Bốn cô nàng vừa rời khỏi quán bar thì Jin đầy nghi ngờ lên tiếng hỏi Ken:

"Này, bốn người đó có làm ăn được gì hay không? Hay lại chỉ là mất cái bình hoa bày biện cho đẹp. Chẳng biết tài năng thế nào mà đứng ngang hàng với tụi mình. Còn có cả cái con nữ hoàng đó nữa, nó còn cao hơn tụi tao một bậc. Mày biết gì về lũ này hay không?"

Ken trầm tư một lúc rồi mở miệng:

"Tao không biết, tao chỉ biết tụi này gia thế cũng không thua kém gì chúng ta đâu, mà nghe bảo cũng có chút tài năng."

Jun, Jin, Rey nhìn nhau rồi im lặng. Ken hôm nay trầm tính bỗng trở lại là Ken của thường ngày vui vẻ đề nghị:

"Này, quên bốn con đó đi, lúc nãy tao có để ý thấy nhiều em xinh tươi lắm. Chơi cho đã đi, dù gì hôm nay cũng là thứ bảy mà."

Cả ba đồng loạt gật đầu đồng ý hào hứng ra sàn nhảy. Được một lúc sau thì Ren, Min, Anna, Bell về tới biệt thự Hoàng Gia, cả bốn đều rất mệt mỏi nên VSCN xong thì lăn đùng ra ngủ như chết. Jun, Rey, Jin, Ken hôm nay cũng làm quen được mấy em rất xinh, tuy không bằng bốn cô gái kia nhưng cũng xếp vào hàng có nhan sắc. Jun và Ken rất giống nhau, tuy có cuộc sống rất buông thả, nhưng cũng chỉ làm quen vài cô em, hẹn hò ít hôm lại chia tay. Tuy rằng cũng có lên giường với một số em nhưng cũng chỉ dừng lại ở tình một đêm. Jun, Jin, Ken, Rey uống cũng ngà ngà thì rời bar đi về nhà Rey ngủ.

Hơn mười giờ sáng hôm sau, bốn cô nàng mới tỉnh ngủ. Vừa mới dậy không lâu thì chuông điện thoại Ren kêu. Cầm lấy chiếc điện thoại đang để trên bàn, hóa ra là mama đại nhân:

"Có chuyện gì mẹ?"

Bà Hà nghe giọng Ren thì rất vui mừng, tuy nhiên khi nghe Ren hờ hững hỏi "có chuyện gì" thì cũng không vui. Nhưng là một nữ doanh nhân, bà hiểu trên thương trường, đặc biệt là trong thế giới ngầm, với tính cách đó của Ren thì rất tốt. Gạt chuyện thái độ của Ren sang một bên, bà Hà nói tiếp:

"Ngày mai, bốn đứa tụi con đi học, nhớ chưa? Mọi việc mẹ đã gọi cho chú Huân sắp xếp cho tụi con cả rồi."

Ren rất kiệm lời:"Con biết rồi. Chào mẹ!"

Nói rồi liền tắt máy, xuống phòng ăn dùng bữa. Một ngày nữa lại nhanh chóng trôi qua.

Sáng thứ hai đầu tuần, bốn cô nàng bị gọi dậy từ lúc sáu giờ ba mươi. Tuy với người khác đây là chuyện bình thường, nhưng với người ham ngủ như Ren thì đây là một cực hình. Cô bạn Anna rất hào hứng với chuyện đi học nên dậy sớm nhất, rồi đến Bell và đến Min. Mọi người đã đều chuẩn bị xong nhưng Ren vẫn chưa thấy đâu. Bell dùng giọng ca "hổ gầm" lên phòng đánh thức Ren vì các quản gia cũng bó tay với con lợn ngủ này.

Bell đi lên cầu thang, tiến đến chiếc cửa thân yêu của phòng Ren, một cước đá văng. Tiếng rầm vang lên kèm theo tiếng quát tháo của Bell:

"Con lợn đội lốt người kia, mày có dậy không, gần muộn học rồi. Cẩn thận cắt đi bar luôn đó."

Tiếng đổ rầm của cánh cửa gỗ, kèm theo tiếng hét rợn tóc gáy của Bell, Ren giật mình tỉnh dậy:

"Rồi rồi, tớ dậy, làm gì mà cuống lên thế."

Bell vẫn giữ nguyên giọng ca "hổ gầm" của mình hét lớn:

"Mày có nhanh đi không hả, tao cho mày năm phút. Sau năm phút mày không có mặt ở phòng khách thì đừng trách tụi này độc ác."

"Cái gì, năm phút? Mày nghĩ tao là siêu nhân à?"

Bell nở nụ cười chết người:"Mày đúng là bạn chí cốt của tao, sao mày biết tao nghĩ gì thế, đừng vớ vẩn, nhanh lên."

Nói rồi, bell xuống phòng khách chờ Ren. Min chạy lại hỏi han:

"Sao sao, nó dậy chưa?"

Bell hất mái tóc màu bạch kim của mình ra sau vẻ mặt đầy tự tin trả lời:

"Mày nghĩ tao là ai? Năm phút nữa nó sẽ có mặt."

Qủa đúng năm phút sau, Ren mặc trên mình đồng phục của trường Star, mái tóc màu mận được xõa ngang vai. Mang chiếc balo da màu đen, có đính đinh tán đi xuống.

Anna đầy ngạc nhiên:"Năm phút mà mày có thể làm xong mọi việc, bái phục, bái phục."

Ren trở lại là cô nàng cá tính, lạnh lùng thường ngày:

"Bớt nói nhảm đi, đi học thôi!"

Hôm nay mỗi người đi mỗi xe. Chiếc Lamborghini Aventador SV La maXXina màu đen của Ren đã được gửi về nên sáng nay đi học, Ren sẽ đi chiếc này. Min hôm qua không biết vì sao mà gạ gẫm được Ren để lại cho mình con Ferari 458. Bell vẫn trung thành với con Ferari F12. Còn Anna thì Ferari 812. Bốn siêu xe lăn bánh ra khỏi biệt thự Hoàng Gia đi tới trường và đỗ phịch giữa sân trường trước sự hâm mộ của học sinh.

Họ không khỏi bàn tán về bốn chiếc siêu xe này. Tuy rằng đây là ngôi trường danh tiếng chỉ có con nhà giàu mới theo học được nhưng việc cả bốn chiếc siêu xe đều hiện diện trước sân trường không khỏi lấy đi sự chú ý của mọi người. Từ trong xe, bốn cô nàng bước ra, lại khiến cho học sinh có mặt ở sân trường không khỏi ngạc nhiên. Bốn cô nàng này đều mang vẻ đẹp của thiên thần, không có gì để tả được. Bốn mặc đi những ánh mắt của mọi người xung quanh, bốn cô nàng lạnh lùng tiến vào phòng hiệu trưởng. Ken, Jun, Jin, Rey tới trường thì thấy bốn siêu xe đậu ở giữa sân trường cũng không khỏi ngạc nhiên. Ngạc nhiên vì không biết ai mà lại có những chiếc xe này, ngạc nhiên vì trong bốn chiếc xe, Rey nhanh ý nhận ra con Ferari 458 của bốn cô gái hôm trước. Jin vui mừng không thôi:

"Này, nếu tao đoán không nhầm thì bốn cô gái hôm trước là người sở hữu những chiếc xe này. Đúng là nhân duyên mà."

Ken cũng đã nhận ra tuy nhiên giả vờ không quan tâm nói:

"Thôi đi, lên lớp, tao muốn ngủ."

Tiếng reo hò của đám fan nữ vang lên khắp sân trường từ khi bộ bốn Ken, Jun, Jin, Rey đến trường. Họ được xem là những hoàng tử trong mơ của bao cô gái. Tiếng trống trường báo hiệu giờ học bắt đầu vang lên, bấy giờ thì bốn chàng trai cũng đã yên vị trong lớp học. Cô giáo chủ nhiệm đi vào:

"Xin lỗi các em, trước khi vào học cô xin thông báo. Hôm nay chúng ta có bốn bạn nữ là du học sinh ở Mỹ chuyển vào lớp ta."

Nói rồi nhìn ra cửa nói nhẹ nhàng:

"Bốn em vào đi."

Đồng loạt bốn cô nàng bước vào lớp(12A1). Ken, Jin, Rey không hề quan tâm úp mặt ngủ. Nhưng chàng trai Jun bản tính lăng nhăng của chúng ta nghe bảo có bạn gái chuyển vào lớp thì rất hào hứng đón chờ. Bốn cô nàng bước vào, Jun không khỏi ngạc nhiên, đánh thức ba con lợn ngủ kia dậy:

"Dậy, dậy nhanh, có biến."

Rey nói bằng giọng ngái ngủ:

"Chuyện gì, tao buồn ngủ, để yên cho tao..."

Chưa nói hết câu, thì đập vào mắt Rey là bốn cô gái hôm trước cũng là những người giữ vai trò vô cùng quan trọng trong bang. Cả bốn người không khỏi ngạc nhiên vì sự xuất hiện đầy bất ngờ này. Trong khi đó tiếng bàn tán sôi nổi vang lên:

"Qủa là thiên thần, đẹp quá!" Nam sinh một.

"Cô gái có mái tóc màu hung đỏ đẹp quá." Nam sinh hai.

... Và vô số lời nhận xét trong đó cũng không phải không có những lời nói ganh tị, chê bai của phái nữ.

"Toàn là con quỷ đội lốt người thôi." nữ sinh một.

"Đẹp gì bọn nó, phẫu thuật thẩm mỹ cả thôi." nữ sinh hai.

Vì những tiếc xì xào bên dưới, cô giáo chủ nhiệm đành lấy thước, đập mấy cái vào bàn để dẹp loại. Rồi lại tươi cười nhìn sang bốn học sinh mới đề nghị:

"Các em giới thiệu đôi chút về bản thân mình đi."

Anna tươi cười bước lên đầu tiên:

"Xin chào, mình tên là Lê Vũ Quỳnh Chi. Các cậu có thể gọi mình là Bell. Rất vui được làm quen với mọi người."

Tiếp theo là Min:

"Xin chào, mình tên là Lưu Thị Hà Ly. Gọi mình là Min."

Đến lượt cô nàng Bell:

"Xin chào, mình tên là Tống Quỳnh Như. Gọi mình là Bell. Rất vui được học cùng các bạn." Chào hỏi xong không quên nháy mắt một cái, khiến không biết bao con tim phải chệch nhịp trong đó có chàng Jun lăng nhăng.

Cuối cùng là cô gái lạnh lùng:

"Chào. Mình tên là Nguyễn Hoàng Bảo Hân. Gọi mình là Ren. Rất vui được làm quen."

Xong màn chào hỏi, trong lớp còn đúng năm bàn trống. Ở bên dưới không ít cánh tay giơ lên:

"Cô, cô ơi. Cho bạn Ren ngồi với em đi ạ."

"Cô, cho Min ngồi với em ạ."

... Và vô số yêu cầu được vang lên. Lần thứ hai cô chủ nhiệm lại phải dẹp trật tự. Sau khi lớp học đã im lặng co giáo lên tiếng:

"Bell ngồi với Ken. Anna ngồi với Jin. Min ngồi với Rey, Ren ngồi với Jun."

Ren bỗng lên tiếng:

"Cô ơi, cho em ngồi một mình đi ạ."

Cô giáo đang định trả lời thì tiếng Ken vang lên:

"Cô ơi, để Ren ngồi với em đi ạ."

Jun cũng hùa theo:

"Đúng đó cô ơi, để Ren ngồi với Ken đi ạ, em ngồi với Bell."

Cô giáo nghe thấy hai học trò đẹp trai lên tiếng nhờ vả mình thì cười tít mắt rồi gật đầu đồng ý. Ren đành ngậm ngùi nối đuôi ba cô bạn bước xuống bàn Ken.

Jun tỏ vẻ ga lăng kéo ghế giúp Bell:

"Xin chào, mình là Jun, rất vui được làm quen!"

Bell cũng chỉ ậm ừ cho qua chuyện:

"Ừ, cảm ơn. Mình là Bell."

Ken cũng không kém gì Jun kéo ghế giúp Ren, nở nụ cười thật tươi:

"Mình là Ken, hôm trước có gặp bạn mấy lần mà chưa có cơ hội giới thiệu."

Đáp lại sự nhiệt tình của Ken, Ren lạnh lùng "Ừ" rồi ngồi vào ghế, mở balo lấy handphone ra nghe nhạc.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương