Tình Yêu, Hóa Ra Chỉ Vậy
-
Chương 37: Tô Y Lâm & Thẩm Đại Ngưng
*******
Đã lâu rồi Tô Y Lâm và Thẩm Đại Ngưng chưa gặp nhau, Thẩm Đại Ngưng đương nhiên nhận lời hẹn của Tô Y Lâm. Hai người đến một cửa hàng đồ ngọt, đồ ngọt ở cửa hàng này màu sắc mê người, hương vị ngon, ngoại trừ giá hơi cao hơn bên ngoài thì dường như cũng không tìm ra được khuyết điểm khác, nơi đây có một loại cảm giác thanh nhã nhè nhẹ, giống như ở một nơi sang trọng nào đó, hưởng thụ một kiểu phục vụ đặc biệt.
Lúc vào cửa, Thẩm Đại Ngưng liền phát hiện trong cửa hàng có rất nhiều cô gái trẻ, cô chau mày nhìn về phía Tô Y Lâm ở đối diện, “Có lẽ chúng ta vẫn còn có thể giả bộ như một thiếu nữ, cũng không biết còn có thể giả bộ được bao lâu nữa, vừa nghĩ đến một ngày mình trở nên già nua thì đã cảm thấy rất kinh khủng rồi.”
Thẩm Đại Ngưng vừa mở miệng, Tô Y Lâm liền nở nụ cười, “Tớ thấy tớ tìm cậu ra là toi công rồi.” Cô lắc đầu, đồng thời lại có phần may mắn.
Rất nhanh chóng, dường như Thẩm Đại Ngưng có thể hiểu được ý của Tô Y Lâm, “Cậu cũng xem báo rồi?”
Hiện giờ Chu Thừa Trạch và Liễu Tư Ngôn có thể đủ để lên trang nhất, hiện tại giới truyền thông nghiễm nhiên coi Chu Thừa Trạch và Liễu Tư Ngôn thành một đôi, thậm chí không ngủ không nghỉ coi chừng Liễu Tư Ngôn, hỏi Liễu Tư Ngôn tình trạng hiện giờ, phần lớn là Liễu Tư Ngôn không nói gì, mà giới truyền thông đã đào ra tất cả sự tích về Liễu Tư Ngôn, bắt đầu từ lúc Liễu Tư Ngôn đi học có thành tích học tập cao, cho đến khi tiến vào giới thời trang, bắt đầu bộc lộ tài năng và trở thành nhà thiết kế, cuối cùng gặt hái được giải thưởng lớn. Hiện tại rất nhiều người vô cùng có thiện cảm với Liễu Tư Ngôn, cho rằng làm phụ nữ thì nên học theo Liễu Tư Ngôn, phải có sự nghiệp đáng tự hào của riêng mình, cho dù trên phương diện tình yêu có không được như ý thì vẫn còn sự nghiệp mà mình yêu thích nữa. Thậm chí có người còn phân tích, Chu Thừa Trạch vẫn tâm tâm niệm niệm Liễu Tư Ngôn như cũ sau bao năm như vậy, có lẽ chính bởi vì sự độc lập này của Liễu Tư Ngôn, tình yêu sự nghiệp phân rõ ràng, con người có tính cách độc lập mới có sức hấp dẫn nhất.
Tô Y Lâm gật đầu, quả thật cô có xem báo, biết được tình hình hiện giờ của Thẩm Đại Ngưng, “Cậu… lưu tâm không?”
Thẩm Đại Ngưng nghiêm túc ngẫm nghĩ, “Tớ lưu tâm hay không, có thể quyết định kết quả cuối cùng sao? Nếu không thể quyết định, cần gì phải suy nghĩ chứ?”
Tô Y Lâm suy xét lời của Thẩm Đại Ngưng, vậy mà lại cảm thấy vô cùng có lý, nhưng cũng không hẳn như thế. Rất nhiều chuyện, nghĩ nữa nghĩ mãi thì cũng không có ý nghĩa, chi bằng chẳng nghĩ gì thì hơn, cứ sống cuộc đời sảng khoái là được.
“Vậy cậu định làm gì?” Tô Y Lâm vẫn rất lo lắng cho Thẩm Đại Ngưng, kiểu tính cách của Thẩm Đại Ngưng, đương nhiên sẽ có cả mảng người nói cô không tim không phổi, gặp được chuyện như thế cũng không khó chịu gì gì đó, nhưng trong cuộc sống, ở một thời khắc nào đó, Thẩm Đại Ngưng nghĩ đến cuộc hôn nhân đổ vỡ cùng với việc chồng cô và một người phụ nữ khác ở bên nhau, cô cũng là người, có lẽ cũng sẽ khó chịu. Chỉ là người đã quen tỏ ra không tim không phổi rồi, có lẽ liền thật sự quen với dáng vẻ đó.
“Cứ vậy thôi, qua ngày này rồi ngày khác, còn có thể thế nào được nữa?” Cô lơ đễnh, “Không phải rất nhiều người đều nói tính tình tớ không tốt không xứng với Chu Thừa Trạch sao, hiện tại không phải rất tốt à, những người đó đều trở thành nhà tiên tri cả, Chu Thừa Trạch cũng có thể ở bên người phụ nữ có thể xứng đôi với anh ta rồi.”
“Lời này nghe cũng thật là tức giận ha.” Tô Y Lâm mỉm cười.
Thẩm Đại Ngưng cũng cười thần bí, “Nói thật cho cậu biết này, tuy Chu Thừa Trạch là bản thân tớ không cần, nhưng tớ sẽ không chúc phúc anh ta như cũ, hơn nữa mỗi ngày trong lòng tớ đều sẽ nguyền rủa anh ta nhất định không thể hạnh phúc, cái cảm giác nguyền rủa thật sự là quá thích mà.”
Tại giây phút này, Tô Y Lâm mới cảm thấy được, Thẩm Đại Ngưng đó đã quay trở lại rồi, cô bất giác bật cười, “Có cần chuẩn bị rối gỗ để cắm kim không?”
“Chủ ý này không tồi, cảm ơn đã đề xuất nhá. Vậy bữa này tớ mời, bày tỏ lòng cảm ơn ý mà.”
Tô Y Lâm, “…”
Hai người ăn thứ này thứ nọ, nói chuyện rất tùy ý. Tô Y Lâm nói mình và chị dâu ở chung rất tốt, sức khỏe bố cũng tốt lên rất nhiều, điều khiến cô càng vui là quan hệ giữa cô và anh trai dường như có bước tiến vượt bậc, tất cả đều phát triển theo chiều hướng tốt. Tô Y Lâm nói không ngừng cháu nhỏ nhà mình đáng yêu cỡ nào, lúc nhắc tới người nhà, trên mặt cô không giấu nổi niềm vui sướng.
Thẩm Đại Ngưng yên lặng nhìn Tô Y Lâm, có thể biết được dường như hiện giờ Tô Y Lâm thật sự sống rất vui vẻ.
“Y Lâm, cậu nói xem, tớ có phải người rất ích kỉ không?” Thẩm Đại Ngưng nhíu mày, bố mẹ đối tốt với cô như vậy, cô liền tiếp nhận, rất ít khi suy nghĩ cho bố mẹ. Mà con gái cô, cô căn bản chưa từng muốn nhận quyền nuôi dưỡng nó. Hôn nhân của cô, cô được ngày nào hay ngày ấy, cũng không thỏa hiệp nửa phần, nói kết hôn là kết hôn, nói giải tán là giải tán, cũng không tự kiểm điểm mình cái gì. Rốt cuộc cô có được tính là một người phụ nữ ích kỉ đến cực độ không nhỉ!
“Tớ cảm thấy cậu rất tốt.” Tô Y Lâm thản nhiên mở miệng, ngữ khí vừa kiên định vừa chân thành.
Thẩm Đại Ngưng hơi cong cong môi, Tô Y Lâm chỉ tỏ ý rằng mình rất tốt, lại không trả lời xem rốt cuộc mình có tính là ích kỉ hay không, có lẽ là có tính nhỉ, kiểu này trong mắt Tô Y Lâm có thể chấp nhận được, có lẽ đây là nguyên nhân hai người có thể trở thành bạn?
“Vốn tớ rất tốt mà!”
Tô Y Lâm bật cười.
Hai người hàn huyên một lát, xử lý sạch đống thức ăn trên bàn, Thẩm Đại Ngưng mới mở miệng: “Cậu còn có chuyện khác muốn nói với tớ không?”
Tô Y Lâm lắc đầu, “Không có. Ừm, lần sau lúc cậu ra ngoài gặp tớ, nhất định phải đưa Mưa Nhỏ đến đấy, tớ rất nhớ con bé.”
Thẩm Đại Ngưng cười đồng ý. Cô nghĩ, bản thân mình không ích kỉ sao? Cô rất rõ ràng Tô Y Lâm gọi mình ra là vì chuyện khác, nếu không trong mắt Tô Y Lâm sẽ không có cảm giác ưu sầu như vậy, chuyện của Tô Y Lâm tuyệt đối sẽ không phiền đến cô, vậy thì chính là chuyện trong nhà, dựa theo thái độ vừa rồi của Tô Y Lâm, người nhà cũng không tồi, vậy vấn đề chính là công ty nhà họ Nhâm. Có lẽ đây mới là mục đích thật sự mà Tô Y Lâm muốn tìm mình, nhưng Tô Y Lâm lại vẫn không mở miệng, có lẽ là cảm thấy tâm tình mình không tốt, hoặc là không muốn phiền đến mình, bởi vì phiền toái này quả thực rất lớn…
Mà cô thì sao, rõ ràng cô biết, nhưng cô lại không tò mò hỏi xem Tô Y Lâm đã gặp phải chuyện gì như trước đây. Muốn cứu một công ty, đó cũng không phải một con số nhỏ, tuy rằng cô biết rõ, nếu mình mở miệng, bố mẹ sẽ không phản đối. Cô nhớ tới lời của Chu Thừa Trạch, rất nghi ngờ liệu có phải nhà mình thật ra đã xảy ra chuyện gì đó không, khi cô còn chưa làm rõ tình hình trong nhà mình, cô sẽ không tùy tiện đồng ý giúp đỡ người khác, cho dù đó là bạn tốt nhất.
Đã lâu rồi Tô Y Lâm và Thẩm Đại Ngưng chưa gặp nhau, Thẩm Đại Ngưng đương nhiên nhận lời hẹn của Tô Y Lâm. Hai người đến một cửa hàng đồ ngọt, đồ ngọt ở cửa hàng này màu sắc mê người, hương vị ngon, ngoại trừ giá hơi cao hơn bên ngoài thì dường như cũng không tìm ra được khuyết điểm khác, nơi đây có một loại cảm giác thanh nhã nhè nhẹ, giống như ở một nơi sang trọng nào đó, hưởng thụ một kiểu phục vụ đặc biệt.
Lúc vào cửa, Thẩm Đại Ngưng liền phát hiện trong cửa hàng có rất nhiều cô gái trẻ, cô chau mày nhìn về phía Tô Y Lâm ở đối diện, “Có lẽ chúng ta vẫn còn có thể giả bộ như một thiếu nữ, cũng không biết còn có thể giả bộ được bao lâu nữa, vừa nghĩ đến một ngày mình trở nên già nua thì đã cảm thấy rất kinh khủng rồi.”
Thẩm Đại Ngưng vừa mở miệng, Tô Y Lâm liền nở nụ cười, “Tớ thấy tớ tìm cậu ra là toi công rồi.” Cô lắc đầu, đồng thời lại có phần may mắn.
Rất nhanh chóng, dường như Thẩm Đại Ngưng có thể hiểu được ý của Tô Y Lâm, “Cậu cũng xem báo rồi?”
Hiện giờ Chu Thừa Trạch và Liễu Tư Ngôn có thể đủ để lên trang nhất, hiện tại giới truyền thông nghiễm nhiên coi Chu Thừa Trạch và Liễu Tư Ngôn thành một đôi, thậm chí không ngủ không nghỉ coi chừng Liễu Tư Ngôn, hỏi Liễu Tư Ngôn tình trạng hiện giờ, phần lớn là Liễu Tư Ngôn không nói gì, mà giới truyền thông đã đào ra tất cả sự tích về Liễu Tư Ngôn, bắt đầu từ lúc Liễu Tư Ngôn đi học có thành tích học tập cao, cho đến khi tiến vào giới thời trang, bắt đầu bộc lộ tài năng và trở thành nhà thiết kế, cuối cùng gặt hái được giải thưởng lớn. Hiện tại rất nhiều người vô cùng có thiện cảm với Liễu Tư Ngôn, cho rằng làm phụ nữ thì nên học theo Liễu Tư Ngôn, phải có sự nghiệp đáng tự hào của riêng mình, cho dù trên phương diện tình yêu có không được như ý thì vẫn còn sự nghiệp mà mình yêu thích nữa. Thậm chí có người còn phân tích, Chu Thừa Trạch vẫn tâm tâm niệm niệm Liễu Tư Ngôn như cũ sau bao năm như vậy, có lẽ chính bởi vì sự độc lập này của Liễu Tư Ngôn, tình yêu sự nghiệp phân rõ ràng, con người có tính cách độc lập mới có sức hấp dẫn nhất.
Tô Y Lâm gật đầu, quả thật cô có xem báo, biết được tình hình hiện giờ của Thẩm Đại Ngưng, “Cậu… lưu tâm không?”
Thẩm Đại Ngưng nghiêm túc ngẫm nghĩ, “Tớ lưu tâm hay không, có thể quyết định kết quả cuối cùng sao? Nếu không thể quyết định, cần gì phải suy nghĩ chứ?”
Tô Y Lâm suy xét lời của Thẩm Đại Ngưng, vậy mà lại cảm thấy vô cùng có lý, nhưng cũng không hẳn như thế. Rất nhiều chuyện, nghĩ nữa nghĩ mãi thì cũng không có ý nghĩa, chi bằng chẳng nghĩ gì thì hơn, cứ sống cuộc đời sảng khoái là được.
“Vậy cậu định làm gì?” Tô Y Lâm vẫn rất lo lắng cho Thẩm Đại Ngưng, kiểu tính cách của Thẩm Đại Ngưng, đương nhiên sẽ có cả mảng người nói cô không tim không phổi, gặp được chuyện như thế cũng không khó chịu gì gì đó, nhưng trong cuộc sống, ở một thời khắc nào đó, Thẩm Đại Ngưng nghĩ đến cuộc hôn nhân đổ vỡ cùng với việc chồng cô và một người phụ nữ khác ở bên nhau, cô cũng là người, có lẽ cũng sẽ khó chịu. Chỉ là người đã quen tỏ ra không tim không phổi rồi, có lẽ liền thật sự quen với dáng vẻ đó.
“Cứ vậy thôi, qua ngày này rồi ngày khác, còn có thể thế nào được nữa?” Cô lơ đễnh, “Không phải rất nhiều người đều nói tính tình tớ không tốt không xứng với Chu Thừa Trạch sao, hiện tại không phải rất tốt à, những người đó đều trở thành nhà tiên tri cả, Chu Thừa Trạch cũng có thể ở bên người phụ nữ có thể xứng đôi với anh ta rồi.”
“Lời này nghe cũng thật là tức giận ha.” Tô Y Lâm mỉm cười.
Thẩm Đại Ngưng cũng cười thần bí, “Nói thật cho cậu biết này, tuy Chu Thừa Trạch là bản thân tớ không cần, nhưng tớ sẽ không chúc phúc anh ta như cũ, hơn nữa mỗi ngày trong lòng tớ đều sẽ nguyền rủa anh ta nhất định không thể hạnh phúc, cái cảm giác nguyền rủa thật sự là quá thích mà.”
Tại giây phút này, Tô Y Lâm mới cảm thấy được, Thẩm Đại Ngưng đó đã quay trở lại rồi, cô bất giác bật cười, “Có cần chuẩn bị rối gỗ để cắm kim không?”
“Chủ ý này không tồi, cảm ơn đã đề xuất nhá. Vậy bữa này tớ mời, bày tỏ lòng cảm ơn ý mà.”
Tô Y Lâm, “…”
Hai người ăn thứ này thứ nọ, nói chuyện rất tùy ý. Tô Y Lâm nói mình và chị dâu ở chung rất tốt, sức khỏe bố cũng tốt lên rất nhiều, điều khiến cô càng vui là quan hệ giữa cô và anh trai dường như có bước tiến vượt bậc, tất cả đều phát triển theo chiều hướng tốt. Tô Y Lâm nói không ngừng cháu nhỏ nhà mình đáng yêu cỡ nào, lúc nhắc tới người nhà, trên mặt cô không giấu nổi niềm vui sướng.
Thẩm Đại Ngưng yên lặng nhìn Tô Y Lâm, có thể biết được dường như hiện giờ Tô Y Lâm thật sự sống rất vui vẻ.
“Y Lâm, cậu nói xem, tớ có phải người rất ích kỉ không?” Thẩm Đại Ngưng nhíu mày, bố mẹ đối tốt với cô như vậy, cô liền tiếp nhận, rất ít khi suy nghĩ cho bố mẹ. Mà con gái cô, cô căn bản chưa từng muốn nhận quyền nuôi dưỡng nó. Hôn nhân của cô, cô được ngày nào hay ngày ấy, cũng không thỏa hiệp nửa phần, nói kết hôn là kết hôn, nói giải tán là giải tán, cũng không tự kiểm điểm mình cái gì. Rốt cuộc cô có được tính là một người phụ nữ ích kỉ đến cực độ không nhỉ!
“Tớ cảm thấy cậu rất tốt.” Tô Y Lâm thản nhiên mở miệng, ngữ khí vừa kiên định vừa chân thành.
Thẩm Đại Ngưng hơi cong cong môi, Tô Y Lâm chỉ tỏ ý rằng mình rất tốt, lại không trả lời xem rốt cuộc mình có tính là ích kỉ hay không, có lẽ là có tính nhỉ, kiểu này trong mắt Tô Y Lâm có thể chấp nhận được, có lẽ đây là nguyên nhân hai người có thể trở thành bạn?
“Vốn tớ rất tốt mà!”
Tô Y Lâm bật cười.
Hai người hàn huyên một lát, xử lý sạch đống thức ăn trên bàn, Thẩm Đại Ngưng mới mở miệng: “Cậu còn có chuyện khác muốn nói với tớ không?”
Tô Y Lâm lắc đầu, “Không có. Ừm, lần sau lúc cậu ra ngoài gặp tớ, nhất định phải đưa Mưa Nhỏ đến đấy, tớ rất nhớ con bé.”
Thẩm Đại Ngưng cười đồng ý. Cô nghĩ, bản thân mình không ích kỉ sao? Cô rất rõ ràng Tô Y Lâm gọi mình ra là vì chuyện khác, nếu không trong mắt Tô Y Lâm sẽ không có cảm giác ưu sầu như vậy, chuyện của Tô Y Lâm tuyệt đối sẽ không phiền đến cô, vậy thì chính là chuyện trong nhà, dựa theo thái độ vừa rồi của Tô Y Lâm, người nhà cũng không tồi, vậy vấn đề chính là công ty nhà họ Nhâm. Có lẽ đây mới là mục đích thật sự mà Tô Y Lâm muốn tìm mình, nhưng Tô Y Lâm lại vẫn không mở miệng, có lẽ là cảm thấy tâm tình mình không tốt, hoặc là không muốn phiền đến mình, bởi vì phiền toái này quả thực rất lớn…
Mà cô thì sao, rõ ràng cô biết, nhưng cô lại không tò mò hỏi xem Tô Y Lâm đã gặp phải chuyện gì như trước đây. Muốn cứu một công ty, đó cũng không phải một con số nhỏ, tuy rằng cô biết rõ, nếu mình mở miệng, bố mẹ sẽ không phản đối. Cô nhớ tới lời của Chu Thừa Trạch, rất nghi ngờ liệu có phải nhà mình thật ra đã xảy ra chuyện gì đó không, khi cô còn chưa làm rõ tình hình trong nhà mình, cô sẽ không tùy tiện đồng ý giúp đỡ người khác, cho dù đó là bạn tốt nhất.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook