Lục Cảnh bắn xong ôm người nghỉngơi một lát, Giang Mạt bị thao đến mức nằm trong lòng hắn thở dốc, nơi giao nhau của hai người còn đang chảy nước, tí tách rơi xuống đất, tạo thành một bãi nhỏ. Giang Mạt sờ bụng hơi nhô lên, Lục Cảnh bắn vào trong nhiều lần, vì vậy hậu quả chính là có rất nhiều tinh dịch không lấy ra được, đều nằm trong tử cung, chờ hấp thụ từng chút một.

Dựa theo tần suất làm tình này, nếu thân thể hai người không vấn đề gì, không bao lâu nữa cô sẽ mang thai.

Lục Cảnh không thể không biết, thậm chí là hắn cố ý, nhiều lần không mang bao, nhiều lần bắn vào tử cung, muốn làm lớn bụng cô, làm cô mang thai sinh con, vậy thì cô sẽ không muốn rời khỏi hắn....

Ngón tay Giang Mạt sờ soạng trên áo sơ mi hắn.

Thật không công bằng, mỗi lần làm tình xong người chật vật nhất luôn là cô, còn Lục Cảnh áo mũ chỉnh tề, nếu không phải tiểu gia hỏa của hắn còn cắm giữa hai chân cô chưa rút ra, không ai biết hắn vừa làm gì.

"Anh, em đói bụng..."

Lục Cảnh buồn cười thẳng lưng, dương vật giật giật trong huyệt đạo cô, nói: "Hồi nãy chưa đút em no?"

Giang Mạt đầy mặt đỏ bừng, "Đói bụng thật!"


Lục Cảnh bế người lên, dương vật vẫn nằm ở trong không rút ra, cho chân cô đặt trên eo hắn.

Bữa sáng đã chuẩn bị xong, nhưng hai người đã làm một lần, đến bây giờ đã lạnh, hắn hâm nóng lại. Giang Mạt ngồi trên người Lục Cảnh, hắn đút cô từng miếng từng miếng, đút một cái hôn một cái, kiên quyết không cho cô động tay.

Trong bụng chứa đầy nước, dương vật lấp đầy bên trong, Giang Mạt trướng khó chịu, thoáng giật, cảm giác được đồ vật đó lặng lẽ ngẩng đầu.

"Anh... Nói thật, anh cho Trương tẩu nghỉ, chỉ là vì chuyện này phải không..."

Lục Cảnh khen thưởng cô một cái hôn, xoa bóp thịt mềm trên mông cô, "Bảo bối thật thông minh."

Ba mẹ bọn họ thường xuyên ra ngoài mấy tháng không về, toàn bộ Giang gia trống rỗng, ngày thường đều là Trương tẩu phụ trách nấu ăn, nhưng Trương tẩu ở đây, hắn không thể tùy thời thao bảo bối của hắn.

Giang Mạt cảm giác dương vật sưng to lại đang ra vào huyệt động, cắn môi nhịn xuống tiếng rên rỉ trong miệng, "Lục tổng, ân... Có phải anh nên đi làm rồi không?"

"Không đi."


"Chiến sĩ thi đua như Lục tổng cũng có ngày nghỉ?"

"Lâu lâu tùy hứng một lần, hôm nay anh chỉ muốn chết trên người em."

Lục Cảnh thấy cô ăn no rồi, ấn người trên bàn cơm, "Bảo bối, bây giờ anh muốn ăn em."

Ngày đó Giang Mạt không nhớ rõ làm bao nhiêu lần, tóm lại nhà ăn, sô pha, phòng bếp, phòng khách, tất cả đều là dấu vết bọn họ để lại, đâu đâu cũng có thể nhìn thấy tinh dịch dâm thủy nhão dính.

Cô kêu đến mức giọng khàn, liên tục phun ra nước, tao huyệt đã quen được tinh dịch tưới, liên tục chờ mong quy đầu vọt vào tử cung, làm cô bớt ngứa.

"Ngô... Thoải mái quá, cắm vào hết rồi..."

"Ăn côn thịt lớn của lão công... Ân.... Không đủ.... Muốn nữa..."

"A! Đâm vào huyệt tâm... Dương vật lão công giỏi quá, sắp ra rồi...

"Ô... Nhiều quá, tao huyệt sắp hư rồi..."

Sức chịu đựng bắn của Lục Cảnh càng ngày càng tốt, thời gian kiên trì càng ngày càng dài, tiểu tao bức thèm mà không được, Lục Cảnh chậm chạp không bắn cho cô, Giang Mạt đành phải tự làm, huyệt thịt không ngừng buộc chặt, trong miệng nói ra những lời đầy dâm đãng, ép nam nhân bắn tinh dịch ra.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương