********

Sáng hôm sau.

-"Xin lỗi, chúng tôi sơ xuất trong công việc. Mong hai người bỏ qua."

Viên cảnh sát hơi cúi người, khẽ nói.

Phải rồi, là sơ xuất, là sơ xuất mà. Tôi chỉ cảm thấy thật nực cười nhưng lại cười chẳng được. Khẽ cúi người chào rồi bỏ đi, chẳng buồn liếc nhìn viên cảnh sát đó một cái.

-“Ở trong đó vui không?”

Nam lên tiếng. Nhìn bản mặt vô tư “hồn nhiên” của cậu làm tôi muốn hộc máu mà chết quá. Nguýt cậu một cái rõ dài, tôi hằn học nói:

-“Vui cái đầu cậu. Cậu vào thử thì biết vui cỡ nào.”

-“Oh, vui vậy à? Tôi cũng vào thử xem sao.”

Cậu xoa xoa cằm vẻ đăm chiêu. Tôi khoát tay nói:

-“Vào đi, tôi không cản.”

-“Thôi, không đùa nữa. Hôm qua tái phát chứ?”

Cậu lấy lại vẻ nghiêm túc nhìn tôi nói. Tôi không trả lời câu hỏi của cậu, chỉ khẽ gật đầu.

-“Cũng may cho cậu đấy, tôi vừa sáng chế ra một loại thuốc. Có thể giúp cho cậu.”

Tôi ngạc nhiên nhìn Nam rồi nói:

-“Không phải lấy tôi làm chuột bạch thí nghiệm đấy chứ.”

-“Thông minh.”

Cậu thốt lên một câu làm tôi sa sầm mặt. Bực tức, tôi đánh mạnh vào vai cậu lớn tiếng nói:

-“Đáng lí ra hôm đó tôi phải để cho bọn chúng lôi cậu đi mới phải. Giờ thì thật hối hận.”

Rồi không ai nói gì, chỉ thấy tiếng cười ha ha của cậu.

Cả hai cùng sải bước đi.

Đường phố náo nhiệt thật. Thỉnh thoảng tôi lại nghe thấy tiếng của các cô nữ sinh: Anh kia đẹp trai quá mày ơi.

Phải rồi, bọn họ là một lũ hám trai.

Khẽ liếc nhìn Nam. Đúng là cậu đẹp trai thật. Sóng mũi cao, đôi mắt to tròn, làn da trắng nõn, cánh môi đỏ hồng nhìn đến thích mắt. Nhưng với tôi, anh vẫn đẹp trai hơn cậu rất nhiều. Tiếc là anh đã bỏ tôi rồi.

Nhớ đến đây, sóng mũi tôi bắt đầu thấy cay cay, nước mắt ậng lên, trực trào ra ngoài.

-“Không phải nhớ tới hắn ta chứ?”

Là tiếng của Nam. Tôi giật mình, quay sang nhìn cậu. Chẳng lẽ cậu biết tôi nghĩ gì sao? Không thể nào.

-“Ngạc nhiên vậy sao? Mắt cậu “tố cáo” hết rồi, ai nhìn vào mà chẳng biết.”

À, ra là vậy.

Tôi khẽ cúi đầu không đáp.

Chẳng mấy chốc đã về đến nhà, tôi lẳng lặng bước vào.

-“Nghỉ nghơi chút đi, vài tiếng nữa tôi sẽ qua đưa thuốc cho cậu.”

Nam cố nán lại dặn dò tôi. Tôi dừng chân, quay lại nói:

-“Ừ, cảm ơn cậu.”

Rồi Nam về.

Căn nhà chỉ có một mình tôi. Thật cô đơn.

Phải rồi, tôi luôn ở một mình mà. Cũng có sao đâu, lâu rồi thì cũng thành quen.

Bước vào trong, việc đầu tiên tôi làm chính là kiếm đồ ăn trong tủ lạnh. Sau khi chán ăn thì bắt đầu dọn dẹp.

Kể cũng nhanh nhỉ? Thoáng một cái thôi đã tới bữa trưa rồi.

-“Nhi ơi, sang ăn cơm đi, bà nấu xong rồi này.”

Tiếng của bà Lim vang lên.

-“Cháu sang ngay đây.”

Tôi trả lời.

Nhà tôi ở ngay cạnh nhà bà Lim. Khi mẹ tôi đi, bà Lim là người đã chăm sóc tôi. Nói là chăm sóc nhưng cũng không hẳn là vậy. Bà chỉ là người nấu cơm giúp tôi thôi, còn những việc còn lại, hoàn toàn là tôi tự làm.

Chắc hẳn bạn sẽ thắc mắc rằng tôi lấy tiền ở đâu ra.

Tiền sinh hoạt hàng tháng là mẹ gửi cho tôi. Tôi cũng không rõ mẹ làm công việc gì nhưng số tiền mẹ gửi về cho tôi là khá lớn. 10 triệu mỗi tháng. Với một số người thì nó không hẳn là lớn nhưng với một con bé 15 tuổi như tôi thì là lớn đấy.

Ngôi nhà tôi ở cũng khá nhỏ, một người ở như vậy là vừa rồi. Một phòng khách, một phòng ngủ, một nhà tắm, một nhà bếp. Ngôi nhà này cũng do mẹ tôi mua cho tôi.

Chắc các bạn cũng thắc mắc rằng sao không thấy tôi nhắc tới bố tôi đúng không?

Tôi đã không sống cũng bố tôi được 3 năm rồi.

Ông là một côn đồ, cuộc sống của hai mẹ con tôi tưởng chừng như là ở địa ngục. Ông luôn đánh đập mẹ, chửi mắng tôi. Ngày ngày, mẹ con tôi phải đi làm kiếm tiền về cho ông. Có những khi tôi rất hận ông, hận rằng sao mẹ lại lấy ông, nhưng có những khi tôi rất thương ông, cũng chẳng rõ lí do vì sao.

Cũng rất may mắn, mẹ con tôi thoát khỏi tay ông và tự bươn trải lấy cuộc sống của riêng mình. Nhưng cũng chẳng bao lâu sau, mẹ tôi để tôi lại một mình với bà Lim –một người hàng xóm tốt bụng-

Kì lạ là mọi người dường như không ưa tôi, tôi cũng chẳng biết vì sao. Có phải rất nực cười không?

Tôi cảm thấy cuộc sống của bản thân khá thoải mái, không bị ai bó buộc. Nhưng cũng thật cô đơn.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương