Ngay sau ngày hôn lễ, Thịnh Phong vẫn đi làm như cũ, hắn muốn nghỉ nửa tháng đi chơi nên mấy ngày nay phải đem mọi việc an bài cho tốt.
Thân thể Cố Minh Mặc đã khôi phục rất nhiều, lập tức lái xe về nhà mẹ đẻ.
Cố mụ mụ thấy nàng liền chạy nhào tới ôm lấy nàng: “Mặc Mặc, con gái của ta.”
“Mẹ!” Cố Minh Mặc vốn dĩ không muốn khóc, nhưng do ảnh hưởng cảm xúc của Cố mụ mụ, nên cũng bắt đầu rớt nước mắt.
“Được rồi, ai không biết còn tưởng con gái chúng ta bị lừa bán đó.” Cố ba ba kéo hai mẹ con đang khóc thút thít ra, nháy mắt với Cố mụ mụ: “Ta còn vội công tác, hai mẹ con cứ tâm sự với nhau đi nha.”
Cố mụ mụ gật đầu, lôi kéo Cố Mặc Mặc đi về phòng ngủ khi trước của nàng, nơi này không khác gì so với lúc nàng rời nhà, tùy thời đều có thể trở về tiếp tục ngủ.

Cố mụ mụ cùng nàng ngồi lên sô pha đơn cạnh giường: “Minh Mặc, Thịnh Phong nó đối xử với con thế nào?”
“Dạ tốt, mới kết hôn có hai ngày, con cũng không nhìn ra cái gì.”

“Ý mẹ chính là….À…Trong phòng ngủ đó.” Cố mụ mụ nói thật hàm súc.
Cố Minh Mặc nháy mắt đã hiểu, gương mặt liền hồng lên: “Cái kia…..Cũng tốt….Sẽ không thực thô bạo….”
Chính là có điểm biến thái, Cố Minh Mặc trong lòng bổ sung thêm.
Cố mụ mụ nghe vậy thở phào nhẹ nhõm.

Đồng dạng là nam nhân trong vòng thương nghiệp, Cố ba ba trước kia nghe không ít chuyện về Thịnh Phong, chuyện thương trường tự nhiên không cần phải nói, tiếng tăm vang xa, nhưng nói về sinh hoạt cá nhân thì khác…….Dù sao Cố ba ba khi nghe nói hắn muốn cưới con gái của mình, phản ứng đầu tiên chính là con gái mình tiêu rồi.
Bọn họ đã nghĩ xong kế sách, Thịnh Phong nếu mà dám ngoại tình trong hôn nhân, hay là đối với con gái quá thô bạo, thì liền lập tức kéo Cố Minh Mặc về cho ly hôn.
“Con đó, có chuyện gì cũng đừng ngượng ngùng, nếu nó đối với con có gì không phải, nhất định phải nói cho mẹ biết.” Cố mụ mụ thề son sắt: “Đem con gả cho nó đã là không tồi rồi, không thể để con ở bên đó chịu thêm ủy khuất nào nữa.”
Khuôn mặt nhỏ của Cố Minh Mặc đỏ lên, Thịnh Phong trừ bỏ có điểm biến thái ra, thì ở bên ngoài cũng không có vấn đề gì lớn hết.
“Nhưng mà hai đứa cũng đã kết hôn, không thể chỉ một mặt yêu cầu nó nhường con, ở bên ngoài con cũng khải cho nó chút mặt mũi, loại nam nhân có địa vị này không thể chịu mất mặt ở bên ngoài đâu.” Cố mụ mụ có nhiều năm làm phu nhân như vậy, kinh nghiệm rất phong phú: “Tiền con muốn quản cũng tốt, nữ nhân chúng ta nhất định phải có tiền.”
Cố Minh Mặc gật gật đầu, nghĩ nghĩ không hiểu vì sao mình lại bị một tên lưu manh cưới về, trong lòng có điểm ủy khuất.
Cố mụ mụ xem thần sắc của nàng liền biết con gái bảo bối không cao hứng, liền vỗ vỗ tay nàng an ủi: “Thịnh Phong kia diện mạo của cải đều thực tốt, cũng không có thân thích hay làm khó, con xem cũng xứng với con mà.”
Nói đến đây, Cố Minh Mặc liền hăng hái lên, nàng hỏi: “Mẹ ơi, rốt cuộc Thịnh Phong có địa vị gì? Hắn nói cha mẹ hắn đã qua đời, các thân thích khác cũng không lui tới, không có khả năng đi, một nhà sản nghiệp lớn như vậy, nhà hắn không có ai ăn bám tống tiền sao?”
“Không có còn không tốt sao?” Cố mụ mụ trợn mắt liếc nàng một cái: “Liền tính nếu có con cũng không cần sợ, tùy tiện tốn ít tiền đuổi đi là được, đừng làm đám thân thích kia nháo lên, bằng không rất khó coi, vạn nhất nháo lớn còn có thể ảnh hưởng đến thanh danh sau này.”
“A? Vạn nhất bọn họ không chịu dứt thì sao mẹ?”
“Vậy thì để Thịnh Phong chính mình xử lý.” Cố mụ mụ đem nàng ôm vào trong ngực: “Minh Mặc của chúng ta cũng không phải là gả cho nó để chịu khổ.”
Dựa vào lòng mẹ mình, Cố Minh Mặc lúc này mới bất giác phát hiện ra mình đã gia nhập vào một cái gia đình mới rồi…..
Thịnh Phong khi về nhà phát hiện ra cảm xúc của Cố Minh Mặc không tốt, đôi mắt hồng hồng giống như đã khóc, lời cợt nhả cùng dục hỏa ngập trời cũng không dám phóng thích ra, hắn đẩy lùi một đống xã giao để về sớm chính là vì để thao Cố Minh Mặc, chơi vú một chút cũng tạm, nàng cũng không thể lúc này liền tuột xích chứ?

Vì thế hắn ngồi vào bên người nàng, sô pha lập tức lún xuống một khoảng sâu, Cố Minh Mặc không tự giác bị tuột về phía bên hắn, bị Thịnh Phong giang tay ôm lấy: “Làm sao vây? Khóc sao?”
“Không có việc gì.” Cố Minh Mặc khống chế lại cảm xúc: “Tôi nhớ mẹ.”
“Vậy về nhà thăm bà.” Thịnh Phong thực hào sảng: “Mỗi ngày em đều đi cũng được, tôi không có quy củ nhiều như vậy.”
Thế hệ trước nhiều người sĩ diện, không ít mẹ chồng mỗi lần tụ họp bên nhau đều phun tào con dâu hở chút là về nhà mẹ đẻ, giống như nhà chồng ngược đãi các nàng.
Thịnh Phong không có mẹ, Cố Minh Mặc nếu muốn đi đâu thì đi.
“Không giống nhau…..” Cố Minh Mặc cũng không hiểu được nàng bị làm sao, chỉ là nghĩ đến về sau không thể mỗi ngày đều ăn dầm nằm dề ở nhà nàng, nàng liền không vui, nàng dứt khoát chui vào trong lồng ngực nam nhân khóc nấc lên: “Tôi mất đi ôm ấp của mẹ rồi sao?”
Thịnh Phong bị nàng đột nhiên nhiệt tình làm kinh ngạc một chút, cúi đầu dối diện với đôi mắt ngập nước, tâm bỗng dưng mềm đi vài phần, hôn hôn cái trán của nàng, cười nói: “Không sợ, có chồng đây ôm em.”
Cố Minh Mặc chớp chớp mắt, hốc mắt còn vương ánh nước, bất thình lình ngọt ngào là chuyện gì đây?
Hai người lẳng lặng nhìn nhau, đến khi tiếng chuông điện thoại vang lên mới làm không khí vừa xấu hổ lại vừa ngọt ngào này biến mất.
Cố mụ mụ gọi qua kêu Cố Minh Mặc dẫn Thịnh Phong về nhà mẹ đẻ ăn cơm.
Cố lão cha là một cái phú thương có EQ rất cao, không nói bản lĩnh có bao nhiêu lớn, làm người lại là loại nhất đẳng lợi hại, bề ngoài hiền hòa thân thiện, đối mặt với Thịnh Phong cường thế âm ngoan có tiền lưu manh cũng không hề siểm nịnh.


Im bặt không hề nhắc đến trước khi kết hôn hắn như thế nào uy hiếp để Cố gia đem con gái gả cho hắn, chỉ mỉm cười tủm tỉm nói cho Cố Minh Mặc phải cùng Thịnh Phong hảo hảo sống, dám ở trước mặt Thịnh Phong bày ra tính đại tiểu thư thì liền đem nàng về nhà, giáo dục lại thật ngoan thì sẽ trả lại cho Thịnh Phong.
Thịnh Phong nghe xong chỉ cười, nói cho cha mẹ Cố là Cố Minh Mặc tính cách tốt đẹp, cảm xúc của hai người rất tốt, một chút tính tình đại tiểu thư cũng không có.

Trong lòng lại âm thầm khen Cố lão cha thật tâm cơ, lần này rõ ràng là cảnh cáo hắn nếu dám khi dễ Cố Minh mặc thì liền đem nàng đón về nhà, chờ con gái bảo bối tha thứ cho ngươi thì mới trả về cho ngươi.
Ăn cơm xong, Thịnh Phong cùng Cố lão cha giống như bao cha vợ và con rể khác, bàn luận từ Nam Hải cho đến chiến sự Iraq.

Lúc sau cáo biệt cùng người Cố gia rồi mang theo Cố Minh Mặc về nhà.
Ăn cơm chiều ở nhà, tâm tình Cố Minh Mặc hiển nhiên tốt lên không ít, tắm rửa xong ra tới liền nhìn thấy trên giường có một tên nam nhân trần truồng đang nằm, đồ vật giữa háng nhếch lên cao cao, mà tay nam nhân chính là đang nắm lấy tiểu huynh đệ trên dưới loát động, thấy nàng ra thì liền nhếch miệng cười, dâm tà lại khủng bố, giống Doãn Chí Bình cùng Ngao Bái hợp thể: “Lại đây, giúp anh sục sục.”
Cố Minh Mặc ngốc ngay tại chỗ, động cũng không dám động.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương