Tình Yêu Của Công Chúa
-
Chương 14: Một nụ hôn nhẹ
Min ghé vào tai Ren nói gì đó. Chỉ thấy Ren gật đầu, nhếch môi cười nhạt. Min, Bell, Anna tỏ ra khó chịu khi ngồi dùng bữa cùng bốn nàng " hot girl ", Ren thì vẫn giữ bộ mặt lạnh tanh, ưu nhã dùng bữa. Trái ngược với bốn cô nàng thì Thiên Thiên, Thanh Hương, Thùy Trâm, Minh Anh lại cười như chưa bao giờ được cười, cả bốn chàng trai cũng nhiệt tình thể hiện sự ga lăng của mình. Bỗng Min cầm ly rượu vang lên đi lại gần Thiên Hương ngỏ lời:
" Uống cùng tôi một ly được không? "
Khá bất ngờ trước sự nhiệt tình của Min nhưng Thiên Hương cũng không nghĩ ngợi gì gật đầu đồng ý. Ly rượu vang đã đưa ghé tới sát miệng Thiên Hương thì bỗng Ren ngồi kế bên đứng dậy hất mạnh vào người Thiên Hương khiến cho ly rượu vang đỏ chói đổ hết lên người Thiên Hương. Tạo nên những vết loang lổ hồng hồng đỏ đỏ trên áo. Ren giả vờ như không biết chuyện gì xảy ra vẫn đi tiếp. Thiên Thiên thấy bạn mình bị khi dễ thì tỏ ra bất bình ra mặt:
" Này, cô đứng lại. Cô cố ý rồi còn không xin lỗi mà bỏ đi. Ai lại như thế hả?
Tụi Min thì ngòi nhìn che miệng cười tủm tỉm. Ren xoay ngườu lại đi tới chỗ Thiên Hương trưng ra vẻ mặt đầy hối lỗi:
" Ủa! Tôi xin lỗi nhé, tôi không cố ý. Tôi đang định đi vào toilet. "
Thiên Hương nén giận đến nổi cả gân xanh nhưng vẫn tỏ ra là người hiền lành vì có Ken ở đây.
" Không sao đâu, ăn cũng xong rồi, tôi về thay bộ khác là được thôi mà. "
Thiên Thiên, Minh Anh, Thùy Trâm tỏ ra bất bình cho bạn mình đồng thanh lên tiếng:
" Sao cậu hiền thế Thiên Hương, là cô ta gây sự với cậu trước mà. Tại sao cậu phải nhịn? "
Thiên Hương vẫn nhẫn nhịn tự nhủ phải nhịn, đang có anh Ken ở đây. Không thể làm mất hình tượng thục nữ trước mặt anh ấy được.
" Tớ không sao đâu. Thôi chúng ta về đi. Các cậu không lẽ muốn tớ để cái bộ dạng thế này mãi sao. Phải để tớ về nhà thay bộ khác chứ? " Nói rồi liền đứng dậy ra khỏi nhà hàng. Tụi Minh Anh hậm hực vì Thiên Hương bị khi dễ nhưng cũng đành lẻo đẻo đi ra theo Thiên Hương. Bốn cô gái vừa đi ra khỏi nhà hàng thì Anna, Min, Bell và Ren ôm bụng cười ha ha. Anna nhìn Ren và Min không khỏi thán phục. " Hai cậu bày trò trêu đùa con kia sao không cho tụi này góp vui với hả? Bất công à nha. "
" Mọi người nhìn bộ mặt của mấy người đó không? Đen như đít nồi luôn ấy. Lúc ấy tớ nghĩ con Thiên Hương đó nó sẽ nhảy lên xé xác con Ren luôn chứ. Không ngờ nó nhẫn nhịn giỏi như thế, còn tỏ ra không có chuyện gì xảy ra. Nó không đi làm diễn viên thì tiếc quá. "
Bốn cô nàng đang vui vẻ thì Jin nói bằng một giọng lạnh lùng:
" Các cậu không thấy mình quá đáng hay sao? "
Ren bỗng nhìn Jin bằng con mắt sắc lạnh muốn giết người nói:
" Trong cái xã hội này không có gì là tự nhiên cả. Đặc biệt là sống trong cái xã hội đen tối đánh giết lần nhau thì tôi nghĩ cậu là người hiểu rõ hơn ai hết cái gọi là " ăn miếng trả miếng ". Cậu nghĩ rằng tự nhiên mà tôi làm như thế hay sao hả? Nhầm rồi nhé, con Ren này đã quá nhẹ nhàng với bốn cô ta rồi. Đây chỉ là một ly rượu cảnh cáo mà thôi, lần sau thì chưa biết là axit hay gì đâu. "
Nghe Ren nói như thế, Jin cầm lấy chìa khóa đuổi theo tụi Thiên Hương. Jun và Rey cũng đi theo Jin. Chỉ còn lại mình Ken và bốn cô gái. Ken từ đầu đến cuối vẫn không nói gì, Min khều khều tay Ken nói:
" Sao anh không đi với bọn họ đi? "
Ken chỉ lặng lặng nói:
" Tại sao tôi phải đi nhỉ? Tôi biết các cậu hành động như thế là có lí do, tôi cũng hiểu. Mọi ngườu đừng trách Jin, cậu ấy suy nghĩ chưa được thấu đáo. Sống trong thế giới ngầm, phaei học được không chỉ là " ăn miếng trả miếng" mà còn là " ăn một trả mười" không phải hay sao? Nhìn sang Ren.
Ren thầm đánh giá người con trai này, hôm nay cô lại có một cách nhìn khác về Ken ngày thường bất cất, hoa hoa công tử. Thế mà hôm nay lại thể hiện rõ là người biết suy nghĩ trước sau. Ren lên tiếng cắt đứt bầu không khí im lặng:
" Thôi, kệ đi. Ta đi mua sắm rồi đi bar đi. Tớ mời."
Min, Anna, Bell nghe đến đi bar thì mắt sáng rực lên. Cười không ngớt. Thanh toán xong tiền ăn, năm người đi ra. Nhưng lại không có xe để đi vì lúc đi tới đây hai người đi một xe. Giờ Jin, Jun và Rey đã về trước rồi thì lấy đâu xe mà đi. Không để các cô gái phải đợi lâu, năm chiếc mô tô phân phối lớn đi tới. Dẫn đầu là chiếc mô tô màu đen đỏ cực đẹp. Bin bước xuống phàn nàn:
" Sao những lúc em đang đi chơi thì anh lại gọi hả? Em đâu phải bảo mẫu đâu! "
Ren đi lại vỗ vai Bin:
" Thôi mà, do chị, đừng trách Ken nữa em. Thế có muốn biệt thự Tuyết Linh Lung không? "
Mừng thầm vì chị Ren sẽ tặng mình biệt thự Tuyết Linh Lung thì liền bày ra bộ mặt cún con:
" Dĩ nhiên muốn, chị cho em nhé! "
Ken nhìn thấy biển cảm đó của Bin thì không tin vào mắt mình nữa, nhưng cũng hơi bực mình vì Ren chỉ vừa mới về Việt Nam chưa được bao lâu, mà Bin đã thân với Ren như vậy. Không đếm xỉa gì tới mình:
" Mày quá đáng lắm đó nha. Ren nó vừa mới bảo cho mày biệt thự là mày liền như thế hả? Mày có còn nhìn thằng anh này ra gì nữa không? "
Bin nhìn Ken cười:
" Chị Ren tốt với em như thế mà! "
Nhìn hai anh em cãi cọ mà Ren ngán ngẩm lắc lắc đầu.
"Ai bảo chị sẽ cho em Tuyết Linh Lung hả? Thấy em thích nên chị định cho em mượn thôi! "
Nghe thấy câu nói đầy phủ phàng của Ren thì Ken, Min, Anna và Bell ôm bụng cười ngặt nghẽo. Chỉ có mỗi mình Bin là xụ mặt xuống vì mừng hụt. Quay lưng đi, không quên để lại cho Ren câu nói:
" Thôi em không cần đầu. Chị giữ lấy mà dùng!"
Năm chiếc xe gào thét trên đường lớn tới trung tâm thương mại. Đến gần tối thì bốn cô gái túi lớn túi nhỏ đi ra vẻ mặt hớn hỏ. Chỉ có mỗi Ken là mặt xị xuống vì mấy cô gái này quẹt thẻ không biết thương xót cho chủ của nó. Ăn uống xong xuôi, năm chiếc xe gầm rú như xé toạc màn đêm tới bar KID. Ở đây, tụi Ren gặp Jin, Jun, Rey đang ở chỗ quầy rượu. Min kéo kéo tay Ren bảo đi chỗ khác. Nhưng Ren đâu phải là người biết nghe lời, vẫn ung dung tiến về phía trước. Nhìn thấy tụi Ren, Jin mở miệng bắt chuyện:
" Chuyện lúc trưa cho tụi này xin lỗi. Do tôi chưa suy nghĩ thấu đáo đã có lời không phải với các cậu. Cho tụi này xin lỗi nhé! "
Ren là một người thẳng thắn không nói vòng vo:
" Không sao, tôi không trách các cậu. Nhưng sẽ không có lần thứ hai đâu. "
Jun, Jin và Rey đồng thanh:
" Được, tụi này hứa. ". Đã lâu không đi bar vì bị Ren đánh phải ở nhà nên Min, Anna, Bell quẩy nhiệt tình. Lúc về tới biệt thự của Ren là đã gần hai giờ sáng.Ai nấy đều đã ngà ngà say ôm nhau ngủ. Không biết tại sao mà Jin, Anna, Min và Rey bốn người lại ngủ chung một phòng. Ken cũng chui vào phòng Ren ngủ cùng. Còn mỗi Bell và Jun thì ôm nhau ngủ ở ghế sofa phòng khách.
Sáng sớm hôm sau, Ken tỉnh dậy đầu tiên. Cảm nhận có một vật nặng đang đè ở tay mình. Ken nhìn sang thì thấy Ren đang vòng tay ôm chặt lấy mìmh, đầu gối lên cánh tay rắn chắc của Ken. Nhìn Ren lúc ngủ, không còn là cô gái lạnh lùng thường ngày. Thay vào đó là hình ảnh của một cô gái xinh đẹp, dễ thương và đáng yêu. Khẽ xoay người, Ken dang rộng cánh tay mình ôm chặt Ren vào vòm ngực rộng lớn của mình. Như cảm nhận được hơi ấm, Ren rúc đầu vào người Ken ôm chặt không buông. Đưa bàn tay nhẹ nhàng chạm vào khuôn mặt như điêu khắc, làn da trắng mịn không tì vết của Ren. Tim Ken đập thình thịnh như chưa bao giờ được đập. Khẽ cúi đầu đặt lên môi anh đào đỏ mộng của Ren một nụ hôn nhẹ. Lưu luyến không muốn rời. Ken đưa tay tìm điện thoại. Nhắn tin cho quản gia của Ren nhòe ông nói với mọi người đi học đi. Mình và Ren có việc cần phải giải quyết. Xong xuôi đâu đấy liền ôm chặt lấy Ren ngủ đến gần trưa mới dậy. Khi Ken thức dậy, Ren vẫn đang say ngủ. Nhẹ nhàng gỡ cánh tay của Ren ra khỏi người mình, rồi rón rén xuống tầng một. Chú quản gia nói mọi ngườu đều đã đi học từ sớm. Ken dặn dò mấy câu rồi nói chuẩn bị bữa sáng cho mình. Khi lên tầng gọi Ren dậy. Vừa mở cửa bước vào, Ren đã tỉnh từ lúc nào không hay. Lại trở lại là cô gái lạnh lùng thường ngày, Ren nhìn Ken rồi hỏi:
" Mọi người đâu rồi? "
" Mấy người đó đi học cả rồi, thấy cậu đang ngủ tôi không nỡ gọi dậy. Với lại hôm nay cậu cùng tôi đi giải quyết một ít chuyện của bar đi. "
" Ok, anh xuống dưới chờ tôi thay đồ đã. "
Ken chỉ gật đầu không nói gì, rồi đi xuống phòng ăn. Bữa sáng đã được dọn lên đầy đủ. Ken cầm đôi đũa định gắp lại bỏ xuống. Một lát sau thì Ren xuống. Ngạc nhiên vì Ken chưa ăn gì, Ren hỏi:
" Sao anh chưa ăn? "
" Tôi đợi cậu, một mình nên không có khẩu vị. "
Bữa cơm nhanh chóng trôi qua. Một lúc sau thì Ken lái chiếc Lamborghini của Ren tới bar KID.
" Uống cùng tôi một ly được không? "
Khá bất ngờ trước sự nhiệt tình của Min nhưng Thiên Hương cũng không nghĩ ngợi gì gật đầu đồng ý. Ly rượu vang đã đưa ghé tới sát miệng Thiên Hương thì bỗng Ren ngồi kế bên đứng dậy hất mạnh vào người Thiên Hương khiến cho ly rượu vang đỏ chói đổ hết lên người Thiên Hương. Tạo nên những vết loang lổ hồng hồng đỏ đỏ trên áo. Ren giả vờ như không biết chuyện gì xảy ra vẫn đi tiếp. Thiên Thiên thấy bạn mình bị khi dễ thì tỏ ra bất bình ra mặt:
" Này, cô đứng lại. Cô cố ý rồi còn không xin lỗi mà bỏ đi. Ai lại như thế hả?
Tụi Min thì ngòi nhìn che miệng cười tủm tỉm. Ren xoay ngườu lại đi tới chỗ Thiên Hương trưng ra vẻ mặt đầy hối lỗi:
" Ủa! Tôi xin lỗi nhé, tôi không cố ý. Tôi đang định đi vào toilet. "
Thiên Hương nén giận đến nổi cả gân xanh nhưng vẫn tỏ ra là người hiền lành vì có Ken ở đây.
" Không sao đâu, ăn cũng xong rồi, tôi về thay bộ khác là được thôi mà. "
Thiên Thiên, Minh Anh, Thùy Trâm tỏ ra bất bình cho bạn mình đồng thanh lên tiếng:
" Sao cậu hiền thế Thiên Hương, là cô ta gây sự với cậu trước mà. Tại sao cậu phải nhịn? "
Thiên Hương vẫn nhẫn nhịn tự nhủ phải nhịn, đang có anh Ken ở đây. Không thể làm mất hình tượng thục nữ trước mặt anh ấy được.
" Tớ không sao đâu. Thôi chúng ta về đi. Các cậu không lẽ muốn tớ để cái bộ dạng thế này mãi sao. Phải để tớ về nhà thay bộ khác chứ? " Nói rồi liền đứng dậy ra khỏi nhà hàng. Tụi Minh Anh hậm hực vì Thiên Hương bị khi dễ nhưng cũng đành lẻo đẻo đi ra theo Thiên Hương. Bốn cô gái vừa đi ra khỏi nhà hàng thì Anna, Min, Bell và Ren ôm bụng cười ha ha. Anna nhìn Ren và Min không khỏi thán phục. " Hai cậu bày trò trêu đùa con kia sao không cho tụi này góp vui với hả? Bất công à nha. "
" Mọi người nhìn bộ mặt của mấy người đó không? Đen như đít nồi luôn ấy. Lúc ấy tớ nghĩ con Thiên Hương đó nó sẽ nhảy lên xé xác con Ren luôn chứ. Không ngờ nó nhẫn nhịn giỏi như thế, còn tỏ ra không có chuyện gì xảy ra. Nó không đi làm diễn viên thì tiếc quá. "
Bốn cô nàng đang vui vẻ thì Jin nói bằng một giọng lạnh lùng:
" Các cậu không thấy mình quá đáng hay sao? "
Ren bỗng nhìn Jin bằng con mắt sắc lạnh muốn giết người nói:
" Trong cái xã hội này không có gì là tự nhiên cả. Đặc biệt là sống trong cái xã hội đen tối đánh giết lần nhau thì tôi nghĩ cậu là người hiểu rõ hơn ai hết cái gọi là " ăn miếng trả miếng ". Cậu nghĩ rằng tự nhiên mà tôi làm như thế hay sao hả? Nhầm rồi nhé, con Ren này đã quá nhẹ nhàng với bốn cô ta rồi. Đây chỉ là một ly rượu cảnh cáo mà thôi, lần sau thì chưa biết là axit hay gì đâu. "
Nghe Ren nói như thế, Jin cầm lấy chìa khóa đuổi theo tụi Thiên Hương. Jun và Rey cũng đi theo Jin. Chỉ còn lại mình Ken và bốn cô gái. Ken từ đầu đến cuối vẫn không nói gì, Min khều khều tay Ken nói:
" Sao anh không đi với bọn họ đi? "
Ken chỉ lặng lặng nói:
" Tại sao tôi phải đi nhỉ? Tôi biết các cậu hành động như thế là có lí do, tôi cũng hiểu. Mọi ngườu đừng trách Jin, cậu ấy suy nghĩ chưa được thấu đáo. Sống trong thế giới ngầm, phaei học được không chỉ là " ăn miếng trả miếng" mà còn là " ăn một trả mười" không phải hay sao? Nhìn sang Ren.
Ren thầm đánh giá người con trai này, hôm nay cô lại có một cách nhìn khác về Ken ngày thường bất cất, hoa hoa công tử. Thế mà hôm nay lại thể hiện rõ là người biết suy nghĩ trước sau. Ren lên tiếng cắt đứt bầu không khí im lặng:
" Thôi, kệ đi. Ta đi mua sắm rồi đi bar đi. Tớ mời."
Min, Anna, Bell nghe đến đi bar thì mắt sáng rực lên. Cười không ngớt. Thanh toán xong tiền ăn, năm người đi ra. Nhưng lại không có xe để đi vì lúc đi tới đây hai người đi một xe. Giờ Jin, Jun và Rey đã về trước rồi thì lấy đâu xe mà đi. Không để các cô gái phải đợi lâu, năm chiếc mô tô phân phối lớn đi tới. Dẫn đầu là chiếc mô tô màu đen đỏ cực đẹp. Bin bước xuống phàn nàn:
" Sao những lúc em đang đi chơi thì anh lại gọi hả? Em đâu phải bảo mẫu đâu! "
Ren đi lại vỗ vai Bin:
" Thôi mà, do chị, đừng trách Ken nữa em. Thế có muốn biệt thự Tuyết Linh Lung không? "
Mừng thầm vì chị Ren sẽ tặng mình biệt thự Tuyết Linh Lung thì liền bày ra bộ mặt cún con:
" Dĩ nhiên muốn, chị cho em nhé! "
Ken nhìn thấy biển cảm đó của Bin thì không tin vào mắt mình nữa, nhưng cũng hơi bực mình vì Ren chỉ vừa mới về Việt Nam chưa được bao lâu, mà Bin đã thân với Ren như vậy. Không đếm xỉa gì tới mình:
" Mày quá đáng lắm đó nha. Ren nó vừa mới bảo cho mày biệt thự là mày liền như thế hả? Mày có còn nhìn thằng anh này ra gì nữa không? "
Bin nhìn Ken cười:
" Chị Ren tốt với em như thế mà! "
Nhìn hai anh em cãi cọ mà Ren ngán ngẩm lắc lắc đầu.
"Ai bảo chị sẽ cho em Tuyết Linh Lung hả? Thấy em thích nên chị định cho em mượn thôi! "
Nghe thấy câu nói đầy phủ phàng của Ren thì Ken, Min, Anna và Bell ôm bụng cười ngặt nghẽo. Chỉ có mỗi mình Bin là xụ mặt xuống vì mừng hụt. Quay lưng đi, không quên để lại cho Ren câu nói:
" Thôi em không cần đầu. Chị giữ lấy mà dùng!"
Năm chiếc xe gào thét trên đường lớn tới trung tâm thương mại. Đến gần tối thì bốn cô gái túi lớn túi nhỏ đi ra vẻ mặt hớn hỏ. Chỉ có mỗi Ken là mặt xị xuống vì mấy cô gái này quẹt thẻ không biết thương xót cho chủ của nó. Ăn uống xong xuôi, năm chiếc xe gầm rú như xé toạc màn đêm tới bar KID. Ở đây, tụi Ren gặp Jin, Jun, Rey đang ở chỗ quầy rượu. Min kéo kéo tay Ren bảo đi chỗ khác. Nhưng Ren đâu phải là người biết nghe lời, vẫn ung dung tiến về phía trước. Nhìn thấy tụi Ren, Jin mở miệng bắt chuyện:
" Chuyện lúc trưa cho tụi này xin lỗi. Do tôi chưa suy nghĩ thấu đáo đã có lời không phải với các cậu. Cho tụi này xin lỗi nhé! "
Ren là một người thẳng thắn không nói vòng vo:
" Không sao, tôi không trách các cậu. Nhưng sẽ không có lần thứ hai đâu. "
Jun, Jin và Rey đồng thanh:
" Được, tụi này hứa. ". Đã lâu không đi bar vì bị Ren đánh phải ở nhà nên Min, Anna, Bell quẩy nhiệt tình. Lúc về tới biệt thự của Ren là đã gần hai giờ sáng.Ai nấy đều đã ngà ngà say ôm nhau ngủ. Không biết tại sao mà Jin, Anna, Min và Rey bốn người lại ngủ chung một phòng. Ken cũng chui vào phòng Ren ngủ cùng. Còn mỗi Bell và Jun thì ôm nhau ngủ ở ghế sofa phòng khách.
Sáng sớm hôm sau, Ken tỉnh dậy đầu tiên. Cảm nhận có một vật nặng đang đè ở tay mình. Ken nhìn sang thì thấy Ren đang vòng tay ôm chặt lấy mìmh, đầu gối lên cánh tay rắn chắc của Ken. Nhìn Ren lúc ngủ, không còn là cô gái lạnh lùng thường ngày. Thay vào đó là hình ảnh của một cô gái xinh đẹp, dễ thương và đáng yêu. Khẽ xoay người, Ken dang rộng cánh tay mình ôm chặt Ren vào vòm ngực rộng lớn của mình. Như cảm nhận được hơi ấm, Ren rúc đầu vào người Ken ôm chặt không buông. Đưa bàn tay nhẹ nhàng chạm vào khuôn mặt như điêu khắc, làn da trắng mịn không tì vết của Ren. Tim Ken đập thình thịnh như chưa bao giờ được đập. Khẽ cúi đầu đặt lên môi anh đào đỏ mộng của Ren một nụ hôn nhẹ. Lưu luyến không muốn rời. Ken đưa tay tìm điện thoại. Nhắn tin cho quản gia của Ren nhòe ông nói với mọi người đi học đi. Mình và Ren có việc cần phải giải quyết. Xong xuôi đâu đấy liền ôm chặt lấy Ren ngủ đến gần trưa mới dậy. Khi Ken thức dậy, Ren vẫn đang say ngủ. Nhẹ nhàng gỡ cánh tay của Ren ra khỏi người mình, rồi rón rén xuống tầng một. Chú quản gia nói mọi ngườu đều đã đi học từ sớm. Ken dặn dò mấy câu rồi nói chuẩn bị bữa sáng cho mình. Khi lên tầng gọi Ren dậy. Vừa mở cửa bước vào, Ren đã tỉnh từ lúc nào không hay. Lại trở lại là cô gái lạnh lùng thường ngày, Ren nhìn Ken rồi hỏi:
" Mọi người đâu rồi? "
" Mấy người đó đi học cả rồi, thấy cậu đang ngủ tôi không nỡ gọi dậy. Với lại hôm nay cậu cùng tôi đi giải quyết một ít chuyện của bar đi. "
" Ok, anh xuống dưới chờ tôi thay đồ đã. "
Ken chỉ gật đầu không nói gì, rồi đi xuống phòng ăn. Bữa sáng đã được dọn lên đầy đủ. Ken cầm đôi đũa định gắp lại bỏ xuống. Một lát sau thì Ren xuống. Ngạc nhiên vì Ken chưa ăn gì, Ren hỏi:
" Sao anh chưa ăn? "
" Tôi đợi cậu, một mình nên không có khẩu vị. "
Bữa cơm nhanh chóng trôi qua. Một lúc sau thì Ken lái chiếc Lamborghini của Ren tới bar KID.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook