Tình Yêu Khác Thường Xuất Hiện Rồi
Chương 124: Anh là của em

Hứa Gia Lạc không hề cút ra khỏi cơ thể của Phó Tiểu Vũ.

Anh ngây ngẩn nhìn vào gáy cậu, tuyến thể nhỏ nhắn ấy lúc này lại căng đầy đến mức như có thể phá rách lớp da vậy.

Tuyến thể sưng lên trên cần cổ trắng nõn của Omega đối với Alpha mà nói, là biểu tượng cốt lõi của ham muốn sinh sản và chinh phục, với sức hấp dẫn theo bản năng gần như như trí mạng.

Miệng lưỡi Hứa Gia Lạc cực kỳ khô khốc, mũi anh giật giật vài cái giống như loài chó không sao kiềm chế nổi, hương tử la lan nồng đậm xộc thẳng vào trong, mang theo mùi hương vừa ngọt ngào vừa tanh nồng.

Lúc này đã ngọt đến nỗi chẳng khác mấy so với lúc phát tình.

Tuyến thể của Omega, chỉ sưng lên khi ham muốn đạt đến mức cao nhất mới cho phép đánh dấu, nhưng vì ham muốn của Omega khi không đến kỳ phát tình thường rất thấp, thế nên về cơ bản có rất ít cơ hội để Alpha thực hiện đánh dấu vĩnh viễn khi không đến kỳ phát tình.

Thế mà Phó Tiểu Vũ lại bị anh cɦịƈɦ thẳng đến mức độ này.

Ám thị tâm lý này khiến toàn thân Hứa Gia Lạc nóng ran đầy hưng phấn, anh liếm môi dưới, thậm chí ngay cả thằng nhỏ dưới đũng quần lại căng thêm mấy phần.

Vào lúc này đây, Hứa Gia Lạc phải thừa nhận rằng thói hư tật xấu thâm căn cố đế của Alpha, khiến anh thực sự có chút mờ mắt vì du͙ƈ vọиɠ.

Hứa Gia Lạc nhất thời quên mất những quẫn bách và tiếng kêu khóc của Phó Tiểu Vũ, còn không nhịn được đè lên người cậu từ đằng sau, ngậm lấy tuyến thể đang sưng lên kia——

Phó Tiểu Vũ ngay lập tức cảm nhận được nỗi đau đớn.

Alpha không khỏi khẽ nhíu mày.

Phó Tiểu Vũ đang nắm chặt cánh tay anh, cậu dùng lực rất mạnh, ngay cả móng tay cũng cắm sâu vào da thịt của cẳng tay.

"Hức..."

Phó Tiểu Vũ đang tóm lấy người kia cũng khẽ kêu lên.

Cho dù tuyến thể của cậu đã được chiếc lưỡi nóng ẩm của Alpha liếm vào, nhưng cảm xúc của Phó Tiểu Vũ lúc này vẫn đắm chìm trong nỗi xấu hổ mãnh liệt cùng tức giận.

Cậu nghiến răng, nhưng thực sự không chịu nổi tiếng rêи ɾỉ dính dớp trong cổ họng: "Hứa Gia Lạc, ư... anh buông em ra."

Phó Tiểu Vũ vừa kêu, vừa tóm chặt lấy, chẳng hề có ý định dừng tay.

Bản chất tham lam của Alpha đã hoàn toàn bộc lộ vào lúc này.

Hai cánh tay của Hứa Gia Lạc trầy xước như bị mèo cào, trên da anh chi chít những vệt móng tay trắng bệch.

Nhưng lòng tham vẫn khiến anh buộc phải chịu đựng cơn đau, tiếp tục ngậm chặt lấy tuyến thể của Omega bằng miệng mình.

"Shh, shhh a!"

Lúc mới đầu Hứa Gia Lạc cũng chỉ khẽ kêu lên thôi, nhưng cuối cùng lại không kiềm được mà nhỏ giọng rêи ɾỉ, cmn Phó Tiểu Vũ ra tay thực tàn nhẫn.

Nhưng càng đau, ngược lại càng nhẫn nhịn nổi, càng nhịn được trong lòng lại càng tàn nhẫn hơn, cho đến khi không nhịn được nữa lại bắt đầu chậm rãi dùng sức chọc vào mông của Phó Tiểu Vũ.

"Ưm a... Anh!"

Cơ thể của Phó Tiểu Vũ vốn đang trong trạng thái nhạy cảm nhất, tuyến thể lại bị mút mát đến sưng to hơn hết lần nầy đến lần khác, mà những cú nhấp đột ngột của Hứa Gia Lạc vào lúc này khiến cậu lại són ra ít nướƈ ŧıểυ.

Hai chân mở rộng một cách yếu ớt, nhìn vài giọt chất lỏng rỉ ra từ đầu cậu nhỏ của mình, Omega xấu hổ muốn cuộn người lại, nhưng cái gáy bị Alpha cắn chặt khiến Phó Tiểu Vũ không thể cử động được.

Hứa Gia Lạc lại còn cɦịƈɦ cậu.

Khoảnh khắc đó, Phó Tiểu Vũ ấm ức tới nỗi muốn rơi nước mắt.

Càng ấm ức, lại càng cảm thấy xấu hổ.

Hứa Gia Lạc, con cáo khốn khϊếp đang vểnh cái đuôi lên kia, đồ khốn, F.u.c.k.ing Asshole.

Cậu rất ít khi chửi người khác, ngay cả câu "cút mẹ nó đi" đều là do Hứa Gia Lạc dạy, vì vậy việc bổ sung từ vựng tiếng Anh vào bộ não của cậu có vẻ rất vụng về.

Hơi thở nóng hổi của Alpha phả vào gáy cậu, tin tức tố vị bạc hà cay nồng đến mức có phần gay mũi.

"Cưng à..." Hàm răng của Hứa Gia Lạc chạm vào tuyến thể của Omega, giọng trầm xuống nói.

Anh không thể kiềm chế được nữa, vừa cạ vào vừa thăm dò nơi đó, như thể sẽ cắn vào lớp da mỏng manh kia bất cứ lúc nào: "Cưng ơi, yêu dấu của anh ơi, em là của anh."

Trong khe hở của hàm răng không ngừng dây dưa, tiếng "cưng à cưng ơi" lặp đi lặp lại càng giống như tiếng khàn khàn khao khát phát ra từ sâu trong cổ họng, mang theo hơi thở đặc biệt nguy hiểm.

Cấp Omega càng cao, bản năng bảo vệ tuyến thể càng mạnh, Phó Tiểu Vũ đột nhiên tỉnh táo lại từ trong những ấm ức.

Cái đó của ai kia trong cơ thể cậu đã sưng lên tới mức dọa người, lúc này đang đè chặt vào vách khoang sinh sản, hàm răng của Alpha cọ vào tuyến thể mang đến cảm giác đau đớn, tràn đầy tính xâm lược lại sắc bén đến đáng sợ.

Lớp da trên gáy bỗng nhiên nổi lên một tầng da gà, Phó Tiểu Vũ cảm nhận được——

Hứa Gia Lạc...

Hứa Gia Lạc thật sự muốn đánh dấu cậu.

Cậu cảm thấy khát vọng gần như muốn bùng cháy của Alpha lúc này.

Đó là khát vọng mạnh mẽ nhất của Alpha đối với Omega, mạnh mẽ đến mức khiến người sợ hãi.

Alpha ôm chặt lấy Phó Tiểu Vũ, như muốn ôm lấy cậu rồi tan vào nhau trong ngọn lửa.

Đầu óc Phó Tiểu Vũ nhất thời có phần bối rối, trong nháy mắt không biết nên làm thế nào.

Ngay lúc đó, Alpha đột nhiên mút mạnh một cái, như thể sắp nuốt thẳng tuyến thể nhỏ nhắn đang nhô lên ra ngoài, giống hệt như mút miếng thạch vào trong miệng mình vậy.

"... A!"

Kíƈɦ ŧɦíƈɦ mãnh liệt, khiến cho phía trước mắt của Phó Tiểu Vũ chợt trở nên trắng xóa trong một giây, đôi mắt tròn xoe của cậu mở to, ngây người nhìn lên trần nhà.

Cơ thể lại trải qua những cơn co giật dữ dội, bàn chân phải của cậu đang run rẩy tựa như bị chuột rút.

Trời đất quay cuồng, khắp người đều là cảm giác hoà lẫn giữa ngứa ngáy và đau đớn.

Có một giây như thế, Phó Tiểu Vũ cho rằng mình đã bị đánh dấu——

Trước khi cậu kịp nhận ra, nước mắt đã không thể ngừng tuôn rơi.

Cậu khịt khịt mũi, nhúc nhích cơ thể, rơi nước mắt rồi quay đầu lại nhìn Alpha, thút thít nói: "Hứa Gia Lạc, đau..."

Không phải là cậu không bằng lòng.

Chỉ là cậu....

Tất cả các Omega đều sẽ như vậy sao?

Vào lần đầu tiên khi hoàn toàn bị Alpha chiếm hữu, đều sẽ sợ hãi khϊếp đảm như vậy à.

Nhưng cũng vào lúc quay đầu lại, Phó Tiểu Vũ loáng thoáng cảm nhận được có gì đó không đúng, tựa như...

Cậu không hề bị đánh dấu.

"Này..."

Mà Hứa Gia Lạc khi nhìn thấy Phó Tiểu Vũ khóc đến đỏ hết cả mũi, thì tất cả những hung bạo đều lặng lẽ sụp đổ vào lúc đó.

Anh vẫn cực kỳ muốn đánh dấu cậu.

Đương nhiên là Alpha muốn, muốn dùng rằng mình cắn rách lớp da kia, muốn cắn vào tuyến thể mềm mại ấy, thậm chí là còn muốn ăn sạch Phó Tiểu Vũ vào bụng mình.

"Yêu dấu của anh," Hứa Gia Lạc hít một hơi thật sâu, đưa tay ôm lấy má Omega rồi lẩm bẩm: "Chú mèo nhỏ bé xinh đẹp của anh, không làm nữa, anh không làm nữa nhé, để anh cút ra ngoài có được không? Em đừng khóc."

Những vuốt ve dịu dàng của Alpha, khiến Phó Tiểu Vũ đột nhiên xuất hiện một thôi thúc đáng sợ.

"Anh không đánh dấu em..." Cậu bỗng nhiên nhìn vào Hứa Gia Lạc và nói.

"Ừm." Alpha không thể không tỉnh táo lại, ít nhiều gì cũng phải làm người tử tế, khóe miệng anh nhếch lên một cách miễn cưỡng, muốn rút thằng nhỏ ra khỏi người cậu trước.

Nhưng Phó Tiểu Vũ đã giữ anh lại.

Hứa Gia Lạc có hơi sững sờ, anh nhìn Omega đột nhiên lật người lại, một chân bắt chéo sang trước, sau đó lại cưỡi lên eo của mình——

Trong toàn bộ quá trình, thằng nhỏ của anh luôn nằm trong cơ thể của Omega.

Phó Tiểu Vũ dường như lại không muốn anh cút ra ngoài.

Có lẽ bởi vì kíƈɦ ŧɦíƈɦ của hành động đó, cậu nhỏ hơi ngả xuống của Omega lại không tự kiềm chế được nhỏ ra hai giọt nước rơi xuống cơ bụng của Hứa Gia Lạc.

Ánh mắt của hai người cùng ngừng lại ở nơi đó, hô hấp không khỏi có phần gấp gáp.

"Không sao đâu," Hứa Gia Lạc ngẩng đầu lên nhìn cậu, nở nụ cười làm biếng: "Chú mèo con tè trên người anh thế này, là để đánh dấu lãnh thổ, phỏng?"

Trên gương mặt của Phó Tiểu Vũ vẫn còn vương những giọt nước mắt, thoạt nhìn cậu có vẻ hơi xấu hổ.

Nhưng không ai biết rằng, dưới sự xấu hổ đó, tất cả những sợ hãi và nước mắt vào lúc này, đột nhiên đều dồn nén lại thành nguồn sức mạnh cuộn trào nào đó.

Cậu nhìn vào Alpha, nói nhỏ: "Hứa Gia Lạc, nhưng em muốn đánh dấu anh."

Hứa Gia Lạc nở nụ cười cười theo bản năng, đáp: "Vẫn còn muốn tè thêm một tý lên người anh à?"

Omega lắc đầu.

Cậu nhìn Alpha đẹp trai đang nằm ngửa dưới thân mình, yết hầu của anh khẽ chuyển động, đó là dáng vẻ có chút khát máu.

Một giây tiếp theo, cậu đột nhiên cúi xuống, đè đầu Hứa Gia Lạc sang một bên, sau đó dùng răng mạnh mẽ cắn vào phần gáy đằng sau tai anh.

Đó không phải là cắn chơi đâu.

"Ưʍ..."

Alpha không nhịn được giãy dụa một chút.

Nhưng bàn tay phải của anh lại buộc chặt cùng với bàn tay của Phó Tiểu Vũ, vì vậy cũng chỉ có thể nắm chặt lấy tay cậu.

Khoảnh khắc ấy, anh chợt hiểu ra Phó Tiểu Vũ muốn gì——

Cảm giác đau đớn, sắc bén từ sau gáy truyền đến.

Hứa Gia Lạc đau đến mức chân mày khẽ giật, anh nghiến răng nghiến lợi không nói gì.

Hàm răng của Phó Tiểu Vũ đã ngập sâu vào da thịt Alpha, vẫn còn đang tiếp tục ra sức, giống như một con dã thú đang cố gắng cắn xé từng chút một cổ họng của con mồi.

Nhưng những tra tấn đau đớn thực sự khó thể diễn tả được bằng lời, khiến anh không nhịn được phát ra tiếng rêи ɾỉ trầm thấp: "Tiểu Vũ..."

Phó Tiểu Vũ ngước mắt lên, liếc nhìn Hứa Gai Lạc một cái.

Cuối cùng anh cũng không nói gì nữa, nhẫn nhịn nghiêng đầu sang một bên, để cái gáy của mình một lần nữa bại lộ dưới hàm răng của Omega.

Cơ thể của Alpha không có cơ quan nào có thể đánh dấu được.

Điều này có nghĩa Alpha không giống như Omega, sẽ bị đánh dấu và sở hữu hoàn toàn.

Cho tới nay, đây luôn là quy tắc không thể cãi lại trong thế giới bọn họ đang sống.

Nhưng ngay khi Hứa Gia Lạc không thể chịu đựng cậu được nữa, Phó Tiểu Vũ ngược lại đã nảy sinh ham muốn bản năng và mãnh liệt nhất đối với Alpha.

Khoảnh khắc này, Omega còn là loài vật hung dữ hơn cả anh.

Phó Tiểu Vũ siết chặt răng của mình, cắn xuống.

Cậu cảm nhận thấy mùi máu tanh tràn ra giữa môi và răng——

Giây phút lúc cắn xong, Hứa Gia Lạc rốt cuộc cũng không kiềm chế được nữa, anh dùng hai tay đập mạnh xuống giường rồi đẩy Omega ra.

Trên cánh tay nổi lên gân xanh, thì thào nói: "Đệch."

Mẹ, đau quá.

Hứa Gia Lạc run rẩy dùng tay chạm nhẹ vào chỗ bị cắn, lúc lấy ra lần nữa, trông thấy những giọt máu chảy ra từ đầu ngón tay khiến anh phải giật mình.

Omega này đã dùng răng cắn vào gáy anh, để tạo nên đánh dấu thuộc về chính mình.

Anh biết vết thương này sẽ để lại sẹo, rất lâu rất lâu.

Đôi con ngươi màu nâu nhạt của Omega vừa rồi còn đang bùng nổ cảm xúc, thì lúc này đây lại ướt đẫm nước mắt, nhìn vào anh, lồng ngực phập phồng.

"Anh là của em."

Phó Tiểu Vũ khom người xuống, dùng đầu lưỡi liếm sạch từng giọt từng giọt máu ở sau gáy của Alpha: "Hứa Gia Lạc, anh là của một mình em."

Sau khi lặp lại điều này hai lần, cuối cùng mới yếu đuối vùi mặt mình vào hõm vai anh, run rẩy nói: "Bây giờ—— hãy đánh dấu em đi, Alpha của em."

- ---------------------------------

2h10 am.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương