"Làm phiền em rồi."

Sau khi ra khỏi Thành Quang, tài xế của Chu Tuyển Niên tiến tới, cầm lấy tay cầm xe lăn từ tay Nguyễn Tinh Vãn.

Chu Tuyển Niên nói:

"Tiễn tới đây thôi, không làm chậm trễ công việc của em nữa."

Nguyễn Tinh Vãn cười:

“Tạm biệt Chu tiên sinh.”

Khi bước vào thang máy, Nguyễn Tinh Vãn nghĩ, thực ra nếu người nhà Chu gia có ý tốt với cô thì chỉ có Chu Tuyển Niên.

Trong bữa tiệc rượu mấy năm trước, khi cô bị người khác không ngừng sai vặt, châm biếm, chỉ có Chu Tuyển Niên đưa cho cô một cốc nước, ôn hòa nói:

“Nghỉ ngơi một chút đi, không cần để trong lòng những lời bọn họ nói. Chỉ cần Từ Thâm nhận định em là vợ của cậu ấy, thì người khác nói gì cũng không quan trọng."

Nguyễn Tinh Vãn trong lòng thầm nói:

“Người không nhận định cô nhất chính là anh.”

Cô cầm lấy chiếc cốc và nhỏ giọng cảm ơn anh.

Sau đó, khi Chu An An đến khiêu khích và làm nhục cô, cũng chính là Chu Tuyển Niên đã ra tay giúp đỡ cô.

Khi đó, Nguyễn Tinh Vãn không hiểu tại sao tính cách giữa hai anh em lại có sự khác biệt lớn như vậy.


Nếu Chu Từ Thâm dịu dàng bằng một phần mười Chu Tuyển Niên, cô có thể mỉm cười tỉnh dậy từ trong mộng.

Vừa quay lại Thành Quang, Bùi Sam Sam đã chạy tới, nhỏ giọng hỏi:

" Mình nghe Lâm chủ biên nói rằng người đó họ Chu. Là trùng hợp hay có quan hệ gì với Chu Từ Thâm vậy?"

Nguyễn Tinh Vãn nói:

“Anh cả của Chu Từ Thâm.”

Bùi Sam Sam Kinh ngạc, nghi hoặc:

"Chu Từ Thâm còn có một người anh trai ư?"

Chu Tuyển Niên những năm này chưa từng xuất hiện trước công chúng, cũng rất ít khi rời khỏi Chu gia, hơn nữa những việc của Chu gia đều là do một mình Chu Từ Thâm giải quyết, cho nên người ngoài không biết đến sự tồn tại của Chu Tuyển Niên cũng là chuyện bình thường.

Nguyễn Tinh Vãn khẽ gật đầu.

"Vậy anh ta tìm cậu thiết kế trang sức là vì Chu Từ Thâm cố ý muốn khiến cậu nhục nhã?"

"Không phải, anh ấy tốt bụng và dịu dàng hơn Chu Từ Thâm rất nhiều. Chỉ có điều.................."

Nguyễn Tinh Vãn nói về việc Chu Tuyển Niên nhờ cô thiết kế một chiếc vòng cổ cho mẹ anh ta.

Bùi Sam Sam mở to mắt:


"Vậy cậu từ chối hay chưa? từ chối rồi đúng không!"

"Mình đã đồng ý."

Trên thực tế, Nguyễn Tinh Vãn chỉ gặp qua Chung Nhàn hai lần.

Một lần là trước khi cô và Chu Từ Thâm kết hôn, cô được đưa về Chu gia. Đứng trước mặt bố mẹ Chu Từ Thâm, cô cảm thấy rất xấu hổ, khắp người hiện rõ sự khó xử, hận không thể tìm được một chỗ để chui xuống.

Một lần nữa chính là bữa tiệc rượu của Chu gia.

Trong hai lần gặp mặt, thái độ của Chung Nhàn đối với cô vô cùng lạnh lùng.

May mắn thay, tất cả những gì cô phải làm là tạo ra các bản vẽ thiết kế. Còn lại Chu Tuyển Niên sẽ tìm người khác để hoàn thiện nguyên liệu và thành phẩm cho vật trang sức đó.

Bùi Sam Sam thở dài:

“Cũng đúng, dù sao chúng ta cũng sẽ không gặp mặt. Mình nghe Lâm chủ biên nói cái giá anh ta đưa ra rất cao, nếu sớm biết anh ta là anh cả của Chu Từ Thâm, thì mình đã yêu cầu Lâm chủ biên đưa ra cho anh ta một mức giá thật mạnh tay rồi."

Bùi Sam Sam bổ sung thêm:

"À đúng rồi, hôm nay cậu đi khám thai, bác sĩ nói thế nào?"

Nguyễn Tinh Vãn vô thức nở nụ cười:

“Bác sĩ nói thai nhi đều bình thường, phát triển rất tốt, hôm nay cũng đã nghe được nhịp tim của thai nhi rồi.”

"Thật sao? Thật sao? Mình cũng muốn nghe!"

Bùi Sam Sam nói rồi tựa đầu vào bụng cô.

Nguyễn Tinh Vãn mỉm cười nói:

"Không phải nghe như thế này đâu."

"Bây giờ cũng đã hơn bốn tháng rồi, nhiều nhất là sáu tháng nữa mình sẽ được gặp tiểu bảo bối. Cậu đã nghĩ ra được cái tên nào hay chưa?"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương