Tinh Tế Đệ Nhất Chiến Đấu Kê
-
Chương 24
Edit + Beta: Mỡ Mỡ
Chương 24:
"Nguyên tinh?" "Linh thạch?"
Nhìn viên tinh thạch trong tay Sở Tịch, cả hai trăm miệng một lời kêu lên, chỉ có điều Lô Ác Ác gọi là linh thạch, Sở Tịch lại gọi kiểu khác.
Lô Ác Ác chạy đến trước vách động, nhấc móng lên đào ra thêm một viên đá, mân mê ước lượng trong vuốt một hồi, tỏ vẻ như thật quay đầu nhìn Sở Tịch: "Phẩm chất không tồi, linh khí vẫn dồi dào."
Ở giới tu hành, thiên phú dị bẩm như Lô Ác ác có thể nối liền mặt trời mà hấp thu nhật chi tinh hoa để tu luyện không nhiều, những người tu đạo chủ yếu dựa vào linh thạch.
Bình thường linh thạch được phân làm ba cấp thượng trung hạ, linh khí ẩn chứa bên trong không chỉ để dùng tu luyện, cả luyện đan lẫn lập trận pháp cũng không thể rời, vì lẽ đó mà nó chính là đồng tiền có giá trị ở tu chân giới.
Sở Tịch trầm tư đánh giá viên đá này trong tay, nghe được giọng Lô Ác ác, hơi kinh ngạc, ngẩng đầu hỏi: "Ác Ác, ở tu chân giới của em gọi thứ này là linh thạch?"
"Ừ, đây là linh thạch hạ phẩm cấp bậc thấp nhất." Lô Ác Ác giải thích tầm quan trọng của linh thạch đối với tu luyện giả, dùng móng ấn viên đá vào trong ngực Sở Tịch giữ lại: "Cho anh!"
Sau đó cậu vung một cánh ra, bắt đầu hào hứng đào đá to to nhỏ nhỏ từ trên vách động xung quanh.
Linh thạch hạ phẩm vừa thích hợp cho vợ dùng ở giai đoạn này, Lô đại vương phụ trách kiếm tiền nuôi gia đình, vợ chỉ cần phụ trách tiêu xài là được rồi!
"Ở Liên minh, nó được gọi là nguyên tinh." Sở Tịch cản lại Lô Ác Ác đang đào rất tích cực, biểu hiện nghiêm nghị, ánh mắt phóng đến sâu bên trong cái động sâu không thấy đáy này: "Trước hết không cần lo những thứ này, nơi này chỉ là bên ngoài, trong động nhất định có nhiều hơn."
Nghe anh nói vậy, Lô Ác Ác lập tức chạy về, vội vã lẽo đẽo theo đuôi Sở Tịch đi về phía trước, hận không thể giống như Sở Tịch luôn xách mình khi mình ở hình người, ngậm cổ áo sau Sở Tịch vác cả người đi.
Tất nhiên, gương mặt lạnh lẽo của vợ gợi lên sự kinh sợ làm cho Lô đại vương cũng phải ngẫm lại, không có gan làm vậy.
Tuy rằng tâm trạng đều nóng ruột giống nhau, thế nhưng Sở Tịch cũng không dám thả lỏng cảnh giác, dẫn Lô Ác Ác tiếp tục đi sâu vào động, vừa cẩn thận tra xét tình huống xung quanh, vừa nói một vài thường thức của nguyên tinh cho Lô Ác Ác nghe.
Trong Liên minh Hoa Hạ, lưu thông chính là tiền tệ của Liên minh, ngoài ra còn có một loại tiền có giá trị mạnh là đá năng lượng.
Đá năng lượng là nguồn năng lượng chủ yếu cũng là thứ được ứng dụng rộng rãi nhất, bất kể là chiến hạm cơ giáp hay trong sinh hoạt hàng ngày, đều là thứ ắt không thể thiếu, không giống như tiền Liên minh Hoa Hạ chỉ có thể lưu thông trong Hoa minh (Liên minh Hoa Hạ), đá năng lượng có thể thông dụng ở các đế quốc trong vũ trụ tinh không.
Đế quốc Thamar là một trong những láng giềng của Hoa minh, bởi vì có nguồn khoáng sản đá năng lượng vượt xa Hoa minh, cho nên nhìn chung vẫn là một đế quốc có thực lực ổn áp (ổn định áp chế) trên Hoa minh.
Đá năng lượng cũng chia làm ba cấp, đá năng lượng cấp thấp được ứng dụng phổ biến nhất, đại đa số mọi người đều có thể dùng, đá năng lượng cấp trung dùng cho chiến hạm, cơ giáp, máy bay cao cấp và các loại máy móc sản phẩm của nghiên cứu khoa học.
Mà đá năng lượng cao câp được gọi là nguyên tinh, chính là loại Sở Tịch đang cầm trong tay, cũng là linh thạch hạ phẩm trong miệng Lô Ác Ác.
Nguyên tinh quý giá vượt xa đá năng lượng cấp trung, bởi vì dị năng giả cần hấp thụ năng lượng trong nguyên tinh để tu luyện, nguyên tinh có cấp bậc càng cao càng quý giá với dị năng giả.
Khoáng sản đá năng lượng của Hoa minh tuy không ít, nhưng hầm mỏ có thể sản xuất ra lượng lớn nguyên tinh không nhiều, tất cả đều nằm trong tay các gia tộc siêu cấp khổng lồ.
Tiền lương của bình dân ở tầng phổ thông Hoa minh, kiếm cả đời cũng không mua nổi một viên nguyên tinh.
Thật ra nguyên tinh không chỉ giúp dị năng giả tu luyện, đối với người không thức tỉnh dị năng lựa chọn theo con đường võ giả cũng có tác dụng, chỉ có điều nếu không phải dị năng giả thì cho dù có kiếm đủ tiền cũng không có quyền mua nguyên tinh.
Ở trong Hoa minh, sử dụng nguyên tinh là đặc quyền của dị năng giả, hội nghị đã ban bố pháp lệnh chuyên chế từ lâu, nếu kẻ không phải dị năng giả mà sử dụng nguyên tinh thì một khi bị phát hiện sẽ bị kết án, theo hướng trọng tội.
"Sở Tịch..." đang đi tới, Lô Ác Ác đột nhiên dừng bước lại, gọi Sở Tịch đang đi phía trước.
Thì ra nhà mẹ đẻ của vợ lại nghèo tới vậy, viên linh thạch hạ phẩm cũng dùng không nổi, Lô Ác Ác sâu sắc cảm nhận được trọng trách trên vai mình vô cùng nặng, vung cánh đuổi theo, ôm lấy Sở Tịch từ sau lưng, đồng tình nói: "Trước đây anh trải qua thật là khổ!"
Sở Tịch đẩy cánh của cậu ra, quay người nghiêm mặt nhìn cậu, trong lòng lại là một trận bất đắc dĩ, cái tên Lô Ác Ác này lại bổ não cái quỷ gì nữa vậy hả?
"Có điều anh yên tâm!" Lô Ác Ác bị đẩy ra lại càng thêm sục sôi ý chí, ưỡn ngực nói: "Sau này anh muốn bao nhiêu linh thạch ta đều có thể lấy cho anh! Linh thạch anh cứ tùy tiện xài!"
Lô đại vương có thể đánh nhau có thể kiếm tiền nuôi cô dâu từ bé, chính là khí phách như vậy!
"....Ừ." Trầm ngâm một lát, Sở Tịch cuối cùng cũng không nói gì, thấp giọng đáp một tiếng, sau đó xoay người hướng về trong động đi tiếp.
Gương mặt của anh vẫn lạnh trơ ra đó, nhưng hai tai đã nóng hừng hực, vành tai mỏng manh đỏ lựng lên hết.
Lô Ác Ác vội vã đuổi theo, tâm tình còn rất phấn khởi, nhất thời cảm xúc dâng trào, kìm lòng không đặng mà vừa tung tăng lóc cóc đi tới vừa hát lên khúc nhạc mình ngẫu hứng sáng tác ra.
"Ó hây dô....Lô đại vương uy vũ hây dô...ó ó hây dô....Lô đại vương hùng tráng hây dô...ơ....ơ....hây da....Lô đại vương a....thương vợ a...í a..."
Âm thanh khí thế dồi dào kia, làn điệu kinh thiên địa khiếp quỷ thần này, trừ bản thân Lô Ác Ác ra, căn bản thì không ai có thể nghe ra đến tột cùng cậu hát cái chi.
Lỗ tai Sở Tịch lúc này không đỏ, bởi vì anh không thể không dùng nội lực tạm thời phong bế huyệt đạo hai tai lại, chịu đựng ma âm rót nhĩ ở khoảng cách gần như vậy, anh dường như đã quen, dần dần có thể bình tĩnh đối mặt.
"Hát cũng không tồi."
"Ơ....í a..."
Nghệ thuật sáng tác được khích lệ Lô Ác Ác cực hạnh phúc!
Theo vào càng ngày càng sâu trong hang, linh thạch trên vách cũng càng ngày càng nhiều, lúc trước rải rác chỉ là những viên lớn bằng quả đấm, càng dần về sau là những khối lớn khảm trong vách động đá nham.
Chân hai người bước rất nhanh, có thể cảm giác được hang động tiếp tục kéo dài chúi xuống phía dưới, sớm đã đi sâu vào lòng đất.
Lại đi một lúc lâu nữa, vách động bốn phía đều là những viên tinh thạch tỏa sáng lung linh, trong động cũng không còn một mảnh đen kịt mà được chiếu rọi tực rỡ chói mắt, kì quái lạ lùng.
Cuối hang rắn là một khúc giao được mở rộng, hai bên vách động hoàn toàn do tinh thạch tạo thành, lối bên trái tràn ngập một mùi hôi thối nồng nặc, không sâu lắm, đứng ở cửa lối rẽ, có thể mơ hồ nhìn thấy bên trong chính là sào huyệt của con rắn, ở trong còn có vài chồng da rắn lột màu xanh đen.
Lối bên phải rất sạch sẽ, cũng không có bất kì mùi thối nào, uốn lượn khúc chiết, nhìn một chút khó có thể nhìn thấy phía cuối, cũng không biết bên trong có thứ gì.
"Đây là một mỏ nguyên tinh." Dừng lại ở ngã ba, Sở Tịch nhấc đao lên, đào ra một viên tinh thạch ở vách động lối rẽ bên phải, đôi con ngươi sáng quắc, trầm ngâm nói: "Nguyên tinh nơi này đã đạt đến cấp cao.
Theo đường chúng ta đi xuống, mỏ nguyên tinh này còn lớn hơn ta tưởng, lượng khoáng sản cũng vượt xa những hầm mỏ mạch nguyên tinh Hoa minh đã phát hiện."
Anh vẫn chưa nói hết, Lô Ác Ác đã chạy biến vào lối bên trái nơi sào huyệt con rắn.
So với linh thạch thượng phẩm, cậu đối với sào huyệt con rắn khổng lồ cảm thấy hứng thú hơn.
Đừng xem bình thường kiến thức kém như dân nhà quê, nhưng ở vài phương diện khác, Lô đại vương vẫn đúng là một con gà cao phú soái (cao giàu đẹp trai).
Ban đầu ở tu chân giới, người nuôi gà bảo hộ Lô Ác Ác giống như chăm giữ bảo bối, ổ của cậu ở trong một trận pháp dùng mười hai khối linh thạch cực phẩm, một khối linh thạch có thể đổi cả một mỏ linh thạch luôn.
Huống chi bình thường Lô Ác Ác tu luyện đều hấp thu nhật chi tinh hoa, loại năng lượng này so với năng lượng trong linh thạch thượng phẩm còn tinh khiết hơn, nắm giữ thiên phú có thể nối liền vầng thái dương mà hấp thu lấy nhật chi tinh hoa, chính bản thân cậu chính là một hầm mỏ linh thạch thượng phẩm lấy mãi không hết, dùng mãi không cạn.
Rất nhanh sau đó, Lô Ác Ác cướp sào huyệt cảm thấy thất vọng, bởi vì ổ rắn ngoài mấy tấm da lột ra thì cái khỉ cùng không có, ngay cả cái trứng cũng không thấy, chớ nói chi là bảo bối trân thảo dị quả gì chứ.
Sở Tịch tới trước đống da rắn, dùng đao thử một chút, trong lòng kích động, những tấm da rắn mới lột này là trân bảo hiếm có, là nguyên liệu cực phẩm chế tạo cơ giáp, còn có thể ứng dụng trên thân chiến hạm, hoàn toàn có thể trang bị cho một nhanh đứng đầu một quân đoàn.
Thấy Sở Tịch cảm thấy hứng thú với đống da rắn rách như vậy, Lô Ác Ác hầm hừ cong vuốt móc một tấm da lên, kéo tới trước mặt Sở Tịch, dùng đầu vuốt cào nát vảy – vợ sao có thể dùng ánh mắt khát khao như vậy mà nhìn tấm da do tên tiểu tử khác lột ra, rõ ràng Lô đại vương một thân lông vũ sặc sỡ hoa mỹ đây mới ưa nhìn nhất!
Tính tình bá đạo này, cũng không biết là ai chiều hư thành thói! Sở Tịch đơ mặt, thu hồi ánh mắt trên da rắn lột lại, sờ sờ cánh Lô Ác Ác, dỗ cậu: "Những tấm da rắn này không là gì cả, vẫn là Ác Ác em lợi hại hơn."
HẾT CHƯƠNG 24.
*********
Mỡ: Con gà này bị chiều hư mất rồi.
Tui nghi là cái ông nuôi gà chiều hư, rồi thêm sau này anh Sở chiều thêm một miếng nữa, hỏng, hỏng toàn bộ!
Tính ra hùi xưa Ác Ác xem ra cũng là công tử nhà giàu ấy nhỉ, ở Liên minh chỉ có mấy gia tộc siêu cấp mới nắm một mỏ tinh thạch, còn cái ổ Ác Ác trong trận pháp có..12 viên đá cực khủng – mỗi viên còn hơn một cái mỏ!
P.s: Từ tuần sau thì post vài chương 1 lần 1 tuần nhé.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook