Cô có phải hay không cảm thấy Giản Đường thật thấp kém ti tiện, không xứng người tâm chí thanh cao như cô ở dưới một mái hiên, nên lúc cô ấy bệnh, cô ấy không tới làm, cô cũng có thể đem người này xem nhẹ?”

 

Tần Mộc Mộc mặt đầy mơ hồ, nhìn về phía Tô Mộng… Lời này của Mộng tỷ, là có ý gì?

 

Cô dù gì cũng là học sinh của trường đại học S, sẽ không ngay cả lời vừa rồi của Tô Mộng là khen hay chế giễu cô cũng không nghe hiểu.

 

Tô Mộng đột nhiên đứng lên, đi tới trước người Tần Mộc Mộc, Tô Mộng vốn cao lại còn mang theo giày cao gót, đứng ở trước mặt Tần Mộc Mộc, trong nháy mắt liền thấy Tần Mộc Mộc rất thấp bé.

 

Tô Mộng lại là người lăn lộn thương trường nhiều năm, đồ làm việc mặc trên người, thập phần phong thái nữ vương, đây không phải là loại trẻ người non dạ như Tần Mộc Mộc có thể so sánh.

 

“Tần Mộc Mộc, cô cho là cô cao thượng, cô trong sạch? Chí hướng của cô cao xa? Trong đầu cô xem thường Giản Đường? Tôi nói cho cô nghe, Tần Mộc Mộc cô kém xa Giản Đường!”

 

Tần Mộc Mộc không phục “Mộng tỷ cô nói những lời này thật quá đáng! Tôi cố gắng thi đậu đại học S, tôi là sinh viên trường đại học S, sẽ kém hơn một người phụ nữ không biết xấu hổ, tôn nghiêm cũng không có sao? Chúng tôi giống nhau đều không có tiền, nhưng tôi không vì chút tiền mà cái gì cũng chịu làm, tôi mặc dù làm ở Đông Hoàng nhưng một mực giữ khuôn phép của người phục vụ, tôi cùng người phụ nữ cái gì cũng chịu bán như Giản Đường là không giống nhau!”

 

“Ha” Tô Mộng cười lạnh một tiếng “Chớ nghĩ mình cao thượng. Phú thương, thương nhân, công tử nhà giàu đến Đông Hoàng, tuỳ tiện người nào cũng có thể tạo áp lực, cô cho là Tần Mộc Mộc cô vẫn có thể cao thượng đến mức nào?

 

Ngày đó ở phòng bao 606, chính cô còn nhớ rõ chứ, nếu không phải Giản Đường mềm lòng giúp cô giải vây, cô cho rằng bây giờ còn có thể đứng ở đây mà nói mát sao?”

 

Sắc mắt Tần Mộc Mộc trắng nhợt, cô nhớ lại chuyện hôm đó, nhưng, nhưng, nhưng cái này có thể nói lên cái gì chứ?

 

“Coi như chuyện Mộng tỷ nói là thật thì sao, Giản Đường là thuận tay giúp tôi giải vây, nhưng tôi không phải ép chị ta vì tiền mà nằm trên đất làm chó lấy lòng những vị khách kia. Nói cho cùng chị ta cũng vì tiền mới làm chuyện như vậy. Cùng tôi có quan hệ gì chứ?”

 

Tô Mộng thật sự tức đến bật cười, vì Giản Đường làm chuyện không đáng. Nhìn Tần Mộc Mộc này xem…

 

“Chậc chậc, tại sao Giản Đường lại đi giải vây cho một thứ đồ như vậy chứ?”

 

Lời nói làm nhục nồng đậm của Tô Mộng, Tần Mộc Mộc nghe xong sắc mặt cũng biến đen, cuống lên phát cáu nhìn về phía Tô Mộng “Mộng tỷ, cô dựa vào cái gì mà làm nhục người khác! Tần Mộc Mộc tôi ở Đông Hoàng làm phục vụ đúng là không sai, nhưng tôi dựa vào chính bàn tay mình, dựa vào mồ hôi của mình, tiền kiếm được đều là tiền sạch sẽ!

 

Mỗi một phân tiền đều do chính tôi cực khổ bằng mồ hôi nước mắt kiếm được, không có một phần giống Giản Đường bán đứng tôn nghiêm để đổi lấy. Tôi cảm thấy tôi sống rất thản nhiên, không thẹn với lòng, dựa vào cái gì mà phải bị Mộng tỷ đây làm nhục?”

 

Tô Mộng không nhịn nổi cười “Tần Mộc Mộc, tôi đã nói rõ với cô, ngày đó nếu không có Giản Đường giúp cô giải vây, chỉ bằng cô không cho Hi công tỷ mặt mũi, hôm nay đã sớm bị Hi gia Hi công tử kia chỉnh cho tình cảnh bây giờ giống như Giản Đường rồi… À không, cô còn không bằng Giản Đường!”

 

Tô Mộng khinh thường cười “Chuyện Giản Đường có thể làm được, cô làm không nổi”

 

“Tôi dĩ nhiên làm không nổi, cái loại chuyện không có xấu hổ tôn nghiêm kia, Tần Mộc Mộc tôi cả đời này căn bản không đi làm”

 

Tô Mộng gật đầu một cái “Hy vọng một tuần sau, cô vẫn có thể nói như vậy”

 

Cô lười cùng cái loại thanh thuần thiếu nữ này nói nhảm, sau khi trải qua chuyện bị người khác bắt ép rồi, Tần Mộc Mộc vẫn có thể nói những lời thanh thuần này, đó mới thật sự là thanh thuần.

 

“Một người sa đoạ là do bản thân mình chọn, đừng nói một tuần sau, kể cả một tháng, một năm, cả đời tôi đều nói như vậy, tôi sẽ vĩnh viễn không đi làm ra loại chuyện vì tiền giống như Giản Đường, cái gì cũng có thể bán đứng được”

 

Tô Mộng “Ồ” một tiếng, không nhìn cô ta nữa “Tốt lắm, cô đi ra ngoài đi”

 

“Vậy Mộng tỷ, tôi đi ra ngoài làm việc” Tần Mộc Mộc hầm hầm xoay người.

 

Thời điểm đi tới cửa, sau lưng truyền tới thanh âm của Tô Mộng “Tần Mộc Mộc, cô phải nhớ, những thứ hôm nay Giản Đường phải chịu, vốn dĩ bắt đầu từ chuyện Tần Mộc Mộc cô đắc tội Hi công tử phải tiếp nhận. Trên thế giới này luôn có những chuyện có thể ép cô cúi đầu. Nếu cô không suy nghĩ cho Giản Đường, vậy thì tôi cũng không cần phải che chở cho cô nữa”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương