Tinh Vân Đồ Lục Truyện
-
Chương 52: Tụ Linh các
Chuyện Trần gia tạm thời giải quyết xong, nhưng mà phiền toái giờ mới chính thức bắt đầu!
Bởi vì Cơ Trường Không chuẩn bị kéo dài thời gian một chút, để chuyện đấu giá bốn đại phôi thai Thiên binh được truyền đi đến mức tận cùng. Cho nên cái gọi là đấu giá, y tạm thời sẽ ko làm. Cái này là tự chuốc khổ vào thân, phiền toái nối gót tới.
Gia tộc Yêu Huyết thành không nhiều lắm nhưng tuyệt đối số lượng cũng không ít.
Tuy gia tộc có nội tình chân chính cũng chỉ có 4 cái nhưng những gia tộc khác cũng ko yếu, ít nhất đối với hiện tại, ý Cơ Trường Không chính là loại này.
Ba ngày ngắn ngủi, hơn hai mươi thế lực lớn nhỏ đến tìm thăm hắn, đều nghĩ cách để lấy được bốn kiện phôi thai Thiên binh, dùng uy để lợi dụ, cũng có thể dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ. Tuy rằng bởi vì nhóm người Liễu Chiến nên bọn họ ko dám động thủ nhưng thủ đoạn tay chân vẫn nối gót tới.
Trong ba ngày, chỉ riêng việc bị trộm thôi cũng đã xảy ra ko dưới mười lần. Tuy rằng mỗi lần đều bị y phát hiện nhưng loại chuyện này rất khó phòng bị, không bằng cứ trực tiếp quấy nhiễu hắn đi.
Cuối cùng, vì để tránh né những người này nên hắn quyết định tạm thời rời khỏi Tụ Tiên các một thời gian. Yêu Huyết thành này vậy mà có rất nhiều nơi cực kỳ xuất chúng, nếu ko thì cũng ko thể được xưng là đệ nhất thành ở phía đông.
Mà mục tiêu của hắn chính là Tụ Linh các!
Cái gọi là Tụ Linh các chính là nơi lợi dụng trận pháp linh thạch và chút ít bảo vật để hội tụ tinh khí, được người ta tạo ra và xem như là thánh địa tu luyện. Dù chưa thể so với Động Thiên Phúc Địa nhưng tuyệt đối cũng là nơi tốt khó có được.
Hơn nữa, Tụ Linh các này lại là sản nghiệp của Phượng Hoàng đế quốc, trải rộng toàn bộ Viễn Cổ giới. Trừ khi là nhân vật đối mặt với sự đuổi giết ko chết ko thôi của Phượng Hoàng đế quốc, nếu ko thì ở trong đó tu luyện tuyệt đối ko có khả năng bị người khác quấy rầy.
Theo như truyền thuyết, Tụ Linh Trận còn có diệu dụng có khác nhưng cụ thể thế nào thì chỉ có thử qua mới biết được!
Đối với Cơ Trường Không mà nói, nơi này chính là một nơi tốt, một bên tu hành, một bên tránh thoát những phiền toái kia.
Chỉ chờ tới khi tiệc trà xã giao kết thúc vào hai tháng sau, rồi bán đi toàn bộ phôi thai Thiên binh, như vậy thì những phiền nhiễu kia cũng sẽ ko xuất hiện nữa rồi!
Yêu Huyết thành vẫn phồn hoa như cũ, vô số tu giả chen vai nối gót, phi thường náo nhiệt.
Có mạo hiểm giả vào sinh ra tử săn giết được một Yêu tộc cường đại, có thể đổi lấy tài nguyên tu luyện sau này. Vẻ mặt bọn họ tươi cười cũng phát ra từ nội tâm.
Cho dù là tên ăn mày gặp được người hảo tâm bố thí thì cũng có vẻ mặt cực kỳ thoả mãn. Ngay cả khốn khổ của chính mình, trong chốc lát, cũng quên mất.
Nội thành và ngoại thành là hai cái thế giới hoàn toàn khác nhau. Ngoài thành thì người lừa gạt ta, đao quang kiếm ảnh, chỉ có chút ko cẩn thận là có thể vẫn lạc ngay lập tức. Nhưng nội thành thì lại có vẻ yên bình hơn, một khí tức vô danh đã xoá đi tất cả lệ khí của các mạo hiểm giả khi họ bước vào đây.
Không thể không nói, thành trì truyền thừa bất diệt từ xa xưa này thật sự bất phàm, ẩn chứa rất nhiều huyền bí.
Cơ Trường Không dạo bước trong thành, cảm giác thoả mãn chưa từ có từ trước đến giờ.
Lại nói, từ khi đi vào Yêu Huyết thành, hắn chưa từng cẩn thận nhìn ngắm toà thành này, nơi được xưng là thành trì khổng lồ đệ nhất ở phía đông. Nó chiếm diện tích ngàn dặm, truyền thừa đã lâu, gần như ko thể tra cứu, đối với hắn thật sự hấp dẫn.
Thành trì cổ xưa, dáng dấp cổ xưa dào dạt, dòng người ồn ào náo nhiệt ko che dấu được bụi bặm của lịch sử.
Tĩnh tâm thể ngộ! Mỗi một con đường nơi đây đều vốn có sự toàn vẹn, qua vố số năm tháng, lịch sử đã khắc ghi lên nó, làm cho mỗi một tòa kiến trúc toà trong thành trì này đều nhiễm chút ít khí tức cổ xưa.
Theo như lời Liễu Chiến nói, từ ngày Yêu Huyết thành được xây xong đến nay vẫn chưa hề được thay đổi lần nào. Mỗi một tảng đá, mỗi một toà kiến trúc đều còn nguyên như trước.
Dường như toà thành trì này có một loại lực lượng thần bí tồn tại. Bất luận người nào có ý đồ phá hoại đều phải chịu sự công kích đáng sợ nhất của nó, cho dù là Thánh Nhân cũng ko dám làm như vậy. Tuy nó đây chỉ là truyền thuyết nhưng chuyện có thể phá hư toà thành này hoặc vật trong toà thành này đều chưa từng được ghi lại.
Tụ Linh các nằm ở phía cuối đông thành, rất gần cung điện của thành chủ. Đó là một loạt thạch tháp cao lớn ba tầng xếp thành một hàng rất là thần kỳ. Đến gần nhìn thì có cảm giác 'cảnh đẹp ý vui'.
Nhưng mà ngàn vạn lần đừng hiểu lầm. Đây ko phải là kiến trúc Yêu Huyết thành. Mỗi một toà tháp đều là một kiện Linh hải binh!
Nhìn như kiến trúc, kì thực chỉ cần Phượng Hoàng đế quốc nguyện ý, lúc đó có thể lấy đi. E rằng chỉ có bất diệt như Phượng Hoàng đế quốc mới có nội tình như vậy. Mấy trăm Linh hải binh tùy ý xếp đặt nhưng mà những thứ này chỉ là một bộ phận ở Yêu Huyết thành, đừng như 'báo chỉ biết nhìn lãnh địa của mình', thật sự thì nội tình thế lực sâu không lường được.
Dạo chơi mà vào, tiếp đãi hắn chính là một người nữ tử trẻ tuổi xinh đẹp, tu vi ko cao nhưng trang nhã tự nhiên, mang theo nụ cười nghề nghiệp mà nhìn hắn, làm cho người ta như được tắm gió xuân.
"Ngài khỏe chứ? Xin hỏi ngài đến đây tham quan hay là muốn sử dụng Tụ Linh Trận?" Thiếu nữ khoảng chừng 15,16 tuổi cung kính hỏi hắn, ko để ý tu vi, cũng ko để ý giàu nghèo.
"Tụ Linh Trận, xin giới thiệu kỹ càng xin giúp ta." Cơ Trường Không khẽ cười nói.
"Ngài là lần đầu tiên đến đây đi. Tụ Linh các chúng ta chia làm ba loại là cấp thấp, trung cấp, cao cấp. Cấp thấp một nghìn linh thạch một tháng, trung cấp là năm nghìn, cao cấp một vạn, đương nhiên, phía trên còn có đỉnh cấp nhưng rất tiếc là ko mở cho người ngoài." Sứ giả ấm giọng, lời nói nhỏ nhẹ giới thiệu với hắn.
"Tốt, ta muốn Tụ Linh Trận trung cấp, một tháng." Cơ Trường Không khẽ gật đầu, không chút do dự nói.
Tu vi bây giờ của hắn còn chưa đủ, chỉ là Khai Mạch cửu trọng, xem như vẫn chưa đặt chân vào đại môn tu hành. Vậy nên cho dù để cho hắn dùng Tụ Linh Trận cao cấp cũng là lãng phí.
"Tốt, đây là ngọc bài của ngài." Thị nữ cười nói tự nhiên rồi sau đó lấy ra một khối ngọc bài đưa cho hắn.
"Ân, đây là linh thạch." Cơ Trường Không vung tay lên, năm nghìn khối linh thạch liền xuất hiện ở trên quầy.
"Chúc ngài. . ."
Oanh!
Thị nữ cười nói tự nhiên, vừa muốn nói một vài lời chút phúc thì lại bị một âm thanh thật lớn cắt ngang.
Xoát!
Một thân ảnh từ xa bay tới, nhìn thấy y như muốn nện lên trên quầy. Cơ Trường Không nhướng mày, tiến lên một bước, đỡ y xuống.
"Cảm ơn, cám ơn ngài." Sắc mặt thị nữ trắng bệch nói lời cảm tạ.
Nàng thật sự sợ hãi. Vừa rồi người kia nếu như ko đỡ nàng thì chỉ sợ ít nhất cũng trọng thương. Phải biết rằng, tu vi của nàng cũng chỉ là Khai Mạch lưỡng trọng thiên, cực kỳ yếu. Hơn nữa, nàng cũng ko có kinh nghiệm đánh nhau, vì vậy rõ ràng luống cuống tay chân.
"Dám ăn đậu hũ bổn cô nương? Mở mắt mà nhìn bổn cô nương bổ ngươi." Tiếng nói thanh thuý như chim hoàng oanh ca xướng truyền đến. Cơ Trường Không xoay người liền thấy một thiếu nữ dáng người nho nhỏ xinh xắn đang mặc khôi giáp hoả hồng đang đứng trước mắt hắn.
Thiếu nữ mặc áo giáp màu đỏ ngang ngược vô cùng. Hắn còn nhìn thấy trong tay nàng có một quyển trục còn chưa cháy hết, tất hiển nhiên, người ra tay chính là nàng ta.
"Nha, không có ý tứ." Vị tỷ tỷ này thật đến hù người đi mà!
Không chờ Cơ Trường Không mở miệng, thiếu nữ trước mắt liền phát hiện sai lầm của mình. Ngay sau đó, thần khí phách trên mặt liền thay đổi ngay lập tức, trở nên nhu thuận đáng thương, bộ dạng yếu ớt làm cho người ta phải thương tiếc.
Cái gọi là trở mặt lật sách, Cơ Trường Không tự nhận còn làm không được như thế này!
"Ko, ko có chuyện gì." Sắc mặt thị nữ vắng trắng bệch doạ người nhưng màng nàng vẫn miễn cưỡng khắc chế sợ hãi, liên tục khoát tay.
"Như vậy sao. Vậy tỷ tỷ sẽ bồi tội với ngươi." Thiếu nữ áo giáp đỏ hơi nhíu chân mày lá liễu, khẽ lật tay rồi lấy ra một quả tinh thể bảy màu. Nhìn hình dạng của nó thì như một cái nhẫn mà Cơ Trường Không thấy vật thuỷ tinh kia thì lập tức nhướng mày.
Đó ko phải là bảo vật bình thường, đây chính là thuỷ tinh bảy màu được gọi là Vân Hà Chi Tinh. Trong truyền thuyết chính là bảo vật ngưng tụ trong cầu vồng, có tác dụng tăng tốc tu hành, tĩnh tâm ngưng khí, rất công hiệu.
Trong đó, Vân Hà Chi Tinh một màu lại bình thường, nhiều lắm cũng chỉ mấy trăm linh thạch nhưng mà tăng thêm một màu sắc thì giá trị sẽ gấp bội. Hơn nữa, loại vật này cực kỳ thưa thớt, rất khó tìm.
Về phần bảy màu thì đơn giản ko thể dùng từ 'thưa thớt' để hình dung. Nó có thể so với Linh dược kéo dài tuổi thọ.
Hơn nữacòn có một truyền thuyết về Vân Hà Chi Tinh bảy màu, tương truyền nếu có duyên có thể nắm trong tay Vân Hà Chi Tinh bảy màu rồi tiến vào Vân Hà cung điện thì như vậy thì sẽ gặp được tạo hoá thiên địa, một bước lên trời, trở thành nhân vật vô thượng.
Mà tiểu nha đầu này, vừa ra tay chính là thuỷ tinh bảy màu, Vân Hà Chi Tinh. Thủ bút thật lớn! Ngay cả Cơ Trường Không cũng kinh ngạc ko thôi.
"Tặng ngươi á..." Hồng y thiếu nữ cũng không đợi thị nữ mở miệng cự tuyệt, nàng đã trực tiếp nhét vào tay thị nữ, bộ dáng ko thèm để ý chút nào.
Ngược lại, đối với Cơ Trường Không, dường như nàng rất hứng thú. Ko biết vì sao, Cơ Trường Không cảm thấy nữ hài này xuất hiện có chút kỳ quặc. Hơn nữa ánh mắt nàng có chút kỳ quái.
Bởi vì Cơ Trường Không chuẩn bị kéo dài thời gian một chút, để chuyện đấu giá bốn đại phôi thai Thiên binh được truyền đi đến mức tận cùng. Cho nên cái gọi là đấu giá, y tạm thời sẽ ko làm. Cái này là tự chuốc khổ vào thân, phiền toái nối gót tới.
Gia tộc Yêu Huyết thành không nhiều lắm nhưng tuyệt đối số lượng cũng không ít.
Tuy gia tộc có nội tình chân chính cũng chỉ có 4 cái nhưng những gia tộc khác cũng ko yếu, ít nhất đối với hiện tại, ý Cơ Trường Không chính là loại này.
Ba ngày ngắn ngủi, hơn hai mươi thế lực lớn nhỏ đến tìm thăm hắn, đều nghĩ cách để lấy được bốn kiện phôi thai Thiên binh, dùng uy để lợi dụ, cũng có thể dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ. Tuy rằng bởi vì nhóm người Liễu Chiến nên bọn họ ko dám động thủ nhưng thủ đoạn tay chân vẫn nối gót tới.
Trong ba ngày, chỉ riêng việc bị trộm thôi cũng đã xảy ra ko dưới mười lần. Tuy rằng mỗi lần đều bị y phát hiện nhưng loại chuyện này rất khó phòng bị, không bằng cứ trực tiếp quấy nhiễu hắn đi.
Cuối cùng, vì để tránh né những người này nên hắn quyết định tạm thời rời khỏi Tụ Tiên các một thời gian. Yêu Huyết thành này vậy mà có rất nhiều nơi cực kỳ xuất chúng, nếu ko thì cũng ko thể được xưng là đệ nhất thành ở phía đông.
Mà mục tiêu của hắn chính là Tụ Linh các!
Cái gọi là Tụ Linh các chính là nơi lợi dụng trận pháp linh thạch và chút ít bảo vật để hội tụ tinh khí, được người ta tạo ra và xem như là thánh địa tu luyện. Dù chưa thể so với Động Thiên Phúc Địa nhưng tuyệt đối cũng là nơi tốt khó có được.
Hơn nữa, Tụ Linh các này lại là sản nghiệp của Phượng Hoàng đế quốc, trải rộng toàn bộ Viễn Cổ giới. Trừ khi là nhân vật đối mặt với sự đuổi giết ko chết ko thôi của Phượng Hoàng đế quốc, nếu ko thì ở trong đó tu luyện tuyệt đối ko có khả năng bị người khác quấy rầy.
Theo như truyền thuyết, Tụ Linh Trận còn có diệu dụng có khác nhưng cụ thể thế nào thì chỉ có thử qua mới biết được!
Đối với Cơ Trường Không mà nói, nơi này chính là một nơi tốt, một bên tu hành, một bên tránh thoát những phiền toái kia.
Chỉ chờ tới khi tiệc trà xã giao kết thúc vào hai tháng sau, rồi bán đi toàn bộ phôi thai Thiên binh, như vậy thì những phiền nhiễu kia cũng sẽ ko xuất hiện nữa rồi!
Yêu Huyết thành vẫn phồn hoa như cũ, vô số tu giả chen vai nối gót, phi thường náo nhiệt.
Có mạo hiểm giả vào sinh ra tử săn giết được một Yêu tộc cường đại, có thể đổi lấy tài nguyên tu luyện sau này. Vẻ mặt bọn họ tươi cười cũng phát ra từ nội tâm.
Cho dù là tên ăn mày gặp được người hảo tâm bố thí thì cũng có vẻ mặt cực kỳ thoả mãn. Ngay cả khốn khổ của chính mình, trong chốc lát, cũng quên mất.
Nội thành và ngoại thành là hai cái thế giới hoàn toàn khác nhau. Ngoài thành thì người lừa gạt ta, đao quang kiếm ảnh, chỉ có chút ko cẩn thận là có thể vẫn lạc ngay lập tức. Nhưng nội thành thì lại có vẻ yên bình hơn, một khí tức vô danh đã xoá đi tất cả lệ khí của các mạo hiểm giả khi họ bước vào đây.
Không thể không nói, thành trì truyền thừa bất diệt từ xa xưa này thật sự bất phàm, ẩn chứa rất nhiều huyền bí.
Cơ Trường Không dạo bước trong thành, cảm giác thoả mãn chưa từ có từ trước đến giờ.
Lại nói, từ khi đi vào Yêu Huyết thành, hắn chưa từng cẩn thận nhìn ngắm toà thành này, nơi được xưng là thành trì khổng lồ đệ nhất ở phía đông. Nó chiếm diện tích ngàn dặm, truyền thừa đã lâu, gần như ko thể tra cứu, đối với hắn thật sự hấp dẫn.
Thành trì cổ xưa, dáng dấp cổ xưa dào dạt, dòng người ồn ào náo nhiệt ko che dấu được bụi bặm của lịch sử.
Tĩnh tâm thể ngộ! Mỗi một con đường nơi đây đều vốn có sự toàn vẹn, qua vố số năm tháng, lịch sử đã khắc ghi lên nó, làm cho mỗi một tòa kiến trúc toà trong thành trì này đều nhiễm chút ít khí tức cổ xưa.
Theo như lời Liễu Chiến nói, từ ngày Yêu Huyết thành được xây xong đến nay vẫn chưa hề được thay đổi lần nào. Mỗi một tảng đá, mỗi một toà kiến trúc đều còn nguyên như trước.
Dường như toà thành trì này có một loại lực lượng thần bí tồn tại. Bất luận người nào có ý đồ phá hoại đều phải chịu sự công kích đáng sợ nhất của nó, cho dù là Thánh Nhân cũng ko dám làm như vậy. Tuy nó đây chỉ là truyền thuyết nhưng chuyện có thể phá hư toà thành này hoặc vật trong toà thành này đều chưa từng được ghi lại.
Tụ Linh các nằm ở phía cuối đông thành, rất gần cung điện của thành chủ. Đó là một loạt thạch tháp cao lớn ba tầng xếp thành một hàng rất là thần kỳ. Đến gần nhìn thì có cảm giác 'cảnh đẹp ý vui'.
Nhưng mà ngàn vạn lần đừng hiểu lầm. Đây ko phải là kiến trúc Yêu Huyết thành. Mỗi một toà tháp đều là một kiện Linh hải binh!
Nhìn như kiến trúc, kì thực chỉ cần Phượng Hoàng đế quốc nguyện ý, lúc đó có thể lấy đi. E rằng chỉ có bất diệt như Phượng Hoàng đế quốc mới có nội tình như vậy. Mấy trăm Linh hải binh tùy ý xếp đặt nhưng mà những thứ này chỉ là một bộ phận ở Yêu Huyết thành, đừng như 'báo chỉ biết nhìn lãnh địa của mình', thật sự thì nội tình thế lực sâu không lường được.
Dạo chơi mà vào, tiếp đãi hắn chính là một người nữ tử trẻ tuổi xinh đẹp, tu vi ko cao nhưng trang nhã tự nhiên, mang theo nụ cười nghề nghiệp mà nhìn hắn, làm cho người ta như được tắm gió xuân.
"Ngài khỏe chứ? Xin hỏi ngài đến đây tham quan hay là muốn sử dụng Tụ Linh Trận?" Thiếu nữ khoảng chừng 15,16 tuổi cung kính hỏi hắn, ko để ý tu vi, cũng ko để ý giàu nghèo.
"Tụ Linh Trận, xin giới thiệu kỹ càng xin giúp ta." Cơ Trường Không khẽ cười nói.
"Ngài là lần đầu tiên đến đây đi. Tụ Linh các chúng ta chia làm ba loại là cấp thấp, trung cấp, cao cấp. Cấp thấp một nghìn linh thạch một tháng, trung cấp là năm nghìn, cao cấp một vạn, đương nhiên, phía trên còn có đỉnh cấp nhưng rất tiếc là ko mở cho người ngoài." Sứ giả ấm giọng, lời nói nhỏ nhẹ giới thiệu với hắn.
"Tốt, ta muốn Tụ Linh Trận trung cấp, một tháng." Cơ Trường Không khẽ gật đầu, không chút do dự nói.
Tu vi bây giờ của hắn còn chưa đủ, chỉ là Khai Mạch cửu trọng, xem như vẫn chưa đặt chân vào đại môn tu hành. Vậy nên cho dù để cho hắn dùng Tụ Linh Trận cao cấp cũng là lãng phí.
"Tốt, đây là ngọc bài của ngài." Thị nữ cười nói tự nhiên rồi sau đó lấy ra một khối ngọc bài đưa cho hắn.
"Ân, đây là linh thạch." Cơ Trường Không vung tay lên, năm nghìn khối linh thạch liền xuất hiện ở trên quầy.
"Chúc ngài. . ."
Oanh!
Thị nữ cười nói tự nhiên, vừa muốn nói một vài lời chút phúc thì lại bị một âm thanh thật lớn cắt ngang.
Xoát!
Một thân ảnh từ xa bay tới, nhìn thấy y như muốn nện lên trên quầy. Cơ Trường Không nhướng mày, tiến lên một bước, đỡ y xuống.
"Cảm ơn, cám ơn ngài." Sắc mặt thị nữ trắng bệch nói lời cảm tạ.
Nàng thật sự sợ hãi. Vừa rồi người kia nếu như ko đỡ nàng thì chỉ sợ ít nhất cũng trọng thương. Phải biết rằng, tu vi của nàng cũng chỉ là Khai Mạch lưỡng trọng thiên, cực kỳ yếu. Hơn nữa, nàng cũng ko có kinh nghiệm đánh nhau, vì vậy rõ ràng luống cuống tay chân.
"Dám ăn đậu hũ bổn cô nương? Mở mắt mà nhìn bổn cô nương bổ ngươi." Tiếng nói thanh thuý như chim hoàng oanh ca xướng truyền đến. Cơ Trường Không xoay người liền thấy một thiếu nữ dáng người nho nhỏ xinh xắn đang mặc khôi giáp hoả hồng đang đứng trước mắt hắn.
Thiếu nữ mặc áo giáp màu đỏ ngang ngược vô cùng. Hắn còn nhìn thấy trong tay nàng có một quyển trục còn chưa cháy hết, tất hiển nhiên, người ra tay chính là nàng ta.
"Nha, không có ý tứ." Vị tỷ tỷ này thật đến hù người đi mà!
Không chờ Cơ Trường Không mở miệng, thiếu nữ trước mắt liền phát hiện sai lầm của mình. Ngay sau đó, thần khí phách trên mặt liền thay đổi ngay lập tức, trở nên nhu thuận đáng thương, bộ dạng yếu ớt làm cho người ta phải thương tiếc.
Cái gọi là trở mặt lật sách, Cơ Trường Không tự nhận còn làm không được như thế này!
"Ko, ko có chuyện gì." Sắc mặt thị nữ vắng trắng bệch doạ người nhưng màng nàng vẫn miễn cưỡng khắc chế sợ hãi, liên tục khoát tay.
"Như vậy sao. Vậy tỷ tỷ sẽ bồi tội với ngươi." Thiếu nữ áo giáp đỏ hơi nhíu chân mày lá liễu, khẽ lật tay rồi lấy ra một quả tinh thể bảy màu. Nhìn hình dạng của nó thì như một cái nhẫn mà Cơ Trường Không thấy vật thuỷ tinh kia thì lập tức nhướng mày.
Đó ko phải là bảo vật bình thường, đây chính là thuỷ tinh bảy màu được gọi là Vân Hà Chi Tinh. Trong truyền thuyết chính là bảo vật ngưng tụ trong cầu vồng, có tác dụng tăng tốc tu hành, tĩnh tâm ngưng khí, rất công hiệu.
Trong đó, Vân Hà Chi Tinh một màu lại bình thường, nhiều lắm cũng chỉ mấy trăm linh thạch nhưng mà tăng thêm một màu sắc thì giá trị sẽ gấp bội. Hơn nữa, loại vật này cực kỳ thưa thớt, rất khó tìm.
Về phần bảy màu thì đơn giản ko thể dùng từ 'thưa thớt' để hình dung. Nó có thể so với Linh dược kéo dài tuổi thọ.
Hơn nữacòn có một truyền thuyết về Vân Hà Chi Tinh bảy màu, tương truyền nếu có duyên có thể nắm trong tay Vân Hà Chi Tinh bảy màu rồi tiến vào Vân Hà cung điện thì như vậy thì sẽ gặp được tạo hoá thiên địa, một bước lên trời, trở thành nhân vật vô thượng.
Mà tiểu nha đầu này, vừa ra tay chính là thuỷ tinh bảy màu, Vân Hà Chi Tinh. Thủ bút thật lớn! Ngay cả Cơ Trường Không cũng kinh ngạc ko thôi.
"Tặng ngươi á..." Hồng y thiếu nữ cũng không đợi thị nữ mở miệng cự tuyệt, nàng đã trực tiếp nhét vào tay thị nữ, bộ dáng ko thèm để ý chút nào.
Ngược lại, đối với Cơ Trường Không, dường như nàng rất hứng thú. Ko biết vì sao, Cơ Trường Không cảm thấy nữ hài này xuất hiện có chút kỳ quặc. Hơn nữa ánh mắt nàng có chút kỳ quái.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook