Toàn Cầu Hung Thú Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú
Chương 43: Một Chiêu Giết Chết Giám Khảo! Lời Mời Đến Từ Thành Chủ Đại Nhân!

Bọn họ nhìn thấy gì!

Bọn họ chỉ nhìn thấy một bóng đen chớp nhoáng, Bạo Phong Chi Ưng xuất hiện ngay trên khoảng không nơi đỉnh đầu của Hắc Vũ Phong Ưng, Hắc Vũ Phong Ưng căn bản không thể phản ứng kịp, đã bị Liên Hoàn Phong Nhận bổ xuống lưng, rơi xuống khỏi không trung.

Ngoại trừ một số người, những người khác có mặt tại đây đều không thấy rõ Bạo Phong Chi Ưng tiếp cận Hắc Vũ Phong Ưng như thế nào.

Tất cả, thực sự quá nhanh!

Chỉ trong lúc điện quang thạch hỏa, Hắc Vũ Phong Ưng bị giết chết trong nháy mắt!

Quách Thanh trợn trừng hai mắt, nhìn Hắc Vũ Phong Ưng đang rơi xuống, thất thanh nói:

- Sao có thể thế được?

Hắn có phần không thể tin vào hai mắt của mình!

Tuy rằng con Hắc Vũ Phong Ưng này hắn bồi dưỡng chưa được bao lâu, chỉ mới đạt được thực lực Thanh Đồng thượng phẩm.

Thế nhưng nó cũng tuyệt đối không phải là một con sủng thú mà thiếu niên vừa mới bước vào Thanh Đồng cấp đã có thể đánh bại!

Quách Thanh cảm giác được mặt mình đang nóng lên, mới vừa rồi mình còn nói, muốn đối phương cẩn thận một chút, bằng không sẽ bị miểu sát...

Không nghĩ tới, bị miểu sát, lại là mình!

Tô Uyển nhìn con ưng sủng thần tuấn bay lượn trên bầu trời, lại nhìn thiếu niên thanh tú khôi ngô, tràn ngập sự tự tin cách đó không xa, nhất thời hơi ngây dại!

Tô Lợi Quần kinh ngạc nói:

- Không thể ngờ tới, thực lực của Tô Dương, vậy mà đã đạt đến Thanh Đồng trung phẩm, thiên phú cỡ này, chắc chắn là mạnh nhất trong lịch sử của Thất Tinh thành!

- Tô Dương thắng rồi sao?

- Giám khảo cũng bị miểu sát rồi mà?

- Hắc Vũ Phong Ưng mà Tô Uyển cũng không thể đánh lại, bị sủng thú của Tô Dương miểu sát?

- Quá mạnh mẽ, quả thực!

- Không gặp mấy hôm, Tô Dương lại trở nên mạnh mẽ rồi!

“...”

Những học sinh năm ba lớp một vây xem trận chiến đấu này, không nhịn được mà liên tục sợ hãi thán phục.

Bên trong sân sát hạch, Tô Dương hỏi:

- Từ lão sư, đã có thể tuyên bố kết quả chưa?

- Có thể!

Từ Viễn Hùng hít sâu một hơi, cố gắng khiến mình bình tĩnh lại, không có cách nào khác, Tô Dương khiến cho hắn chấn động quá lớn:

- Ta tuyên bố, kết quả trận đấu, Tô Dương giành thắng lợi!

Học sinh năm ba lớp một không nhịn được mà cùng hò reo!



Bất kể có phải hư tình giả ý hay không, bọn họ đã cho Tô Dương đủ mặt mũi.

Đám học sinh này, đều là con muội phú gia, bọn họ rất rõ ràng thiên phú của Tô Dương có ý nghĩa như thế nào!

Thành chủ Thất Tinh thành Tô Lợi Quần, năm đó cũng không biến thái như vậy!

Lệnh Hồ phó hiệu trưởng cười nói với Tô Uyển:

- Đi thôi, đi với ta cùng tuyên bố kết quả sát hạch!

- Vâng!

Kết quả đã vô cùng rõ ràng.

Lệnh Hồ hiệu trưởng đi tới trường thi, toàn bộ học sinh yên lặng.

Hắn vẫy vẫy tay với Tô Dương, ra hiệu cho Tô Dương qua đây.

Tô Dương và Tô Uyển, một phải một trái đứng ở bên cạnh Lệnh Hồ hiệu trưởng, chỉ nghe thấy Lệnh Hồ Phó hiệu trưởng lớn tiếng tuyên bố:

- Ta tuyên bố, hai vị đồng học Tô Uyển và Tô Dương, thành công thông qua sát hạch của nhà trường, tốt nghiệp trước thời hạn!

- Các ngươi thật lợi hại!

- Trâu bò ghê!

- Tô Dương, là thần tượng của ta!

- Tô Uyển tỷ, sau này nhớ về thăm chúng ta đó!

“...”

Học sinh năm ba lại lần nữa hò reo.

Không khí hiện trường, vô cùng hài hòa!

Lệnh Hồ hiệu trưởng hòa ái nói vớihai người:

- Đây là bằng tốt nghiệp của hai người!

Bằng tốt nghiệp, đương nhiên vị hiệu trưởng này đã chuẩn bị xong từ lâu.

- Cảm ơn hiệu trưởng!

- Cảm ơn hiệu trưởng!

Trên mặt Tô Dương, cũng lộ ra một nụ cười.

Một tháng qua vất vả, cuối cùng cũng có hồi đáp.

Có tấm bằng tốt nghiệp này, hắn có thể tiến hành thủ tục vào ở bên trong Thất Tinh thành, sau khi làm thủ tục xong xuôi, hắn có thể đón mẫu thân và muội muội vào bên trong Thất Tinh thành sống rồi.

Thất Tinh thành sẽ còn tặng cho hắn một căn thương phẩm phòng rộng một trăm hai mươi mét vuông.

Thương phẩm phòng rộng một trăm mét vuông bên trong Thất Tinh thành, đối với bất kỳ người nào mà nói, đều là một khoản tài sản cực kỳ phong phú.



Hung thú hoành hành, giá trị bất động sản bên trong căn cứ nội thành của thế giới này, đã vượt lên một mức độ đáng sợ!

Bởi vì nhà cửa bên trong thành không chỉ là tài của, còn liên quan đến chuyện sinh tử tồn vong!

Rất nhiều dân thường trong an toàn khu ở bên ngoài căn cứ nội thành, dù là nằm mơ cũng muốn vào ở trong nội thành.

Đương nhiên, cũng chỉ có bằng tốt nghiệp Học viện này, mẹ và muội muội của hắn, cũng chỉ có thể cư trú ở ngoại thành khu của Thất Tinh thành.

Chỉ có trở thành Ngự Thú sư, gia nhập vào quân đội lệ thuộc Thất Tinh thành, trở thành thành viên chính phủ Thất Tinh thành, người nhà của hắn mới có thể vào ở trong trung thành khu an toàn hơn.

Thất Tinh thành còn có một nội thành khu nữa, thế nhưng nơi ấy chỉ có quan to, phú quý của Thất Tinh thành mới có thể ở.

Nơi ấy mới là nơi trung tâm của Thất Tinh thành, khu vực an toàn nhất của Thất Tinh thành.

Bởi vì thành chủ Thất Tinh thành, cùng với người nhà của những cường giả khác, đều ở bên trong nội thành khu!

- Tô Dương đồng học, cười tươi lên nào, đẹp lắm, chính là nụ cười này!

Tanh tách một tiếng, Từ Viễn Hùng nhấn nút xuống, thời gian vĩnh viễn dừng lại trong nháy mắt này.

Sau khi chụp ảnh lưu niệm xong, Lệnh Hồ hiệu trưởng thân thiết nói:

- Tô Dương, lát nữa thành chủ đại nhân muốn gặp ngươi!

- Được!

Tô Dương gật đầu.

Vì sao hắn lại chọn dùng một chiêu để miểu sát Hắc Vũ Phong Ưng?

Không phải là vì trông thấy vị thành chủ này sao?

Lệnh Hồ hiệu trưởng dẫn Tô Dương đi tới trước mặt Tô Lợi Quần, Tô Lợi Quần cười nói:

- Ngươi chính là Tô Dương đúng không?

- Ra mắt thành chủ đại nhân!

Tô Lợi Quần nói:

- Không cần đa lễ, ta đã nghe Tô Uyển nói vể ngươi từ lâu, nói ngươi là người có thiên phú trẻ tuổi nhất trong lịch sử Thất Tinh thành, ngày trước ta còn chưa tin, hiện giờ ta tin rồi!

Khen một hồi, cũng khiến cho Tô Dương không biết nên trả lời như thế nào.

Lúc này, Tô Dương đại khái đã đoán được quan hệ giữa Tô Lợi Quần và Tô Uyển.

- Hôm nay nữ nhi của ta tốt nghiệp, là một ngày vô cùng vui mừng!

Tô Lợi Quần cười nói:

- Ngươi cũng tốt nghiệp hôm nay, lại còn là đồng học của nữ nhi ta, làm trưởng bối, ta mời ngươi đến nhà ta ăn một bữa cơm đạm bạc, được không?

- Đương nhiên là được, đó chính là vinh hạnh của ta!

Lời mời đến từ người mạnh nhất Thất Tinh thành, Tô Dương không tiện từ chối.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương