Tình Yêu Trực Tuyến - Yêu Qua Mạng
C16: Chơi Bằng Đầu Ngón Tay

Editor: Raining ☘️☘️☘️
_______________

"Ah! ...Đừng... Đừng như vậy... Chúng ta nói chuyện... Oh... Không cần đè nặng tôi..."

Giọng nói của người đàn ông trầm thấp dễ nghe, mang theo sự mạnh mẽ, "Làm em" hai chữ này ở bên tai Tôn Tiểu Dĩ nổ mạnh, vừa nghe thấy chân tay cô đều đã mềm nhũn.

Còn chưa kịp phản ứng lại, Tôn Tiểu Dĩ đã bị người đàn ông ôm đến phòng ngủ ném lên trên giường lớn mềm mại.

Chờ đến khi Tôn Tiểu Dĩ lấy lại phản ứng, hắn đã ngang ngược đè ép ở trên cơ thể cô.

"Được rồi. Chúng ta hãy nói chuyện trước. Em yêu, nói cho tôi biết, em tên là gì." Người đàn ông vừa hỏi vừa lấy một tay giữ chặt hai tay cô đang giãy dụa giam cầm lên trên đỉnh đầu, một tay khác nhẹ nhàng dọc theo trán cô gái mà mô tả khuôn mặt nhỏ nhắn.

"Ồ ...Anh buông tôi ra trước đã..." Hormone hơi thở của người đàn ông quá mức nồng đậm, Tôn Tiểu Dĩ bị ngợp thở đến mức gần như khó có thể duy trì được lý trí.

Người đàn ông này chính là cố ý, biết rõ cơ thể cô rất nhạy cảm, còn cố tình dựa gần như vậy nói chuyện với cô!


"Không buông. Nếu em không trả lời tôi, chúng ta sẽ đi thẳng vào chủ đề chính. Tiểu M." Người đàn ông vô lại nói. Vừa dứt lời, hắn liền duỗi tay muốn cởi nút áo của Tôn Tiểu Dĩ ra.

"Đừng... Tôi... Tôi tên là Tôn Tiểu Dĩ." Tôn Tiểu Dĩ rốt cuộc vẫn là khiếp sợ. Tuy rằng cô cũng có cảm tình với người đàn ông này, nhưng dù sao đây cũng chỉ là một cuộc hẹn hò trực tuyến "không đáng tin cậy", đột nhiên nó phát triển thành hiện thực, cô nhất thời rất khó chấp nhận.

"Tiểu Dĩ, Dĩ Dĩ... Tôi là Khưu Hạo, Tất nhiên, em cũng có thể tiếp tục gọi tôi là Đại J." Người đàn ông nhắc lại tên cô gái và quyết định tự đặt biệt danh cho mình.

"Anh là Khưu Hạo, Anh sẽ không phải là học viện tài chính đi ?" Tôn Tiểu Dĩ mở to mắt.

Khưu Hạo, người này cô chưa từng thấy qua, nhưng cái tên không còn xa lạ, dù sao đó cũng là nhân vật phong vân của trường.

Dĩ nhiên hắn nổi tiếng cũng không phải là vì nhiều tài năng, chỉ là nghe nói trong nhà hắn có rất nhiều tiền, hơn nữa còn rất đẹp trai. Quan trọng nhất chính là độc thân, cũng không có bạn gái lung tung, lộn xộn, cuộc sống riêng tư cực kì sạch sẽ. Người như vậy rất dễ dàng được các cô gái yêu thích.

"Đoán đúng rồi. Thưởng cho em ăn côn thịt lớn." Người đàn ông nhếch mép cười xấu xa. Nói xong, phần thân dưới càng thêm ấn gần dí sát vào cơ thể của Tôn Tiểu Dĩ.

Cảm nhận được sự lưu manh của hắn lại nổi lên, Tôn Tiểu Dĩ đen mặt. Không phải nói cuộc sống riêng tư rất sạch sẽ sao?

Trò chuyện trực tuyến dâm dục cũng coi là sạch sẽ? Hơn nữa vừa thấy mặt cô liền sắc tình như vậy, loại đại dâm ma này sao có thể là Khưu Hạo trong truyền thuyết! -.-

"Đừng ...Khưu Hạo, anh bình tĩnh một chút. Dừng tay lại ... Đừng cởi quần áo của tôi ... Ah!" Suy nghĩ của Tôn Tiểu Dĩ trở nên rất chậm chạp.

Cô vẫn còn đang nghi ngờ danh tính thực sự của hắn, mặc dù người đàn ông này thực sự quá đẹp trai, nhưng đây cũng không thể là lý do bọn họ gặp mặt lần đầu liền đã lên giường a!

"Em yêu, bây giờ tôi vô cùng bình tĩnh." Người đàn ông ngoài miệng nói như vậy, nhưng động tác trên tay anh ta cũng không hề buông lơi, nhanh chóng cởi chiếc áo khoác của Tôn Tiểu Dĩ, lộ ra chiếc áo lót màu trắng bên trong.

"Ô ... Thực là thơm." Người đàn ông nhìn vào cặp vú lớn được bọc kín bởi chiếc Bra, cũng không hề sốt ruột cởi áo ngực của cô ra, mà lại vùi đầu vào, chóp mũi chen vào khe nhũ, hít một hơi thật sâu, quả nhiên còn hấp dẫn hơn so với tưởng tượng.

"Ah ...Không cần! Khưu Hạo, anh bình tĩnh!"

Tôn Tiểu Dĩ lần đầu tiên tiếp xúc thân mật với người khác giới, bị động tác sắc dục của hắn kích thích làm cho cả cơ thể mềm nhũn.


Huống hồ thanh âm của hắn gợi cảm như vậy cũng đủ khiến cô động dục.

Giọng nói trầm khàn gợi cảm thoang thoảng bên tai, hơn nữa hắn còn cố tình gợi dục khiêu khích, lúc này phía dưới cơ thể Tôn Tiểu Dĩ đã ướt đẫm.

Cô sợ bị người đàn ông phát hiện, cũng sợ hãi hôm nay thực sự xảy ra quan hệ với hắn, về sau sẽ không biết xử lí như thế nào cho nên liều mạng mà ngăn cản người đàn ông.

"Em yêu, em thật ngọt ngào, A..Thật thơm." Người đàn ông hiển nhiên đã động tình.

Chờ đợi lâu như vậy, suy nghĩ về nó lâu như vậy, hắn có thể cùng cô nói chuyện lâu như vậy cũng đã là sự nhẫn nại cực hạn rồi, Tiểu lẳng lơ này thật sự muốn hắn dừng lại? Không thể nào!

"Ô... Đừng ... Tôi không muốn chơi, Anh buông tha tôi đi." Tôn Tiểu Dĩ thực sự sợ hãi.

Hormone nam mạnh mẽ đàn áp hơi thở của cô. Người đàn ông dựa sát vào, bàn tay to bắt đầu di chuyển chầm chậm trên cơ thể nhạy cảm.

"Nói ngu ngốc cái gì vậy." Bàn tay to lớn của người đàn ông trượt nhẹ trong cơn giận dỗi của cô, vẽ một vòng tròn trên rốn nhỏ, đôi môi mỏng nhẹ nhàng hôn lên núm vú mỏng manh qua lớp áo ngực.

"Ah... Đừng... Buông tôi ra... Cầu xin anh... Tôi sợ ...Oh ..." Tôn Tiểu Dĩ thực sự sợ hãi.

Trên mạng có thể phóng đãng như vậy, nhưng trong hiện thực cô chỉ là tiểu xử nữ nhút nhát thôi. Người đàn ông này vừa gặp mặt đã càn rỡ, gợi tình như vậy, cô có thể không sợ hãi sao?


"Sợ cái gì? Cũng không phải chưa làm qua. Ngoan... Thả lỏng đi, Tôi sẽ làm em sướng đến phun trào." Người đàn ông không tâm quan mà an ủi.

Bởi vì ngày ngày thủ dâm trên mạng, mặc dù trong hiện thực đây là lần đầu tiên gặp mặt, nhưng hắn đối với cô gái nhỏ lại vô cùng gần gũi, đương nhiên nghĩ rằng cô gái nhỏ cũng quen thuộc với mình, sở dĩ sợ hãi, chắc là do thẹn thùng nhiều hơn một chút.

Người đàn ông không hề vì lời cầu xin của cô gái mà dừng tay, những ngón tay thon dài từ từ trượt xuống eo cô gái.

Vì thời tiết trở lạnh, hôm nay Tôn Tiểu Dĩ mặc một chiếc quần bó sát. Người đàn ông sờ soạng một lúc phát hiện tư thế này không thể cởi quần ra vì vậy hắn đứng dậy, chuẩn bị cởi quần của cô gái.

Tôn Tiểu Dĩ tạm thời được thả ra, thừa dịp người đàn ông không chuẩn bị, hai tay bám lên mép giường cố gắng chạy ra cửa.

#Raining☘️☘️☘️

Có nhiều bạn hỏi mình còn edit truyện này nữa không, ở thông báo mình cũng đã nói rõ rồi, truyện vẫn được edit nhưng sẽ không có lịch đăng cụ thể. Và truyện gần như cũng sắp hoàn rồi☺️

Cảm ơn mọi người đã quan tâm ủng hộ truyện.💋💋💋🎉🎉🎉

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương