Tình Yêu Với Chủ Tịch
-
Chương 42: Đi chơi
Sau khi cuộc trò chuyện giới thiệu đi qua thì cô nói:
Để tôi, anh nhi và tâm tâm ra đón thảo. Có ấy nói đến bến xe bus rồi .
Anh nói:
Uk, Các em ra đón bạn trước đi. Bọn anh sẽ theo sau.
Cô, tâm tâm và anh nhi chào ba mẹ rồi đi bộ ra bến xe bus. Còn lại 4 người đàn ông. Anh dẫn đầu vào gara lấy xe. Anh vừa ngồi vào ghế lại thì 3 người còn lại leo lên xe anh ngồi như là của " chùa ". Anh quay sang nhing kiệt dương, hải nam và trần lâm nói nhẹ nhàng:
Xuống xe mau
Kiệt dương vừa thắt dây an toàn vừa nói:
Tại sao phải xuống chứ?
Anh không để ý mở cửa xe ý đuổi khách:
Ngồi ở đây tí nữa vợ tôi ngồi đâu. Ko nói nhiều, xuống mau.
Kiệt dương chép miệng nói:
Cậu đúng là có vợ quên bạn mà. Chúng ta chơi với nhau từ hồi mới lọt lòng cung nhau lớn lên, cùng nhau ăn, ngủ cả tắm cùng chung luôn. Vậy mà bây giờ vì một người con gái thôi mà tình bạn của chúng ta tan nát. Cậu có nghe cấu nói: " Dù bây giờ anh em ta mỗi đứa một nơi nhưng trong lòng vẫn nghĩ về nhau chưa". Mà thôi chắc cậu chưa nghe nên mới ko biết. Tình bạn là cáu gì vậy khi giờ đây thằng bạn thân của tôi nó chỉ biết khoe vợ.
Kiệt dương nói một hồi thì quay lại nói với trần lâm:
Có đúng ko người anh em?
Trần lâm nhanh chóng đồng tình:
Đúng, đúng trí lý.
Anh nhìn kiệt dương gằn từng chữ:
Xuống xe.
Kiệt dương tháo dây an toàn nói:
biết rồi nói mãi.
Khi kiệt dương vừa xuống xe thì Anh nói:
Này bạn nào đó đừng tự cao bản thân mình quá. Chúng ta năm lên 7 mới bắt đầu chơi với nhau chứ ko phải chơi với nhau từ lúc lọt lòng nhé.
Anh dừng lại xoay người sang nhìn dương nói:
Với cả cậu không quan trọng bằng vợ mình.
Nói xong anh để lại dương đứng đơ ở đó còn mình đi nhanh về ghế lái. Trước khi lái xe, anh để lại một câu:
Nhanh lên nhé.
Kiệt dương vẫn đứng đó nhưng gương mặt đã đỏ ửng lên. Tất nhiên là ngượng vì hải nam và trần lâm đang đứng cười. Dương quay sang nói:
Cười gì. Ngậm miệng.
Trần lâm vỗ vai hải nam nói nhưng lại như nói đểu Kiệt dương:
Tình bạn mười mấy lắm. Ha ha. Một gáo nước lạnh tạt vào mặt. Một cái tát định mệnh.
Nói xong, kiệt dương và hải nam mỗi người một xe phóng đi. Kiệt dương vừa về xe của mình vừa nói:
Này, hai cái thằng kia. Đứng lại.
Nói rồi cũng đi nốt ...
_______Bến xe bus______________
4 người con gái tay cầm mỗi người một cốc trà sữa uống. Có 4 chiếc xe đậu thành một hàng dài. Đầu tiên là chiếc siêu xe của vương tuấn, tiếp thep là của trần lâm, hải nam và kiệt dương.
Anh đi xuống xe mở của xe cho cô rồi nói:
Chúng ta đi thôi. Đi theo cặp.
Cô ngồi ngoan ngoãn lên xe. Anh ngồi vào rồi hạ cửa kính xe xuống nói:
Bọn anh đi trước. Các em thích xe nào thì lên đi nhé.
Cô nói:
Tạm biệt. Mình đi trước nha.
Xe phóng đi.
Còn lại 3 cô gái đứng nhìn nhau. Tâm tâm hỏi:
Kia có phải là anh trai mình ko?
Thảo nói:
Ko phải đâu. có vợ quên em rồi
Anh nhi gật đầu. Thảo hỏi:
thế bây giờ làm sao bây giờ?
Anh nhi nói:
Kệ các cậu, mình quen kiệt dương mình đi xe với dương .
Nói xong anh nhi lên xe kiệt dương.
Kiệt dương vẫy tay rồi phóng đi theo xe của anh. Thảo và tâm tâm nhìn nhau. Chợt thảo đi lên gõ nhẹ vào cái xe đứng trước hỏi:
Tôi có thể đi cùng được ko?
Trần lâm hạ cửa xe nói:
Được, chúng ta cùng đi.
Thảo cũng lên xe. Vậy là chỉ còn tâm tâm và hải nam. Tâm tâm lên xe nói:
Đi nhờ
Hải nam ko thèm trả lời. tâm tâm nói:
không cần thái độ thế đâu.
Toi có thể tự đi.
Nói xong cô mở của định xuống xe nhưng hải nam lại bắt đầu phóng nói:
Vậy lúc đầu còn ngồi lên xe làm gì?
Tâm tâm nói: Vậy sao anh ko để tôi xuống?
Hảu nam liếc tâm tâm một cái nói:
Tôi ko muốn tiểu vân ghét tôi
tâm tâm:
À nhưng mà bây giờ chị ấy là của anh tôi rồi. Anh đừng xen vào,họ đang có một cuộc hôn nhân hạnh phúc.
Giọng hải nam chợt trầm đi:
Tôi biết.tôi mãi mãi ko là gì của cô ấy.
Nói xong ko khí im ắng đến gượng gùng.
Xe của anh dẫn đầu. Cô lấy một ly cafe còn nguyên cắm ống mút đưa cho anh nói:
Này uống đi.
Anh nhìn cốc cafe rồi nói:
Biết quan tâm tới anh tự bao giờ?
Cô nói:
Chẳng từ bao giờ cả.
ANH cườu nhẹ rồi uống một ngụm cafe. Cô nói:
Mở mui xe đi cho gió.
Anh gật đầu đồng ý. Xe của anh mở mui xe , 3xe sau cũng bắt chước mơ theo phong trào. Xe của kiệt dương phóng lên bằng xe của anh. Anh nhi nói:
Tiểu vân à, nhìn ra đây.
Cô quay sang. Tách. Anh nhi chụp một tấm ảnh ngay sau đó fax in ra. Cô cười nói:
Ai cho chụp?
Anh nhi ko để ý nói:
Đẹp lắm.
Nói xong cô còn bắn tim.
Cô cũng phối hợp làm tay hình trái tim.
Kiệt dương nói:
Thôi xin, đừng làm cho tôi bực nữa.
Anh nhi đấm vào vai phải của kiệt dương:
Liên quan gì tới anh.
Kiệt dương vội cúi đầu như xin lỗi. Cô cười quay đi rồi chợt nhớ ra Thảo. Cô quay người nhìn ra sau. Thảo thấy cô nhìn thì vẫy tay. Bên cạnh thảo là Trần lâm anh cũng bắt cguwowcs thảo. Vẫy tay chào cô. Cô vẫy cả hai tay. Rồi quay lên...
4 chiếc xe sang trong đến tận khu vui chơi. Ai ngờ hôm nay chính là hội chợ của tháng. 4 người đàn ông đi cất xe để lại 4 người phụ nữ đứng đợi.
( đợi chap sau hay hơn. chap này chỉ miêu tả chính)
Để tôi, anh nhi và tâm tâm ra đón thảo. Có ấy nói đến bến xe bus rồi .
Anh nói:
Uk, Các em ra đón bạn trước đi. Bọn anh sẽ theo sau.
Cô, tâm tâm và anh nhi chào ba mẹ rồi đi bộ ra bến xe bus. Còn lại 4 người đàn ông. Anh dẫn đầu vào gara lấy xe. Anh vừa ngồi vào ghế lại thì 3 người còn lại leo lên xe anh ngồi như là của " chùa ". Anh quay sang nhing kiệt dương, hải nam và trần lâm nói nhẹ nhàng:
Xuống xe mau
Kiệt dương vừa thắt dây an toàn vừa nói:
Tại sao phải xuống chứ?
Anh không để ý mở cửa xe ý đuổi khách:
Ngồi ở đây tí nữa vợ tôi ngồi đâu. Ko nói nhiều, xuống mau.
Kiệt dương chép miệng nói:
Cậu đúng là có vợ quên bạn mà. Chúng ta chơi với nhau từ hồi mới lọt lòng cung nhau lớn lên, cùng nhau ăn, ngủ cả tắm cùng chung luôn. Vậy mà bây giờ vì một người con gái thôi mà tình bạn của chúng ta tan nát. Cậu có nghe cấu nói: " Dù bây giờ anh em ta mỗi đứa một nơi nhưng trong lòng vẫn nghĩ về nhau chưa". Mà thôi chắc cậu chưa nghe nên mới ko biết. Tình bạn là cáu gì vậy khi giờ đây thằng bạn thân của tôi nó chỉ biết khoe vợ.
Kiệt dương nói một hồi thì quay lại nói với trần lâm:
Có đúng ko người anh em?
Trần lâm nhanh chóng đồng tình:
Đúng, đúng trí lý.
Anh nhìn kiệt dương gằn từng chữ:
Xuống xe.
Kiệt dương tháo dây an toàn nói:
biết rồi nói mãi.
Khi kiệt dương vừa xuống xe thì Anh nói:
Này bạn nào đó đừng tự cao bản thân mình quá. Chúng ta năm lên 7 mới bắt đầu chơi với nhau chứ ko phải chơi với nhau từ lúc lọt lòng nhé.
Anh dừng lại xoay người sang nhìn dương nói:
Với cả cậu không quan trọng bằng vợ mình.
Nói xong anh để lại dương đứng đơ ở đó còn mình đi nhanh về ghế lái. Trước khi lái xe, anh để lại một câu:
Nhanh lên nhé.
Kiệt dương vẫn đứng đó nhưng gương mặt đã đỏ ửng lên. Tất nhiên là ngượng vì hải nam và trần lâm đang đứng cười. Dương quay sang nói:
Cười gì. Ngậm miệng.
Trần lâm vỗ vai hải nam nói nhưng lại như nói đểu Kiệt dương:
Tình bạn mười mấy lắm. Ha ha. Một gáo nước lạnh tạt vào mặt. Một cái tát định mệnh.
Nói xong, kiệt dương và hải nam mỗi người một xe phóng đi. Kiệt dương vừa về xe của mình vừa nói:
Này, hai cái thằng kia. Đứng lại.
Nói rồi cũng đi nốt ...
_______Bến xe bus______________
4 người con gái tay cầm mỗi người một cốc trà sữa uống. Có 4 chiếc xe đậu thành một hàng dài. Đầu tiên là chiếc siêu xe của vương tuấn, tiếp thep là của trần lâm, hải nam và kiệt dương.
Anh đi xuống xe mở của xe cho cô rồi nói:
Chúng ta đi thôi. Đi theo cặp.
Cô ngồi ngoan ngoãn lên xe. Anh ngồi vào rồi hạ cửa kính xe xuống nói:
Bọn anh đi trước. Các em thích xe nào thì lên đi nhé.
Cô nói:
Tạm biệt. Mình đi trước nha.
Xe phóng đi.
Còn lại 3 cô gái đứng nhìn nhau. Tâm tâm hỏi:
Kia có phải là anh trai mình ko?
Thảo nói:
Ko phải đâu. có vợ quên em rồi
Anh nhi gật đầu. Thảo hỏi:
thế bây giờ làm sao bây giờ?
Anh nhi nói:
Kệ các cậu, mình quen kiệt dương mình đi xe với dương .
Nói xong anh nhi lên xe kiệt dương.
Kiệt dương vẫy tay rồi phóng đi theo xe của anh. Thảo và tâm tâm nhìn nhau. Chợt thảo đi lên gõ nhẹ vào cái xe đứng trước hỏi:
Tôi có thể đi cùng được ko?
Trần lâm hạ cửa xe nói:
Được, chúng ta cùng đi.
Thảo cũng lên xe. Vậy là chỉ còn tâm tâm và hải nam. Tâm tâm lên xe nói:
Đi nhờ
Hải nam ko thèm trả lời. tâm tâm nói:
không cần thái độ thế đâu.
Toi có thể tự đi.
Nói xong cô mở của định xuống xe nhưng hải nam lại bắt đầu phóng nói:
Vậy lúc đầu còn ngồi lên xe làm gì?
Tâm tâm nói: Vậy sao anh ko để tôi xuống?
Hảu nam liếc tâm tâm một cái nói:
Tôi ko muốn tiểu vân ghét tôi
tâm tâm:
À nhưng mà bây giờ chị ấy là của anh tôi rồi. Anh đừng xen vào,họ đang có một cuộc hôn nhân hạnh phúc.
Giọng hải nam chợt trầm đi:
Tôi biết.tôi mãi mãi ko là gì của cô ấy.
Nói xong ko khí im ắng đến gượng gùng.
Xe của anh dẫn đầu. Cô lấy một ly cafe còn nguyên cắm ống mút đưa cho anh nói:
Này uống đi.
Anh nhìn cốc cafe rồi nói:
Biết quan tâm tới anh tự bao giờ?
Cô nói:
Chẳng từ bao giờ cả.
ANH cườu nhẹ rồi uống một ngụm cafe. Cô nói:
Mở mui xe đi cho gió.
Anh gật đầu đồng ý. Xe của anh mở mui xe , 3xe sau cũng bắt chước mơ theo phong trào. Xe của kiệt dương phóng lên bằng xe của anh. Anh nhi nói:
Tiểu vân à, nhìn ra đây.
Cô quay sang. Tách. Anh nhi chụp một tấm ảnh ngay sau đó fax in ra. Cô cười nói:
Ai cho chụp?
Anh nhi ko để ý nói:
Đẹp lắm.
Nói xong cô còn bắn tim.
Cô cũng phối hợp làm tay hình trái tim.
Kiệt dương nói:
Thôi xin, đừng làm cho tôi bực nữa.
Anh nhi đấm vào vai phải của kiệt dương:
Liên quan gì tới anh.
Kiệt dương vội cúi đầu như xin lỗi. Cô cười quay đi rồi chợt nhớ ra Thảo. Cô quay người nhìn ra sau. Thảo thấy cô nhìn thì vẫy tay. Bên cạnh thảo là Trần lâm anh cũng bắt cguwowcs thảo. Vẫy tay chào cô. Cô vẫy cả hai tay. Rồi quay lên...
4 chiếc xe sang trong đến tận khu vui chơi. Ai ngờ hôm nay chính là hội chợ của tháng. 4 người đàn ông đi cất xe để lại 4 người phụ nữ đứng đợi.
( đợi chap sau hay hơn. chap này chỉ miêu tả chính)
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook