Tình Yêu Hoàng Gia
Chương 55: Kẹo bông?! bất ngờ lắm à?

- Chị!! Mai em lên thăm ông ngoại nuôi, hôm bữa mới nói có mấy lời, chị đi không??_ Hoàng nhẹ nhàng lên tiếng khi đang chơi game…

- Ừ, cũng được_ Quỳnh gật nhẹ đầu, tay vân vê tấm thẻ, cô còn khoảng 2000000 GBP bảng Anh trong tài khoản (tương đương khoảng 64 tỉ VNĐ)…

- Ông ngoại nuôi?? Là ai thế??_ Huy khó hiểu, tay đang lướt lướt chiếc điện thoại, nhưng vẫn chăm chú nghe cuộc nói chuyện…

- Là hiệu trưởng trường ta đấy, đừng nói tới giờ cậu vẫn không biết nhé??_ Nhi cười bất đắc dĩ, có phải không thế, Huy mà cũng ngây thơ thế này à??

Huy ngớ ra, bây giờ mới hiểu ra được vấn đề, giải đáp được cả thắc mắc trong lòng, vì sao hiệu trưởng lại đối tốt với cô như thế?? Thì ra là cô cháu gái, Huy khẽ liếc mắt khinh thường, thì ra dựa vào thế lực lớn kia mà cô ta mới ngông cuồng như thế…

- Đừng nghĩ tôi không biết cậu nghĩ gì?? Nhưng muốn nghĩ sao thì tùy cậu…_ Quỳnh cũng lạnh lùng nhìn lên, khẽ nhếch môi, cô mặc kệ cả thế giới này nghĩ sao về cô, chỉ cần người nhà của cô tin cô là đủ rồi, cô cũng chẳng quan tâm mấy…

- Vậy sao??_ Huy nhướng mày, mất hết hứng chơi game, ánh mắt trừng lên liếc Quỳnh…

“Bing…boong…”…

Chuông cổng đột nhiên vang lên…

- Ai lại đến nhỉ??_ Jen khó hiểu…

- Mở cửa sẽ biết thôi, để em mở cho…_ Vy lanh lợi nói, đôi chân nhanh nhẹn thoăn thoắt chạy ra ngoài, Hoàng cũng nhanh chóng đuổi theo…

** Ngoài cổng**

- Xin chào!! Anh là ai, đến đây tìm ai??_ Hoàng nhíu mày, trước mặt anh là một người vô cùng xa lạ, tuy nhiên, vừa nhìn liền biết là người Châu Âu, anh ta có khuôn mặt điển trai, đôi mắt màu xanh nước biển đặt trưng của người nước ngoài, nhưng mái tóc lại màu nâu sậm, hình như là nhuộm lại…

- Xin chào…!! Prince, tôi là bá tước mới sẽ phục vụ princess, tôi tên … Richart Shido..._ Chàng trai ấy khẽ mỉm cười, một nụ cười đẹp lộ ra chiếc răng khểnh lại làm tăng thêm vẻ trẻ trung…

Hoàng trợn mắt cả kinh, gia tộc Richart từ bao giờ có người làm bá tước thế này, hơn nữa còn trẻ như vậy…

- Tôi không nhớ là có bá tước như anh!!_ Hoàng khẳng định, mày khẽ chau lại, ánh mắt khẽ đảo qua nghi ngờ…

- Tôi vừa mới được phong chức thôi!! Đương nhiên Prince không biết!!_ Chàng trai đó lại khẽ cười, nhưng ánh mắt lại lộ rõ vẻ vội vã…

- Kỳ lạ, tôi vừa qua đây vài ngày thôi, anh mới được phong tước sao, thật khiến người ta nghi ngờ!!_ Hoàng nhăn mặt, chân mày lại chau chặt lại, nhưng khuôn mặt đẹp ấy lại chẳng thêm khuyết điểm nào…

- Quốc vương cũng dự đoán được phản ứng này của ngài, nên sai tôi đưa cái này cho ngài!!_ Chàng trai khẽ dùng kính ngữ, giọng điệu vô cùng xa cách, tay thì lại khẽ rút ra một cái vương niệm nhỏ bằng vàng nguyên chất đưa cho Hoàng…

Hoàng đưa tay cầm lấy chiếc vương niệm, khẽ đưa lên ngắm nghía, ánh mặt trợn to, đằng sau chiếc vương miện là kí hiệu của hoàng gia Anh, còn có chữ nho nhỏ “Royal Jusmin”, rất rõ ràng, đây là chiếc vương niệm khi chị của anh còn nhỏ…

- Được rồi, anh vào đi!!_ Vy thấy Hoàng ngẩn người khẽ nói, ánh mắt thân thiện vô cùng…

- Em thật đáng yêu, cảm ơn em nhé…_ Chàng trai đó khẽ cười, cái tên Prince này làm gì mà thích nghi ngờ thế, lại còn lâu lắc nữa…

- Hihi, ai cũng nói vậy hết á…_ Vy tự tin nói, à, lây nhiễm tật xấu của “onii chan” rồi…

Trên trán chàng trai nổi đầy vạch đen, mặt phút chốc đen sì, ôi trời, nhìn mặt ngây thơ như thế, không ngờ cũng tự tin như thế, sống “ảo” như thế…

Hoàng không nói gì nữa, lặng lẽ đi theo, chắc là bá tước Dren đã được phục chức rồi, không biết phản ứng của chị ra sao đây!!

- Hello all!!_ Giọng anh chàng thản nhiên vang lên khi đã bước vào biệt thự và thành công thu hút tất cả các ánh mắt của mọi người có mặt ở đó…

- Anh là ai??_ Quỳnh là người phản ứng đầu tiên, nhíu chặt mày nhìn người con trai xa lạ trước mặt…

- Kẹo bông!!_ Shido khẽ nở nụ cười ấm áp, nhìn người trước mặt mình, mặc dù không gặp nhau đã 12 năm, nhưng ấn tượng đầu vẫn rất rõ ràng, đó là một cô nàng trầm tĩnh lạnh lùng…

Cô nào biết, năm đó, cô để lại ấn tượng như thế nào trong anh, là một ấn tượng khó quên, anh tìm cô, cố gắng tìm cô, chỉ qua một tấm hình được chụp lén, cô là princess tại chính nơi anh đang sinh sống nhưng cô chưa một lần xuất hiện trên báo, anh mò kim đáy bể, nhưng chưa bao giờ từ bỏ và anh thành công trong việc điều tra ra thân phận của cô…

- Kẹo bông?? anh đang nói gì thế??_ Nhi chớp mắt hỏi, phải công nhận anh chàng trước mắt cô đẹp trai thật nha, quả nhiên là người Anh, cao lớn như vậy…

- …_ Chàng trai đó không nói gì, chỉ khẽ mỉm cười nhìn chằm chằm vào Quỳnh…

Quỳnh mông lung nghĩ, kẹo bông?? Người con trai xa lạ này… hình như cô đã gặp đâu đó thì phải. Nhìn kỹ lại thì… rất giống cậu nhóc phiền phức năm đó, kẹo bông??

Đột nhiên trừng mắt lên khiếp sợ, chẳng lẽ là cậu nhóc đó, mà khoan đã, năm đó chỉ gặp nhất thời, còn chưa được 15’, làm sao lại…

- Bất ngờ lắm à, kẹo bông, còn chưa nghĩ tới anh sẽ tìm được em…_ Shido nhìn vẻ mặt này của cô liền đoán ra cô đang nghĩ gì??

- Hai người đang nói cái gì thế??_ Huy khó hiểu nói, khuôn mặt bình thản nhưng trong lòng lại khó chịu lạ thường…

- Anh là… cậu bé đó!!_ Quỳnh hoàn toàn không quan tâm đến câu hỏi của Huy, bàng hoàng hỏi Shido, giật mình vì ngạc nhiên…

- Ừm, là anh…_ Shido lại cười, là nụ cười dịu dàng…

Huy thì khỏi phải nói, tức đến mặt đỏ au, đáng ghét!!! Dám bơ anh nặng như thế, cô ta không ngờ lại hám trai đến mức độ đó, thật là làm anh tức chết mà…

----

Richart Shido: (18t) là cậu nhóc mà Quỳnh đã gặp khi 5t (… lớn phân bố rải rác toàn Châu Âu…

****All này, mọi người nghĩ sẽ cho Shido thành với Jen không?? Nếu mọi người không thích thì mình sẽ viết như lúc đầu, còn nếu ủng hộ nhiều thì mình sẽ cho Shido zs Jen… ^^

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương