Tình Yêu Cấp 2
-
Chương 29: Thay đổi ?
Yun, Key, Ken và nó cứ thế đã sống cùng nhau được 3 ngày. Vết
thương của nó cũng dần hồi phục, Evil và Angle đã kết hợp lại thành
Black. Đương nhiên việc này làm chấn động thế giới ngầm và những người liên quan đến, 2 Đại Ma Vương đã tác hợp thì chẳng ai
thắng nỗi. Kể từ ngày đó, Key đã dọn hẳn sang nhà Ken. Mỗi người đều
có phòng riêng, Phòng Ken và Key thì ở lầu 1 và 2, nó và Yun thì cùng
nằm ở lầu 3. Nó nay đã đi lại được, khoẻ mạnh nhưng bàn tay phải vẫn
chưa hồi phục và tiếp tục quấn băng trắng. Nó cũng chẳng quan tâm lắm
về việc này. Cuộc sống của nó lúc này thế là ổn rồi
~~~~~~~~~~~~~~~~~
5 GIỜ 30 Sáng / Thứ 2
Nó đang nằm trên giường, chăn chỉ đắp hờ phần chân, tai vẫn đeo phone và trên tay vẫn cầm quyển tiểu thuyết. Đêm qua nó đọc tiểu thuyết đến tận khuya và ngủ quên. Dạo này nó mất ngủ, chỉ đến gần sáng mới ngủ được. Hôm nay thì nó ngủ lúc 11g, ngày nó ngủ sớm nhất.
– ” tạch ”
Tiếng mở cửa phòng, bóng dáng 1 người con trai đang bước đến bên giường của nó. Bàn tay vuốt nhẹ khuôn mặt của nó, là Yun! Yun ngồi cạnh nó, hơi thở đều đều!
– Như …. – Yun lây người nó
– Ưm…..
Nó nhăn mặt vì có người phá giấc ngủ của mình!
– Như! Dậy đi! – Yun tháo tai phone của nó xuống và nói
Nó hé mắt ra nhìn xung quanh và dừng lại ở Yun. Nó đưa tay dịu dịu mắt rồi ngáp dài, nó vươn vai mệt mỏi! Lúc này nó mới để ý, sao Yun lại ở đây? Nó quay lại tròn xoe mắt nhìn Yun!
– Yun hả? – nó nói
– Chứ em nghĩ là ai, dậy đi – Yun nói
– Sao anh lại ở đây? – nó ngây ngô hỏi
– V e nói xem tại sao tôi kh được ở đây? – Yun giở giọng trêu chọc
– Anh ……. Biến thái – Nó trừng mắt
– Ừ, tôi biến thái đấy – Yun nói – E dậy đi rồi mặc cái này vào!
Yun để lên giường 1 bộ đồng phục Black, nó nhìn rồi quay lại nhìn Yun:
– Black?
– Kể từ nay e sẽ học Black cấp 2, tôi và 2 thằng kia sẽ học Black cấp 3! Lớp học chúng ta gần nhau nên dễ qua lại! – Yun chậm rãi giải thích
– Nhưng sao lại chuyển, chẳng phải Black dà-
– E sẽ được huấn luyện lại – Yun cắt ngang lời nói của nó
Nó nhìn Yun rồi đem theo bộ đồng phục vào nhà vệ sinh! Bước ra, bộ đồng phục làm nó trông thật nổi bật! Làn da trắng, mái tóc bạch kim, đôi mắt tím. Nó ngắm mình trước gương, chiếc áo sơ mi hơi rộng với nó nhưng chẳng sao, nó thích thế! Nó nhìn mình trước gương:
– Mình thay đổi quá!
Nó thay đổi, đúng v! Lúc trước nó mập hơn bây giờ, có lẽ vì những việc kia xảy ra nên nó đã giảm cân lúc nào kh hay. Hiện tại nó đã sỡ hữu thân hình cân đối. Nó tự mỉm cười trước gương. Nụ cười gượng gạo. Từ phía cửa có tiếng người bước vào, là Yun. Trên tay Yun là 1 cái áo khoác, balo, đôi vớ da màu đen, đôi giày và băng quấn
– Lại đây, tôi thay băng quấn mới cho em – Yun ngoắc tay
Nó bước lại, Yun mặc bộ đồ giống nó, màu đen toàn diện. Nếu như áo sơ mi bên trong của nó màu trắng thì của Yun là màu đen, kh cài 2 nút trên cùng, chiếc cà vạt được nới lỏng. Cách ăn mặc của các công tử ăn chơi, quậy phá hay là dân quậy. Nó đưa tay cho Yun. Yun mở lớp băng quấn cũ rồi quấn lớp băng mới vào!
– Em mang đôi vớ này vào cùng với đôi giày và áo khoác – Yun đưa ra trước mặc nó
– Tôi kh thích mang vớ – Nó nói
– Kh thích cũng phải mang, Kh thể để chân e lộ ra như thế – Yun đanh giọng
Đơn giản vì chiếc váy của lớp Black quá ngắn, làm lộ đôi chân trắng bóc của nó.
– Th được rồi – nó nhận lấy
Nó mang vào, đôi vớ kéo cao lên tận đùi, khoảng cách của đôi vớ và cái váy khoảng 5cm. Đôi vớ ôm sát chân nó, nó nhìn đôi giày. Nó chưa bao giờ mang loại này cả
– sao vậy – yun hỏi
– Cái này, mang làm sao? – nó nhìn Yun
– Em …. Thật là – yun lắc đầu
Yun bước đến, nâng chân nó lên và mang vào, đôi giày bót cột dây rất đẹp. Do đích thân Yun chọn. Mang vào xong, nó nhìn xuống
– Sao cao quá v – nó nhìn đôi giày
– Em mang rất hợp, mặc cái áo này vào – Yun đưa cho nó
Là cái áo khoác bóng chày màu trắng viền đen, trên đó in tên và kí hiệu của nhóm ” BIGBANG ”, nhóm nhạc nó thích. Nó mặc vào, hơi rộng nhưng kh sao!
– Đúng là rất hợp – Yun nhìn
– Cảm ơn – Nó nói
– Đi đánh thức 2 tên kia thôi – Yun quay lưng bước đi
Dáng vẻ lạnh lùng, giọng nói trầm, khuôn mặt tàn khốc, nó kh thể hiểu được Yun! Rốt cuộc Yun là người như thế nào!
CHAP 29.2:
Yun bước đi, dáng vẻ lạnh lùng, cao ngạo của 1 vị thủ lĩnh. Nó đi đằng sau nhìn theo rồi ngẩn ngơ suy nghĩ, bước xuống cầu thang xém té mấy lần:))
Yun đột ngột dừng lại, nó chẳng để ý đi thẳng và đụng vào lưng Yun té ra đằng sau:
– ” Oạch ”
Yun quay đầu lại, nó đang ngồi dưới đất:
– Em thật là, bị gì v? – Yun nhìn nó
– À ờ kh gì – Nó đứng dậy
Nó đứng lên thì cảm thấy có gì đó đang che. Ngước lên, mặt đối mặt, Yun hơi hạ người nên khi vừa ngẩng lên đã đụng mặt! Lúc này nó cảm thấy mình thật nhỏ bé, chiều cao của cả 2 chênh lệch kh ít, nó cao khoảng 1m60 còn Yun thì khoảng 1m85 =)))
Yun đặt tay lên đầu nó và xoa, nó ôm lấy đầu kh để Yun xoa tiếp! Hành động của nó khiến Yun bật cười:
– Em thật là … – Yun mỉm cười
Nụ cười dịu dàng, lần đầu nó thấy Yun cười. Rất đẹp, là 1 thiên sứ!
– Ngốc quá Ngốc – Yun lấy tay búng vào trán nó
Nó chẳng thấy đau nhưng lại bị giật mình. Nó giật bắn người lên:
– Anh làm gì v hả – Nó lên giọng, cố gắng bình tĩnh
– Em đừng có lên giọng với tôi, Sói Con – Yun giở giọng trêu chọc
– Gì, ai Sói hả? – Nó trừng mắt
Yun nhìn nó rồi lắc đầu, đúng là quá con nít! Yun bước tới 1 căn phòng với cánh cửa màu đen, nó đi theo từ đằng sau!
– * cộc cộc cộc *
Yun gõ cửa nhưng chẳng có hồi âm
– * Cộc Cộc Cộc * – Yun gõ mạnh hơn nhưng vẫn là sự im lặng
– * CỘC CỘC CỘC * – Yun gõ tưởng chừng cánh cửa bị bể ra nhưng chẳng có ai mở cửa
Nó nắm lấy tay cầm, bị khoá trong. Yun nhếch mép cười, tên này kh muốn đi học nên đã khoá cửa đây mà! Yun lấy từ trong túi là 2 cái chìa khoá, Yun mở cửa ra. Bên trong căn phòng tắt đèn tối thui chẳng thấy gì cả, nó cảm thấy có một luồng ám khí ve vãn xung quanh. Theo bản năng nó cố gắng với tới để nắm thứ gì đó nhưng cảm giác hoàn toàn lạc lõng, xung quanh chỉ là khoảng không! Chẳng thấy Yun đâu cả, nó bắt đầu hoảng
– Bình tĩnh, kh gì đâu – nó lẩm bẩm tự bảo bản thân
Nó bước tới phía trước, cảm giác có ai đó đi ngang qua. Nó quay đầu lại, có bàn tay đặt lên đầu nó:
– Là chiêu trò của Key, đừng hoảng! – Giọng nói trầm vang lên
– * gật gật * – Nó chẳng còn sức để nói
Bàn tay đó nắm chặt tay nó, nó cảm thấy an tâm phần nào! Lúc này, Yun kéo nó về phía trước. Tay Yun cầm điện thoại để soi đường
– Key à, đường tưởng tao kh biết trò này – Yun nói rồi bật công tắt điện
Yun đã tìm được công tắc trong khi tối đen như mực, căn phòng được bật sáng lên, nó nhìn xung quanh, Key đang cuộn người trong chăn và chẳng biết sự có mặt của Yun và nó! Nó bước tới, ngồi xuống giường rồi lấy tay lây nhẹ người Key
– A3, dậy đi – Nó nói nhẹ nhàng
Key bị giật mình khi có ai đó chạm vào người, theo bản năng Key nhanh chóng Key đã cầm trên trên tay cây súng và chỉa thẳng vào đầu nó:
– Muốn gì? – Key nói tay còn lại dịu mắt
– Hơ hơ…. – Nó bị cây súng làm hoảng lên
– * cạch * – Key lên nòng
Nó bàng hoàng quay lại nhìn Yun, Yun đang đứng ở đó mỉm cười gian tà, nó nhìn với ánh mắt cầu cứu nhưng Yun vẫn đúng đó, mặt lạnh tanh, môi hơi mỉm cười!
– Ngươi gan lắm mới dám đột nhập vào phòng này – Key nói với giọng đầy sát khí
– A3 tính bắn em thật sao – Nó nói
Key nghe giọng nói thân thuộc mở mắt ra nhìn, nó đang ngồi với mặt chẳng có tí máu. Key đặt cây súng xuống, nắm tay kéo nó xuống:
– Là nhóc hả, A xin lỗi, A kh biết – Key nói rồi ôm chặt nó vào lòng
Nó lúc này đã bình tĩnh hơn, Key kéo nó nằm trên giường và ôm lại như ôm một con gấu bông! Nó hít thở đều, là mùi hương quen thuộc của Key!
– A3 dậy đi học đi – Nó cố gắng đẩy tay Yun ra
– Kh đi, chỉ muốn ngủ và ôm em – Key nói rồi nhắm mắt lại
Nó cố gắng vùng vẫy nhưng lại bị ôm chặt. Yun lúc này bước tới, cầm cây súng ban nãy lên và nhắm vào Key:
– Kh dậy tao bắn nát óc – Yun nói, đôi mắt xám khói thể hiện vẻ ngang tàn
– Aizzzz, rồi ok ok – Key mở mắt và buông nó ra
Yun cầm cây súng trên tay rồi xăm soi! Key bước xuống giường và vào nhà vệ sinh. 15 phút sau, Key bước ra với bộ đồ đồng phục của Black, Key chở để hở 1 nút, cà vạt thắt lỏng. Đúng chất 1 PlayBoy
– tới lượt thằng còn lại – Yun nói rồi bước đi
Key vươn vai rồi bước tới phía nó, đặt tay lên vai nó và mỉm cười
– chào nhóc! – Key nói
– Chào A – nó nói
Key choàng tay lên vai nó bước đi, cả 3 di chuyển xuống lầu 1. Đứng trước cửa phòng Ken, trên cửa có treo bản ” Kh phận sự cấm vào ”. Yun nở nụ cười nhếch mép, dùng chiếc chì khoá còn lại mở cánh cửa ra. Từ bên trong căn phòng cảm giác cực kì lạnh tuôn ra, nó cảm thấy như đang ở Bắc Cực:))
– Sao tên này có thể ngủ với nhiệt độ như thế này nhỉ? – Key hỏi
– Đúng là Đại Ma Vương, căn phòng cũng khác người – Nó nói
Yun bước vào, cảm giác lạnh bao trùm lên không gian, căn phòng kh phải tối như Key, Vẫn có ánh sáng lập loè của đèn chùm trên trần nhà. Tay chân của nó bắt đầu trắng bệch vì lạnh! Yun cầm tay nó đẩy về phía truóc, nó bất ngờ té nhào về phía trước. Nó đụng phải gì đó, nó đứng lên, nhìn về phía sau, Yun và Key đã biến mất. Nó cố gắng tiến thêm về phía trước, đi được khoảng vài bước nó cảm thấy có gì đó lành lạnh kề sát cổ, nó nhìn xuống. Là 1 con dao thái
– Mi gan lắm mới dám vào phòng ta – Giọng nói của Ken trầm xuống
-…… – nó im lặng
– Còn lời nào nói trước khi chết kh? – Ken kề sát con dao vào cổ nó hơn
-…… – nó vẫn im lặng nhưng hơi thở dồn dập
Lúc này căn phòng được bật đèn sáng lên, khí lạnh cũng dần tan, Ken bất ngờ quay qua. Key đang đứng ở công tắc điện:
– Yohoooo~ – Key đưa tay chào Ken
– Tìm thấy rồi à – Ken nói
– Hơi có chút khó khăn nhưng tìm được rồi – Key cười
– M có thể bỏ dao được rồi đó – Yun đang ngồi ở phía ghế sofa lên tiếng
Ken quay xuống, nó đang đứng đó, khuôn mặt có chút hoàng sợ. Ken thả tay xuống, vòng tay ôm nó:
– 2 xin lỗi em, 2 kh biết – Ken ôm nó lại
– ……. – Nó im lặng
Nó vẫn để Ken ôm, cảm giác an toàn!
– Đừng giận 2 nha – Ken nói
– * gật gật *
Chỉ có điều nó cảm thấy số mình thật xui xẻo:
– mới sáng sớm đã xém bị bắn nát sọ, xém nữa bị cứa cổ, Đã v thì Nếu đụng tới anh ta sẽ là gì? – nó hỏi rồi nhìn về phía Yun
– Em kh muốn biết đâu – Ken và Key đồng thanh
– Nếu em vào được phòng căn phòng đó, em đã trở thành cao thủ rồi – Ken nói
Yun vẫn ngồi trên ghế chân bắt chéo, khuôn mặt ngang tàn! Nó rùng mình, 3 người này thật đáng sợ!!!
– A2 đi thay đồ đi – Nó lên tiếng
– Anh thay rồi – ken nói
Nó quay lại, Ken mặc đồ của Black, áo sơ mi trong màu đen như Key và Yun, để hơn 2 nút, cà vạt nới lỏng. Bạn bè chơi chung nên chắc có lẽ phong cách giống nhau!
– đi nào! – Key bước đi
~~~~~~~~~~~~~~~~~
5 GIỜ 30 Sáng / Thứ 2
Nó đang nằm trên giường, chăn chỉ đắp hờ phần chân, tai vẫn đeo phone và trên tay vẫn cầm quyển tiểu thuyết. Đêm qua nó đọc tiểu thuyết đến tận khuya và ngủ quên. Dạo này nó mất ngủ, chỉ đến gần sáng mới ngủ được. Hôm nay thì nó ngủ lúc 11g, ngày nó ngủ sớm nhất.
– ” tạch ”
Tiếng mở cửa phòng, bóng dáng 1 người con trai đang bước đến bên giường của nó. Bàn tay vuốt nhẹ khuôn mặt của nó, là Yun! Yun ngồi cạnh nó, hơi thở đều đều!
– Như …. – Yun lây người nó
– Ưm…..
Nó nhăn mặt vì có người phá giấc ngủ của mình!
– Như! Dậy đi! – Yun tháo tai phone của nó xuống và nói
Nó hé mắt ra nhìn xung quanh và dừng lại ở Yun. Nó đưa tay dịu dịu mắt rồi ngáp dài, nó vươn vai mệt mỏi! Lúc này nó mới để ý, sao Yun lại ở đây? Nó quay lại tròn xoe mắt nhìn Yun!
– Yun hả? – nó nói
– Chứ em nghĩ là ai, dậy đi – Yun nói
– Sao anh lại ở đây? – nó ngây ngô hỏi
– V e nói xem tại sao tôi kh được ở đây? – Yun giở giọng trêu chọc
– Anh ……. Biến thái – Nó trừng mắt
– Ừ, tôi biến thái đấy – Yun nói – E dậy đi rồi mặc cái này vào!
Yun để lên giường 1 bộ đồng phục Black, nó nhìn rồi quay lại nhìn Yun:
– Black?
– Kể từ nay e sẽ học Black cấp 2, tôi và 2 thằng kia sẽ học Black cấp 3! Lớp học chúng ta gần nhau nên dễ qua lại! – Yun chậm rãi giải thích
– Nhưng sao lại chuyển, chẳng phải Black dà-
– E sẽ được huấn luyện lại – Yun cắt ngang lời nói của nó
Nó nhìn Yun rồi đem theo bộ đồng phục vào nhà vệ sinh! Bước ra, bộ đồng phục làm nó trông thật nổi bật! Làn da trắng, mái tóc bạch kim, đôi mắt tím. Nó ngắm mình trước gương, chiếc áo sơ mi hơi rộng với nó nhưng chẳng sao, nó thích thế! Nó nhìn mình trước gương:
– Mình thay đổi quá!
Nó thay đổi, đúng v! Lúc trước nó mập hơn bây giờ, có lẽ vì những việc kia xảy ra nên nó đã giảm cân lúc nào kh hay. Hiện tại nó đã sỡ hữu thân hình cân đối. Nó tự mỉm cười trước gương. Nụ cười gượng gạo. Từ phía cửa có tiếng người bước vào, là Yun. Trên tay Yun là 1 cái áo khoác, balo, đôi vớ da màu đen, đôi giày và băng quấn
– Lại đây, tôi thay băng quấn mới cho em – Yun ngoắc tay
Nó bước lại, Yun mặc bộ đồ giống nó, màu đen toàn diện. Nếu như áo sơ mi bên trong của nó màu trắng thì của Yun là màu đen, kh cài 2 nút trên cùng, chiếc cà vạt được nới lỏng. Cách ăn mặc của các công tử ăn chơi, quậy phá hay là dân quậy. Nó đưa tay cho Yun. Yun mở lớp băng quấn cũ rồi quấn lớp băng mới vào!
– Em mang đôi vớ này vào cùng với đôi giày và áo khoác – Yun đưa ra trước mặc nó
– Tôi kh thích mang vớ – Nó nói
– Kh thích cũng phải mang, Kh thể để chân e lộ ra như thế – Yun đanh giọng
Đơn giản vì chiếc váy của lớp Black quá ngắn, làm lộ đôi chân trắng bóc của nó.
– Th được rồi – nó nhận lấy
Nó mang vào, đôi vớ kéo cao lên tận đùi, khoảng cách của đôi vớ và cái váy khoảng 5cm. Đôi vớ ôm sát chân nó, nó nhìn đôi giày. Nó chưa bao giờ mang loại này cả
– sao vậy – yun hỏi
– Cái này, mang làm sao? – nó nhìn Yun
– Em …. Thật là – yun lắc đầu
Yun bước đến, nâng chân nó lên và mang vào, đôi giày bót cột dây rất đẹp. Do đích thân Yun chọn. Mang vào xong, nó nhìn xuống
– Sao cao quá v – nó nhìn đôi giày
– Em mang rất hợp, mặc cái áo này vào – Yun đưa cho nó
Là cái áo khoác bóng chày màu trắng viền đen, trên đó in tên và kí hiệu của nhóm ” BIGBANG ”, nhóm nhạc nó thích. Nó mặc vào, hơi rộng nhưng kh sao!
– Đúng là rất hợp – Yun nhìn
– Cảm ơn – Nó nói
– Đi đánh thức 2 tên kia thôi – Yun quay lưng bước đi
Dáng vẻ lạnh lùng, giọng nói trầm, khuôn mặt tàn khốc, nó kh thể hiểu được Yun! Rốt cuộc Yun là người như thế nào!
CHAP 29.2:
Yun bước đi, dáng vẻ lạnh lùng, cao ngạo của 1 vị thủ lĩnh. Nó đi đằng sau nhìn theo rồi ngẩn ngơ suy nghĩ, bước xuống cầu thang xém té mấy lần:))
Yun đột ngột dừng lại, nó chẳng để ý đi thẳng và đụng vào lưng Yun té ra đằng sau:
– ” Oạch ”
Yun quay đầu lại, nó đang ngồi dưới đất:
– Em thật là, bị gì v? – Yun nhìn nó
– À ờ kh gì – Nó đứng dậy
Nó đứng lên thì cảm thấy có gì đó đang che. Ngước lên, mặt đối mặt, Yun hơi hạ người nên khi vừa ngẩng lên đã đụng mặt! Lúc này nó cảm thấy mình thật nhỏ bé, chiều cao của cả 2 chênh lệch kh ít, nó cao khoảng 1m60 còn Yun thì khoảng 1m85 =)))
Yun đặt tay lên đầu nó và xoa, nó ôm lấy đầu kh để Yun xoa tiếp! Hành động của nó khiến Yun bật cười:
– Em thật là … – Yun mỉm cười
Nụ cười dịu dàng, lần đầu nó thấy Yun cười. Rất đẹp, là 1 thiên sứ!
– Ngốc quá Ngốc – Yun lấy tay búng vào trán nó
Nó chẳng thấy đau nhưng lại bị giật mình. Nó giật bắn người lên:
– Anh làm gì v hả – Nó lên giọng, cố gắng bình tĩnh
– Em đừng có lên giọng với tôi, Sói Con – Yun giở giọng trêu chọc
– Gì, ai Sói hả? – Nó trừng mắt
Yun nhìn nó rồi lắc đầu, đúng là quá con nít! Yun bước tới 1 căn phòng với cánh cửa màu đen, nó đi theo từ đằng sau!
– * cộc cộc cộc *
Yun gõ cửa nhưng chẳng có hồi âm
– * Cộc Cộc Cộc * – Yun gõ mạnh hơn nhưng vẫn là sự im lặng
– * CỘC CỘC CỘC * – Yun gõ tưởng chừng cánh cửa bị bể ra nhưng chẳng có ai mở cửa
Nó nắm lấy tay cầm, bị khoá trong. Yun nhếch mép cười, tên này kh muốn đi học nên đã khoá cửa đây mà! Yun lấy từ trong túi là 2 cái chìa khoá, Yun mở cửa ra. Bên trong căn phòng tắt đèn tối thui chẳng thấy gì cả, nó cảm thấy có một luồng ám khí ve vãn xung quanh. Theo bản năng nó cố gắng với tới để nắm thứ gì đó nhưng cảm giác hoàn toàn lạc lõng, xung quanh chỉ là khoảng không! Chẳng thấy Yun đâu cả, nó bắt đầu hoảng
– Bình tĩnh, kh gì đâu – nó lẩm bẩm tự bảo bản thân
Nó bước tới phía trước, cảm giác có ai đó đi ngang qua. Nó quay đầu lại, có bàn tay đặt lên đầu nó:
– Là chiêu trò của Key, đừng hoảng! – Giọng nói trầm vang lên
– * gật gật * – Nó chẳng còn sức để nói
Bàn tay đó nắm chặt tay nó, nó cảm thấy an tâm phần nào! Lúc này, Yun kéo nó về phía trước. Tay Yun cầm điện thoại để soi đường
– Key à, đường tưởng tao kh biết trò này – Yun nói rồi bật công tắt điện
Yun đã tìm được công tắc trong khi tối đen như mực, căn phòng được bật sáng lên, nó nhìn xung quanh, Key đang cuộn người trong chăn và chẳng biết sự có mặt của Yun và nó! Nó bước tới, ngồi xuống giường rồi lấy tay lây nhẹ người Key
– A3, dậy đi – Nó nói nhẹ nhàng
Key bị giật mình khi có ai đó chạm vào người, theo bản năng Key nhanh chóng Key đã cầm trên trên tay cây súng và chỉa thẳng vào đầu nó:
– Muốn gì? – Key nói tay còn lại dịu mắt
– Hơ hơ…. – Nó bị cây súng làm hoảng lên
– * cạch * – Key lên nòng
Nó bàng hoàng quay lại nhìn Yun, Yun đang đứng ở đó mỉm cười gian tà, nó nhìn với ánh mắt cầu cứu nhưng Yun vẫn đúng đó, mặt lạnh tanh, môi hơi mỉm cười!
– Ngươi gan lắm mới dám đột nhập vào phòng này – Key nói với giọng đầy sát khí
– A3 tính bắn em thật sao – Nó nói
Key nghe giọng nói thân thuộc mở mắt ra nhìn, nó đang ngồi với mặt chẳng có tí máu. Key đặt cây súng xuống, nắm tay kéo nó xuống:
– Là nhóc hả, A xin lỗi, A kh biết – Key nói rồi ôm chặt nó vào lòng
Nó lúc này đã bình tĩnh hơn, Key kéo nó nằm trên giường và ôm lại như ôm một con gấu bông! Nó hít thở đều, là mùi hương quen thuộc của Key!
– A3 dậy đi học đi – Nó cố gắng đẩy tay Yun ra
– Kh đi, chỉ muốn ngủ và ôm em – Key nói rồi nhắm mắt lại
Nó cố gắng vùng vẫy nhưng lại bị ôm chặt. Yun lúc này bước tới, cầm cây súng ban nãy lên và nhắm vào Key:
– Kh dậy tao bắn nát óc – Yun nói, đôi mắt xám khói thể hiện vẻ ngang tàn
– Aizzzz, rồi ok ok – Key mở mắt và buông nó ra
Yun cầm cây súng trên tay rồi xăm soi! Key bước xuống giường và vào nhà vệ sinh. 15 phút sau, Key bước ra với bộ đồ đồng phục của Black, Key chở để hở 1 nút, cà vạt thắt lỏng. Đúng chất 1 PlayBoy
– tới lượt thằng còn lại – Yun nói rồi bước đi
Key vươn vai rồi bước tới phía nó, đặt tay lên vai nó và mỉm cười
– chào nhóc! – Key nói
– Chào A – nó nói
Key choàng tay lên vai nó bước đi, cả 3 di chuyển xuống lầu 1. Đứng trước cửa phòng Ken, trên cửa có treo bản ” Kh phận sự cấm vào ”. Yun nở nụ cười nhếch mép, dùng chiếc chì khoá còn lại mở cánh cửa ra. Từ bên trong căn phòng cảm giác cực kì lạnh tuôn ra, nó cảm thấy như đang ở Bắc Cực:))
– Sao tên này có thể ngủ với nhiệt độ như thế này nhỉ? – Key hỏi
– Đúng là Đại Ma Vương, căn phòng cũng khác người – Nó nói
Yun bước vào, cảm giác lạnh bao trùm lên không gian, căn phòng kh phải tối như Key, Vẫn có ánh sáng lập loè của đèn chùm trên trần nhà. Tay chân của nó bắt đầu trắng bệch vì lạnh! Yun cầm tay nó đẩy về phía truóc, nó bất ngờ té nhào về phía trước. Nó đụng phải gì đó, nó đứng lên, nhìn về phía sau, Yun và Key đã biến mất. Nó cố gắng tiến thêm về phía trước, đi được khoảng vài bước nó cảm thấy có gì đó lành lạnh kề sát cổ, nó nhìn xuống. Là 1 con dao thái
– Mi gan lắm mới dám vào phòng ta – Giọng nói của Ken trầm xuống
-…… – nó im lặng
– Còn lời nào nói trước khi chết kh? – Ken kề sát con dao vào cổ nó hơn
-…… – nó vẫn im lặng nhưng hơi thở dồn dập
Lúc này căn phòng được bật đèn sáng lên, khí lạnh cũng dần tan, Ken bất ngờ quay qua. Key đang đứng ở công tắc điện:
– Yohoooo~ – Key đưa tay chào Ken
– Tìm thấy rồi à – Ken nói
– Hơi có chút khó khăn nhưng tìm được rồi – Key cười
– M có thể bỏ dao được rồi đó – Yun đang ngồi ở phía ghế sofa lên tiếng
Ken quay xuống, nó đang đứng đó, khuôn mặt có chút hoàng sợ. Ken thả tay xuống, vòng tay ôm nó:
– 2 xin lỗi em, 2 kh biết – Ken ôm nó lại
– ……. – Nó im lặng
Nó vẫn để Ken ôm, cảm giác an toàn!
– Đừng giận 2 nha – Ken nói
– * gật gật *
Chỉ có điều nó cảm thấy số mình thật xui xẻo:
– mới sáng sớm đã xém bị bắn nát sọ, xém nữa bị cứa cổ, Đã v thì Nếu đụng tới anh ta sẽ là gì? – nó hỏi rồi nhìn về phía Yun
– Em kh muốn biết đâu – Ken và Key đồng thanh
– Nếu em vào được phòng căn phòng đó, em đã trở thành cao thủ rồi – Ken nói
Yun vẫn ngồi trên ghế chân bắt chéo, khuôn mặt ngang tàn! Nó rùng mình, 3 người này thật đáng sợ!!!
– A2 đi thay đồ đi – Nó lên tiếng
– Anh thay rồi – ken nói
Nó quay lại, Ken mặc đồ của Black, áo sơ mi trong màu đen như Key và Yun, để hơn 2 nút, cà vạt nới lỏng. Bạn bè chơi chung nên chắc có lẽ phong cách giống nhau!
– đi nào! – Key bước đi
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook