Tinh Thần Châu
-
Chương 1216: Chặn giết
Vừa nghe thấy tin tức, Ma Thần lại sẽ xuất thủ tương trợ, thì vẻ lo lắng ở trong lòng mọi người nhất thời liền tan biến, nhớ lại uy phong năm xưa của Ma Thần đại nhân, cả đám đều hưng phấn không thôi. Thần Huy liền dẫn đầu khom mình hành lễ nói: "Ta thề chết cam nguyện đi theo Ma Quân!"
Đã có người làm gương, đám người phía sau tự nhiên cũng sẽ hưởng ứng theo. Trong lúc nhất thời, sĩ khí của muôn người đều gia tăng mạnh mẽ.
Ổn định lòng quân xong, Tam Dạ Ma Quân liền hăng hái vung tay lên, nói: "Thu binh quay về Ma Giới, xuất phát nào!"
Một toán nhân mã lập tức xông vào bên trong môn khẩu dẫn tới Minh giới, đại bộ phận nhân mã liền bám theo ngay phía sau, Tam Dạ Ma Quân đi giữa, cả đám đông chậm rãi tiến vào môn khẩu..... Nguồn: http://qtruyen.net
Mà ngay ở môn khẩu liên thông giữa Tiên giới và Minh giới, bên trong dải quần sơn gần đó, có hai ánh mắt chăm chú nhìn về phía môn khẩu, đang bắt đầu xuất hiện đại quân ma đạo.
"Đã ra rồi, đã ra rồi. Có thể bắt đầu được chưa?" Đang ẩn náu ở bên trong dải quần sơn, Hồng Thái Long liền truyền âm nói. Ngồi xổm ở bên cạnh hắn, Dược Thiên Sầu híp mắt đánh giá tình hình ở bên ngoài, rồi truyền âm trả lời: "Gấp làm gì, người chúng ta muốn phục kích là Tam Dạ Ma Quân, chỉ cần diệt trừ được hắn, thì những người khác cũng dễ đối phó thôi. Ta đã đem vạn chuôi Thần kiếm tạo thành mai phục trước rồi. Hãy chờ thêm một chút nữa đi....
Còn chưa nói xong, thì Tam Dạ Ma Quân đi ở giữa trung tâm đội hình, đã nhanh chóng lướt ra, mục quang màu huyết hồng quét nhìn bốn phía, dường như cũng đang đề phòng mai phục bình thường.
Thấy vậy, Dược Thiên Sầu liền trừng mắt, há miệng phun ra một tiếng: "Con mẹ nhà ngươi!"
Theo sau, vung quyền nhảy ra khỏi dải quần sơn, lắc mình phóng lên giữa không trung, song chưởng nhắm thẳng xuống dưới, phẫn nộ quát: "Hấp tinh đại pháp!"
"Dược Thiên Sầu!" Tam Dạ Ma Quân chấn động, không nghĩ qua đối phương lại dám mai phục ở chỗ này. Trên người liền vội vàng tản xuất ra Ma Diễm màu hắc sắc, dùng Ma Diễm để tạo thành một tầng cương khí hộ thể, ngăn chặn hấp tinh đại pháp. Nhưng đám người bên cạnh hắn, lại không có năng lực phòng ngự cường hãn như vậy, đều hung hăng bạo nổ, biến trở thành một đoàn sương trắng.
Tam Dạ ngăn trở xong một kích này, theo bản năng liền nghĩ phải nhanh chóng lùi về. Nhưng đúng lúc này, ở bên dưới mặt đất, bất thình lình phóng ra vạn đạo kim quang, công kích tràn lan ra bốn phương tám hướng ở bên trong sơn cốc. Nhất thời đem cả đám người tru diệt, thanh âm gào thét hoảng sợ, so với quỷ khóc còn muốn khó nghe hơn rất nhiều. Ba gã Đại Ma Vương tiên phong dẫn đầu, đồng thời cũng táng mạng ở dưới chiêu tập kích của Hấp Tinh Đại Pháp và Thần Kiếm.
Lúc này, từ bên trong chiếc vòng trữ vật nằm trên cổ tay Tam Dạ Ma Quân, Ma Nhận chợt phóng ra, hung hăng bổ ra một con đường, Tam Dạ Ma Quân thân hình liền hóa thành một đạo lưu quang cấp tốc bay đi, đồng thời Ma Nhận cũng giúp hắn ngăn chặn ở phía sau.
"Bao vây hắn cho ta!" Dược Thiên Sầu rống giận chỉ vào Ma Nhận, mỗi lần đều là thứ này phá hỏng chuyện tốt của hắn, không thể không nghĩ biện pháp thu thập thứ này được. Lúc này, vạn chuôi Thần Kiếm liền tụ lại, hóa thành một chiếc lồng kim quang, đem Ma Nhận gắt gao nhốt ở bên trong.
Dược Thiên Sầu lập tưc giương ngũ trảo lên, nháy mắt đem nó trực tiếp đưa vào bên trong Ô Thác Châu. Chiếc Ma Nhận đang hung hăng giãy giụa, nhưng khi vừa tiến vào bên trong Ô Thác Châu, thì liền biến trở thành một đống sắt vụn, chậm rãi rơi xuống mặt đất rồi nằm im không hề nhúc nhích, tựa hồ đã hoàn toàn chặt đứt mối liên hệ giữa nó và Tam Dạ Ma Quân rồi. Hiện giờ, mặc dù nó vẫn còn là một chuôi thần khí, nhưng lại chẳng khác gì là một chuôi thần khí không có người điều khiển.
Thấy vậy, nhãn tình của Dược Thiên Sầu không khỏi bừng sáng lên, không nghĩ qua hành động ở dưới tình huống cấp bách, thế nhưng lại sản sinh ra hiệu quả không tưởng như thế này.
Không muốn vứt bỏ Ma Nhận, cho nên Tam Dạ Ma Quân đã chuẩn bị trước tâm lý, dựa vào tốc độ của mình, để quay về ứng chiến cùng với Dược Thiên Sầu. Nhưng lúc này, trong lòng của hắn lại đang hoảng hốt, vì chợt phát hiện ra Ma Nhận thế nhưng đã cùng mình hoàn toàn bất đi mối liên hệ, dù triệu hồi như thế nào đều hoàn toàn không có một chút tin tức gì. Chuyện này đơn giản là Ma Nhận đã bị người khác khống chế, hoặc là bị hủy mất rồi.
Nhưng cả hai khúc mắc quả này, hắn đều không muốn nhìn thấy qua. Ma Thần vừa ban cho hắn hai kiện thần khí, mới dùng vài ngày mà đã không còn, bảo hắn làm sao còn mặt mũi đối diện cùng Ma Thần đại nhân đây chứ? Nghĩ vậy, Tam Dạ Ma Quân liền giận dữ gầm lên:" Dược Thiên Sầu! Trả Ma Nhận lại cho ta....!"
" Gia gia đang ở chỗ này!" Dược Thiên Sầu cuồng tiếu ha hả, đem vạn chuôi thần kiếm bay múa quanh người, sau đó phóng thẳng về phía Tam Dạ Ma Quân mà công kích.
Mà phía bên kia, Hồng Thái Long cũng phóng lên, cùng đám người Thần Huy, ác chiến một hồi. Tuy rằng Hồng Thái Long không thể thắng được ba gã Đại Ma Vương liên thủ, nhưng dựa vào Long tộc trời sinh da thịt cứng rắn, cho nên vừa đánh vừa cuồng tiếu kêu lên oa oa, thoạt nhìn rất là đã nghiền.
Mắt thấy Dược Thiên Sầu đánh tới, còn mấy tên thủ hạ đắc lực thì đang ác đấu. Tam Dạ Ma Quân liền giận dữ quát lên: "Đừng hiếu chiến, mau chóng đi triệu tập các đạo nhân mã tới đây."
"Dạ!" Đám người Thần Huy đáp ứng, lập tức tản ra bốn phương tám hướng mà chạy đi. Hồng Thái Long bám chặt lấy một người, đuổi theo không tha. Về phần đám tiểu lâu la chung quanh, hắn cũng không có hứng thú.
Hiện giờ, Tam Dạ Ma Quân tu vi không bằng Dược Thiên Sầu, trong tay lại không có thần khí, như thế nào sẽ dám ngạnh kháng cùng Dược Thiên Sầu đây chứ? Núi xanh còn đó, thì lo gì sẽ thiếu củi đốt, nghĩ vậy hắn liền cắn răng xoay người bỏ chạy.
"Tam Dạ! Đứng lại cho lão tử." Dược Thiên Sầu đồng dạng cũng đuổi theo không bỏ, nhưng ở trên phương diện tốc độ, Ma Quang Lược Ảnh đích xác là chiếm ưu thế vượt trội, mặc dù tu vi của hắn cao hơn Tam Dạ Ma Quân một bậc, nhưng vẫn không thể đuổi kịp.
Lần này, Dược Thiên Sầu đã hạ quyết tâm đuổi theo không bỏ, nhất thời khiến cho Tam Dạ Ma Quân nóng nảy, vốn tu vi của hắn đã kém hơn Dược Thiên Sầu, mà cũng không thể không ngừng thi triển ra Ma Quang Lược Ảnh như thế này, chờ tới khi Ma Nguyên Lực ở trong nội thể cạn kiệt, thì sớm hay muộn cũng bị đuổi kịp. Hơn nữa cứ truy đuổi như thế này, vậy thì hắn căn bản là sẽ không có thời gian để giải khai phong ấn thông đạo xâm nhập Ma giới.
"Tam Dạ! Ngươi không muốn biết nơi hạ lạc của Dạ Thiên Không hay sao? Chỉ cần ngươi dừng lại, ta cam đoan sẽ kể cho ngươi nghe từ đầu đến cuối." Dược Thiên Sầu vừa đuổi theo vừa kêu lớn. Vì muốn giết đối phương, cho nên bất kỳ thủ đoạn nào cũng đem ra dùng.
Hai người phóng nhanh như thiểm điện, Tam Dạ quay đầu lại mắng: "Thúi lắm! Đừng giở trò này ra nữa. Ngươi cho rằng ta là tiểu hài tử ba tuổi hay sao."
"Mẹ kiếp! Lời nói của lão tử xưa nay đều chắc chắn như đinh đóng cột, cũng chẳng cần lừa gạt ngươi để làm gì, làm sao ngươi lại không tin. Ta chẳng ngại nói cho ngươi biết, ngươi hãy nghe kĩ cho ta..." Mặc dù đang nói chuyện, nhưng tốc độ vẫn không giảm xuống chút nào, tương phản còn dốc hết toàn lực gia tốc đuổi theo. Chỉ cần đối phương lơ đãng một chút, là hắn sẽ xông lên làm thịt đối phương ngay lập tức. Vì thế, Dược Thiên Sầu vừa đuổi theo vừa hô lớn: "Tam Dạ! Ngươi đã từng nghe nói đến cái tên Vạn Kiếm Ma Quân chưa? Vạn Kiếm Ma Quân chính là Dạ Thiên Không con của ngươi đó ah! Chỉ sợ, ngươi ngay cả nằm mơ cũng không nghĩ qua đi!"
Lời này vừa nói ra, tâm thần của Tam Dạ Ma Quân liền chấn động, theo bản năng suy nghĩ xem chuyện này có khả năng xảy ra hay không. Tuy rằng hắn đang không ngừng phi hành, nhưng trong chốc lát đã quên sử dụng thân pháp Ma Quang Lược Ảnh, cho nên khoảng cách giữa hai người đã rút ngắn xuống gần hơn.
Dược Thiên Sầu nhãn tình sáng lên, thầm nghĩ chiến thuật tâm lý quả nhiên đã hữu hiệu, cơ hội ở ngay trước mắt, không thể bỏ lỡ dịp này.
Vạn chuôi thần kiếm đang bay múa xung quanh người Dược Thiên Sầu, liền hợp nhất làm một, thừa dịp khoảng cách giữa song phương càng ngày càng ngắn, "sưu" một tiếng, liền bắn thẳng ra ngoài. Đột nhiên, Tam Dạ Ma Quân giật mình bừng tỉnh, vừa quay đầu nhìn về phía sau, thì thiếu chút nữa đã sợ tới mức phi hồn tán phách, liền cấp tốc thi triển thân pháp Ma Quang Lược Ảnh. Thế nhưng trên xương bả vai sau lưng, vẫn truyền đến một cơn đau nhức khắc cốt minh tâm.
Vạn chuôi thần kiếm hợp thể, biến trở thành Thần Tiễn, khó khăn lắm mới đâm trúng bả vai của Tam Dạ, nhưng còn chưa kịp đâm vào sâu hơn, thì đã bị đối phương tránh thoát kịp thời. Dược Thiên Sầu không khỏi cảm thấy đáng tiếc, chỉ cần Thần Tiễn đâm lên thân thể của đối phương, thì sẽ vạn kiếm khai hoa, đảm bảo rằng Tam Dạ Ma Quân nhất định sẽ bị tru diệt, đáng tiếc lại để cho hắn đào thoát kịp thời.
"Dược Thiên Sầu! Sỉ nhục ngày hôm nay, ngày khác ta nhất định sẽ trả lại ngươi gấp trăm ngàn lần, ngươi hãy chờ đó." Tam Dạ Ma Quân thanh sắc câu lệ, giận dữ gầ lên, dứt khoát quay đầu lại bóp nát khối huyết cầu trong tay. Trong khoảnh khắc một tầng hồng sắc quang mang liền bành trướng ra bốn phía xung quanh, đem thân hình của hắn bao trùm kín lấy.
"Bất hảo! Là Huyết Độn!" Dược Thiên Sầu vội vàng lao vào trong tầng hồng vụ, thần tiễn lập tức hóa thành vạn đạo kim quang, may múa bảo vệ quanh người. Nhưng màn huyết vụ đã cấp tốc thu nhỏ lại, trong khoảnh khắc liền biến thành một giọt máu chui xuống mặt đất. Lúc này trên không trung cũng đã không còn trông thấy bóng dáng của Tam Dạ Ma Quân đâu nữa, ngay cả chân khí cũng đều không hề cảm nhận được.
"Mẹ kiếp! Thoát được mùng một, cũng chạy không khỏi ngày mười lăm đâu. Trừ phi ngươi biến mất khỏi tam giới, nếu không ta thực sự muốn xem ngươi sẽ chạy được đi đâu..." Dược Thiên Sầu ngắm nhìn bốn phía, lẩm bẩm nói. Đột nhiên thần tình biến sắc, dường như vừa nhớ ra chuyện gì đó, lớn tiếng quát: "Làm sao lại quên mất Ma giới đây chứ!"
Dứt lời, cả người liền biến mất ở trên không trung.
Lúc này, Tam Dạ Ma Quân thần tình trắng bệch, đột nhiên xuất hiện ở trước môn khẩu Ma giới. Yêu Nhị Lang suất lĩnh hơn mười vạn đại quân canh gác ở nơi này, nhất thời chấn động, vội vàng bước tới nghênh đón, đồng thời cũng dò hỏi xem đã xảy ra chuyện gì. Tam Dạ Ma Quân đem sự tình đơn giản kể qua một lần, sau đó phân phó cho hắn, lập tức rút quân quay trở về Ma giới, để bảo tồn một phần thực lực.
"Dạ!" Yêu Nhị Lang lập tức phụng mệnh, nhưng sau đó vẫn nhịn không được, dò hỏi: "Ma Quân! Nếu chúng ta phong ấn Ma giới, thì những cánh quân ma đạo khác sẽ phải làm sao bây giờ? Chẳng phải là chúng ta đã đặt đứt đường lui cuối cùng của bọn họ hay sao?"
"Không còn kịp nữa rồi." Tam Dạ Ma Quân trên mặt thoáng hiện ra vẻ tức giận, khoát tay áo nói: "Ta phải dùng Huyết Độn mới thoát được sự truy sát của Dược Thiên Sầu. Bằng vào tu vi của Dược Thiên Sầu, muốn đuổi tới đây, chỉ sợ là sẽ không quá một ngày thời gian đâu. Ngoài ra, những cánh quân ma đạo khác, căn bản là không thể đuổi kịp tới đây trước khi Dược Thiên Sầu đến được. Chuyện đã tới nước này, thì cần phải hy sinh bọn họ để đảm bảo đại cục. Ngày sau, chúng ta củng cố thực lực xong, thì nhất định sẽ báo mối huyết thù này cho bọn họ!"
Đã có người làm gương, đám người phía sau tự nhiên cũng sẽ hưởng ứng theo. Trong lúc nhất thời, sĩ khí của muôn người đều gia tăng mạnh mẽ.
Ổn định lòng quân xong, Tam Dạ Ma Quân liền hăng hái vung tay lên, nói: "Thu binh quay về Ma Giới, xuất phát nào!"
Một toán nhân mã lập tức xông vào bên trong môn khẩu dẫn tới Minh giới, đại bộ phận nhân mã liền bám theo ngay phía sau, Tam Dạ Ma Quân đi giữa, cả đám đông chậm rãi tiến vào môn khẩu..... Nguồn: http://qtruyen.net
Mà ngay ở môn khẩu liên thông giữa Tiên giới và Minh giới, bên trong dải quần sơn gần đó, có hai ánh mắt chăm chú nhìn về phía môn khẩu, đang bắt đầu xuất hiện đại quân ma đạo.
"Đã ra rồi, đã ra rồi. Có thể bắt đầu được chưa?" Đang ẩn náu ở bên trong dải quần sơn, Hồng Thái Long liền truyền âm nói. Ngồi xổm ở bên cạnh hắn, Dược Thiên Sầu híp mắt đánh giá tình hình ở bên ngoài, rồi truyền âm trả lời: "Gấp làm gì, người chúng ta muốn phục kích là Tam Dạ Ma Quân, chỉ cần diệt trừ được hắn, thì những người khác cũng dễ đối phó thôi. Ta đã đem vạn chuôi Thần kiếm tạo thành mai phục trước rồi. Hãy chờ thêm một chút nữa đi....
Còn chưa nói xong, thì Tam Dạ Ma Quân đi ở giữa trung tâm đội hình, đã nhanh chóng lướt ra, mục quang màu huyết hồng quét nhìn bốn phía, dường như cũng đang đề phòng mai phục bình thường.
Thấy vậy, Dược Thiên Sầu liền trừng mắt, há miệng phun ra một tiếng: "Con mẹ nhà ngươi!"
Theo sau, vung quyền nhảy ra khỏi dải quần sơn, lắc mình phóng lên giữa không trung, song chưởng nhắm thẳng xuống dưới, phẫn nộ quát: "Hấp tinh đại pháp!"
"Dược Thiên Sầu!" Tam Dạ Ma Quân chấn động, không nghĩ qua đối phương lại dám mai phục ở chỗ này. Trên người liền vội vàng tản xuất ra Ma Diễm màu hắc sắc, dùng Ma Diễm để tạo thành một tầng cương khí hộ thể, ngăn chặn hấp tinh đại pháp. Nhưng đám người bên cạnh hắn, lại không có năng lực phòng ngự cường hãn như vậy, đều hung hăng bạo nổ, biến trở thành một đoàn sương trắng.
Tam Dạ ngăn trở xong một kích này, theo bản năng liền nghĩ phải nhanh chóng lùi về. Nhưng đúng lúc này, ở bên dưới mặt đất, bất thình lình phóng ra vạn đạo kim quang, công kích tràn lan ra bốn phương tám hướng ở bên trong sơn cốc. Nhất thời đem cả đám người tru diệt, thanh âm gào thét hoảng sợ, so với quỷ khóc còn muốn khó nghe hơn rất nhiều. Ba gã Đại Ma Vương tiên phong dẫn đầu, đồng thời cũng táng mạng ở dưới chiêu tập kích của Hấp Tinh Đại Pháp và Thần Kiếm.
Lúc này, từ bên trong chiếc vòng trữ vật nằm trên cổ tay Tam Dạ Ma Quân, Ma Nhận chợt phóng ra, hung hăng bổ ra một con đường, Tam Dạ Ma Quân thân hình liền hóa thành một đạo lưu quang cấp tốc bay đi, đồng thời Ma Nhận cũng giúp hắn ngăn chặn ở phía sau.
"Bao vây hắn cho ta!" Dược Thiên Sầu rống giận chỉ vào Ma Nhận, mỗi lần đều là thứ này phá hỏng chuyện tốt của hắn, không thể không nghĩ biện pháp thu thập thứ này được. Lúc này, vạn chuôi Thần Kiếm liền tụ lại, hóa thành một chiếc lồng kim quang, đem Ma Nhận gắt gao nhốt ở bên trong.
Dược Thiên Sầu lập tưc giương ngũ trảo lên, nháy mắt đem nó trực tiếp đưa vào bên trong Ô Thác Châu. Chiếc Ma Nhận đang hung hăng giãy giụa, nhưng khi vừa tiến vào bên trong Ô Thác Châu, thì liền biến trở thành một đống sắt vụn, chậm rãi rơi xuống mặt đất rồi nằm im không hề nhúc nhích, tựa hồ đã hoàn toàn chặt đứt mối liên hệ giữa nó và Tam Dạ Ma Quân rồi. Hiện giờ, mặc dù nó vẫn còn là một chuôi thần khí, nhưng lại chẳng khác gì là một chuôi thần khí không có người điều khiển.
Thấy vậy, nhãn tình của Dược Thiên Sầu không khỏi bừng sáng lên, không nghĩ qua hành động ở dưới tình huống cấp bách, thế nhưng lại sản sinh ra hiệu quả không tưởng như thế này.
Không muốn vứt bỏ Ma Nhận, cho nên Tam Dạ Ma Quân đã chuẩn bị trước tâm lý, dựa vào tốc độ của mình, để quay về ứng chiến cùng với Dược Thiên Sầu. Nhưng lúc này, trong lòng của hắn lại đang hoảng hốt, vì chợt phát hiện ra Ma Nhận thế nhưng đã cùng mình hoàn toàn bất đi mối liên hệ, dù triệu hồi như thế nào đều hoàn toàn không có một chút tin tức gì. Chuyện này đơn giản là Ma Nhận đã bị người khác khống chế, hoặc là bị hủy mất rồi.
Nhưng cả hai khúc mắc quả này, hắn đều không muốn nhìn thấy qua. Ma Thần vừa ban cho hắn hai kiện thần khí, mới dùng vài ngày mà đã không còn, bảo hắn làm sao còn mặt mũi đối diện cùng Ma Thần đại nhân đây chứ? Nghĩ vậy, Tam Dạ Ma Quân liền giận dữ gầm lên:" Dược Thiên Sầu! Trả Ma Nhận lại cho ta....!"
" Gia gia đang ở chỗ này!" Dược Thiên Sầu cuồng tiếu ha hả, đem vạn chuôi thần kiếm bay múa quanh người, sau đó phóng thẳng về phía Tam Dạ Ma Quân mà công kích.
Mà phía bên kia, Hồng Thái Long cũng phóng lên, cùng đám người Thần Huy, ác chiến một hồi. Tuy rằng Hồng Thái Long không thể thắng được ba gã Đại Ma Vương liên thủ, nhưng dựa vào Long tộc trời sinh da thịt cứng rắn, cho nên vừa đánh vừa cuồng tiếu kêu lên oa oa, thoạt nhìn rất là đã nghiền.
Mắt thấy Dược Thiên Sầu đánh tới, còn mấy tên thủ hạ đắc lực thì đang ác đấu. Tam Dạ Ma Quân liền giận dữ quát lên: "Đừng hiếu chiến, mau chóng đi triệu tập các đạo nhân mã tới đây."
"Dạ!" Đám người Thần Huy đáp ứng, lập tức tản ra bốn phương tám hướng mà chạy đi. Hồng Thái Long bám chặt lấy một người, đuổi theo không tha. Về phần đám tiểu lâu la chung quanh, hắn cũng không có hứng thú.
Hiện giờ, Tam Dạ Ma Quân tu vi không bằng Dược Thiên Sầu, trong tay lại không có thần khí, như thế nào sẽ dám ngạnh kháng cùng Dược Thiên Sầu đây chứ? Núi xanh còn đó, thì lo gì sẽ thiếu củi đốt, nghĩ vậy hắn liền cắn răng xoay người bỏ chạy.
"Tam Dạ! Đứng lại cho lão tử." Dược Thiên Sầu đồng dạng cũng đuổi theo không bỏ, nhưng ở trên phương diện tốc độ, Ma Quang Lược Ảnh đích xác là chiếm ưu thế vượt trội, mặc dù tu vi của hắn cao hơn Tam Dạ Ma Quân một bậc, nhưng vẫn không thể đuổi kịp.
Lần này, Dược Thiên Sầu đã hạ quyết tâm đuổi theo không bỏ, nhất thời khiến cho Tam Dạ Ma Quân nóng nảy, vốn tu vi của hắn đã kém hơn Dược Thiên Sầu, mà cũng không thể không ngừng thi triển ra Ma Quang Lược Ảnh như thế này, chờ tới khi Ma Nguyên Lực ở trong nội thể cạn kiệt, thì sớm hay muộn cũng bị đuổi kịp. Hơn nữa cứ truy đuổi như thế này, vậy thì hắn căn bản là sẽ không có thời gian để giải khai phong ấn thông đạo xâm nhập Ma giới.
"Tam Dạ! Ngươi không muốn biết nơi hạ lạc của Dạ Thiên Không hay sao? Chỉ cần ngươi dừng lại, ta cam đoan sẽ kể cho ngươi nghe từ đầu đến cuối." Dược Thiên Sầu vừa đuổi theo vừa kêu lớn. Vì muốn giết đối phương, cho nên bất kỳ thủ đoạn nào cũng đem ra dùng.
Hai người phóng nhanh như thiểm điện, Tam Dạ quay đầu lại mắng: "Thúi lắm! Đừng giở trò này ra nữa. Ngươi cho rằng ta là tiểu hài tử ba tuổi hay sao."
"Mẹ kiếp! Lời nói của lão tử xưa nay đều chắc chắn như đinh đóng cột, cũng chẳng cần lừa gạt ngươi để làm gì, làm sao ngươi lại không tin. Ta chẳng ngại nói cho ngươi biết, ngươi hãy nghe kĩ cho ta..." Mặc dù đang nói chuyện, nhưng tốc độ vẫn không giảm xuống chút nào, tương phản còn dốc hết toàn lực gia tốc đuổi theo. Chỉ cần đối phương lơ đãng một chút, là hắn sẽ xông lên làm thịt đối phương ngay lập tức. Vì thế, Dược Thiên Sầu vừa đuổi theo vừa hô lớn: "Tam Dạ! Ngươi đã từng nghe nói đến cái tên Vạn Kiếm Ma Quân chưa? Vạn Kiếm Ma Quân chính là Dạ Thiên Không con của ngươi đó ah! Chỉ sợ, ngươi ngay cả nằm mơ cũng không nghĩ qua đi!"
Lời này vừa nói ra, tâm thần của Tam Dạ Ma Quân liền chấn động, theo bản năng suy nghĩ xem chuyện này có khả năng xảy ra hay không. Tuy rằng hắn đang không ngừng phi hành, nhưng trong chốc lát đã quên sử dụng thân pháp Ma Quang Lược Ảnh, cho nên khoảng cách giữa hai người đã rút ngắn xuống gần hơn.
Dược Thiên Sầu nhãn tình sáng lên, thầm nghĩ chiến thuật tâm lý quả nhiên đã hữu hiệu, cơ hội ở ngay trước mắt, không thể bỏ lỡ dịp này.
Vạn chuôi thần kiếm đang bay múa xung quanh người Dược Thiên Sầu, liền hợp nhất làm một, thừa dịp khoảng cách giữa song phương càng ngày càng ngắn, "sưu" một tiếng, liền bắn thẳng ra ngoài. Đột nhiên, Tam Dạ Ma Quân giật mình bừng tỉnh, vừa quay đầu nhìn về phía sau, thì thiếu chút nữa đã sợ tới mức phi hồn tán phách, liền cấp tốc thi triển thân pháp Ma Quang Lược Ảnh. Thế nhưng trên xương bả vai sau lưng, vẫn truyền đến một cơn đau nhức khắc cốt minh tâm.
Vạn chuôi thần kiếm hợp thể, biến trở thành Thần Tiễn, khó khăn lắm mới đâm trúng bả vai của Tam Dạ, nhưng còn chưa kịp đâm vào sâu hơn, thì đã bị đối phương tránh thoát kịp thời. Dược Thiên Sầu không khỏi cảm thấy đáng tiếc, chỉ cần Thần Tiễn đâm lên thân thể của đối phương, thì sẽ vạn kiếm khai hoa, đảm bảo rằng Tam Dạ Ma Quân nhất định sẽ bị tru diệt, đáng tiếc lại để cho hắn đào thoát kịp thời.
"Dược Thiên Sầu! Sỉ nhục ngày hôm nay, ngày khác ta nhất định sẽ trả lại ngươi gấp trăm ngàn lần, ngươi hãy chờ đó." Tam Dạ Ma Quân thanh sắc câu lệ, giận dữ gầ lên, dứt khoát quay đầu lại bóp nát khối huyết cầu trong tay. Trong khoảnh khắc một tầng hồng sắc quang mang liền bành trướng ra bốn phía xung quanh, đem thân hình của hắn bao trùm kín lấy.
"Bất hảo! Là Huyết Độn!" Dược Thiên Sầu vội vàng lao vào trong tầng hồng vụ, thần tiễn lập tức hóa thành vạn đạo kim quang, may múa bảo vệ quanh người. Nhưng màn huyết vụ đã cấp tốc thu nhỏ lại, trong khoảnh khắc liền biến thành một giọt máu chui xuống mặt đất. Lúc này trên không trung cũng đã không còn trông thấy bóng dáng của Tam Dạ Ma Quân đâu nữa, ngay cả chân khí cũng đều không hề cảm nhận được.
"Mẹ kiếp! Thoát được mùng một, cũng chạy không khỏi ngày mười lăm đâu. Trừ phi ngươi biến mất khỏi tam giới, nếu không ta thực sự muốn xem ngươi sẽ chạy được đi đâu..." Dược Thiên Sầu ngắm nhìn bốn phía, lẩm bẩm nói. Đột nhiên thần tình biến sắc, dường như vừa nhớ ra chuyện gì đó, lớn tiếng quát: "Làm sao lại quên mất Ma giới đây chứ!"
Dứt lời, cả người liền biến mất ở trên không trung.
Lúc này, Tam Dạ Ma Quân thần tình trắng bệch, đột nhiên xuất hiện ở trước môn khẩu Ma giới. Yêu Nhị Lang suất lĩnh hơn mười vạn đại quân canh gác ở nơi này, nhất thời chấn động, vội vàng bước tới nghênh đón, đồng thời cũng dò hỏi xem đã xảy ra chuyện gì. Tam Dạ Ma Quân đem sự tình đơn giản kể qua một lần, sau đó phân phó cho hắn, lập tức rút quân quay trở về Ma giới, để bảo tồn một phần thực lực.
"Dạ!" Yêu Nhị Lang lập tức phụng mệnh, nhưng sau đó vẫn nhịn không được, dò hỏi: "Ma Quân! Nếu chúng ta phong ấn Ma giới, thì những cánh quân ma đạo khác sẽ phải làm sao bây giờ? Chẳng phải là chúng ta đã đặt đứt đường lui cuối cùng của bọn họ hay sao?"
"Không còn kịp nữa rồi." Tam Dạ Ma Quân trên mặt thoáng hiện ra vẻ tức giận, khoát tay áo nói: "Ta phải dùng Huyết Độn mới thoát được sự truy sát của Dược Thiên Sầu. Bằng vào tu vi của Dược Thiên Sầu, muốn đuổi tới đây, chỉ sợ là sẽ không quá một ngày thời gian đâu. Ngoài ra, những cánh quân ma đạo khác, căn bản là không thể đuổi kịp tới đây trước khi Dược Thiên Sầu đến được. Chuyện đã tới nước này, thì cần phải hy sinh bọn họ để đảm bảo đại cục. Ngày sau, chúng ta củng cố thực lực xong, thì nhất định sẽ báo mối huyết thù này cho bọn họ!"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook