"Thì ra là Nhã Ca, sao ngươi lại tới đây rồi?"

Nhìn thấy Nhã Ca, Mạc Huân lộ ra một nụ cười, nói.

Nếu như là hôm qua, cho dù Nhã Ca có dung mạo xinh đẹp, nhưng cũng tuyệt đối không có tư cách để hắn cho mặt mũi.

Nhưng chỉ qua một đêm, Nhã Ca gia nhập Tụ Tinh câu lạc bộ, mặc dù chỉ là Lam Hải chiến đội, nhưng cũng đủ để hắn không thể không nhìn.

Lấy thiên phú của hắn, mặc dù được Trường Thành học viện đặc chiêu, nhưng cũng không có tư cách ký kết với Tụ Tinh câu lạc bộ.

Cho dù là tới khi hắn tốt nghiệp, cũng chưa chắc đã có tư cách!

Thân là đại thiếu tập đoàn, hoàn cảnh sinh hoạt khiến Mạc Huân trưởng thành sớm hơn học sinh bình thường rất nhiều, hắn biết, thành công của nữ nhân một bộ phận rất lớn được quyết định bởi nam nhân.

Dù là ai cũng khó mà biết được, Nhã Ca gia nhập Tụ Tinh câu lạc bộ, tương lai có dụ dỗ một thành viên nào đó trong Tụ Tinh chiến đội hay không, loại chủ đội thành viên ấy, cho dù là phụ thân của hắn cũng rất coi trọng.

"Mạc Huân, cho ta một chút mặt mũi, chuyện này đến đây thôi."

Nhìn thảm trạng của bọn Kỷ Ngư, Nhã Ca hơi kinh ngạc, sau đó lén liếc nhìn Lâm Phong một chút.

Lâm Phong từ lúc nào lợi hại như vậy rồi?

Nàng vốn là nghe được tin tức liền vội vàng chạy đến, rất sợ Lâm Phong bị thương, làm thế nào cũng không nghĩ ra nhìn thấy chính là một màn này.

"Được thôi, ta có thể cho ngươi chút mặt mũi."

Mạc Huân ra vẻ mỉm cười, sắc mặt trông có chút hung ác lại ra vẻ ưu nhã: "Bảo hắn xin lỗi Kỷ Ngư, chuyện này coi như xong."

"Cảm tạ."

Nhã Ca thở dài một hơi, vội vàng nói, sau đó nàng bước nhanh tới trước mặt Lâm Phong, khuyên: "Lâm Phong, ngươi mau xin lỗi Kỷ Ngư, không đánh không quen biết, còn có ba tháng nữa là chúng ta sẽ tốt nghiệp, về sau gặp mặt vẫn có thể là đồng học."

Nhã Ca trừng mắt nhìn, ánh mắt có chút lo lắng, bởi vì Lâm Phong hoàn toàn thờ ơ.

"Đại Hải, ngươi khuyên Lâm Phong một chút đi." Nhã Ca nói với Cao Hải, mà Cao Hải thì không thèm để ý, ánh mắt khinh thường cùng cự tuyệt khiến cho Nhã Ca sắc mặt trắng nhợt.

Nàng phảng phất hiểu ra cái gì!

Chuyện nàng sợ nhất tựa hồ đã phát sinh!

"Nhanh lên đi, nếu không sự tình càng ngày càng nghiêm trọng."

Nhã Ca hai mắt có chút phiếm hồng, nàng cố đè nén cảm giác bi thương trong lòng, tới gần Lâm Phong thấp giọng nói.

Theo nàng, chuyện này có thể kết thúc bằng một lời xin lỗi, hoàn toàn là vì Mạc Huân nể mặt nàng, nếu không lấy thế lực tinh anh võ đạo xã, Lâm Phong sẽ bị thu thập rất thảm.

Lâm Phong có thể đánh được thể tu bát đoạn, còn có thể đánh thắng được thể tu cửu đoạn sao?

Có thể đánh được một người, còn có thể đánh được mười người sao?

Trong đám học sinh căn bản không có quy tắc gì có thể nói, nếu thật sự đắc tội Mạc Huân, trường học căn bản không có chỗ cho Lâm Phong.

Trừ chuyển trường, căn bản không còn bất kỳ biện pháp nào khác.

"Không cần ngươi nhúng tay, ta sẽ tự mình giải quyết." Lâm Phong nói.

Mặc dù là phiền phức do Nhã Ca đưa tới, nhưng đối với hảo ý của thiếu nữ, Lâm Phong tâm lĩnh, nhưng lại không tiếp nhận.

Xin lỗi, không cần thiết!

Loại xung đột này chỉ là chuyện sớm hay muộn!

Hắn cần một chút thời gian để đứng vững ở trường, nhưng cũng không có chuyện sẽ thỏa hiệp.

"Xem ra, có người cho thể diện mà không cần." Mạc Huân sắc mặt trầm xuống.

"Ngươi sao lại ngoan cố như vậy?" Nhã Ca có chút tức giận, nhưng không có rời đi, một mực thuyết phục, nhưng Lâm Phong lại không thèm để ý chút nào.

Thấy thế, nụ cười nhàn nhạt thường trực trên mặt Mạc Huân đã biến mất.

Tinh anh võ đạo xã, có thể trở thành câu lạc bộ cường đại nhất Giang Tâm nhất trung, chính là bởi vì bọn hắn là mạnh nhất, không ai dám trêu chọc.

Lâm Phong không biết điều, đã để hắn xuống đài không được!

Làm phó hội trưởng, nếu là không để Lâm Phong trả giá đắt, hắn không chỉ có không có cách nào bàn giao với những thành viên còn lại, chỉ sợ tháng sau, hội phí thu được sẽ ít đi rất nhiều.

Mặc dù chút tiền kia hắn không thèm để ý, nhưng nó lại là tiêu chuẩn thành công của câu lạc bộ.

Nghĩ tới đây, Mạc Huân đi thẳng về phía Lâm Phong, bất quá bị Nhã Ca cản lại.

Mạc Huân nhìn chăm chú Nhã Ca trước mắt, thiếu nữ không chỉ có dáng người thon gọn, ngoại hình càng là xinh đẹp, lại thêm quang mang từ Tụ Tinh câu lạc bộ, cho dù là hắn tại thời khắc này cũng có chút cảm giác tim đập thình thịch.

Khó trách sau khi biết tin chia tay, tiểu tử Kỷ Ngư kia sẽ kích động như thế.

Mạc Huân có thể thấy sự kiên định trong mắt Nhã Ca, biết thiếu nữ này hôm nay nhất định là muốn bảo vệ Lâm Phong.

Hai người mặc dù đã chia tay, nhưng dù sao từ nhỏ cùng nhau lớn lên, tình nghĩa vẫn phải có, nếu như hắn liều lĩnh động thủ, tất nhiên sẽ đắc tội nàng.

Chưa nói tiềm lực phát triển tương lai của Nhã Ca, lúc này đắc tội nàng về sau sẽ có phiền phức, bất quá có thể khẳng định là thiếu nữ sẽ rất ghét bỏ mình.

Để một thiếu nữ ưu tú như vậy ghét bỏ mình, Mạc Huân ngẫm lại tựa hồ có chút không đáng.

"Tốt a, ngươi thắng."

Mạc Huân giang tay cười nói, mà đúng lúc này, năm người đứng sau lưng hắn bỗng nhiên lao về hướng Lâm Phong.

"Các ngươi. . ."

Nhã Ca nguyên bản vừa thở dài một hơi, lúc này lại biến sắc, nàng tiến lên một bước muốn chặn lại, nhưng lại bị bọn hắn tuỳ tiện hất ra.

Năm người thiếu niên này, thực lực thấp nhất cũng là thể tu bát đoạn, trong đó có hai người càng là thể tu cửu đoạn, Nhã Ca thể tu lục đoạn làm sao có thể theo kịp tốc độ của đối phương.

"Bảo bọn hắn dừng lại." Nhã Ca nhìn về phía Mạc Huân, ngữ khí nghiêm túc đồng thời lộ ra một tia khẩn cầu.

"Haizz."

Mạc Huân than nhẹ một tiếng, nói: "Ta nể mặt ngươi, ta sẽ không động thủ, bất quá bọn hắn là huynh đệ của Kỷ Ngư, Kỷ Ngư bị khi phụ thảm như vậy, ngươi bảo ta ngăn cản, như vậy không phải là thấy sắc quên nghĩa sao?"

"Ngươi. . ."

Nhã Ca hung hăng trừng Mạc Huân một chút, quay người gia nhập chiến cuộc!

Mạc Huân không ngăn cản, chỉ là dùng ánh mắt ra hiệu, một thiếu nữ tóc ngắn liền lao ra từ trong đám người, ngăn Nhã Ca lại.

"Tránh ra!"

Nhã Ca đá ngang một cái hướng về mặt thiếu nữ tóc ngắn, nhưng lại bị thiếu nữ tóc ngắn tuỳ tiện tránh đi, sau đó mặc kệ nàng tấn công thế nào cũng chẳng làm được gì, thiếu nữ tóc ngắn mặc dù không công kích, một mực tránh né, nhưng lại gắt gao ngăn cản nàng, khiến Nhã Ca không cách nào tới gần Lâm Phong.

Nhã Ca dừng bước lại, hơi hơi thở dốc, gằn giọng: "Ngươi thật sự muốn ngăn cản ta?"

Thiếu nữ tóc ngắn rõ ràng thực lực mạnh hơn nàng, Nhã Ca biết mình không phải là đối thủ, chỉ có thể hi vọng thân phận của mình có thể khiến đối phương phải kiêng kỵ.

"Đúng thì thế nào?"

Thiếu nữ tóc ngắn giễu cợt nói.

Mặc dù thực lực của nàng hơn xa Nhã Ca, nhưng nàng hôm qua không thể luyện hóa yêu linh, không cách nào trở thành yêu linh sư, nàng đối với Nhã Ca cực kì ao ước, thậm chí là đố kị.

Dưới cái nhìn của nàng, Nhã Ca tư chất bình thường, còn sống ở Ngạn Biên cư xá, trừ dung mạo xinh đẹp một chút ra, có tư cách gì mà sánh với nàng, nhưng nàng thế nào cũng không nghĩ ra, vẻn vẹn trong vòng một đêm, Nhã Ca liền nhất phi trùng thiên.

Bây giờ tại Giang Tâm nhất trung, Nhã Ca là đối tượng mà tất cả nam sinh đàm luận cùng ái mộ, thậm chí ngay cả Kỷ Ngư mà mình thích cũng thích nàng, cái này khiến nàng ghen tị đến phát điên.

Nếu như không phải có chỗ cố kỵ, cùng với ánh mắt cảnh cáo của Mạc Huân, nàng tuyệt đối phải hảo hảo thu thập Nhã Ca, nàng cũng không để tâm đến việc Nhã Ca trả thù, đợi đến lúc Nhã Ca trưởng thành, nàng đã sớm tốt nghiệp, đến lúc đó có còn ở Giang Thành hay không vẫn chưa biết được.

"Ha ha!"

Nhìn thấy dáng vẻ nóng nảy của Nhã Ca, khóe miệng nàng lộ ra một nụ cười.

Biết không thể thoát khỏi người trước mắt, Nhã Ca kiềm chế phẫn nộ trong lòng, chỉ có thể hướng ánh mắt lo lắng về phía Lâm Phong.

Mà lúc này, chiến đấu đã bắt đầu.

Chỉ thấy năm người thiếu niên đang lao về hướng Lâm Phong bỗng nhiên phân tán ra, tạo thành hình nửa vòng cung lao về phía Lâm Phong, hành động rất có ăn ý.

"Cao Hải, ngươi lui ra sau."

Lâm Phong một tay đẩy Cao Hải ra, Cao Hải thực lực quá yếu, căn bản không phải đối thủ của năm người này, rất dễ bị thương.

Sau khi đẩy Cao Hải ra, vượt ngoài dự liệu của tất cả mọi người, đối mặt vây công, Lâm Phong không hề thoái lui, ngược lại còn chủ động tấn công, chỉ thấy hắn nhanh chân sải bước, cả người bắn ra như một mũi tên, bắt lấy thiếu niên gần hắn nhất, ngang tàng xuất kích.

Thiếu niên kia hiển nhiên có chút kinh hoảng, trong sát na hai người tiếp xúc, thiếu niên hơi xoay người, lách qua một quyền chính diện của Lâm Phong, tay phải phóng ra như tia chớp, trực tiếp tóm lấy vai Lâm Phong.

"Tóm được rồi!"

Trong giọng nói của thiếu niên lộ ra một tia kinh hỉ, hắn thấy, cho dù Lâm Phong rất mạnh, chỉ cần hắn có thể tiếp tục dây dưa với Lâm Phong, Lâm Phong rồi cũng sẽ bị kéo vào trong vòng vây.

Năm đối một, chẳng có gì phải sợ cả!

Nhưng trong nháy mắt khi những người còn lại tới viện trợ, Lâm Phong không thèm quan tâm, đột nhiên tiến lên trước, dùng đầu đập thẳng vào mặt hắn một cái.

"A!"

Nương theo tiếng kêu la đau đớn thảm thiết, thiếu niên ôm mũi điên cuồng lăn lộn trên mặt đất, vết máu trải rộng trên mặt đất.

"Quá ác độc."

Tất cả người vây xem nhịn không được lui lại một bước, trong lòng phát lạnh.

Từ khi Lâm Phong bắt đầu công kích đến lúc thiếu niên kêu thảm, cũng chỉ trong thời gian một hai giây, ngay khi bị tóm được, Lâm Phong không chần chờ chút nào, lập tức phản kích.

Loại kinh nghiệm chiến đấu này quả thực vô cùng đáng sợ.

"Muốn chết!"

Nhìn thấy thảm trạng của huynh đệ, một thiếu niên vung nắm đấm đánh Lâm Phong, lại bị Lâm Phong tránh ra, sau đó một người khác cũng xông về phía trước, đá một cái, Lâm Phong lúc này đang bị vây công không thể tránh được, chỉ có thể trực tiếp chịu một kích này.

Tuy phải loạng choạng lui lại, Lâm Phong mượn nhờ lực trùng kích nhảy về sau, tay phải nâng lên, đập thẳng vào ngực một người đứng sau lưng.

"Răng rắc!"

Một tiếng nứt vỡ vang lên, sau đó là tiếng kêu thảm thiết còn thê thảm hơn.

Thiếu niên kia trực tiếp bị Lâm Phong đánh gãy xương sườn.

"A!"

Một thiếu niên lớn tiếng hét lên, phảng phất là để tăng thêm lòng dũng cảm cho bản thân, vung nắm đấm thẳng về hướng đầu Lâm Phong.

Lâm Phong cúi thấp người, bỗng nhiên nhấc chân, như là một sợi roi quất vào đũng quần thiếu niên.

Bịch.

Thiếu niên sắc mặt nháy mắt trắng bệch, mặc dù đau đớn vô cùng, nhưng trong lúc nhất thời nhưng không có kêu thảm, mà là hai tay che đũng quần, quỳ rạp xuống đất, toàn thân run rẩy, mồ hôi lạnh ứa ra.

Năm người vây đánh, trong nháy mắt bị Lâm Phong đánh tan, ba người trực tiếp ngã xuống đất không dậy nổi, vô cùng thê thảm.

Lấy kinh nghiệm chiến đấu của Lâm Phong, đám học sinh võ kỹ còn chưa biết này sao có thể là đối thủ của hắn.

Nếu như là liều mạng tranh đấu, bọn gia hỏa này đã sớm chết rồi.

Hai người còn lại vẻ mặt kinh hãi.

Bọn hắn biết Lâm Phong là nhân vật hung ác, nhưng lại chưa hề nghĩ tới hắn hung ác như thế.

Không chỉ có xuất thủ tàn nhẫn, kinh nghiệm chiến đấu phong phú kia càng làm cho bọn hắn phải e ngại.

Lúc này chỉ còn ba tháng nữa là đến kì thi đại học, nếu như bị thương nhất định sẽ ảnh hưởng thành tích thi tốt nghiệp trung học, vì nghĩa khí nhất thời ảnh hưởng đến kết quả thi đại học, cái này đáng giá không?

"Đến a!"

Sợi tóc trước mắt Lâm Phong nhiễm một vệt máu, cái này khiến hai con mắt vốn đã lạnh lùng của hắn phảng phất lộ ra một tia huyết sắc.

Vết máu kia cũng không phải là của Lâm Phong, mà là từ tên đáng thương bị Lâm Phong cho một phát nện bằng đầu.

Thấy hai người đều khiếp đảm, Lâm Phong lộ ra nụ cười lạnh, chậm rãi đi đến chỗ Mạc Huân.

"Lần sau lại chọc ta, hậu quả sẽ không đơn giản chỉ là như vậy."

Lâm Phong bình tĩnh nói.

Mạc Huân cau mày nhìn thiếu niên thấp hơn hắn nửa cái đầu ở trước mắt.

Làm sao cũng không nghĩ tới sự tình sẽ phát triển đến một bước này, tại Giang Tâm nhất trung, Lâm Phong là người đầu tiên dám uy hiếp hắn.

"Xác thực rất mạnh, bất quá ngươi cho rằng chỉ như vậy là có thể phách lối sao?"

Mạc Huân cười nói.

Lâm Phong rất mạnh, mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng Mạc Huân biết Lâm Phong mạnh hơn hắn, hơn rất nhiều!

Nhưng cho dù là như vậy thì như thế nào!

Lâm Phong chỉ là thể tu thất đoạn, không thể luyện hóa yêu linh, không cách nào trở thành yêu linh sư, lấy thành tích của hắn, chú định không cách nào thi đậu cửu đại tinh anh liên học viện, cái này cũng đồng nghĩa hắn không cách nào trở thành cường giả.

Quan trọng hơn chính là lâm Phong gia cảnh không tốt, ở tại Ngạn Biên cư xá, không có vốn liếng trở mình.

Thể tu cảnh không thể tu luyện công pháp, cho nên cách đấu thuật cường hãn mới có thể vượt cấp khiêu chiến!

Nhưng sau khi đột phá thể tu cảnh, trở thành võ giả sẽ có thể khống chế linh lực, thuật cách đấu sẽ bị võ kỹ thay thế, mà trở thành yêu linh sư, mượn dùng năng lực yêu thú, càng có thể miểu sát đồng giai võ giả.

Cho nên theo Mạc Huân, cho dù Lâm Phong rất mạnh, nhưng không tới một hai năm, hắn liền bị đào thải.

Đến lúc đó, bọn hắn tùy tiện một người đều có thể ngược Lâm Phong.

Chớ nói chi là, bên cạnh thực lực, thế lực cùng bối cảnh cũng là một loại sức mạnh.

Mạc Huân có rất nhiều thủ đoạn có thể khiến Lâm Phong hối hận, thậm chí là biến mất. . .

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương