất hiếm thấy.

Nếu như không phải đang trong thời kỳ cạnh tranh căng thẳng, cùng lắm là người bị nhắm vào thay đổi thời gian cho ra ca khúc.

Nhưng Ngân Hỏa cùng Sa Hải thông minh ở chỗ, họ đã nắm rõ ràng tình huống của Triệu Doanh Cát, cũng bắt được cơ hội tại thời điểm đặc thù, để cho Triệu doanh Cát không thể thay đổi thời gian.

Không chiếm được liền phá.

Đây chính là cấp bậc cạnh tranh của Tần Châu tam đại giải trí.

Nếu như bọn họ thành công quấy nhiễu ca khúc đầu tay của Triệu Doanh Cát, như vậy cái danh hiệu quán quân «Thịnh Phóng» của nàng cũng sẽ không còn giá trị lớn như vậy nữa.

Triệu Doanh cát cũng hiểu rõ đạo lý này, cho nên có chút lo lắng.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương