Tinh Tế Tu Yêu
-
Chương 36: Đáp Lễ
Thành viên thuộc tiểu đội mạo hiểm bao gồm: đội trưởng Hoa Thiên Vũ, phó đội trưởng Trình Khải Á, đội viên Hoa Thiên Tề, đổng toàn, tần tiêu, Phạm Tiên Thành, Dịch Trạch cùng tiểu nãi báo (sủng vật của Dịch Trạch).
Đội trưởng cùng phó đội trưởng của các tiểu đội mạo hiểm điều là những đồng học, tiền bối cao cấp trong trường nên trường học cũng cho họ tự do tương đối, nhưng tiền đề là phải có đồng học khóa trên dẫn dắt. Hoa Thiên Vũ là hội trưởng hội học sinh nên đương nhiên phải chịu trách nhiệm là đội trưởng; Trình Khải Á tuy không phải học sinh hệ cơ giáp, nhưng hắn có một cơ giáp cấp năm, trình độ dị năng cũng rất cao, lại là người khởi xướng hoạt động người, các giáo viên cũng đã xác định thực lực của hắn đủ để một mình đảm đương một phía liền đồng ý cho hắn gia nhập.
Thực tế toàn trường cũng không phải chỉ có 1 tiểu đội mạo hiểm, dưới sự nhắc nhở của Trình Khải Á, chủ nhiệm hệ cơ giáp cảm thấy trong loại thời điểm này ông không thể làm giống như những chủ nhiệm khác, để học sinh chơi bời không rèn luyện gì, như vậy sẽ rất bất lợi cho sự phát triển của học sinh hệ cơ giáp, so với việc nghỉ không bằng cho chúng làm một ít hoạt động ngoại khóa để học sinh có thể rèn luyện.
Trường học tổ chức mười tiểu đội, mỗi một đội đều trang bị 1 lượng lớn vũ khí tăng thực lực toàn đội lên tối đa cộng thêm đội trưởng cùng phó đội trưởng, cũng lợi dụng ba ngày ngắn ngủn bên tân sinh hệ cơ giáp tuyển nhận đội viên. Bất quá muốn gia nhập tiểu đội thì phải trải qua thí nghiệm xác định sinh viên viên có đủ thực lực đối kháng, phản ứng nhanh nhạy và khả năng thích nghi mới cho nhập vào tiểu đội, vả lại lộ tuyến của mỗi tiểu đội đều được xác định từ trước do đội trưởng bảo quản. Về phần những sinh viên không đủ thực lực thì họ sẽ được các đồng học khóa trên hướng dẫn và tham gia 1 vài huấn luyện đặc biệt.
Dịch Trạch đương nhiên hiểu đội ngũ này được tạo thành hoàn toàn là do đi cửa sau, Trình Khải Á sở dĩ kéo Hoa Thiên Vũ tới bởi hắn sợ sau khi hắn và Dịch Trạch rời khỏi đội ngũ thì mấy thành viên còn lại không có ai đủ khả năng, cũng không có ai có thực lực vượt trội, cho nên hắn cần tìm một người có thực lực cực mạnh dẫn dắt bọn họ. Thành tích của Tần tiêu và Phạm Tiên Thành đều ở mức trung bình trong hệ cơ giáp, cũng đủ khả năng tự bảo vệ mình nhưng một khi họ gặp tình huống nguy hiểm chỉ sợ sẽ làm rơi cả vòng trang sức. Về phần Hoa Thiên Tề, căn bản cũng không hy vọng gì được. Hoa Thiên Tề cũng biết thực lực của chính mình nên mới theo Dịch Trạch đi rèn luyện. Hơn nữa Hoa Thiên Vũ cũng tham gia đội ngũ này, Hoa Thiên Tề tuy không có trông mong gì tới Hoa gia nhưng Hoa Thiên Vũ thực sự rất chiếu cố hắn.
Người duy nhất không phù hợp với quy định thành viên của đội ngũ là đổng toàn, trời biết một sinh viên hệ nghệ thuật như hắn đã dùng cách gì để lọt được vào trong tiểu đội mạo hiểm của hệ cơ giáp, dù sao Trình Khải Á cũng không tìm được người cuối cùng thích hợp với đội ngũ nên đã để trống 1 danh ngạch cho thầy chủ nhiệm tùy ý sắp xếp.
Lúc này mọi người đều đang nhìn chằm chằm vào vật nhỏ lộ ra trước vạt áo Dịch Trạch, vật nhỏ nhìn qua nhìn lại dường như đang rất ngạc nhiên.
Vi thử thực lực đội viên, bọn họ chọn địa điểm tập hợp tại 1 tinh cầu phụ cận với hành tinh Dorset tinh, nếu muốn tham gia vào đội mạo hiểm thì yêu cầu cơ bản nhất đó là bạn phải có đủ khả năng một mình điều khiển cơ giáp bay ra khỏi hành tinh bạn đang sinh sống, nếu ngay cả điều này cũng không làm được, vậy đừng nghĩ đến việc tham gia đội mạo hiểm nữa, chẳng ai muốn mang theo 1 kẻ ngáng chân trong đội ngũ của mình cả.
Tinh cầu này là 1 nơi cực kỳ hoang vu không thích hợp cho con người sinh sống, chung quanh đều là nham thạch cùng núi non. Thanh Dương chưa từng thấy nên mới tò mò mà duỗi đầu ra chung quanh nhìn, Dịch Trạch an ủi sờ sờ cái đầu nhỏ của hắn.
Là 1 đội trưởng, đối với hành vi mang theo “Người nhà” này của Dịch Trạch, Hoa Thiên Vũ chỉ nói một câu: “Tự mình bảo vệ.”
Nếu đội trưởng đã nói như vậy thì những người khác đương nhiên cũng không có ý kiến gì, dù sao chỉ là 1 cái tiểu sủng vật, cũng chiếm không bao nhiêu không gian, lại là do Dịch Trạch tự mìnhchiếu cố, nên nói chung là không liên quan đến bọn họ. Chẳng qua chỉ là bộ dạng tiểu sủng vật này thật là đáng yêu, vừa khoẻ mạnh kháu khỉnh lại còn là tiểu nãi miêu màu trắng a, thật sự muốn niết niết 1 chút.
Người đầu tiên nhịn không được chính là tần tiêu, hắn là một người cao lớn tuấn lãng khuôn mặt lúc nào cũng tươi cười giống như ánh mặt trời dương quang sáng lạn khiến người khác dù đang buồn bã mà nhìn thấy hắn cũng không khỏi có chút thoải mái sáng sủa hơn. Tính tình hắn trong sáng lại thẳng thắn cũng không suy nghĩ sâu xa, thấy tiểu sủng vật thật quá đáng yêu liền vươn tay muốn sờ sờ.
Ai biết hắn vừa mới đưa tay, Dịch Trạch liền nghiêng thân, né song chảo của hắn, đồng thời vươn tay ấn nãi báo vào trong ngực: “Lui vào.”
Ánh mắt Dịch Trạch lạnh lùng đảo qua những người chung quanh, cảnh cáo bọn họ.
Trình Khải Á nghi hoặc nhướng mày,thế quái nào mà cách đối xử của Dịch Trạch đối với sủng vật lại y hệt đối với tình nhân vậy? Hắn nhớ rõ ngày đó khi mình nhìn Thanh Dương thì Dịch Trạch cũng dùng tầm mắt như vậy nhìn hắn nha. Bất quá trên đầu Thanh Dương cũng có 2 cái lỗ tai giống con mèo này ghê, đều trắng trắng nhung nhung, hình dạng cũng thực sự giống chỉ khác có kích cỡ. Có thể do Thanh Dương muốn lấy lòng Dịch Trạch nên mới làm đôi tai này đi?
Thanh Dương bị Dịch Trạch ấn vào trong quần áo, vừa không hít thở được lại có chút nghẹn khuất, làm gì vậy a, hắn còn chưa có nhìn đủ cảnh sắc chung quanh đâu. Tuy rằng đã sớm biết hành tinh có dạng hình cầu mà xoay xung quanh hành tinh còn có các hành tinh và vệ tinh khác nhưng hắn chưa bao giờ được nhìn thấy a. Lần này rốt cục có cơ hội đi tới những nơi khác, nhân lúc bọn Dịch Trạch còn chưa làm chính sự, hắn muốn quan sát học tập thêm thật nhiều kiến thức nha.
Lúc ở trên đường hắn cũng rất hưng phấn, ghé vào ngực Dịch Trạch thông qua quang bình trong suốt ở cơ giáp mà cẩn thận quan sát tầng khí quyển cùng vũ trụ cũng cảm thấy vui vẻ vô cùng. Lúc ở trên cơ giáp Dịch Trạch cũng rất thoải mái, hắn muốn nhìn cái gì thì nhìn cái đó, giờ thì bị làm sao vậy? ( bé đã tu thành yêu đan nên có thể thoải mái đi cơ giáp nha.)
Thanh Dương bất mãn chui ra rúc vào trong ngực Dịch Trạch, dùng tiểu nộn nha gặm 1 hơi trong ngực Dịch Trạch, Dịch Trạch bị nãi báo cắn, trái tim nhảy loạn còn suýt nữa thì có phản ứng, vậy mà ở mặt ngoài hắn còn phải giả bộ lãnh khốc lãnh huyết mặt lạnh lãnh tâm cộng thêm bộ dáng sâu không lường được, thật sự là rất thực vất vả.
Dịch Trạch âm thầm quyết định, trong chuyến đi này hắn phải tu bổ xong yêu đan cho Thanh Dương, vậy lúc này cơ thể Thanh Dương cũng có thể tính là chính thức thành niên. Đến lúc đó hắn nhất định phải ăn người này đến no nê mới thôi, đã biết rõ tâm tư của hắn mà còn dám khiêu khích hắn trước mặt nhiều người như vậy, nghĩ hắn không nỡ trừng phạt sao?
Sau khi phát tiết xong bất mãn Thanh Dương lại vươn cái đầu nhỏ ra, tò mò nhìn cơ giáp của mọi người. So với phi hạm thì đúng là cơ giáp nhỏ hơn rất nhiều, bên trong nhiều nhất cũng chỉ có thể chứa được hai người, nhưng chúng nó cứ lẳng lặng như vậy mà đứng trên mặt đất, vừa cao lớn lại uy vũ, nhìn thật thích nha khiến Thanh Dương cũng mong đến ngày mình có một cơ giáp, mỗi tội không biết yêu khí có thể vận hành cơ giáp không đây =.=
Hiện nay công nghệ chế tạo cơ giáp đã có sự tiến bộ vượt trội so với lúc trước, năm 4016 nhân loại phát hiện ra một loại tài liệu đặc biệt, khi ta kết hợp nó với cái tài liệu khác sẽ chế tạo được loại cơ giáp không có cấp bậc, chỉ có thuộc tính tài liệu, còn cấp bậc của cơ giáp là do năng lực của con người quyết định. Hiện tại số đo thuộc tính của cơ giáp chỉ có năng lượng thuộc tính, độ bền, lượng nội dung, tài liệu càng tốt thì độ bền cùng lượng nội dung lại càng cao, độ bền thì không ngừng tiêu hao còn lượng nội dung thì không thay đổi trong quá trình sử dụng.
Vì thế sinh tồn của chế tạo sư cơ giáp không còn phụ thuộc vào chiến sĩ cơ giáp nữa. Bọn họ tìm kiếm tài liệu chế tác cơ giáp thật tốt, sau đó đi cục chế tạo cơ giáp giám định thuộc tính,bền độ của cơ giáp, nộp 1 ít tiền thuế là có thể tự do bán cơ giáp. Đương nhiên chế tạo sư cơ giáp có giấy phép chế tạo cũng chỉ được quyền bán cơ giáp cho những chiến sĩ cơ giáp được chính phủ chấp nhận, hơn nữa giá cơ giáp tại liên minh cũng được thống nhất, với những cơ giáp đặc biệt thì sẽ tiến hành bán đấu giá.
Mà vũ khí của cơ giáp có tốt hay không là do lượng nội dung quyết định, lượng nội dung càng lớn, thì càng lắp đặt được nhiều loại vũ khí. Bất quá vũ khí cơ giáp của quân đội đều yêu cầu rất cao nên cơ giáp nào có lượng nội dung vượt qua cấp 3 đều bị quân bộ khống chế chặt chẽ. Vũ khí là do chiến sĩ cơ giáp và chế tạo sư cơ giáp cùng hoàn thành, chế tạo sư sẽ chế tạo ra hình thức vũ khí cơ bản, sau đó chiến sĩ cơ giáp cần phải sử dụng năng lượng của bản thân để điều chỉnh lại ra vũ khí thích hợp với mình nhất.
Ngày trước chế tạo sư cơ giáp cần phải thời thời khắc khắc đi theo chiến sĩ cơ giáp, mà hiện giờ thì cơ giáp cũng chỉ cần định kỳ tiến hành giám định lại độ bền cũng các chỉ số là được. Dị năng của chiến sĩ cơ giáp có đủ khả năng để khởi động chức năng tự động chữa trị, chỉ cần cơ giáp không gặp phải tổn hại có tính hủy diệt thì chỉ cần độ bền cơ giáp còn đủ và có 1 chút thời gian, cho dù là trong chiến đấu cũng có thể nhanh chóng chữa trị cơ giáp.
Về phần vũ khí, bởi vì chiến sĩ cơ giáp cũng tham gia vào quá trình chế tạo nên chỉ cần các tài liệu không bị hư hao quá độ thì họ cũng có thể tự mình tiến hành sửa chữa cơ giáp.
Nhưng mấu chốt là cơ thể chiến sĩ có giáp đó phải có đủ khả năng cung cấp năng lượng cho cơ giáp. Việc khu động cơ giáp không phụ thuộc toàn bộ vào dị năng các chiến sĩ bởi nếu không khi các chiến sĩ cũng cấp năng lượng hoàn toàn cho cơ giáp họ sẽ không đủ sức. Trong quá trình cơ giáp chuyển hoán năng lượng, cơ giáp có thể tùy thời tùy chỗ thông qua quang năng, nhiệt năng, phong năng, từ trường để bổ sung năng lượng cơ bản, còn năng lượng cơ bản thì thông qua năng lượng thuộc tính của chiến sĩ cơ giáp để phát ra sức mạnh cực đại.
Mỗi một cơ giáp đều có hai hoặc hơn 2 bộ nguồn năng lượng cơ bản để phòng ngừa tình huống trong khi chiến đấu xuất hiện hiện tượng nguồn sinh lực không đủ
Yêu khí trong cơ thể Thanh Dương bất đồng với năng lượng của khế ước thú, lại càng trái với năng lượng của dị năng giả nên cũng không biết hắn có thể khởi động cơ giáp hay không.
Dịch Trạch thấy Thanh Dương không nghe lời còn vươn đầu nhìn mọi người chung quanh, nội tâm Dịch Trạch thực phức tạp. Hắn vừa muốn tiểu nãi báo thêm hiểu biết về thế giới này để khoảng cách giữa hai người có thể thu hẹp lại; nhưng đồng thời hắn lại không muốn để người khác nhìn tiểu nãi báo bằng ánh mắt yêu thích như vậy, cho dù là hình người hay hình báo đều không được!
Kỳ thật Dịch Trạch quá lo lắng rồi, không phải ai cũng là 1 kẻ luyến thú nghiện như ngươi a!
Mặc kệ Dịch Trạch dùng ánh mắt dọa giết vô số người nhưng vẫn là có hai người không bị ánh mắt của hắn dọa đến, Hoa Thiên Vũ là người đầu tiên đi đến cạnh Dịch Trạch nhìn nãi báo nói một câu: “Mới đổi sao? Rất giống.”
Hắn cũng biết tình huống của tiểu sủng vật trên hành tinh B17, nó không có khả năng sống sót nên cái này có khả năng là thay thế phẩm.
Dịch Trạch nghe vậy không có biểu tình gì nhưng Thanh Dương lại có chút không vui, chẳng lẽ 1 báo tử khác có thể thay thế hắn sao? Cho dù Dịch Trạch không nghĩ như thế nhưng hắn không vui thì vẫn không vui khi nghe Hoa Thiên Vũ nói vậy. Lại nghĩ lần trước Hoa Thiên Vũ hại hắn ăn nhiều khổ cực như vậy, các loại cảm xúc tiêu cực đổ ập về dù hắn hiểu mình nghĩ như vậy là không nên nhưng nội tâm nhịn không được vẫn có chút khó chịu.
Hoa Thiên Vũ tới gần muốn sờ sờ tiểu sủng vật, hắn vẫn còn nhớ rõ xúc cảm kia khi vật nhỏ nằm trong lồng ngực mình, việc xảy ra với tiểu sủng vật kia khiến hắn cảm thấy buồn bực. Không biết vì sao rõ ràng chỉ là 1 sủng vật vừa mới gặp lại khiến hắn có cảm giác như mình đã hại chết 1 người. Lúc này hắn nhìn thấy tiểu sủng vật mới của Dịch Trạch, trong lòng Hoa Thiên Vũ chợt cảm thấy nhẹ đi không ít, cảm giác hại chết 1 người khiến hắn khó chịu lâu lắm rồi.
Hắn chỉ là muốn muốn sờ sờ nó xác định cảm giác chân thật này.
Dịch Trạch nhìn chằm chằm tay Hoa Thiên Vũ chỉ chờ đến lúc tay người này đến gần là ra đòn bẻ gẫy xương tay hắn. Đối với người đã làm hại tiểu nãi báo lại còn lần thứ hai có ý đồ tiếp cận nãi báo của hắn, Dịch Trạch cũng sẽ không khách khí.
Vậy mà lại xuất hiện 1 bóng dáng nhanh hơn cả Dịch Trạch, lúc Dịch Trạch xác định mình có thể 1 chưởng đánh gãy xương Hoa Thiên Vũ thì có một cái đầu nhỏ đột nhiên vươn ra hung hăng cắn tay Hoa Thiên Vũ còn thuận tiện vươn ra tiểu móng vuốt cong hắn một chút.
Có tới mà không có đi thì không lịch sự, Thanh Dương vừa cắn tay Hoa Thiên Vũ vừa nghĩ, lại không chú ý tới mặt Dịch Trạch đã đen như đáy nồi rồi.
Đội trưởng cùng phó đội trưởng của các tiểu đội mạo hiểm điều là những đồng học, tiền bối cao cấp trong trường nên trường học cũng cho họ tự do tương đối, nhưng tiền đề là phải có đồng học khóa trên dẫn dắt. Hoa Thiên Vũ là hội trưởng hội học sinh nên đương nhiên phải chịu trách nhiệm là đội trưởng; Trình Khải Á tuy không phải học sinh hệ cơ giáp, nhưng hắn có một cơ giáp cấp năm, trình độ dị năng cũng rất cao, lại là người khởi xướng hoạt động người, các giáo viên cũng đã xác định thực lực của hắn đủ để một mình đảm đương một phía liền đồng ý cho hắn gia nhập.
Thực tế toàn trường cũng không phải chỉ có 1 tiểu đội mạo hiểm, dưới sự nhắc nhở của Trình Khải Á, chủ nhiệm hệ cơ giáp cảm thấy trong loại thời điểm này ông không thể làm giống như những chủ nhiệm khác, để học sinh chơi bời không rèn luyện gì, như vậy sẽ rất bất lợi cho sự phát triển của học sinh hệ cơ giáp, so với việc nghỉ không bằng cho chúng làm một ít hoạt động ngoại khóa để học sinh có thể rèn luyện.
Trường học tổ chức mười tiểu đội, mỗi một đội đều trang bị 1 lượng lớn vũ khí tăng thực lực toàn đội lên tối đa cộng thêm đội trưởng cùng phó đội trưởng, cũng lợi dụng ba ngày ngắn ngủn bên tân sinh hệ cơ giáp tuyển nhận đội viên. Bất quá muốn gia nhập tiểu đội thì phải trải qua thí nghiệm xác định sinh viên viên có đủ thực lực đối kháng, phản ứng nhanh nhạy và khả năng thích nghi mới cho nhập vào tiểu đội, vả lại lộ tuyến của mỗi tiểu đội đều được xác định từ trước do đội trưởng bảo quản. Về phần những sinh viên không đủ thực lực thì họ sẽ được các đồng học khóa trên hướng dẫn và tham gia 1 vài huấn luyện đặc biệt.
Dịch Trạch đương nhiên hiểu đội ngũ này được tạo thành hoàn toàn là do đi cửa sau, Trình Khải Á sở dĩ kéo Hoa Thiên Vũ tới bởi hắn sợ sau khi hắn và Dịch Trạch rời khỏi đội ngũ thì mấy thành viên còn lại không có ai đủ khả năng, cũng không có ai có thực lực vượt trội, cho nên hắn cần tìm một người có thực lực cực mạnh dẫn dắt bọn họ. Thành tích của Tần tiêu và Phạm Tiên Thành đều ở mức trung bình trong hệ cơ giáp, cũng đủ khả năng tự bảo vệ mình nhưng một khi họ gặp tình huống nguy hiểm chỉ sợ sẽ làm rơi cả vòng trang sức. Về phần Hoa Thiên Tề, căn bản cũng không hy vọng gì được. Hoa Thiên Tề cũng biết thực lực của chính mình nên mới theo Dịch Trạch đi rèn luyện. Hơn nữa Hoa Thiên Vũ cũng tham gia đội ngũ này, Hoa Thiên Tề tuy không có trông mong gì tới Hoa gia nhưng Hoa Thiên Vũ thực sự rất chiếu cố hắn.
Người duy nhất không phù hợp với quy định thành viên của đội ngũ là đổng toàn, trời biết một sinh viên hệ nghệ thuật như hắn đã dùng cách gì để lọt được vào trong tiểu đội mạo hiểm của hệ cơ giáp, dù sao Trình Khải Á cũng không tìm được người cuối cùng thích hợp với đội ngũ nên đã để trống 1 danh ngạch cho thầy chủ nhiệm tùy ý sắp xếp.
Lúc này mọi người đều đang nhìn chằm chằm vào vật nhỏ lộ ra trước vạt áo Dịch Trạch, vật nhỏ nhìn qua nhìn lại dường như đang rất ngạc nhiên.
Vi thử thực lực đội viên, bọn họ chọn địa điểm tập hợp tại 1 tinh cầu phụ cận với hành tinh Dorset tinh, nếu muốn tham gia vào đội mạo hiểm thì yêu cầu cơ bản nhất đó là bạn phải có đủ khả năng một mình điều khiển cơ giáp bay ra khỏi hành tinh bạn đang sinh sống, nếu ngay cả điều này cũng không làm được, vậy đừng nghĩ đến việc tham gia đội mạo hiểm nữa, chẳng ai muốn mang theo 1 kẻ ngáng chân trong đội ngũ của mình cả.
Tinh cầu này là 1 nơi cực kỳ hoang vu không thích hợp cho con người sinh sống, chung quanh đều là nham thạch cùng núi non. Thanh Dương chưa từng thấy nên mới tò mò mà duỗi đầu ra chung quanh nhìn, Dịch Trạch an ủi sờ sờ cái đầu nhỏ của hắn.
Là 1 đội trưởng, đối với hành vi mang theo “Người nhà” này của Dịch Trạch, Hoa Thiên Vũ chỉ nói một câu: “Tự mình bảo vệ.”
Nếu đội trưởng đã nói như vậy thì những người khác đương nhiên cũng không có ý kiến gì, dù sao chỉ là 1 cái tiểu sủng vật, cũng chiếm không bao nhiêu không gian, lại là do Dịch Trạch tự mìnhchiếu cố, nên nói chung là không liên quan đến bọn họ. Chẳng qua chỉ là bộ dạng tiểu sủng vật này thật là đáng yêu, vừa khoẻ mạnh kháu khỉnh lại còn là tiểu nãi miêu màu trắng a, thật sự muốn niết niết 1 chút.
Người đầu tiên nhịn không được chính là tần tiêu, hắn là một người cao lớn tuấn lãng khuôn mặt lúc nào cũng tươi cười giống như ánh mặt trời dương quang sáng lạn khiến người khác dù đang buồn bã mà nhìn thấy hắn cũng không khỏi có chút thoải mái sáng sủa hơn. Tính tình hắn trong sáng lại thẳng thắn cũng không suy nghĩ sâu xa, thấy tiểu sủng vật thật quá đáng yêu liền vươn tay muốn sờ sờ.
Ai biết hắn vừa mới đưa tay, Dịch Trạch liền nghiêng thân, né song chảo của hắn, đồng thời vươn tay ấn nãi báo vào trong ngực: “Lui vào.”
Ánh mắt Dịch Trạch lạnh lùng đảo qua những người chung quanh, cảnh cáo bọn họ.
Trình Khải Á nghi hoặc nhướng mày,thế quái nào mà cách đối xử của Dịch Trạch đối với sủng vật lại y hệt đối với tình nhân vậy? Hắn nhớ rõ ngày đó khi mình nhìn Thanh Dương thì Dịch Trạch cũng dùng tầm mắt như vậy nhìn hắn nha. Bất quá trên đầu Thanh Dương cũng có 2 cái lỗ tai giống con mèo này ghê, đều trắng trắng nhung nhung, hình dạng cũng thực sự giống chỉ khác có kích cỡ. Có thể do Thanh Dương muốn lấy lòng Dịch Trạch nên mới làm đôi tai này đi?
Thanh Dương bị Dịch Trạch ấn vào trong quần áo, vừa không hít thở được lại có chút nghẹn khuất, làm gì vậy a, hắn còn chưa có nhìn đủ cảnh sắc chung quanh đâu. Tuy rằng đã sớm biết hành tinh có dạng hình cầu mà xoay xung quanh hành tinh còn có các hành tinh và vệ tinh khác nhưng hắn chưa bao giờ được nhìn thấy a. Lần này rốt cục có cơ hội đi tới những nơi khác, nhân lúc bọn Dịch Trạch còn chưa làm chính sự, hắn muốn quan sát học tập thêm thật nhiều kiến thức nha.
Lúc ở trên đường hắn cũng rất hưng phấn, ghé vào ngực Dịch Trạch thông qua quang bình trong suốt ở cơ giáp mà cẩn thận quan sát tầng khí quyển cùng vũ trụ cũng cảm thấy vui vẻ vô cùng. Lúc ở trên cơ giáp Dịch Trạch cũng rất thoải mái, hắn muốn nhìn cái gì thì nhìn cái đó, giờ thì bị làm sao vậy? ( bé đã tu thành yêu đan nên có thể thoải mái đi cơ giáp nha.)
Thanh Dương bất mãn chui ra rúc vào trong ngực Dịch Trạch, dùng tiểu nộn nha gặm 1 hơi trong ngực Dịch Trạch, Dịch Trạch bị nãi báo cắn, trái tim nhảy loạn còn suýt nữa thì có phản ứng, vậy mà ở mặt ngoài hắn còn phải giả bộ lãnh khốc lãnh huyết mặt lạnh lãnh tâm cộng thêm bộ dáng sâu không lường được, thật sự là rất thực vất vả.
Dịch Trạch âm thầm quyết định, trong chuyến đi này hắn phải tu bổ xong yêu đan cho Thanh Dương, vậy lúc này cơ thể Thanh Dương cũng có thể tính là chính thức thành niên. Đến lúc đó hắn nhất định phải ăn người này đến no nê mới thôi, đã biết rõ tâm tư của hắn mà còn dám khiêu khích hắn trước mặt nhiều người như vậy, nghĩ hắn không nỡ trừng phạt sao?
Sau khi phát tiết xong bất mãn Thanh Dương lại vươn cái đầu nhỏ ra, tò mò nhìn cơ giáp của mọi người. So với phi hạm thì đúng là cơ giáp nhỏ hơn rất nhiều, bên trong nhiều nhất cũng chỉ có thể chứa được hai người, nhưng chúng nó cứ lẳng lặng như vậy mà đứng trên mặt đất, vừa cao lớn lại uy vũ, nhìn thật thích nha khiến Thanh Dương cũng mong đến ngày mình có một cơ giáp, mỗi tội không biết yêu khí có thể vận hành cơ giáp không đây =.=
Hiện nay công nghệ chế tạo cơ giáp đã có sự tiến bộ vượt trội so với lúc trước, năm 4016 nhân loại phát hiện ra một loại tài liệu đặc biệt, khi ta kết hợp nó với cái tài liệu khác sẽ chế tạo được loại cơ giáp không có cấp bậc, chỉ có thuộc tính tài liệu, còn cấp bậc của cơ giáp là do năng lực của con người quyết định. Hiện tại số đo thuộc tính của cơ giáp chỉ có năng lượng thuộc tính, độ bền, lượng nội dung, tài liệu càng tốt thì độ bền cùng lượng nội dung lại càng cao, độ bền thì không ngừng tiêu hao còn lượng nội dung thì không thay đổi trong quá trình sử dụng.
Vì thế sinh tồn của chế tạo sư cơ giáp không còn phụ thuộc vào chiến sĩ cơ giáp nữa. Bọn họ tìm kiếm tài liệu chế tác cơ giáp thật tốt, sau đó đi cục chế tạo cơ giáp giám định thuộc tính,bền độ của cơ giáp, nộp 1 ít tiền thuế là có thể tự do bán cơ giáp. Đương nhiên chế tạo sư cơ giáp có giấy phép chế tạo cũng chỉ được quyền bán cơ giáp cho những chiến sĩ cơ giáp được chính phủ chấp nhận, hơn nữa giá cơ giáp tại liên minh cũng được thống nhất, với những cơ giáp đặc biệt thì sẽ tiến hành bán đấu giá.
Mà vũ khí của cơ giáp có tốt hay không là do lượng nội dung quyết định, lượng nội dung càng lớn, thì càng lắp đặt được nhiều loại vũ khí. Bất quá vũ khí cơ giáp của quân đội đều yêu cầu rất cao nên cơ giáp nào có lượng nội dung vượt qua cấp 3 đều bị quân bộ khống chế chặt chẽ. Vũ khí là do chiến sĩ cơ giáp và chế tạo sư cơ giáp cùng hoàn thành, chế tạo sư sẽ chế tạo ra hình thức vũ khí cơ bản, sau đó chiến sĩ cơ giáp cần phải sử dụng năng lượng của bản thân để điều chỉnh lại ra vũ khí thích hợp với mình nhất.
Ngày trước chế tạo sư cơ giáp cần phải thời thời khắc khắc đi theo chiến sĩ cơ giáp, mà hiện giờ thì cơ giáp cũng chỉ cần định kỳ tiến hành giám định lại độ bền cũng các chỉ số là được. Dị năng của chiến sĩ cơ giáp có đủ khả năng để khởi động chức năng tự động chữa trị, chỉ cần cơ giáp không gặp phải tổn hại có tính hủy diệt thì chỉ cần độ bền cơ giáp còn đủ và có 1 chút thời gian, cho dù là trong chiến đấu cũng có thể nhanh chóng chữa trị cơ giáp.
Về phần vũ khí, bởi vì chiến sĩ cơ giáp cũng tham gia vào quá trình chế tạo nên chỉ cần các tài liệu không bị hư hao quá độ thì họ cũng có thể tự mình tiến hành sửa chữa cơ giáp.
Nhưng mấu chốt là cơ thể chiến sĩ có giáp đó phải có đủ khả năng cung cấp năng lượng cho cơ giáp. Việc khu động cơ giáp không phụ thuộc toàn bộ vào dị năng các chiến sĩ bởi nếu không khi các chiến sĩ cũng cấp năng lượng hoàn toàn cho cơ giáp họ sẽ không đủ sức. Trong quá trình cơ giáp chuyển hoán năng lượng, cơ giáp có thể tùy thời tùy chỗ thông qua quang năng, nhiệt năng, phong năng, từ trường để bổ sung năng lượng cơ bản, còn năng lượng cơ bản thì thông qua năng lượng thuộc tính của chiến sĩ cơ giáp để phát ra sức mạnh cực đại.
Mỗi một cơ giáp đều có hai hoặc hơn 2 bộ nguồn năng lượng cơ bản để phòng ngừa tình huống trong khi chiến đấu xuất hiện hiện tượng nguồn sinh lực không đủ
Yêu khí trong cơ thể Thanh Dương bất đồng với năng lượng của khế ước thú, lại càng trái với năng lượng của dị năng giả nên cũng không biết hắn có thể khởi động cơ giáp hay không.
Dịch Trạch thấy Thanh Dương không nghe lời còn vươn đầu nhìn mọi người chung quanh, nội tâm Dịch Trạch thực phức tạp. Hắn vừa muốn tiểu nãi báo thêm hiểu biết về thế giới này để khoảng cách giữa hai người có thể thu hẹp lại; nhưng đồng thời hắn lại không muốn để người khác nhìn tiểu nãi báo bằng ánh mắt yêu thích như vậy, cho dù là hình người hay hình báo đều không được!
Kỳ thật Dịch Trạch quá lo lắng rồi, không phải ai cũng là 1 kẻ luyến thú nghiện như ngươi a!
Mặc kệ Dịch Trạch dùng ánh mắt dọa giết vô số người nhưng vẫn là có hai người không bị ánh mắt của hắn dọa đến, Hoa Thiên Vũ là người đầu tiên đi đến cạnh Dịch Trạch nhìn nãi báo nói một câu: “Mới đổi sao? Rất giống.”
Hắn cũng biết tình huống của tiểu sủng vật trên hành tinh B17, nó không có khả năng sống sót nên cái này có khả năng là thay thế phẩm.
Dịch Trạch nghe vậy không có biểu tình gì nhưng Thanh Dương lại có chút không vui, chẳng lẽ 1 báo tử khác có thể thay thế hắn sao? Cho dù Dịch Trạch không nghĩ như thế nhưng hắn không vui thì vẫn không vui khi nghe Hoa Thiên Vũ nói vậy. Lại nghĩ lần trước Hoa Thiên Vũ hại hắn ăn nhiều khổ cực như vậy, các loại cảm xúc tiêu cực đổ ập về dù hắn hiểu mình nghĩ như vậy là không nên nhưng nội tâm nhịn không được vẫn có chút khó chịu.
Hoa Thiên Vũ tới gần muốn sờ sờ tiểu sủng vật, hắn vẫn còn nhớ rõ xúc cảm kia khi vật nhỏ nằm trong lồng ngực mình, việc xảy ra với tiểu sủng vật kia khiến hắn cảm thấy buồn bực. Không biết vì sao rõ ràng chỉ là 1 sủng vật vừa mới gặp lại khiến hắn có cảm giác như mình đã hại chết 1 người. Lúc này hắn nhìn thấy tiểu sủng vật mới của Dịch Trạch, trong lòng Hoa Thiên Vũ chợt cảm thấy nhẹ đi không ít, cảm giác hại chết 1 người khiến hắn khó chịu lâu lắm rồi.
Hắn chỉ là muốn muốn sờ sờ nó xác định cảm giác chân thật này.
Dịch Trạch nhìn chằm chằm tay Hoa Thiên Vũ chỉ chờ đến lúc tay người này đến gần là ra đòn bẻ gẫy xương tay hắn. Đối với người đã làm hại tiểu nãi báo lại còn lần thứ hai có ý đồ tiếp cận nãi báo của hắn, Dịch Trạch cũng sẽ không khách khí.
Vậy mà lại xuất hiện 1 bóng dáng nhanh hơn cả Dịch Trạch, lúc Dịch Trạch xác định mình có thể 1 chưởng đánh gãy xương Hoa Thiên Vũ thì có một cái đầu nhỏ đột nhiên vươn ra hung hăng cắn tay Hoa Thiên Vũ còn thuận tiện vươn ra tiểu móng vuốt cong hắn một chút.
Có tới mà không có đi thì không lịch sự, Thanh Dương vừa cắn tay Hoa Thiên Vũ vừa nghĩ, lại không chú ý tới mặt Dịch Trạch đã đen như đáy nồi rồi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook