Tinh Thần Châu
-
Chương 1170: Hồng Thái Long
Tiếng quát này lập tức đã cảnh tỉnh Hồng Long lão đầu, làm cho lão ngừng khóc. Một lúc sau, khi cảm xúc trong nội tâm bình ổn xuống, mới lau nước mắt nhìn Dược Thiên Sầu nói: "Ngươi là ai? Vì sao lại chạy xuống đây?"
"Ta tên là Dược Thiên Sầu." Dược Thiên Sầu nhăn mặt giới thiệu, sau đó hỏi ngược lại: "Còn ngươi thì sao?"
"Hồng Thái Long!" Hồng Long lão đầu báo ra danh hào xong, liền yếu ớt hỏi: "Bàn Long lão tổ phái ngươi xuống đây ư?"
"Hồng Thái Long?" Dược Thiên Sầu sửng sốt, trầm ngâm liếc mắt cao thấp đánh giá đối phương, quả nhiên người cũng như tên! Bất quá hắn vẫn tránh câu hỏi của đối phương, mà chuyển đề tài khác: "Dạ Thiên Không là ai? Làm sao ngươi lại bị hắn lừa gạt?"
Hồng Thái Long nhìn chiếc vòng khóa màu vàng trên tay mình, diễn cảm trên khuôn mặt dâng lên một tia tức giận kèm theo phiền muộn, thậm chí còn có một chút hoài niệm, nhẹ giọng than thở nói: "Dạ Thiên Không là con út của Ma Quân đời thứ ba trong Ma giới, ta chính là bị hắn lừa gạt, nếu không cũng sẽ không bị nhốt nhiều năm dài ở đây như thế này."
"Ma Quân chưởng quản Ma giới đời thứ ba...." Dược Thiên Sầu khẽ lẩm bẩm, sau đó bỗng nhiên kinh hô: "Tam Dạ Ma Quân? Ngươi nói Dạ Thiên Không là đứa con út của Tam Dạ Ma Quân ư?"
"Không sai! Đúng là con út của Tam Dạ Ma Quân." Hồng Thái Long ảm đạm gật đầu xác nhận.
Lúc này, béo hài tử trốn dưới dòng dung nham cũng mon men đến gần, nhảy lên trên đài sen, đứng phía sau lưng Hồng Thái Long, trộm ngó đầu ra nhìn nhìn Dược Thiên Sầu. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - qtruyen.net
"Đợi một chút!" Dược Thiên Sầu vươn tay ra ngăn cản, trên mặt tràn đầy biểu tình hồ nghi hỏi: "Không phải ngươi bị Vạn Kiếm Ma Quân vây khốn ư? Làm sao lại biến thành Dạ Thiên Không.., đứa con của Tam Dạ Ma Quân đây chứ!"
Đột nhiên, Dược Thiên Sầu giật mình cả kinh nói: "Ý của ngươi là....."
"Ngươi đoán không sai!" Hồng Thái Long thổn thức lắc đầu nói: "Dạ Thiên Không chính là Vạn Kiếm Ma Quân, khi mới quen biết hắn, hắn chỉ xưng danh là Thiên Không, cố tình không nói mình mang họ Dạ, sau khi lừa gạt lòng tín nhiệm của ta, giành được Khai Thiên Tích Địa Tiễn, liền đổi danh hào thành Vạn Kiếm Ma Quân."
Nghe đến đây, hai mắt Dược Thiên Sầu không ngừng lóe ra tinh quang, trong đầu đang tự hỏi xem, rốt cuộc chuyện này là như thế nào: "Nếu ta nhớ không lầm, thời gian Vạn Kiếm Ma Quân xuất hiện, thì thông đạo Ma giới đã bị phong ấn. Vậy hắn xuất hiện ở Nhân gian bằng cách nào, chẳng lẽ trước khi thông đạo Ma giới bị phong ấn, Dạ Thiên Không hắn đã ở nhân gian rồi?"
"Là ta đưa hắn từ Ma giới đến Nhân gian!" Hồng Thái Long diễn cảm chán chường giải thích, sau đó lại tiếc hận nói: "Năm xưa ta nhận pháp chỉ của Bàn Long lão tổ, mang theo Khai Thiên Tích Địa Tiễn cùng một khối ngọc điệp truyền pháp, xuống Nhân gian tìm kiếm người đảm đương chức vị Đại Thiên Chưởng Hình Sứ, để xây dựng lại trật tự phân tranh. Nào ngờ, sau khi rời khỏi Long Thần Sơn, bỗng nhiên ta gặp được một vị bằng hữu, nghe hắn kể vài chuyện lý thú ở Ma giới, kết quả khiến cho ta ngứa ngáy khó nhịn, sau khi đến Nhân gian, ta đã ỷ vào thần thông của Khai Thiên Tích Địa Tiễn, mà khai mở thông đạo chạy tới Ma giới."
Tìm kiếm người đảm đương chức vị Đại Thiên Chưởng Hình Sứ?
Nghe vậy, Dược Thiên Sầu nhíu mày, cười lạnh nói: "Vì thế ngươi đã gặp Dạ Thiên Không?"
Hồng Thái Long có chút xấu hổ, gật đầu nói: "Kết quả ta du lãm ở Ma giới một thời gian, phát hiện ra nơi này tràn ngập cảnh tượng huyết tinh chém giết, căn bản không có lý thú giống như vị bằng hữu của ta đã nói. Khi ta đang muốn ly khai, thì gặp Dạ Thiên Không ở trước cửa thông đạo Ma giới, ta hỏi hắn muốn làm gì, nguyên lai hắn cũng đang tìm cách rời khỏi Ma giới, đi ra bên ngoài du lịch mở mang kiến thức. Chẳng ngờ, gã tiểu tử đó rất giảo hoạt, không bao lâu sau đã moi ra được bí mật của ta, còn lừa gạt ta đưa hắn ra khỏi Ma giới, nói rằng hắn chính là người mà ta đang muốn tìm kiếm."
Dược Thiên Sầu nghe đến đây, nhịn không được cười nhạo: "Chẳng lẽ ngươi dễ lừa như thế ư? Ngay cả khi chưa hiểu thấu nội tình của đối phương như thế nào, mà ngươi dám giao Khai Thiên Tích Địa Tiễn cho người ta sao? Hơn nữa còn giao cho con cháu của Ma Thần ah!"
"Ta nào biết hắn là con cháu của Ma Thần! Hắn nói hắn chỉ là dân chúng bình thường trong Ma giới, sau khi ta kiểm tra thì cũng phát hiện, hắn không có một chút tu vi nào, đích thực là người bình thường. Ai có thể nghĩ ra, nhân vật thiên phú như Ma Thần, lại có huyết mạch phế nhân tu hành như hắn đây chứ!" Hồng Thái Long giải thích.
"Dạ Thiên Không là phế nhân, không thể tu hành ư?" Dược Thiên Sầu giật mình, nghi vấn trùng trùng nói: "Không phải là ngươi đang cố tình biện giải đó chứ? Nếu Dạ Thiên Không là phế nhân, vậy thì làm sao hắn có khả năng khu sử Khai Thiên Tích Địa Tiễn đây? Làm sao có thể trở thành Đại Thiên Chưởng Hình Sứ đây? Những lời này đừng nói ta, mà cho dù là kẻ ngu ngốc cũng sẽ không tin tưởng ngươi đâu."
"Ta...." Hồng Thái Long giơ hai tay đang bị xích vàng trói buộc lên, khóc không ra nước mắt nói: "Ta tự nhiên sẽ không dễ dàng tin tưởng, nhưng quái sự chính là, Khai Thiên Tích Địa Tiễn thế nhưng lại nhận hắn làm chủ. Theo như pháp chỉ, thì ta đang tìm người mà Khai Thiên Tích Địa Tiễn sẽ nhận làm chủ. Ta có khổ mà không biết đi nơi nào đòi lại công đạo ah!"
"Thật sao!" Dược Thiên Sầu nghe vậy, thì không khỏi kinh ngạc ồ lên một tiếng. Bất quá rất nhanh đã cảm thấy có điểm không đúng, liền cau mày nói: "Nhưng ngươi đã nói Dạ Thiên Không là phế nhân tu hành mà? Vậy làm sao, ngày sau tu vi của hắn lại cao cường tới mức, đánh cho quần hùng Tiên Minh hai giới, nghe danh đã sợ mất mật rồi đây chứ?"
Lời này vừa nói ra, trên gương mặt của Hồng Thái Long lại toát ra vẻ xấu hổ, ấp úng nửa ngày mới nói: "Ta theo Thần giới đến Nhân gian đã quên không hỏi phương pháp quay về như thế nào, mà Dạ Thiên Không thì nói bừa, thế nhưng đã làm cho ta tin tưởng, ta nghĩ sứ mạng của mình chính là phải hiệp trợ giúp hắn, làm Đại Thiên Chưởng Hình Sứ! Vì thế ta đã thi triển nghi thức quán đỉnh của Long tộc, đem một nửa tu vi bản thân truyền sang cho hắn, để hắn có tu vi Tiểu Thần sơ kỳ, mà tu vi của ta cũng từ Tiểu Thần hậu kỳ, hạ xuống Tiểu Thần sơ kỳ. Nếu không Kim Thái và Bạch Khải há có thể là đối thủ của ta."
"Nghi thức quán đỉnh của Long tộc? Ngươi truyền cho hắn một nửa tu vi?" Nghe vậy Dược Thiên Sầu không biết phải nói cái gì, cảm tình tên Dạ Thiên Không này mới đúng là siêu cấp lưu manh ah! Có bản lĩnh lừa người khác, đem cho hắn một nửa tu vi bản thân.....
"Cảnh giới tu vi của Kim Thái và Bạch Khải là gì, vì sao hai các ngươi đều là Tiểu Thần sơ kỳ, mà lại không thể thu phục của bọn chúng?"
"Năm xưa, bọn chúng đều đã bước chân vào cảnh giới Tiểu Thần trung kỳ, so sánh cùng ta đã cao hơn một bậc." Hồng Thái Long khẳng định nói.
Dược Thiên Sầu khẽ gật đầu như đã hiểu ra, mọi người trong tam giới nói, tu vi của Kim Thái, Bạch Khải, Vạn Kiếm Ma Quân cùng Thần Long đều là Tiên Đế hậu kỳ, nhưng chuyện tình hoàn toàn không phải như vậy, xem ra lời đồn đại cũng không thể tin tưởng hết toàn phần!
"Vậy thì Thiên Địa Càn Khôn đại trận ở Đông Cực Thánh Thổ cùng Yêu Quỷ Tru Tiên Trận ở đây, đều là do một tay Dạ Thiên Không bố trí sao?" Dược Thiên Sầu tiếp tục dò hỏi.
"Phải! Những trận pháp này đều là do Dạ Thiên Không học được từ trong ngọc điệp truyền pháp của Bàn Long đại thần." Hồng Thái Long khẽ than thở nói: "Nếu không người tận mắt nhìn thấy, thì sẽ vô pháp tin tưởng thiên phú tu luyện của Dạ Thiên Không siêu việt đến nhường nào. Cũng chính bởi vì điểm này, cho nên ta không hề nghi ngờ thân phận Đại Thiên Chưởng Hình Sứ của hắn. Nội dung bên trong ngọc điệp truyền pháp, trước đó ta đã nghiên cứu nhiều lần, nhưng đều không lý giải ra được cái gì. Tuy nhiên khi nằm trong tay hắn thì hoàn toàn bất đồng, cơ hồ là vừa nhìn đã hiểu, quả thực đúng là kỳ tài ngút trời ah!"
Mẹ nó! Đều là do ngươi ngu ngốc, nếu không thì làm sao dễ dàng mắc mưu người khác như vậy!
Dược Thiên Sầu vươn tay lên ho khan vài tiếng, trong đầu đang cân nhắc, tìm cách bố trí thêm vài tòa Thiên Địa Càn Khôn đại trận cùng Yêu Quỷ Tru Tiên Trận ở Tiên Minh hai giới. Vừa nghĩ đến đây, lập tức vươn tay ra nói: "Ngọc điệp truyền pháp đâu? Lấy ra đây cho ta thử nhìn xem nó có khó hiểu như ngươi đã nói hay không?"
"Không có." Hồng Thái Long xòe tay giải thích: "Ta cho Dạ Thiên Không, sau khi hắn ghi nhớ, thì đã phá hủy nó rồi."
"Ngươi..., ngươi..., là cái thứ hỗn trướng!" Dược Thiên Sầu toàn thân run rẩy, chỉ tay vào Hồng Thái Long mắng nhiếc: "Mẹ nó! Thứ đó là của ta, ngươi lại đem đi tặng cho người khác phá hỏng! Ngươi đáng tội gì ngươi biết không? Ngươi tội lỗi tày trời ah!"
Nghe hắn mắng, Hồng Thái Long không khỏi sửng sốt, ngạc nhiên nói: "Đó là vật mà Bàn Long lão tổ muốn giao cho người sẽ trở thành Đại Thiên Chưởng Hình Sứ, ngươi dựa vào đâu mà nói nó là của ngươi?"
"Con rồng ngu ngốc này!" Dược Thiên Sầu vươn tay run rẩy chỉ vào Hồng Thái Long, sau khi sắp xếp xong ngôn ngữ, liền mắng to: "Ngươi không biết ta vừa gặp Bàn Long đại thần sao? Không gặp Bàn Long đại thần, thì ta đến đây tìm ngươi làm gì? Mẹ nó! Ta mới chân chính là Đại Thiên Chưởng Hình Sứ, ngươi hãy mở to mắt ra nhìn cho rõ xem đây là thứ gì?"
Nói dứt lời, Dược Thiên Sầu vung tay cầm mũi thần tiễn quơ ở trước mặt Hồng Thái Long.
"Khai Thiên Tích Địa Tiễn?"
Hồng Thái Long kinh hô, hai mắt trợn tròn lên, theo mũi thần tiễn nhẹ nhàng nằm trong tay của đối phương, thì cũng biết là nó đã nhận chủ rồi. Lúc này bỗng nhiên lại khóc rống lên: "Ô ô..., ta sai lầm rồi! Ta đáng chết..., ta đáng chết!"
Cái lão không biết xấu hổ này, lại khóc nữa rồi!
Dược Thiên Sầu trắng mắt lườm Hồng Thái Long, đang muốn thu hồi thần tiễn, thì trong đầu chợt nhớ đến cuộc nói chuyện giữa Ma Thần và Bàn Long đại thần.
Ý tứ trong lời nói của Bàn Long đại thần đã mười phần rõ ràng, thứ này đích thật là sẽ giao cho con cháu của Ma Thần. Hay nói theo cách khác, sở dĩ thần tiễn nhận thức Dạ Thiên Không làm chủ cũng chính là bởi vì nguyên nhân này!
Một khi đã như vậy, thì vì sao không nói rõ ràng cho Hồng Thái Long biết trước đây?
Có thể nhìn ra, đầu óc của Hồng Thái Long này cũng không nhạy bén lắm. Nhưng vì sao, Bàn Long đại thần lại giao chuyện này cho hắn đi làm?
Hơn nữa, nếu ngày trước, vị bằng hữu của Hồng Thái Long không xông ra, nhắc đến chuyện tình kỳ thú ở Ma giới, thì chỉ sợ Hồng Thái Long sẽ không chạy đến Ma giới, và cũng không gặp phải Dạ Thiên Không....!!!
"Ta tên là Dược Thiên Sầu." Dược Thiên Sầu nhăn mặt giới thiệu, sau đó hỏi ngược lại: "Còn ngươi thì sao?"
"Hồng Thái Long!" Hồng Long lão đầu báo ra danh hào xong, liền yếu ớt hỏi: "Bàn Long lão tổ phái ngươi xuống đây ư?"
"Hồng Thái Long?" Dược Thiên Sầu sửng sốt, trầm ngâm liếc mắt cao thấp đánh giá đối phương, quả nhiên người cũng như tên! Bất quá hắn vẫn tránh câu hỏi của đối phương, mà chuyển đề tài khác: "Dạ Thiên Không là ai? Làm sao ngươi lại bị hắn lừa gạt?"
Hồng Thái Long nhìn chiếc vòng khóa màu vàng trên tay mình, diễn cảm trên khuôn mặt dâng lên một tia tức giận kèm theo phiền muộn, thậm chí còn có một chút hoài niệm, nhẹ giọng than thở nói: "Dạ Thiên Không là con út của Ma Quân đời thứ ba trong Ma giới, ta chính là bị hắn lừa gạt, nếu không cũng sẽ không bị nhốt nhiều năm dài ở đây như thế này."
"Ma Quân chưởng quản Ma giới đời thứ ba...." Dược Thiên Sầu khẽ lẩm bẩm, sau đó bỗng nhiên kinh hô: "Tam Dạ Ma Quân? Ngươi nói Dạ Thiên Không là đứa con út của Tam Dạ Ma Quân ư?"
"Không sai! Đúng là con út của Tam Dạ Ma Quân." Hồng Thái Long ảm đạm gật đầu xác nhận.
Lúc này, béo hài tử trốn dưới dòng dung nham cũng mon men đến gần, nhảy lên trên đài sen, đứng phía sau lưng Hồng Thái Long, trộm ngó đầu ra nhìn nhìn Dược Thiên Sầu. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - qtruyen.net
"Đợi một chút!" Dược Thiên Sầu vươn tay ra ngăn cản, trên mặt tràn đầy biểu tình hồ nghi hỏi: "Không phải ngươi bị Vạn Kiếm Ma Quân vây khốn ư? Làm sao lại biến thành Dạ Thiên Không.., đứa con của Tam Dạ Ma Quân đây chứ!"
Đột nhiên, Dược Thiên Sầu giật mình cả kinh nói: "Ý của ngươi là....."
"Ngươi đoán không sai!" Hồng Thái Long thổn thức lắc đầu nói: "Dạ Thiên Không chính là Vạn Kiếm Ma Quân, khi mới quen biết hắn, hắn chỉ xưng danh là Thiên Không, cố tình không nói mình mang họ Dạ, sau khi lừa gạt lòng tín nhiệm của ta, giành được Khai Thiên Tích Địa Tiễn, liền đổi danh hào thành Vạn Kiếm Ma Quân."
Nghe đến đây, hai mắt Dược Thiên Sầu không ngừng lóe ra tinh quang, trong đầu đang tự hỏi xem, rốt cuộc chuyện này là như thế nào: "Nếu ta nhớ không lầm, thời gian Vạn Kiếm Ma Quân xuất hiện, thì thông đạo Ma giới đã bị phong ấn. Vậy hắn xuất hiện ở Nhân gian bằng cách nào, chẳng lẽ trước khi thông đạo Ma giới bị phong ấn, Dạ Thiên Không hắn đã ở nhân gian rồi?"
"Là ta đưa hắn từ Ma giới đến Nhân gian!" Hồng Thái Long diễn cảm chán chường giải thích, sau đó lại tiếc hận nói: "Năm xưa ta nhận pháp chỉ của Bàn Long lão tổ, mang theo Khai Thiên Tích Địa Tiễn cùng một khối ngọc điệp truyền pháp, xuống Nhân gian tìm kiếm người đảm đương chức vị Đại Thiên Chưởng Hình Sứ, để xây dựng lại trật tự phân tranh. Nào ngờ, sau khi rời khỏi Long Thần Sơn, bỗng nhiên ta gặp được một vị bằng hữu, nghe hắn kể vài chuyện lý thú ở Ma giới, kết quả khiến cho ta ngứa ngáy khó nhịn, sau khi đến Nhân gian, ta đã ỷ vào thần thông của Khai Thiên Tích Địa Tiễn, mà khai mở thông đạo chạy tới Ma giới."
Tìm kiếm người đảm đương chức vị Đại Thiên Chưởng Hình Sứ?
Nghe vậy, Dược Thiên Sầu nhíu mày, cười lạnh nói: "Vì thế ngươi đã gặp Dạ Thiên Không?"
Hồng Thái Long có chút xấu hổ, gật đầu nói: "Kết quả ta du lãm ở Ma giới một thời gian, phát hiện ra nơi này tràn ngập cảnh tượng huyết tinh chém giết, căn bản không có lý thú giống như vị bằng hữu của ta đã nói. Khi ta đang muốn ly khai, thì gặp Dạ Thiên Không ở trước cửa thông đạo Ma giới, ta hỏi hắn muốn làm gì, nguyên lai hắn cũng đang tìm cách rời khỏi Ma giới, đi ra bên ngoài du lịch mở mang kiến thức. Chẳng ngờ, gã tiểu tử đó rất giảo hoạt, không bao lâu sau đã moi ra được bí mật của ta, còn lừa gạt ta đưa hắn ra khỏi Ma giới, nói rằng hắn chính là người mà ta đang muốn tìm kiếm."
Dược Thiên Sầu nghe đến đây, nhịn không được cười nhạo: "Chẳng lẽ ngươi dễ lừa như thế ư? Ngay cả khi chưa hiểu thấu nội tình của đối phương như thế nào, mà ngươi dám giao Khai Thiên Tích Địa Tiễn cho người ta sao? Hơn nữa còn giao cho con cháu của Ma Thần ah!"
"Ta nào biết hắn là con cháu của Ma Thần! Hắn nói hắn chỉ là dân chúng bình thường trong Ma giới, sau khi ta kiểm tra thì cũng phát hiện, hắn không có một chút tu vi nào, đích thực là người bình thường. Ai có thể nghĩ ra, nhân vật thiên phú như Ma Thần, lại có huyết mạch phế nhân tu hành như hắn đây chứ!" Hồng Thái Long giải thích.
"Dạ Thiên Không là phế nhân, không thể tu hành ư?" Dược Thiên Sầu giật mình, nghi vấn trùng trùng nói: "Không phải là ngươi đang cố tình biện giải đó chứ? Nếu Dạ Thiên Không là phế nhân, vậy thì làm sao hắn có khả năng khu sử Khai Thiên Tích Địa Tiễn đây? Làm sao có thể trở thành Đại Thiên Chưởng Hình Sứ đây? Những lời này đừng nói ta, mà cho dù là kẻ ngu ngốc cũng sẽ không tin tưởng ngươi đâu."
"Ta...." Hồng Thái Long giơ hai tay đang bị xích vàng trói buộc lên, khóc không ra nước mắt nói: "Ta tự nhiên sẽ không dễ dàng tin tưởng, nhưng quái sự chính là, Khai Thiên Tích Địa Tiễn thế nhưng lại nhận hắn làm chủ. Theo như pháp chỉ, thì ta đang tìm người mà Khai Thiên Tích Địa Tiễn sẽ nhận làm chủ. Ta có khổ mà không biết đi nơi nào đòi lại công đạo ah!"
"Thật sao!" Dược Thiên Sầu nghe vậy, thì không khỏi kinh ngạc ồ lên một tiếng. Bất quá rất nhanh đã cảm thấy có điểm không đúng, liền cau mày nói: "Nhưng ngươi đã nói Dạ Thiên Không là phế nhân tu hành mà? Vậy làm sao, ngày sau tu vi của hắn lại cao cường tới mức, đánh cho quần hùng Tiên Minh hai giới, nghe danh đã sợ mất mật rồi đây chứ?"
Lời này vừa nói ra, trên gương mặt của Hồng Thái Long lại toát ra vẻ xấu hổ, ấp úng nửa ngày mới nói: "Ta theo Thần giới đến Nhân gian đã quên không hỏi phương pháp quay về như thế nào, mà Dạ Thiên Không thì nói bừa, thế nhưng đã làm cho ta tin tưởng, ta nghĩ sứ mạng của mình chính là phải hiệp trợ giúp hắn, làm Đại Thiên Chưởng Hình Sứ! Vì thế ta đã thi triển nghi thức quán đỉnh của Long tộc, đem một nửa tu vi bản thân truyền sang cho hắn, để hắn có tu vi Tiểu Thần sơ kỳ, mà tu vi của ta cũng từ Tiểu Thần hậu kỳ, hạ xuống Tiểu Thần sơ kỳ. Nếu không Kim Thái và Bạch Khải há có thể là đối thủ của ta."
"Nghi thức quán đỉnh của Long tộc? Ngươi truyền cho hắn một nửa tu vi?" Nghe vậy Dược Thiên Sầu không biết phải nói cái gì, cảm tình tên Dạ Thiên Không này mới đúng là siêu cấp lưu manh ah! Có bản lĩnh lừa người khác, đem cho hắn một nửa tu vi bản thân.....
"Cảnh giới tu vi của Kim Thái và Bạch Khải là gì, vì sao hai các ngươi đều là Tiểu Thần sơ kỳ, mà lại không thể thu phục của bọn chúng?"
"Năm xưa, bọn chúng đều đã bước chân vào cảnh giới Tiểu Thần trung kỳ, so sánh cùng ta đã cao hơn một bậc." Hồng Thái Long khẳng định nói.
Dược Thiên Sầu khẽ gật đầu như đã hiểu ra, mọi người trong tam giới nói, tu vi của Kim Thái, Bạch Khải, Vạn Kiếm Ma Quân cùng Thần Long đều là Tiên Đế hậu kỳ, nhưng chuyện tình hoàn toàn không phải như vậy, xem ra lời đồn đại cũng không thể tin tưởng hết toàn phần!
"Vậy thì Thiên Địa Càn Khôn đại trận ở Đông Cực Thánh Thổ cùng Yêu Quỷ Tru Tiên Trận ở đây, đều là do một tay Dạ Thiên Không bố trí sao?" Dược Thiên Sầu tiếp tục dò hỏi.
"Phải! Những trận pháp này đều là do Dạ Thiên Không học được từ trong ngọc điệp truyền pháp của Bàn Long đại thần." Hồng Thái Long khẽ than thở nói: "Nếu không người tận mắt nhìn thấy, thì sẽ vô pháp tin tưởng thiên phú tu luyện của Dạ Thiên Không siêu việt đến nhường nào. Cũng chính bởi vì điểm này, cho nên ta không hề nghi ngờ thân phận Đại Thiên Chưởng Hình Sứ của hắn. Nội dung bên trong ngọc điệp truyền pháp, trước đó ta đã nghiên cứu nhiều lần, nhưng đều không lý giải ra được cái gì. Tuy nhiên khi nằm trong tay hắn thì hoàn toàn bất đồng, cơ hồ là vừa nhìn đã hiểu, quả thực đúng là kỳ tài ngút trời ah!"
Mẹ nó! Đều là do ngươi ngu ngốc, nếu không thì làm sao dễ dàng mắc mưu người khác như vậy!
Dược Thiên Sầu vươn tay lên ho khan vài tiếng, trong đầu đang cân nhắc, tìm cách bố trí thêm vài tòa Thiên Địa Càn Khôn đại trận cùng Yêu Quỷ Tru Tiên Trận ở Tiên Minh hai giới. Vừa nghĩ đến đây, lập tức vươn tay ra nói: "Ngọc điệp truyền pháp đâu? Lấy ra đây cho ta thử nhìn xem nó có khó hiểu như ngươi đã nói hay không?"
"Không có." Hồng Thái Long xòe tay giải thích: "Ta cho Dạ Thiên Không, sau khi hắn ghi nhớ, thì đã phá hủy nó rồi."
"Ngươi..., ngươi..., là cái thứ hỗn trướng!" Dược Thiên Sầu toàn thân run rẩy, chỉ tay vào Hồng Thái Long mắng nhiếc: "Mẹ nó! Thứ đó là của ta, ngươi lại đem đi tặng cho người khác phá hỏng! Ngươi đáng tội gì ngươi biết không? Ngươi tội lỗi tày trời ah!"
Nghe hắn mắng, Hồng Thái Long không khỏi sửng sốt, ngạc nhiên nói: "Đó là vật mà Bàn Long lão tổ muốn giao cho người sẽ trở thành Đại Thiên Chưởng Hình Sứ, ngươi dựa vào đâu mà nói nó là của ngươi?"
"Con rồng ngu ngốc này!" Dược Thiên Sầu vươn tay run rẩy chỉ vào Hồng Thái Long, sau khi sắp xếp xong ngôn ngữ, liền mắng to: "Ngươi không biết ta vừa gặp Bàn Long đại thần sao? Không gặp Bàn Long đại thần, thì ta đến đây tìm ngươi làm gì? Mẹ nó! Ta mới chân chính là Đại Thiên Chưởng Hình Sứ, ngươi hãy mở to mắt ra nhìn cho rõ xem đây là thứ gì?"
Nói dứt lời, Dược Thiên Sầu vung tay cầm mũi thần tiễn quơ ở trước mặt Hồng Thái Long.
"Khai Thiên Tích Địa Tiễn?"
Hồng Thái Long kinh hô, hai mắt trợn tròn lên, theo mũi thần tiễn nhẹ nhàng nằm trong tay của đối phương, thì cũng biết là nó đã nhận chủ rồi. Lúc này bỗng nhiên lại khóc rống lên: "Ô ô..., ta sai lầm rồi! Ta đáng chết..., ta đáng chết!"
Cái lão không biết xấu hổ này, lại khóc nữa rồi!
Dược Thiên Sầu trắng mắt lườm Hồng Thái Long, đang muốn thu hồi thần tiễn, thì trong đầu chợt nhớ đến cuộc nói chuyện giữa Ma Thần và Bàn Long đại thần.
Ý tứ trong lời nói của Bàn Long đại thần đã mười phần rõ ràng, thứ này đích thật là sẽ giao cho con cháu của Ma Thần. Hay nói theo cách khác, sở dĩ thần tiễn nhận thức Dạ Thiên Không làm chủ cũng chính là bởi vì nguyên nhân này!
Một khi đã như vậy, thì vì sao không nói rõ ràng cho Hồng Thái Long biết trước đây?
Có thể nhìn ra, đầu óc của Hồng Thái Long này cũng không nhạy bén lắm. Nhưng vì sao, Bàn Long đại thần lại giao chuyện này cho hắn đi làm?
Hơn nữa, nếu ngày trước, vị bằng hữu của Hồng Thái Long không xông ra, nhắc đến chuyện tình kỳ thú ở Ma giới, thì chỉ sợ Hồng Thái Long sẽ không chạy đến Ma giới, và cũng không gặp phải Dạ Thiên Không....!!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook