Tinh Tế Chi Tình Cũ Khó Truy
Chương 64: Sửa Chữa Dụng Cụ

Chương 64 sửa chữa dụng cụ

Lục Vân Sơ đang ngồi trên tinh xe Tần Duệ, máy truyền tin vang lên.

“Trác Hàm, cậu tìm tớ sao?” Lục Vân Sơ hỏi qua liên lạc.

Thấy liên lạc có kết nối, Lâm Trác Hàm trực tiếp đem chuyện đại ngôn nói ra.

“Phương Vân Kiệt coi trọng cậu, đây là chuyện tốt a!” Lục Vân Sơ nói.

“Chính là tớ nghe nói có người đem ảnh chụp tớ với cậu gửi cho Phương Vân Kiệt, Phương Vân Kiệt mới chú ý tới tớ, tuy rằng tớ cùng Vân Sơ cậu là thanh thanh bạch bạch, nhưng miệng đời đáng sợ, hắn sẽ không ghi hận tớ chứ!” Lâm Trác Hàm bất an nói.

“Sao có thể? Phương Vân Kiệt là người rộng lượng, anh ấy còn khen cậu với tớ.”

“Khen tớ?” Lâm Trác Hàm có chút nghi hoặc hỏi.

“Đúng vậy! Phương Vân Kiệt nói cậu lớn lên rất soái, tốt hơn Tần Duệ nhiều.” Lục Vân Sơ vui cười nói.


“Phải không? Tớ soái hơn Tần thiếu?” Lâm Trác Hàm hồn nhiên không biết Lục Vân Sơ đang ngồi cạnh ai, nửa đùa nửa thật nói.

“Đương nhiên, cậu soái hơn hắn nhiều, bằng không sao cậu lại là siêu sao dựa mặt ăn cơm được, hắn cũng chỉ có thể dốc sức.” Lục Vân Sơ đương nhiên nói.

Lâm Trác Hàm cười cười, bỗng nhiên nghe thấy tiếng nghiến răng nghiến lợi.

Lâm Trác Hàm trong lòng dâng lên một cổ dự cảm bất thường, nhìn bối cảnh phía sau Lục Vân Sơ, bất an trong lòng càng tăng lên, “Vân Sơ hiện tại cậu đang ngồi trên tinh xe sao, lái xe là ai vậy?”

“Tần thiếu a!” Lục Vân Sơ nói.

Lâm Trác Hàm cười khan, nói: “Thì ra là Tần thiếu!”

Lâm Trác Hàm cắt đứt liên lạc, nhịn không được lấy tay che mặt, tên hỗn đản Lục Vân Sơ, Tần Duệ đang ngồi bên cạnh, cậu ta còn không biết nhắc nhở một chút, cổ ngữ nói: Hảo huynh đệ là dùng để cắm đao, cổ nhân không có lừa ta a!


“Lâm thiếu, Tần thiếu gần đây vẫn luôn tự mình làm tài xế cho Lục thiếu, sao ngươi nói chuyện mà không chú ý như thế!” Trương Vân không khỏi sắc mặt tái nhợt nói.

Lâm Trác Hàm nhắm mắt lại, vô lực suy nghĩ: Sao ngươi không nói lời này sớm hơn, hiện tại mới đến làm ầm ĩ.

“Gần đây tâm tư của Tần thiếu đều ở trên người Phương tổng, hẳn là không cố kỵ đến ngươi đi.”

Lâm Trác Hàm cười khổ một chút, nói: “Hẳn là vậy.”

…………

Trong tinh xe.

“Phương Vân Kiệt nhìn đến ảnh chụp em cùng Lâm Trác Hàm không tìm Lâm Trác Hàm gây phiền toái, còn muốn mời hắn làm người phát ngôn.” Tần Duệ thâm cau mày nói.

Lục Vân Sơ gật đầu, nói: “Đúng vậy!”

“A, cái tên Phương Vân Kiệt thật không phải biếи ŧɦái bình thường.” Tần Duệ tràn đầy khinh thường nói.

Lục Vân Sơ: “…… Anh không cần nói hươu nói vượn, người ta biếи ŧɦái chỗ nào.”


“Ta nào có nói hươu nói vượn, Lâm Trác Hàm cùng em có quan hệ ái muội! Hắn đã biết nhưng không ăn dấm còn đề bạt tình địch, người này nếu không phải biếи ŧɦái thì chính là đầu óc có vấn đề.” Tần Duệ nói.

Lục Vân Sơ hít sâu một hơi, nói: “Nhìn đường đi, đừng đụng vào tinh xe người khác, kẻo đem đầu óc của anh đụng ra vấn đề.”

Tần Duệ đen mặt, nói: “Chẳng lẽ em không cảm thấy Phương Vân Kiệt có vấn đề sao?”

Lục Vân Sơ: cậu đã sớm cảm thấy lão ca nhà mình có vấn đề lớn, nhưng cậu có thể làm gì bây giờ? Đem lão ca bại hoại này nhét lại trong bụng Mẫu phụ nấu lại hả? Cậu nào có cái bản lĩnh đó!

“Anh không cần đại kinh tiểu quái, người ta là rộng rãi, Phương Vân Kiệt điều kiện tốt như vậy anh ấy có lẽ là rất tin tưởng vào chính mình, không sợ Lâm Trác Hàm uy hiếp, cho nên mới làm như vậy.” Lục Vân Sơ nói.
Tần Duệ hít sâu một hơi, nói: “Hắn điều kiện tốt sao?”

Lục Vân Sơ gật đầu, nói: “Đương nhiên là tốt, chẳng lẽ điều kiện của anh ấy còn không tốt sao? Truyền thông đều nói Phương Vân Kiệt là nam nhân độc thân cấp kim cương, phàm là người Phương Vân Kiệt nhìn trúng, trên cơ bản không có không thích anh ấy.” Chính là người mà lão ca nhìn trúng lại không thích anh ấy, còn bỏ chạy.

Thời điểm Đường Tuyên vừa đến Thủy Vân Tinh, kiệt ngạo khó thuần, đối nghịch với ca ca khắp nơi, ca ca không ít lần chỉnh hắn.

Sau đó không biết có phải Đường Tuyên sợ rồi không, dần dần nghe lời, ca ca cho rằng Đường Tuyên chịu thua, kết quả bị Đường Tuyên hạ mê dược trên người, ca ca nhất thời không đề phòng trúng mỹ nhân kế của Đường Tuyên, bị Đường Tuyên khóa trái nhốt trong phòng hai ngày, khi tỉnh dậy ngay cả bóng dáng Đường Tuyên cũng không còn.
Đường Tuyên vẫn còn phúc hậu, nếu hắn thừa dịp ca ca hôn mê đem ca ca đi thiến, thì đúng là khôi hài.

Tần Duệ nhìn Lục Vân Sơ, nói: “Em cũng thích hắn.”

“Ta không có khả năng không thích anh ấy!” Lục Vân Sơ nói. Đó là anh trai cậu! Dù có biếи ŧɦái cậu vẫn thích.

Tần Duệ nghe Lục Vân Sơ nói, suýt nữa nôn ra búng máu, “Hắn có khuynh hướng bạo lực! Còn luyến đồng, tiểu hài tử bị hắn chỉnh chết nhiều vô số.”

Lục Vân Sơ đen mặt, nói: “Anh đừng đổi trắng thay đen được không? Anh đây là ghen ghét, đều nói ghen ghét là ma quỷ, tốt nhất anh nên điều chỉnh lại tâm lý của mình một chút đi.” Lão ca nhà cậu đúng là có khuynh hướng bạo lực, bất quá sở thích luyến đồng thì không có, tên hỗn đản thích nam tử trưởng thành đĩnh bạt tuấn tú, cảm thấy tiểu hài tử khóc lóc sướt mướt không thú vị.
Tần Duệ nhìn chằm chằm Lục Vân Sơ, nói: “Em trúng độc quá sâu.”

Lục Vân Sơ gật đầu, nói: “Có lẽ vậy, bệnh nguy kịch không cứu được.”

Tần Duệ: “……”

……

Phòng thí nghiệm tập đoàn Đỉnh Thiên.

“Vân Sơ, ngươi đã đến rồi?” Trình Dự hoang mang rối loạn nhìn qua hướng Lục Vân Sơ đi vào.

“Ngươi làm sao vậy, sắc mặt không tốt.” Lục Vân Sơ nói.

“Hình như ta làm hỏng cái dụng cụ bên kia của đại sư rồi.” Trình Dự chân tay luống cuống nói.

Lục Vân Sơ: “……” Dụng cụ của Thẩm Khiêm đại sư đều cực kỳ tinh xảo lại giá trị liên thành, tên Trình Dự ngu ngốc này cư nhiên đem dụng cụ của đại sư làm hỏng.

Trình Dự nhìn Lục Vân Sơ, tràn đầy chờ đợi nói: “Vân Sơ, ngươi có biết sửa chữa dụng cụ không?”

Lục Vân Sơ: “……” gia hỏa Trình Dự này thật sự rất tin tưởng cậu à!
“Biết một chút.” Lục Vân Sơ nói.

Trình Dự tràn đầy kích động túm chặt tay Lục Vân Sơ, giống như bắt được cọng rơm cứu mạng vậy, “Vậy ngươi giúp ta sửa một chút, nếu sửa không thành công, ta sẽ nói với đại sư là do ta làm hư, sẽ không liên lụy ngươi.”

Lục Vân Sơ nghĩ nghĩ, vén tay áo lên nói: “Ta thử xem sao.”

Trình Dự tránh ra vài bước, Lục Vân Sơ tiến lên đem máy móc bị hư rối tinh rối mù tháo ra thành từng mảnh.

Trình Dự nhìn thấy động tác thuần thục của

Lục Vân Sơ, lập tức trợn mắt há hốc mồm, Trình Dự nhịn không được thầm nghĩ: có phải Lục Vân Sơ chuyên làm công việc tháo dỡ này không?

Lục Vân Sơ kiểm tra một chút rồi tháo tới các bộ phận linh kiện, nói: “Hẳn là không có vấn đề gì lớn, chỉ là bị kẹt mà thôi.”

Trình Dự thở dài nhẹ nhõm một hơi, nói: “Ngươi có thể sửa sao?”
“Hẳn là có thể.” Lục Vân Sơ nói.

Phương Vân Kiệt vì Lục Vân Sơ mua không ít dụng cụ, những cái dụng cụ đó đều bị Lục Vân Sơ mở ra nghiên cứu, chiếc mà Trình Dự làm hỏng rất giống với chiếc mà cậu từng tháo trước đó.

Lục Vân Sơ thuần thục loại bỏ rác mắc kẹt trong linh kiện, thay đổi bộ phận bị hư hỏng, nhanh chóng lắp ráp lại dụng cụ như ban đầu, thử nghiệm một chút.

“Không thành vấn đề.” Lục Vân Sơ nói.

Trình Dự hồi tưởng lại động tác thuần thục của Lục Vân Sơ, trong lòng không khỏi lóe lên một chút nghi hoặc, “Lục thiếu hình như rất quen thuộc việc này, xem ra ngươi thường xuyên làm loại sự tình này a!”

Lục Vân Sơ: “……” đúng là cậu thường xuyên làm loại chuyện này a! Đám dụng cụ Phương Vân Kiệt mua đã bị cậu tháo ra lắp lại mấy chục lần.
“Không có! Sao ngươi lại nghĩ như vậy?” Lục Vân Sơ nói.

“Bởi vì trông ngươi kinh nghiệm rất phong phú.” Trình Dự nói.

Lục Vân Sơ: “……”

“Các ngươi đang làm gì?” La Vĩnh đi vào hỏi.

“Không có gì, không có gì, đại sư kêu ta tiến hành tách Tuyết Trảo Thú.” Trình Dự có chút chột dạ nói.

“Cái đài dụng cụ này hỏng từ ba ngày trước rồi, ngươi dùng cái khác đi.” La Vĩnh nói.

“Ba ngày trước?” Trình Dự kinh ngạc nói, rõ ràng hôm qua hắn mới tiếp xúc dụng cụ này, nói như vậy……

La Vĩnh gật đầu, nói: “Đúng vậy!”

La Vĩnh tiến lên kiểm tra dụng cụ, có chút nghi ngờ nói: “Di, có thể thể, lúc trước rõ ràng có vấn đề.”

Lục Vân Sơ vội nói: “Phỏng chừng là máy móc tự động sửa chữa rồi đi……”

La Vĩnh nhíu mày, nói: “Có lẽ vậy.”

Trình Dự nhìn bóng dáng La Vĩnh rời đi, khó hiểu nhìn qua Lục Vân Sơ nói: “Sao ngươi không nói……”
“Ta còn người mới, không cần thiết phải nổi bật.” Lục Vân Sơ nói.

“Nguyên lai dụng cụ này đã hỏng từ ba ngày trước rồi, ta còn tưởng rằng mình làm hư, sợ bóng sợ gió một hồi.” Trình Dự vỗ vỗ ngực nói.

Lục Vân Sơ: “……”

“Lộc cộc.” bụng Trình Dự vang lên.

Lục Vân Sơ nhìn Trình Dự, nói: “Ngươi đói bụng à?”

Trình Dự có chút xấu hổ mà gãi gãi đầu, nói: “Ta đã một ngày không ăn cơm, ngươi muốn ăn không? Ta mời khách.” Lúc trước Trình Dự cho rằng mình làm hỏng máy móc nên chỉ lo khẩn trương, căn bản không nghĩ tới việc ăn cơm, hiện tại sự tình đã được giải quyết, Trình Dự tức khắc cảm thấy đói bụng.

Lục Vân Sơ cười, nói: “Được thôi!”

Lục Vân Sơ đi theo Trình Dự ra ngoài, mấy người nam tử mặc đồng phục màu xanh lá đi về phía cậu.

Một cổ thanh hương nhàn nhạt chợt lóe rồi biến mất.
Lục Vân Sơ cau mày nhìn mấy người đi ngang qua mình.

“Mấy người đó là ai?” Lục Vân Sơ hỏi Trình Dự.

Trình Dự không rõ vì sao Lục Vân Sơ lại có hứng thú với mấy người kia,nói: “Hình như là đến thu mấy linh kiện vứt bỏ.”

“Thu linh kiện vứt bỏ.” Lục Vân Sơ trong lòng không khỏi hiện lên vài phần nghi ngờ.

Trình Dự nhìn sắc mặt Lục Vân Sơ hỏi: “Làm sao vậy?”

Lục Vân Sơ lắc đầu, nói: “Không có việc gì, chúng ta đi ăn cơm thôi.”

…………

Tần gia.

Tần Thiến ôm một đống poster lớn đi vào cửa.

Tần Khả Dao nhìn đồ vật trong tay Tần Thiến, nghiêm trang quở trách nói: “Tiểu Thiến, không phải ta nói ngươi rồi sao không lo học tập cho tốt chỉ biết truy tinh.”

Tần Thiến liếc nhìn Tần Khả Dao, chẳng hề để ý cười cười, “Khả Dao tỷ tỷ, chị không cần lo lắng, bài tập về nhà của em đã làm tốt rồi, em truy tinh cũng không chậm trễ học tập, nhưng mà Khả Dao tỷ tỷ cần phải nỗ lực hơn trong việc học tập mới được nha, chị chính là em gái ruột của anh họ, anh họ ưu tú như vậy, mọi người thỉnh thoảng vẫn quan sát chị đó.”
Tần Khả Dao bị Tần Thiến châm chọc đến mặt đỏ tai hồng, Tần Khả Dao trong lòng khó chịu thầm nghĩ: Gần đây ca ca đã ghẻ lạnh với mình, nha đầu Tần Thiến chết tiệt cũng tới bỏ đá xuống giếng.

Tần Khả Dao nhìn người trên poster, tràn đầy khinh thường, “Tiểu Thiến, ánh mắt của ngươi sao vậy, Lâm Trác Hàm có cái gì tốt chứ, lớn lên tầm thường như vậy.” Người này còn có một chân với tên gia hỏa đê tiện Lục Vân Sơ.

“Khả Dao tỷ tỷ, thẩm mỹ của chị bị gì à! Rõ ràng Trác Hàm ca ca soái như vậy, rất nhiều đồng học của em đều thích hắn.” Tần Thiến bất mãn mà oán giận nói.

“Các ngươi đều không có ánh mắt! Đem một tên tiểu bạch kiểm phủng đến cao như vậy.”

“Khả Dao tỷ tỷ, tuổi tác của chị lớn hơn em, cho nên quan điểm thẩm mỹ của chúng ta đại khái không giống nhau đi.
Tần Khả Dao đen mặt, lời này của Tần Thiến có phải đang châm chọc nàng lớn tuổi sao?

..........

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương