Tinh Tế Làm Ruộng Nam Chủ Ốm Yếu Dựa Vào Tiền Gian Nan Cầu Sinh
-
Chương 61: Trứng Xào Cà Chua.
"Tinh! Xin chào kí chủ, cà chua mỗi một quả giá là 1200 tinh tệ."
Niên Sơ Đồng hít một hơi khí lạnh, đúng là rất đắt.
Tuy nhiên, mua!
Còn tiền ấy à…. Cô không phải đang cố gắng kiếm đó sao.
"Mua bốn quả!"
Niên Sơ Đồng mua cà chua ở chỗ Tiểu Bát xong, lập tức bảo Đao Đao tra công thức nấu ăn.
Truyện được đăng tại...Cà chua chiên trứng, đỏ vàng, cũng rất đẹp….d truyen chấm com.
Tuy nhiên, bây giờ lại cần trứng.
Cô không khỏi nghĩ đến con chim lớn đánh nhau kia, nhưng không phải nghĩ đến trứng của nó.
Cô sợ đại điểu lại liều mạng với mình.
"Tiểu Hà, buổi tối anh muốn ăn gì? Còn khoai tây chiên của anh thì sao? Khi nào anh có thể livestream? "
Ăn gì?
Phó Vân Hà rất coi trọng vấn đề này, đầu tiên hắn trả lời Niên Sơ Đồng nói: "Cô ăn cái gì thì tôi ăn cái đó."
"Khoai tây chiên thì đang luyện, nhưng chắc là được rồi. Khi nào phát sóng trực tiếp, vậy phải xem cô muốn là khi nào."
Niên Sơ Đồng hiểu rõ gật gật đầu nói: "Được, vậy anh lại đi chiên ít đi, luyện tập một chút, tôi đi ra ngoài một chuyến tìm chút đồ ăn."
Nói xong, Niên Sơ Đồng đã đi rất xa.
Phó Vân Hà nhìn bóng lưng của Niên Sơ Đồng, lần nào cũng vậy, có cần phải đi gấp tới như vậy không.
Anh quay lại rồi đi vào nhà bếp, tiếp tục chiên khoai tây chiên.
Hiện tại tốc độ nấu của hắn, so với trước kia, ít nhất có hai phần trăm tiến bộ.
Tiếp tục nỗ lực, để trở thành một "mỹ kiều nương" bình thường.
Phó Vân Hà cũng bị chính mình chọc cười, năng lực thích ứng của hắn đúng là rất mạnh.
Niên Sơ Đồng ở bên kia, sau khi chạy xa một chút, đầu tiên là chạy từ trên mặt đất, lại đến đỉnh cây chạy.
Cô nhìn xung quanh, nhìn mỗi một cây, để xem nơi nào có trứng, cô cũng không tham lam, mỗi một tổ chim được tìm thấy, đều chỉ lấy đi một quả.
Niên Sơ Đồng tổng cộng tìm được mười quả trứng, sau đó trở về nhà gỗ, trên đường trở về, thuận tiện học tập video Đao Đao kéo gửi tới, làm thế nào để làm trứng xào cà chua.
Khi cô đến nhà gỗ nhỏ, Ngõa Lịch đang giơ một cái đèn chiếu sáng cho Phó Vân Hà, khuôn mặt đẹp của Phó Vân Hà ở trong ánh đèn đêm tối, nhìn càng đẹp hơn.
Nhìn người đẹp dưới ánh đèn, đẹp đến mức trái tim của cô cũng đập thình thịch.
Nhưng Niên Sơ Đồng, cũng chỉ để ở trong mắt, về phần để ở trong lòng, vậy còn phải mười vạn tám ngàn dặm xa nữa mới được.
Cho dù luôn trêu chọc Phó Vân Hà, thì cũng chỉ ở ngoài miệng, nói một chút mà thôi.
"Tôi làm sắp xong rồi." Phó Vân Hà đang chiên khoai tây, hiện tại, hắn chỉ chiên hai củ khoai tây, bởi vì muốn ăn những thứ khác mà để bụng lại.
"Tôi đi xử lý đồ ăn trước một chút, anh cứ từ từ mà chiên."
Niên Sơ Đồng cầm chậu lấy nước, bỏ bốn quả cà chua đỏ vào rửa sạch, bỏ đầu lá.
Phó Vân Hà đang vớt khoai tây chiên ra ngoài, nhìn thoáng qua rau củ trong tay Niên Sơ Đồng.
Cái gì đây? Hình như, đã từng gặp qua, lại hình như, chưa từng thấy qua bao giờ?
Niên Sơ Đồng đi lấy nước, giơ cà chua cho Phó Vân Hà xem: "Ăn chưa?"
Phó Vân Hà không xác định nói: "Hình như đã ăn qua, màu sắc có chút giống."
"Ồ? Vậy cái anh ăn gọi là gì?"
" Gọi là hồng đại quả."
Hồng đại quả? Trái cây đỏ?
Cũng coi như danh xưng với thực.
Niên Sơ Đồng lại tò mò hỏi một câu: "Quả hồng đại của anh nấu như thế nào?"
Phó Vân Hà hồi tưởng lại đồ ăn mình đã ăn qua, trả lời hai chữ.
"Hấp."
"Đại bộ phận thức ăn đều là dùng nước luộc hoặc là xông hơi mà chín, cũng có một ít món ăn bí mật, nhưng đó đều là công thức của đại gia tộc, một ít nhà hàng cao cấp nhất mới bán, tôi cũng chưa từng đi ăn qua bao giờ."
Niên Sơ Đồng đã bắt đầu đánh vỏ trứng, đem toàn bộ chất lỏng trứng đặt trong một cái chậu nhỏ, cô không ngừng suy nghĩ hỏi: "Anh đã ăn qua, nói cách khác trên mạng có người bán loại trái cây này?"
"Có thì cũng có, trái cây không có độc tố, vừa ít lại vừa đắt, người muốn mua, muốn cướp cũng không được."
Chủ yếu là, với giá bán đó, cô lại kẹt sỉ tới như vậy, bỏ tiền ra mua được mới là lạ.
Niên Sơ Đồng đương nhiên không nỡ, cô nghiêng đầu nhìn Phó Vân Hà hỏi: "Vậy còn có độc tố thì sao? Ví dụ như khoai tây? "
(Chương này kết thúc)
Niên Sơ Đồng hít một hơi khí lạnh, đúng là rất đắt.
Tuy nhiên, mua!
Còn tiền ấy à…. Cô không phải đang cố gắng kiếm đó sao.
"Mua bốn quả!"
Niên Sơ Đồng mua cà chua ở chỗ Tiểu Bát xong, lập tức bảo Đao Đao tra công thức nấu ăn.
Truyện được đăng tại...Cà chua chiên trứng, đỏ vàng, cũng rất đẹp….d truyen chấm com.
Tuy nhiên, bây giờ lại cần trứng.
Cô không khỏi nghĩ đến con chim lớn đánh nhau kia, nhưng không phải nghĩ đến trứng của nó.
Cô sợ đại điểu lại liều mạng với mình.
"Tiểu Hà, buổi tối anh muốn ăn gì? Còn khoai tây chiên của anh thì sao? Khi nào anh có thể livestream? "
Ăn gì?
Phó Vân Hà rất coi trọng vấn đề này, đầu tiên hắn trả lời Niên Sơ Đồng nói: "Cô ăn cái gì thì tôi ăn cái đó."
"Khoai tây chiên thì đang luyện, nhưng chắc là được rồi. Khi nào phát sóng trực tiếp, vậy phải xem cô muốn là khi nào."
Niên Sơ Đồng hiểu rõ gật gật đầu nói: "Được, vậy anh lại đi chiên ít đi, luyện tập một chút, tôi đi ra ngoài một chuyến tìm chút đồ ăn."
Nói xong, Niên Sơ Đồng đã đi rất xa.
Phó Vân Hà nhìn bóng lưng của Niên Sơ Đồng, lần nào cũng vậy, có cần phải đi gấp tới như vậy không.
Anh quay lại rồi đi vào nhà bếp, tiếp tục chiên khoai tây chiên.
Hiện tại tốc độ nấu của hắn, so với trước kia, ít nhất có hai phần trăm tiến bộ.
Tiếp tục nỗ lực, để trở thành một "mỹ kiều nương" bình thường.
Phó Vân Hà cũng bị chính mình chọc cười, năng lực thích ứng của hắn đúng là rất mạnh.
Niên Sơ Đồng ở bên kia, sau khi chạy xa một chút, đầu tiên là chạy từ trên mặt đất, lại đến đỉnh cây chạy.
Cô nhìn xung quanh, nhìn mỗi một cây, để xem nơi nào có trứng, cô cũng không tham lam, mỗi một tổ chim được tìm thấy, đều chỉ lấy đi một quả.
Niên Sơ Đồng tổng cộng tìm được mười quả trứng, sau đó trở về nhà gỗ, trên đường trở về, thuận tiện học tập video Đao Đao kéo gửi tới, làm thế nào để làm trứng xào cà chua.
Khi cô đến nhà gỗ nhỏ, Ngõa Lịch đang giơ một cái đèn chiếu sáng cho Phó Vân Hà, khuôn mặt đẹp của Phó Vân Hà ở trong ánh đèn đêm tối, nhìn càng đẹp hơn.
Nhìn người đẹp dưới ánh đèn, đẹp đến mức trái tim của cô cũng đập thình thịch.
Nhưng Niên Sơ Đồng, cũng chỉ để ở trong mắt, về phần để ở trong lòng, vậy còn phải mười vạn tám ngàn dặm xa nữa mới được.
Cho dù luôn trêu chọc Phó Vân Hà, thì cũng chỉ ở ngoài miệng, nói một chút mà thôi.
"Tôi làm sắp xong rồi." Phó Vân Hà đang chiên khoai tây, hiện tại, hắn chỉ chiên hai củ khoai tây, bởi vì muốn ăn những thứ khác mà để bụng lại.
"Tôi đi xử lý đồ ăn trước một chút, anh cứ từ từ mà chiên."
Niên Sơ Đồng cầm chậu lấy nước, bỏ bốn quả cà chua đỏ vào rửa sạch, bỏ đầu lá.
Phó Vân Hà đang vớt khoai tây chiên ra ngoài, nhìn thoáng qua rau củ trong tay Niên Sơ Đồng.
Cái gì đây? Hình như, đã từng gặp qua, lại hình như, chưa từng thấy qua bao giờ?
Niên Sơ Đồng đi lấy nước, giơ cà chua cho Phó Vân Hà xem: "Ăn chưa?"
Phó Vân Hà không xác định nói: "Hình như đã ăn qua, màu sắc có chút giống."
"Ồ? Vậy cái anh ăn gọi là gì?"
" Gọi là hồng đại quả."
Hồng đại quả? Trái cây đỏ?
Cũng coi như danh xưng với thực.
Niên Sơ Đồng lại tò mò hỏi một câu: "Quả hồng đại của anh nấu như thế nào?"
Phó Vân Hà hồi tưởng lại đồ ăn mình đã ăn qua, trả lời hai chữ.
"Hấp."
"Đại bộ phận thức ăn đều là dùng nước luộc hoặc là xông hơi mà chín, cũng có một ít món ăn bí mật, nhưng đó đều là công thức của đại gia tộc, một ít nhà hàng cao cấp nhất mới bán, tôi cũng chưa từng đi ăn qua bao giờ."
Niên Sơ Đồng đã bắt đầu đánh vỏ trứng, đem toàn bộ chất lỏng trứng đặt trong một cái chậu nhỏ, cô không ngừng suy nghĩ hỏi: "Anh đã ăn qua, nói cách khác trên mạng có người bán loại trái cây này?"
"Có thì cũng có, trái cây không có độc tố, vừa ít lại vừa đắt, người muốn mua, muốn cướp cũng không được."
Chủ yếu là, với giá bán đó, cô lại kẹt sỉ tới như vậy, bỏ tiền ra mua được mới là lạ.
Niên Sơ Đồng đương nhiên không nỡ, cô nghiêng đầu nhìn Phó Vân Hà hỏi: "Vậy còn có độc tố thì sao? Ví dụ như khoai tây? "
(Chương này kết thúc)
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook