Chương 36:

 

Cô chính là không muốn nhìn người phụ nữ Giản Đường này bị khi dễ. Cô từng nhìn thấy thân thể Giản Đường không lành lặng, nhìn thấy người phụ nữ ngốc này bị đám cậu ấm trêu đùa, nhưng từ đầu đến chân không bao giờ kêu than một tiếng khổ cực, không có chảy một giọt nước mắt, từ sau khi người phụ nữ này không chút quyến luyến bỏ lại một chồng tiền giấy kia, Tô Mộng không có biện pháp nào để cho người phụ nữ ngốc nghếch này khá lên một chút.

 

Giản Đường… Cực kỳ giống cô của ngày xưa.

 

“Mộng tỷ, có việc gì làm sao?”

 

Tô Mộng sửng sốt một chút, nhìn về phía nữ nhân trước mặt, mọi tức giận đều biến mất, không biết làm sao thở dài một hơi “Hôm nay trước hết nghỉ ngơi một chút đi đã, tôi nhìn trạng thái của cô không ổn lắm”

 

“Tôi rất ổn”

 

Ổn cái rắm!

 

Tô Mộng thiếu chút nữa liền phát ra một câu chửi tục.

 

Chữa lại một chút nói “Giờ cũng không có việc gì. Đâu thể ngày ngày đều có việc đâu”

 

“Vậy được thôi, tôi ngồi ở đây chờ một chút” Giản Đường nói “Mộng tỷ, nếu có việc gì thì nói với tôi ngay nhé, mặc dù tướng mạo cùng dáng vẻ tôi nhìn không được đẹp, nhưng tôi cái gì đều có thể làm. Những việc bẩn thỉu hay mệt mỏi, chuyện người khác không chịu làm để lấy lòng khách, tôi đều có thể. Chỉ cần không bảo tôi uống rượu” Mà cho tới bây giờ Giản Đường cũng không từng suy nghĩ đến chuyện bán thân, cái bộ dáng này của cô rất an toàn.

 

“Cô… Bỏ đi, theo cô cả” Tô Mộng lắc đầu ra khỏi bộ phận pr.

 

Hôm nay cô không tính an bài việc cho Giản Đường.

 

Lại không nghĩ rằng…

 

Giản Đường từ phòng vệ sinh tầng ba đi ra, liền bị người ta kéo vào trong một gian phòng bao.

 

“Nè, Chu tổng, đây chính là Giản Đường, người mà em nói”

 

Giản Đường nhìn Trăn Trăn nũng nịu cười với người ngồi trên ghế salon, một người đàn ông đầu hói bụng bự. Trăn Trăn, Giản Đường biết, chính là người tiếp rượu ban đầu ở cửa cầu thang bộ hôn môi với Tiêu Hành.

 

“Giản Đường, cô tới đây, Chu Tổng nói mời cô uống rượu”

 

Giản Đường lắc đầu một cái “Tôi dị ứng rượu cồn”

 

Mặt Trăn Trăn lập tức lạnh xuống quát lên “Giản Đường, cô dám cự tuyệt Chu tổng, là đang xem thường ngài ấy sao?”

 

Giản Đường nhìn trộm Chu Tổng một cái, quả nhiên sắc mặt đối phương cũng không quá tốt.

 

Giản Đường chỉ có thể nhắm mắt “Chu Tổng, tôi thật sự dị ứng rượu cồn, có một lần thiếu chút nữa đã mất mạng. Bây giờ nếu uống rượu, thân thể tôi không chịu được, đến lúc đó khiến cho Chu tổng đến Đông Hoàng gặp phiền phức, cái này không tốt lắm.”

 

Nghe cô nói như vậy, Chu tổng mặc dù sắc mặt không lo lắng lắm nhưng lại không yêu cầu cô uống rượu nữa. Bất quá cũng không chịu cứ vậy bỏ qua cho cô.

 

“Vậy cô biết cái gì?”

 

“Tôi…” Giản Đường vừa mới mở lời đã bị Trăn Trăn cướp lời “Chu tổng, không bằng để cho cô ta ca hát? Thanh âm cô ta ồm ồm như vậy hát lên, nhất định rất thú vị”

 

Thời điểm Giản Đường ở trong ngục bị người ta hại hư giọng nói khiến cực kỳ khó nghe, bình thường cô không thích nói chuyện, nếu như nói thanh âm cũng cố ý đè thấp xuống, giọng rất Thẩm.

 

“Thanh âm cô ta khó nghe như vậy, hát lên có gì hay?”

 

“Chu tổng~” Trăn Trăn dứt khoát ngồi trên đùi Chu tổng, giọng làm nũng cực điểm “Chu tổng, những người hát hay nghe chán rồi nha, hơn nữa chính là cái giọng như này hát lên mới thú vị mà. Ngài để cho nàng ta hát một bài lại một bài. Nếu ngài ngại giọng quá khó nghe, em sẽ dùng nút tai chặn lại giọng hát của cô ta lại”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương