Sau khi Dương Tiểu Kỳ khóc xong, giọng nghẹn ngào, dáng vẻ bị người ta bắt nạt.

Hách Ánh nghe xong, vội vàng hỏi xảy ra chuyện gì.

Dương Tiểu Kỳ thút tha thút thít đáp lại: "Cháu vừa làm cơm, lại có người khác tới đây, còn mang theo rất nhiều nguyên liệu nấu ăn, hình như muốn cướp vị trí của cháu, cháu không muốn vậy, cháu muốn ở lại bên cạnh dì.

"Dương Tiểu Kỳ cho rằng chỉ có cô ta ở đây, không ngờ còn có thêm người khác nữa, đây rõ ràng là ra oai phủ đầu với cô ta.

Bọn họ không thể tức giận với mẹ Lăng, cho nên chỉ có thể ra tay với cô ta.

Chắc chắn là vậy.

Dương Tiểu Kỳ cảm thấy cô ta thật đáng thương, cuộc sống sau này chắc chắn sẽ không được thoải mái.

Hách Ánh nghe xong cũng tức giận.

"Tiểu Kỳ, cháu cứ ở lại Đào Lan Uyển, đừng tự xem bản thân như người giúp việc, làm sao thoải mái thì làm, ta sẽ không để cháu chịu oan đâu.

"Bà còn tưởng Lê Cảnh Trí thực sự để Dương Tiểu Kỳ ở lại, bây giờ xem ra cô chỉ bằng mặt không bằng lòng.

Lê Cảnh Trí càng như vậy, bà càng muốn cho Dương Tiểu Kỳ ở lại.

Dương Tiểu Kỳ tội nghiệp cúp điện thoại: "Cảm ơn dì Lăng.


"Cô ta có được sự bảo đảm của Hách Ánh thì thấy an tâm hơn nhiều!.

Lê Nguyệt tức giận gần chết, Hướng Diệc Nhiên còn đuổi theo giảng giải đạo lý với cô ấy.

Lê Nguyệt không nhịn nổi, cãi nhau với Hướng Diệc Nhiên một trận trước mặt Lăng Ý và Lê Cảnh Trí.

Không ngờ chó ngáp phải ruồi, Lê Cảnh Trí nhìn dáng vẻ tấu hài của Lê Nguyệt và Hướng Diệc Nhiên thì nở nụ cười.

Thật ra bọn họ không biết, Lê Cảnh Trí không cảm thấy buồn cười mà cô chỉ đang ghen tị thôi.

Tất cả dự định của Lê Nguyệt vì thêm một người như Dương Tiểu Kỳ mà bị phá hủy.

Bữa trưa do một mình Dương Tiểu Kỳ làm, cô ta lấy một phần nguyên liệu nấu mà Lê Nguyệt mua, làm cơm trưa.

Sau đó cẩn thận đi lên tầng, rụt rè gọi Lăng Ý xuống ăn cơm.

Không ngờ, Lê Nguyệt cũng ngồi vào bàn, chỉ có mình cô ta oan ức ngồi ăn phần còn lại trong bếp.

Dương Tiểu Kỳ lại lau nước mắt, cùng là người giúp việc, sao Lê Nguyệt lại nhận được đãi ngộ từ chủ nhà thế?Cô ta không cam lòng, nhưng nhớ đến lời cam đoan của Hách Ánh, nói sẽ không để cô ta chịu thiệt, cô ta lấy hết dũng khí, đến bữa tối cũng ngồi xuống bàn ăn.

Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn cô ta.


Dương Tiểu Kỳ rụt rè cúi đầu, là dì Lăng nói cô ta muốn làm gì thoải mái thì làm.

"Không biết đồ ăn có hợp với mọi người không? Tôi cố ý làm các hương vị khác nhau, thiếu gia và thiếu phu nhân thích ăn gì có thể nói với tôi, ngày mai tôi có thể chuẩn bị trước.

" Lời nói này giống như cô ta là chủ nhà vậy.

Lê Cảnh Trí nhìn cô ta một cái, ăn hai miếng cơm, cô thấy món ăn do Lê Nguyệt nấu, ăn ngon hơn một chút.

Lăng Ý ngẩng đầu nhìn cô ta.

Mọi ánh mắt đều hướng về Dương Tiểu Kỳ, khiến hai má cô ta đỏ bừng.

"Cút ra ngoài.

"Dương Tiểu Kỳ còn tưởng nghe nhầm: "Cái gì?"Ánh mắt của Lăng Ý lạnh lùng, nghiêm nghị: "Cút ra ngoài.

"Giúp việc mà dám ngồi vào bàn ăn, cô ta coi mình là thiếu phu nhân rồi à?Dương Tiểu Kỳ che mặt, chạy về phòng khóc.

Lê Cảnh Trí ăn thêm hai miếng cơm, chẳng còn khẩu vị gì.

Hướng Diệc Nhiên và Lê Nguyệt vẫn cãi nhau vì chuyện Dương Tiểu Kỳ, vừa ăn xong, anh ta đã kéo Lê Nguyệt rời đi.

Hai người đó vừa đi, Lăng Ý đã bế Lê Cảnh Trí như bế em bé trở về phòng ngủ.

Tay hắn không chịu an phận, bị cô bắt được: "Lăng Ý, anh còn không rõ ý mẹ nói hôm nay là gì sao?"Đừng nói sinh con, Hách Ánh hy vọng hai người không ở bên nhau nữa.

"Đó là suy nghĩ của bà ấy, nhưng em không được nghĩ như vậy.

".

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương