Tinh Tế Chi Tình Cũ Khó Truy
Chương 65: Cái Gọi Là Tiến Cử

Chương 65 cái gọi là tiến cử

Tần Khả Dao nhìn poster, đôi mắt lập tức cau lại, “Sau lưng Lâm Trác Hàm là cái gì?”

“Tinh xe mới nhất của tập đoàn Phương thị! Hợp đồng giữa Nghiêm Thành cùng tập đoàn Phương thị đã hết hạn, hiện tại Lâm Trác Hàm là người phát ngôn mới của tập đoàn Phương thị.”

“Cái gì!” Tần Khả Dao không thể tin nói, “Phương Vân Kiệt sao lại tìm Lâm Trác Hàm làm người phát ngôn?”

Tần Thiến nhìn Tần Khả Dao trừng lớn mắt, khó hiểu nói: “Lâm Trác Hàm hiện tại chạm tay là bỏng, Phương Vân Kiệt coi trọng Lâm Trác Hàm cũng không có gì kỳ quái a!”

“Chính là……” Nàng đem ảnh chụp Lâm Trác Hàm cùng Lục Vân Sơ gửi cho Phương Vân Kiệt, phàm là nam nhân bình thường hẳn là muốn chỉnh Lục Vân Sơ cùng Lâm Trác Hàm một trận mới đúng! “Lâm Trác Hàm không phải quá nổi tiếng, dù Nghiêm Thành có giải ước với tập đoàn Phương thì cũng không tới phiên Lâm Trác Hàm mới đúng.”


Tần Duệ đẩy cửa đi vào, vừa vặn nghe được lời Tần Khả Dao nói.

“Vốn dĩ không tới phiên Lâm Trác Hàm, nhờ sự tiến cử của ngươi, bằng không Lâm Trác Hàm không nhất định có thể vào được mắt Phương Vân Kiệt đâu.” Tần Duệ tràn đầy châm chọc nói.

Tần Thiến nhìn sang Tần Duệ, “Anh họ, anh về rồi à!” Tần Thiến tràn đầy kỳ quái mà nhìn qua Tần Khả Dao, “Khả Dao tỷ tỷ, chị tiến cử Lâm Trác Hàm cho Phương Vân Kiệt thiệt sao? Khả Dao tỷ tỷ, chị quen Phương Vân Kiệt hả? Chị lại không thích Lâm Trác Hàm, sao lại giới thiệu hắn cho Phương Vân Kiệt?”

Tần Khả Dao: “……”

“Khả Dao tỷ tỷ của em đem ảnh chụp ái muội của Lâm Trác Hàm cùng Vân Sơ gửi cho Phương Vân Kiệt, Phương Vân Kiệt cảm thấy Lâm Trác Hàm lớn lên không tồi, liền nhìn trúng hắn làm người phát ngôn.” Tần Duệ lạnh lùng thốt.


Tần Thiến sửng sốt một chút, hướng tới Tần Khả Dao nhìn qua đi, nói: “Khả Dao tỷ tỷ, sao chị có thể làm như vậy?”

Tần Khả Dao cau mày, nói: “Lục Vân Sơ chân dẫm hai thuyền! Phương Vân Kiệt có quyền được biết.”

“Khả Dao tỷ tỷ, Vân Sơ ca ca cùng Trác Hàm ca ca chỉ là bằng hữu mà thôi! Có phải chị lại muốn châm ngòi ly gián hay không, Khả Dao tỷ tỷ, chị ác độc như vậy cẩn thận không ai dám cưới đâu!” Tần Thiến bất mãn mà oán giận nói.

Tần Khả Dao nghe Tần Thiến nói, hận không thể xé nát miệng Tần Thiến, nàng mới là tiểu thư dòng chính Tần gia, dã nha đầu này cư nhiên dám quở trách nàng.

“Phương Vân Kiệt căn bản không để bụng, ngươi uổng phí tâm cơ rồi.” Tần Duệ lạnh lùng thốt.

Tần Khả Dao đỏ bừng cả mặt, Tần Thiến quở trách nàng, Tần Duệ cũng chỉ biết có lỗi với nàng.


“Ca, sao anh có thể nói như vậy, em cũng là vì muốn tốt cho anh thôi! Nếu Phương Vân Kiệt vứt bỏ Lục Vân Sơ, không phải anh sẽ có cơ hội sao, chẳng lẽ anh muốn làm tiểu tam cả đời.” Tần Khả Dao biện hộ, mặc dù ý định ban đầu của nàng không phải cái này, nhưng nếu Phương Vân Kiệt không để ý tới Lục Vân Sơ thì quan hệ giữa Lục Vân Sơ cùng Tần Duệ thực sự có khả năng hòa hoãn một ít.

“Chỉ là Phương Vân Kiệt đầu óc có vấn đề!” Tần Khả Dao rầu rĩ nói.

“Ảnh chụp Lục Vân Sơ cùng Lâm Trác Hàm ngươi lấy từ đâu?” Tần Duệ nhìn Tần Khả Dao nói.

Tần Khả Dao cúi đầu, nàng đã sớm có ảnh chụp Tần Duệ cùng Lục Vân Sơ, còn ảnh chụp giữa Lục Vân Sơ với Lâm Trác Hàm thì nàng tiêu tiền thuê thám tử chụp.

“Luôn nói với ta là không có tiền, ta thấy ngươi vẫn rất dư dả! Còn có tiền thuê người đi chụp lén.” Tần Duệ lạnh giọng quát.
Tần Khả Dao không khỏi đỏ mặt, Tần Thiến còn ở đây mà Tần Duệ lại quở trách nàng như vậy, một chút mặt mũi cũng không cho nàng.

Tần Thiến đứng ở bên nghe mà sửng sốt, sau một lúc lâu mới phản ứng lại.

“Khả Dao tỷ tỷ, chị cư nhiên tiêu tiền thuê người chụp lén Trác Hàm ca ca cùng Vân Sơ ca ca, Vân Sơ ca ca trước kia đối với chị cũng không tồi! Chị lấy oán trả ơn như thế này sao? Nhưng cũng thật kỳ quái a! Phương Vân Kiệt không hề tức giận còn đem đại ngôn giao cho Lâm Trác Hàm, hắn nghĩ như thế nào a!” Tần Thiến nói thầm.

Tần Khả Dao nghiến răng, sao nàng biết tên Phương Vân Kiệt này nghĩ như thế nào, toàn bộ đều là biếи ŧɦái, biết Lục Vân Sơ cùng Lâm Trác Hàm có một chân, không ăn dấm thì thôi, còn cất nhắc Lâm Trác Hàm, đây là yêu ai yêu cả đường đi hả?
…………

Trên đường cái, tùy ý đều có thể thấy Lâm Trác Hàm trong những quảng cáo trên màn hình to lớn.

“Oa, đẹp trai quá!”

“Đúng là đẹp trai ngây cả người, Hàm Hàm thật tuyệt.”

“Quả nhiên Phương Vân Kiệt rất có ánh mắt, Hàm Hàm cùng Tinh xe thực sự rất hợp nhau.”

……

Đan Vũ Hạo nhìn poster lớn trên màn hình trung tâm thương mại, nghe mấy lời nói tràn đầy hưng phấn của fans nữ, không khỏi nhíu mày.

“Lâm Trác Hàm sao có thể bắt lấy đại ngôn của xí nghiệp Phương thị.” Tuy rằng hiện tại Lâm Trác Hàm đang rất nổi tiếng, nhưng rốt cuộc vẫn là người mới, xét về trình độ hay danh tiếng thì không nên lượt hắn mới đúng.

“Không rõ ràng lắm, nghe nói là Phương Vân Kiệt tự mình điểm danh.” người đại diện của Đan Vũ Hạo nói.

Đan Vũ Hạo híp mắt, nếu cứ tiếp tục như vậy, sự nổi bật của Lâm Trác Hàm sẽ làm lu mờ hắn. Đáng giận, hắn làm việc mấy năm mới có danh khí như hiện tại, Lâm Trác Hàm lại đuổi kịp trong khoản thời gian ngắn.
“Vận khí của Lâm Trác Hàm cũng thật quá tốt.” người đại diện nhịn không được nói.

Đan Vũ Hạo híp mắt, rõ ràng Tần Khả Dao đã đem ảnh chụp Lâm Trác Hàm cùng Lục Vân Sơ gửi cho Phương Vân Kiệt a! Phương Vân Kiệt thực sự không tức giận sao.

Trên thực tế, mấy bức ảnh Tần Khả Dao dùng để gửi cho Phương Vân Kiệt, Tần Khả Dao có đưa Đan Vũ Hạo xem qua, Đan Vũ Hạo còn “Khuyên” Tần Khả Dao không cần gây chuyện……

Đan Vũ Hạo: “……” chuyện này là sao? Chẳng lẽ Tần Khả Dao nháo một trận như vậy ngược lại thành toàn cho Lâm Trác Hàm.

…………

Tập đoàn Đỉnh Thiên.

Thẩm Khiêm nhìn động tác tháo dỡ lắp ráp máy móc của Lục Vân Sơ trong video, tươi cười trên miệng nổi lên vài phần tán thưởng.

Giờ phút này Lục Vân Sơ đang ăn cơm trong nhà ăn ở Đỉnh Thiên, không biết rằng toàn bộ quá trình sửa chữa dụng cụ đã bị hấp thụ ánh sáng.
Vì phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn, các phòng làm việc trong tập đoàn Đỉnh Thiên đều ẩn giấu máy theo dõi, Lục Vân Sơ mới vừa tiến vào tập đoàn Đỉnh Thiên, hoàn toàn không biết gì về điều này.

“Ta đã nói mà, cái máy kia sao lại đột nhiên tốt lại, nguyên lai là do Lục Vân Sơ sửa chữa, gia hỏa này còn dám nói là máy móc tự sửa.” La Vĩnh nói thầm nói.

“Động tác của Lục Vân Sơ rất điêu luyện! Giống như hắn đã làm việc này vô số lần.” Tề Lương nhịn không được nói.

Tề Lương tuy rằng nhận ủy thác của Phương Vân Kiệt giúp Lục Vân Sơ nói mấy câu, nhưng Phương Vân Kiệt cùng Lục Vân Sơ đến tột cùng có quan hệ gì, hắn hoàn toàn không biết.

La Vĩnh cũng có chút ngoài ý muốn, Tần Duệ có nói với hắn vụ việc đạo văn kia thật ra là do Tần Phàm sao chép của Lục Vân Sơ, trong lòng La Vĩnh vẫn luôn tồn tại nghi ngờ, nhưng càng tiếp xúc với Lục Vân Sơ càng bị tài hoa của Lục Vân Sơ làm cho kinh diễm.
“Có lẽ, hắn thực sự đã làm vô số lần.” Thẩm Khiêm nói.

“Không thể nào, Lục Vân Sơ xuất thân bình dân, dụng cụ giá trị liên thành như vậy, hẳn là còn chưa từng thấy qua mấy lần đi.” La Vĩnh nói.

Thẩm Khiêm thần bí cười cười, “Rất nhiều chuyện không thể chỉ nhìn mặt ngoài.”

“Đúng rồi đại sư, chủ tịch tập đoàn Mặc Vân lại gửi thư tới.” Tề Lương lo lắng sốt ruột nói.

“Không cần để ý tới bọn họ.” Thẩm Khiêm phiền chán nói.

Mặc Vân bề ngoài là một công ty chính quy, thực chất sau lưng có một thế lực hắc ám duy trì, thích cường mua cường bán, thành quả nghiên cứu của vài người bạn tốt của Thẩm Khiêm đều từng bị Mặc Vân bạo lực đoạt lấy.

“Đại sư, lần này tập đoàn Mặc Vân gửi thư tới mang theo vài phần uy hiếp, nói không chừng bọn họ sẽ áp dụng thủ đoạn phi pháp.” Tề Lương nhíu chặt mày nói.
Thẩm Khiêm đen mặt, nói: “Tập đoàn Mặc Vân thật đúng là vô pháp vô thiên.”

Thẩm Khiêm trầm mặt, gần đây ông nghiên cứu ra một loại vũ khí lực sát thương rất lớn, ô nhiễm cũng rất nghiêm trọng, một khi thứ này được sử dụng trong chiến tranh, sẽ tạo thành sinh linh đồ thán, mặc dù Thẩm Khiêm đã phong ấn thành quả nghiên cứu nhưng tin tức vẫn bị bại lộ.

Tề Lương suy nghĩ nói: “Đại sư, kêu người bên Đỉnh Thiên đề cao cảnh giác chút đi.”

Thẩm Khiêm gật đầu, nói: “Cũng tốt.” tuy rằng Mặc Vân làm việc bừa bãi nhưng tập đoàn Đỉnh Thiên cũng không phải ăn chay.

“Có nên thông báo cho mọi người trong tập đoàn chú ý an toàn hay không?” La Vĩnh hỏi.

Thẩm Khiêm khẽ thở dài một hơi, nói: “Chỉ sợ làm vậy sẽ khiến cho mọi người hoảng sợ.”

“Vậy thì nhắc nhở khéo léo một chút, đừng nói quá rõ ràng.” La Vĩnh nói.
Thẩm Khiêm khẽ thở dài một hơi, nói: “Chỉ có thể như vậy.”

……

Trong nhà ăn.

Lục Vân Sơ vừa ăn cơm vừa đi vào cõi thần tiên thiên ngoại.

Trình Dự nhìn Lục Vân Sơ thất thần, nhịn không được hỏi: “Vân Sơ, làm sao vậy?”

Lục Vân Sơ lắc đầu, cười cười, nói: “Không có việc gì.”

Năm đó khi thân phận Đường Tuyên bị bại lộ, chủ mẫu Đường gia Lý Minh Châu không thừa nhận được sự thật nàng hại chết thân nhi tử, đem hết thảy tội lỗi đều đổ lên đầu Đường Tuyên.

Trước khi Đường Tuyên bị đưa đến Thủy Vân Tinh đã bị cưỡng ép tiêm vào dựng châm, dựng châm có rất nhiều loại, Đường Tuyên bị tiêm loại phẩm chất thấp kém nhất, cũng là loại ác độc nhất.

Trên cơ bản sau khi tiêm loại dựng châm này chỉ có thể như nữ nhân, rất khó có phản ứng với phụ nữ, hơn nữa sau khi tiêm loại dựng châm này trên người sẽ có mùi khó chịu, tuy rằng mùi rất yếu, sẽ theo thời gian dần dần tiêu tán, nhưng cũng là phiền toái không nhỏ.
Đường Tuyên hai mươi năm qua vẫn luôn làm đại thiếu gia Đường gia, tính tình rất lớn, rơi vào biến cố như vậy, lập tức tức giận khó nhịn.

Đường Tuyên tới Thủy Vân Tinh, đem tức giận bị tiêm dựng châm tính trên đầu ca ca, thời điểm lên giường cùng ca ca cư nhiên còn muốn phế bỏ ca ca, khiến ca ca không thể làm nam nhân nữa, kết quả bị ca ca chỉnh không nhẹ.

Con người Đường Tuyên cũng kiên cường, bị ca ca đánh một thân toàn máu cũng không rên một tiếng.

Hai kẻ cặn bã quậy với nhau, đấu võ suốt ngày.

Thủy Vân Tinh có sản xuất một loại thạch Thất Thải, sau một thời gian ngâm trong nước sẽ ngả màu, có mùi thơm kỳ lạ, nước ngâm loại đá này dùng để điều chế thành nước hoa, thập phần sang quý cũng rất được ưa chuộng.

Loại nước hoa này vừa vặn có thể áp chế được mùi khó chịu sau khi tiêm dựng châm trên người Đường Tuyên.
Sau khi Đường Tuyên mất tích, lão ca giống như bị ma ám vậy, mỗi ngày đều phun Huyễn Thải lên người mình, Lục Vân Sơ đối với loại mùi này rất quen thuộc.

Lúc nãy khi đi ngang qua, cậu rõ ràng ngửi thấy được mùi hương Huyễn Thải, những người kia mưu sinh bằng việc thu gom linh kiện vứt bỏ, hẳn là không có nhiều tiền như vậy.

Đương nhiên khi Đường Tuyên rời khỏi Thủy Vân Tinh dường như thuận tay đem theo một viên thạch Thất Thải.

Lục Vân Sơ cúi đầu, thầm nghĩ: Có phải cậu suy nghĩ nhiều quá rồi không, biển người mênh mang nào dễ gặp như vậy, huống chi trên đời này có ngàn ngàn vạn vạn loại nước hoa, cũng có rất nhiều loại nước hoa có mùi hương tương tự Huyễn Thải.

Bất quá việc này vẫn nên điều tra kỹ càng, dù sao đại ca đã tìm Đường Tuyên mấy năm nay, tình cảm sâu đậm, làm người làm đệ đệ như cậu không khỏi lo lắng a!
…………

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương