Tinh Tế Chi Cái Gì? Mang Thai Rồi
-
Chương 27
Cuộc sống hai ngày này của Trương Vũ quá tốt, mỗi ngày có thức ăn ngon ăn, người hầu tẫn chức tẫn trách, còn có Lan Tư quản gia ân cần hỏi han, đương nhiên còn có mỹ nhân làm ấm giường, cuộc sống này quả thật là tư vị không gì sánh được.
Trương Vũ thích ý nằm trên ghế, cầm lấy sách Lan Tư quản gia đề cử cho mình xem, trên bàn nhỏ bên cạnh đặt một dĩa bánh ngọt, một ly nước trái cây. Trương Vũ thỉnh thoảng bưng nước trái cây "Tư Tư" lên hút, phát ra tiếng thở dài thõa mãng.
Ánh mặt trời ở tinh tế rất đẹp, ôn ôn hòa hòa chiếu gắt như mùa hè, cũng không có hiu hắt như mùa thu, Trương Vũ thích thời tiết như này, lúc ở trái đất, Trương Vũ thích ôm một ly trà ngồi dưới trời chiều thỏa thích tận hưởng ánh mặt trời không nóng nhất.
là một quyển sách sơ cấp về cơ giáp, bên trong chủ yếu nói về từng tác dụng của mỗi cơ phận cơ giáp, cùng với thao tác tay và phương pháp trong cơ giáp. Trương Vũ cảm thấy mình đang xem một quyển sách lý luận cơ giáp chuyên nghiệp, rất nhiều từ ngữ chuyên nghiệp từ ngữ chuyên nghiệp đều xem không hiểu, vì thế không thể không tìm bản từ điển tham khảo để hiểu thêm, vì thế Trương Vũ coi cả nửa ngày, mới coi chưa được mười trang, Trương Vũ có hơi nản.
Chẳng qua vừa nghĩ tới mình cũng sẽ có một chiếc cơ giáp, Trương Vũ lại lần nữa phấn chấn, nắm tay, tất cả vì cơ giáp! Thế là Trương Vũ lại một lần nữa dấn thân vào trong hàng ngũ mọt sách.
May thay là Trương Vũ không biết là sách giáo khoa mà đám học sinh tiểu học quý tộc nhất định phải đọc, nếu không Trương Vũ chắc chắn sẽ phát điên lên mất?!
Chủ nhật là một ngày tốt, vạn dặm không mây.
Trương Vũ ngáp một cái, đây là lần đầu tiên chưa được ngủ thẳng cẳng đã bị lôi đầu dậy. Ăn cơm xong, Trương Vũ liền bị ép thay từng bộ rồi lại từng bộ quần áo, trong toàn bộ quá trình này Khoa Nhĩ đều đi cùng, tự mình thắt nơ cho Trương Vũ, chỉnh sửa lại quàn áo. Trương Vũ giống như một đứa đần đứng đó tùy ý Khoa Nhĩ làm gì thì làm, chỉ là đổi từng bộ đồ khiến Trương Vũ bực bội, nhìn trên giường chất một đống lớn như vậy, trước đây lúc nghèo ước ao được rất nhiều quần áo như người ta, đến bây giờ ngược lại Trương Vũ lại ước sống cuộc sống nghèo khổ như trước kia, quần áo nhiều như này, Trương Vũ thay sáng giờ cũng đã nửa tiếng rồi có biết không hả?!
"Xong chưa vậy?" Trương Vũ thề đây tuyệt không phải lần thứ ba hỏi Khoa Nhĩ đâu.
"Xong ngay thôi." Khoa Nhĩ trả lời trăm câu như một, vừa nói lại vừa cực kỳ cẩn thận phủi sạch nơi nếp nhăn ngay ống tay áo cho Trương Vũ, lại đem đai lưng bảo thạch mà Lan Tư chọn tới buộc lại cho Trương Vũ.
"Xong rồi." Khoa Nhĩ hài lòng nhìn Trương Vũ, một thân âu phục trắng tinh, phối với cà- vạt màu sáng, phối với mắt đen tóc đen của Trương Vũ, rất là hợp, bảo thạch trong suốt khảm trên đai lưng, phát ra ánh sáng trong suốt, càng thể hiện được khí chất dương quang của Trương Vũ.
"Không phải chỉ là đăng ký kết hôn sao? Sao còn phải mặc long trọng như thế chứ?" Trương Vũ cảm thấy toàn thân cũng không được tự nhiên, mặc quá nghiêm túc rồi, thậm chí Trương Vũ muốn tự tay nới lỏng cà- vạt, nhưng nhìn Khoa Nhĩ cẩn thận giúp mình đeo caravat như vậy, có chút ngượng ngùng làm hỏng thành quả lao động của người ta.
"Đăng ký kết hôn cũng là một ngày quan trọng." Khoa Nhĩ an ủi Trương Vũ "Sẽ không lâu đâu, chỉ cần đăng kí xong chúng ta có thể thay quần áo rồi, không phải em muốn muốn ra ngoài khu A chơi một chút sao, em không muốn đi chơi hả?! Đăng kí xong rồi mang em đi ra ngoài chơi một chút."
"Thật hả?" Trương Vũ vừa nghe liền thích thú, "Nói lời giữ lời."
"Thay quần áo nhanh nào!" Trương Vũ thúc giục "Nếu không sẽ không kịp đâu!"
Một lần nữa Khoa Nhĩ nhận thức được tính tình nóng nảy nói gió là mưa của Trương Vũ, chỉ là tính tình như vậy mới đáng yêu, không phải sao?
Đợi hai người sắp xếp xong, Khoa Nhĩ liền mang theo Trương Vũ ngồi xe huyền phù đi tới cao ốc đăng kí kết hôn chính phủ đặc biệt dành cho đại quý tộc khu A.
Cao ốc chính phủ khu A là đặc biệt xử lý công việc liên quan tới khu A, chẳng qua quyền lực của anh tương đối lớn một chút. Bởi vì đại đa số ở khu A cũng là đại quý tộc, cũng có một vài các tiểu quý tộc thực lực hùng hậu, chức trách của chính phủ khu A cũng kgông khác mấy với trên trái đất, như các hạng mục phê duyệt, vệ sinh bảo vệ môi trường, còn có quản lý cửa hàng, các hạng mục giữ gìn các loại công trình công cộng, bình thường đại quý tộc sẽ không chịu chỉ huy của chính phủ, bọn họ có viện trưởng lão trực tiếp quản lý hiệp thương. Đương nhiên chỉ có một việc vẫn do chính phủ tiến hành quản lý, đó chính là đăng ký kết hôn.
Trương Vũ trợn mắt hốc mồm nhìn cao ốc cao ngất "Đây chính là cao ốc của chính phủ?"
"Đúng vậy." Khoa Nhĩ sờ sờ đầu của Trương Vũ, đổi một cái liếc mắt, song không có để ý, ngược lại cười khẽ một cái "Trong cao ốc này có rất nhiều ngành, bên trong rất nhiều nhân viên nhậm chức đều là tới từ các nơi bình dân, để cho tiện công tác bọn họ ở khu A, tầng bốn mươi trở lên đều là khu trọ sinh hoạt của họ. Tầng bốn mươi trở xuống còn lại là khu làm việc."
"Thì ra là vậy à." Trương Vũ tỉnh ngộ, thảo nào có tới chừng một trăm tầng, làm việc rồi nhà ở nữa. Đãi ngộ của công chức quả thực là không tồi.
"Được rồi, chúng ta phải đi đăng ký." Khoa Nhĩ vỗ vỗ tay Trương Vũ, kéo Trương Vũ đi vào sảnh lớn.
Trong sảnh lớn không nhiều người lắm, xa xa liền thấy một người trung niên đang đợi, người trung niên vừa thấy được Khoa Nhĩ liền nhanh chóng tiến lên đón,"Khoa Nhĩ thượng tướng, chào ngài, tôi là chủ nhiệm chỗ đăng kí kết hôn Mặc Lặc Tắc Tháp." Mặc Lặc Tắc Tháp cảm thấy rất vui. Từ lúc mình nhậm chức trở đi không có một đại quý tộc nào đến đây đăng ký kết hôn, ai bảo năng lực sinh sản năng lực sinh sản của đại quý tộc kém đâu, trên cơ bản mỗi một vị quý tộc đều chỉ kết hôn với người có thể mang thai con của họ, cũng chính là phụng tử thành hôn. Thế nhưng hai nghìn năm qua đại quý tộc lần đầu tiên có người tới đăng ký kết hôn, Mặc Lặc Tắc Tháp vẫn cảm thấy vinh quang gấp bội. Làm một thường dân, người tuổi bảy tám trăm mà nói, Mặc Lặc Tắc Tháp cảm thấy mình vẫn rất may mắn, bởi vì mấy vị trước không có cơ hội đăng ký kết hôn cho đại quý tộc, mình lại được, chẳng lẽ cái này không vinh hạnh sao?
Khoa Nhĩ gật đầu, có vẻ xa cách mà lại lạnh lùng cao quý. Trương Vũ lại không cảm thấy quá lớn, địa vị như thế nào thì sẽ tạo nên tính cách thế ấy. Đối với quý tộc e rằng thường dân có thể thân cận, coi như cải thiện ràng buộc của hai giai cấp, thế nhưng Mặc Lặc Tắc Tháp là một vị nhân viên chính phủ, như vậy rất dễ nhận ra, bảo trì khoảng cách nhất định mới lý trí. Nếu không thì không hợp thân phận của mình rồi.
Tắc Tháp đương nhiên không ngại thái độ của Khoa Nhĩ, hắn thấy thái độ như vậy mới hợp lý, hắn nhiệt tình bắt chuyện với Khoa Nhĩ và Trương Vũ đến lầu ba chỗ đăng ký kết hôn. Trong lúc ở chỗ này, Tắc Tháp không để lại dấu vết quan sát vị hôn phu Trương Vũ của Khoa Nhĩ, mắt đen tóc đen, tướng mạo tuấn tú, khóe miệng mỉm cười, đôi mắt thần thái phấn chấn quan sát bốn phía, tây trang vừa người thỉnh thoảng loáng ra ánh sáng lộng lẫy bling bling, nhìn qua bộ đồ cực kỳ sang chảnh, trên đai lưng bên hông khảm bảo thạch trong suốt đó sao? Tắc Tháp cảm khái, một khối bảo thạch như thế tiền lương cả đời mình cộng lại cũng chưa chắc có thể mua được hai khối như thế.
Xem ra nam nhân thường dân này rất được cưng chiều a, Tắc Tháp đoán, thế nhưng trong lòng Tắc Tháp lại có cái nhìn khinh thường, chỉ cần không có cách sinh ra đời sau, được sủng ái thì sao nào? Hàng ngũ đại quý tộc không phải người bình thường có thể vào, không có con nối dòng, người của hội trưởng lão sao lại bỏ qua cho cậu ta chứ? Mọi thứ đều là ẩn số a.
Song Tắc Tháp vẫn khúm na khúm núm bắt chuyện với Trương Vũ, mặc kệ nói thế nào, bây giờ Trương Vũ được cưng chìu, chỉ cần có thể dán cái mác Thiếu phu nhân Bái Đức Lỗ, như vậy thân làm thường dân Tắc Tháp vẫn không thể đắc tội.
Tắc Tháp nghênh đón Trương Vũ cùng Khoa Nhĩ vào cửa, chỉ huy thủ hạ mau mau bưng trà dâng nước, Trương Vũ thấy bưng lên là cà phê, không khỏi nhíu nhíu mày, nói thật đối với cái vị đắng nà mà nói, Trương Vũ thật sự là uống không quen, bỏ thêm đường tức thời, vẫn cảm thấy là lạ. Cho nên Trương Vũ nhìn cà phê liền buông xuống. Khoa Nhĩ thấy Trương Vũ để cà phê xuống, thì biết rõ Trương Vũ không thích cà phê, ở Bái Đức Lỗ phủ đệ bởi vì cà phê đối với thai nhi không tốt, cho nên Trương Vũ không có cơ hội thưởng thức cà phê, cho nên không biết Trương Vũ lại ghét cà phê. Khoa Nhĩ mím môi một cái, nhìn thoáng qua Tắc Tháp, Tắc Tháp thấy thế biết được Trương Vũ không thích cà phê, vội sai người đổi cà phê của Trương Vũ.
"Cho tôi một ly nước trái cây a!" Trương Vũ thấy Tắc Tháp sai người đổi đồ uống nhanh chóng mở miệng, miễn cho lại đổi thành đồ uống mà mình không thích.
"Vâng, tiên sinh." Tắc Tháp lặng lẽ nhìn thoáng qua Khoa Nhĩ, thấy Khoa Nhĩ kéo lấy tay Trương Vũ, không có làm gì, thế nhưng cưng chiều trong đó lại tràn ngập ra bên ngoài. Khoa Nhĩ thượng tướng luông thanh lãnh bây giờ coi như cũng ôn hòa tràn ngập nhu tình.
Thiết huyết hán tử cũng không chống nổi tình yêu triền miên. Tắc Tháp thở dài trong lòng, không biết đây có thể kiên trì bao lâu, cũng có một vài đại quý tộc kết hôn gặp phải người mình động tâm, thế nhưng không có đời sau, ở đế quốc này cần nhờ các quý tộc tới chống đỡ chiến sự tinh tế, quý tộc bao nhiêu liền quyết định địa vị cùng địa vị cùng an toàn quân sự tinh tế ở trong vũ trụ.
Không có quý tộc, liền không còn cách nào điều khiển cơ giáp cường hãn hơn, không còn cách nào chiến đấu cùng người ngoại tinh ly kỳ cổ quái, không còn cách nào thu hoạch lợi ích lớn hơn trong liên minh tinh tế nữa. Đây là hiện thực, đây cũng là nguyên nhân tại sao quý tộc là quý tộc. Thường dân cần quý tộc, quý tộc cần kéo dài đời sau, đây chính là nguyên nhân vì sao mà hôn nhân của quý tộc lại được chú ý.
Không có đời sau, chẳng khác nào cắt đứt sự kéo dài của một gia tộc quý tộc. Hôn nhân như thế có thể được chúc phúc sao?
Hy vọng Khoa Nhĩ thượng tướng hạnh phúc a!
Tắc Tháp mang theo nụ cười, sau khi Trương Vũ uống nước trái cây xong, Tắc Tháp liền mang từng tài liệu liên quan đặt xuống trước mặt Trương Vũ cùng Khoa Nhĩ. Tuy nói khoa học kỹ thuật phát triển, thế nhưng đối với tính thiêng liêng của hôn nhân, tinh tế chia đăng ký kết hôn thành hai loại đăng ký, một loại là hồ sơ văn bản, một loại khác là bản điện tử.
Thường dân chỉ có thể chọn một loại trong luật đăng ký, thế nhưng quý tộc lại phải chọn hai loại đăng ký. Cái này cũng là vì khiến cho các quý tộc coi trọng tính thiêng liêng của hôn nhân, đồng thời cũng là vì phòng ngừa chỉ có một loại bản điện tử sẽ gặp phải tập kích khoa học kỹ thuật ngoại tinh đánh cắp tài liệu tương quan, vì thế đám hội trưởng lão vung tay to lên, hai loại một lượt.
Khoa Nhĩ rất cẩn thận, gằn từng chữ nghiêm túc điền tên họ của mình. Điền xong một phần đưa cho Trương Vũ kế bên, cũng rất có kiên nhẫn chỉ chỗ điền chữ cho Trương Vũ, sau khi điền xong mấy phần tư liệu, Khoa Nhĩ cùng Trương Vũ chia nhau ra chớ ấn vân tay giao cho Tắc Tháp.
Tắc Tháp nghiêm túc kiểm tra tư liệu Khoa Nhĩ cùng Trương Vũ điền một lượt, sau khi xác nhận không có sai sót, lại lấy ra một cái máy vi tính nhỏ bắt đầu ghi lại.
Không sai, là máy vi tính! Trương Vũ vô cùng tưởng nhớ máy tính bảng nhìn giống IPad trong tay Tắc Tháp, tuy quang não gì cũng rất tiện thế nhưng đôi khi vẫn sẽ không tự chủ được tưởng niệm tất cả trên trái đất.
Máy vi tính xách tay tự mua mấy năm tuy là bản điện đổi một lần rồi thế nhưng Trương Vũ xưa nay không ghét bỏ, cái này là mình gom tiền làm việc mua được. Mặc dù không quá đắt, thế nhưng đó là một món hàng xa xỉ trong đời Trương Vũ, từ trước đến nay Trương Vũ đều yêu quý, mỗi lần sử dụng đều sẽ lau đến khi sạch sành sanh. Đáng tiếc lại không được nhìn nó nữa.
"Sao thế?" Khoa Nhĩ thấy dáng vẻ ưu sầu của Trương Vũ, không khỏi có chút lạ lẫm.
"Không có gì hết." Trương Vũ nghiêng đầu cho Khoa Nhĩ một cái mỉm cười, thế nhưng ở trong mắt của Khoa Nhĩ lại là bộ dạng mất mác miễn cưỡng vui cười.
Khoa Nhĩ nhíu mày nhìn Trương Vũ, Trương Vũ bị nhìn rất bất đắc dĩ, chỉ phải tìm một lý do nhỏ giọng nói "Tôi chỉ còn muốn, chúng ta kết hôn, ta ngay cả nhẫn tôi cũng không có mua cho anh nữa."
"Em đang suy nghĩ vấn đề này?" Khoa Nhĩ có chút dở khóc dở cười "Vậy em không cần lo lắng, tôi đã chuẩn bị xong."
Sau khi Khoa Nhĩ tìm được Trương Vũ, liền đi tìm nhà thiết kế đỉnh cấp liên minh thiết kế nhẫn cưới cho mình, đồng thời dùng mặc ngọc cao cấp nhất khảm. Những vị trí khác thì là dương chi bạch ngọc tìm từ trên trái đất cổ mang tới, có lẽ dương chi bạch ngọc ở trái đất tuy là quý giá thế nhưng không tới mức khan hiếm, nhưng mà ở tinh tế lại là duy nhất.
Ở trong vũ trụ tuy là cũng phát hiện các loại mỏ ngọc, thế nhưng tính chất lại không giống lắm như trái đất. Hơn nữa ngọc trái đất quý giá khiến cho dương chi bạch ngọc vô giá.
Trương Vũ bất mãn trừng mắt Khoa Nhĩ một cái "Anh chuẩn bị thì là anh chuẩn bị, nhưng mà, tôi cũng phải chuẩn bị một cặp."
"Được rồi." Khoa Nhĩ cưng chìu nhìn Trương Vũ, anh thấy chỉ cần Trương Vũ không làm chuyện tổn hại tới bản thân cậu và đứa bé, như vậy mọi thứ đều đáng giá, vả lại đó là nhẫn cưới Trương Vũ chuẩn bị vì mình, mình đương nhiên cam tâm tình nguyện.
Trương Vũ bị ánh mắt cưng chìu của Khoa Nhĩ đánh bại, anh đẹp giai nhìn chằm chằm mình, Trương Vũ đỏ mặt xoay người, cúi đầu xem Tắc Tháp viết bản điện tử.
Tắc Tháp điền xong lâu rồi, lại quá ngượng khi ngẩng đầu nhìn Khoa Nhĩ thượng tướng cùng Trương Vũ liếc mắt đưa tình. Bây giờ Trương Vũ cúi đầu xem mình viết tư liệu, Tắc Tháp không tốt giả bộ chưa điền xong, chỉ phải mở miệng "Khoa Nhĩ thượng tướng, thượng tướng phu nhân xin ấn vân tay các người vào."
May mắn Trương Vũ còn chìm đắm trong lãng mạn vừa rồi chưa có tỉnh lại hoàn toàn, nếu không, một câu thiếu tướng phu nhân, phỏng chừng Trương Vũ sẽ xù lông. Khoa Nhĩ cảm thấy rất sảng khoái, tán thưởng nhìn thoáng qua Tắc Tháp, kéo lấy tay Trương Vũ đồng ý lần nữa, mình cũng ấn vân tay xong, lại kéo Trương Vũ đi chụp ảnh kết hôn, sau đó hoàn thành thủ tục đăng ký.
Trương Vũ nhìn sổ đỏ trong tay cảm thấy rất mới lạ, lật tới lật lui nhìn, nhìn Khoa Nhĩ trong hình mang theo khuôn mặt mỉm cười, lại nhìn mình cười ngu trong hình một cái, đối lập thật rõ ràng a.
Trong lòng Trương Vũ không cân đối!
==============================
Tác giả có lời muốn nói: Tại sao, tất cả mọi người đâu mất rồi? Có phải mọi người quên mất tui rồi hay không? Hiu hiu, cầu bao nuôi, cầu thu lưu, cầu bình luận!!!!!!!!!!!!
Trương Vũ thích ý nằm trên ghế, cầm lấy sách Lan Tư quản gia đề cử cho mình xem, trên bàn nhỏ bên cạnh đặt một dĩa bánh ngọt, một ly nước trái cây. Trương Vũ thỉnh thoảng bưng nước trái cây "Tư Tư" lên hút, phát ra tiếng thở dài thõa mãng.
Ánh mặt trời ở tinh tế rất đẹp, ôn ôn hòa hòa chiếu gắt như mùa hè, cũng không có hiu hắt như mùa thu, Trương Vũ thích thời tiết như này, lúc ở trái đất, Trương Vũ thích ôm một ly trà ngồi dưới trời chiều thỏa thích tận hưởng ánh mặt trời không nóng nhất.
là một quyển sách sơ cấp về cơ giáp, bên trong chủ yếu nói về từng tác dụng của mỗi cơ phận cơ giáp, cùng với thao tác tay và phương pháp trong cơ giáp. Trương Vũ cảm thấy mình đang xem một quyển sách lý luận cơ giáp chuyên nghiệp, rất nhiều từ ngữ chuyên nghiệp từ ngữ chuyên nghiệp đều xem không hiểu, vì thế không thể không tìm bản từ điển tham khảo để hiểu thêm, vì thế Trương Vũ coi cả nửa ngày, mới coi chưa được mười trang, Trương Vũ có hơi nản.
Chẳng qua vừa nghĩ tới mình cũng sẽ có một chiếc cơ giáp, Trương Vũ lại lần nữa phấn chấn, nắm tay, tất cả vì cơ giáp! Thế là Trương Vũ lại một lần nữa dấn thân vào trong hàng ngũ mọt sách.
May thay là Trương Vũ không biết là sách giáo khoa mà đám học sinh tiểu học quý tộc nhất định phải đọc, nếu không Trương Vũ chắc chắn sẽ phát điên lên mất?!
Chủ nhật là một ngày tốt, vạn dặm không mây.
Trương Vũ ngáp một cái, đây là lần đầu tiên chưa được ngủ thẳng cẳng đã bị lôi đầu dậy. Ăn cơm xong, Trương Vũ liền bị ép thay từng bộ rồi lại từng bộ quần áo, trong toàn bộ quá trình này Khoa Nhĩ đều đi cùng, tự mình thắt nơ cho Trương Vũ, chỉnh sửa lại quàn áo. Trương Vũ giống như một đứa đần đứng đó tùy ý Khoa Nhĩ làm gì thì làm, chỉ là đổi từng bộ đồ khiến Trương Vũ bực bội, nhìn trên giường chất một đống lớn như vậy, trước đây lúc nghèo ước ao được rất nhiều quần áo như người ta, đến bây giờ ngược lại Trương Vũ lại ước sống cuộc sống nghèo khổ như trước kia, quần áo nhiều như này, Trương Vũ thay sáng giờ cũng đã nửa tiếng rồi có biết không hả?!
"Xong chưa vậy?" Trương Vũ thề đây tuyệt không phải lần thứ ba hỏi Khoa Nhĩ đâu.
"Xong ngay thôi." Khoa Nhĩ trả lời trăm câu như một, vừa nói lại vừa cực kỳ cẩn thận phủi sạch nơi nếp nhăn ngay ống tay áo cho Trương Vũ, lại đem đai lưng bảo thạch mà Lan Tư chọn tới buộc lại cho Trương Vũ.
"Xong rồi." Khoa Nhĩ hài lòng nhìn Trương Vũ, một thân âu phục trắng tinh, phối với cà- vạt màu sáng, phối với mắt đen tóc đen của Trương Vũ, rất là hợp, bảo thạch trong suốt khảm trên đai lưng, phát ra ánh sáng trong suốt, càng thể hiện được khí chất dương quang của Trương Vũ.
"Không phải chỉ là đăng ký kết hôn sao? Sao còn phải mặc long trọng như thế chứ?" Trương Vũ cảm thấy toàn thân cũng không được tự nhiên, mặc quá nghiêm túc rồi, thậm chí Trương Vũ muốn tự tay nới lỏng cà- vạt, nhưng nhìn Khoa Nhĩ cẩn thận giúp mình đeo caravat như vậy, có chút ngượng ngùng làm hỏng thành quả lao động của người ta.
"Đăng ký kết hôn cũng là một ngày quan trọng." Khoa Nhĩ an ủi Trương Vũ "Sẽ không lâu đâu, chỉ cần đăng kí xong chúng ta có thể thay quần áo rồi, không phải em muốn muốn ra ngoài khu A chơi một chút sao, em không muốn đi chơi hả?! Đăng kí xong rồi mang em đi ra ngoài chơi một chút."
"Thật hả?" Trương Vũ vừa nghe liền thích thú, "Nói lời giữ lời."
"Thay quần áo nhanh nào!" Trương Vũ thúc giục "Nếu không sẽ không kịp đâu!"
Một lần nữa Khoa Nhĩ nhận thức được tính tình nóng nảy nói gió là mưa của Trương Vũ, chỉ là tính tình như vậy mới đáng yêu, không phải sao?
Đợi hai người sắp xếp xong, Khoa Nhĩ liền mang theo Trương Vũ ngồi xe huyền phù đi tới cao ốc đăng kí kết hôn chính phủ đặc biệt dành cho đại quý tộc khu A.
Cao ốc chính phủ khu A là đặc biệt xử lý công việc liên quan tới khu A, chẳng qua quyền lực của anh tương đối lớn một chút. Bởi vì đại đa số ở khu A cũng là đại quý tộc, cũng có một vài các tiểu quý tộc thực lực hùng hậu, chức trách của chính phủ khu A cũng kgông khác mấy với trên trái đất, như các hạng mục phê duyệt, vệ sinh bảo vệ môi trường, còn có quản lý cửa hàng, các hạng mục giữ gìn các loại công trình công cộng, bình thường đại quý tộc sẽ không chịu chỉ huy của chính phủ, bọn họ có viện trưởng lão trực tiếp quản lý hiệp thương. Đương nhiên chỉ có một việc vẫn do chính phủ tiến hành quản lý, đó chính là đăng ký kết hôn.
Trương Vũ trợn mắt hốc mồm nhìn cao ốc cao ngất "Đây chính là cao ốc của chính phủ?"
"Đúng vậy." Khoa Nhĩ sờ sờ đầu của Trương Vũ, đổi một cái liếc mắt, song không có để ý, ngược lại cười khẽ một cái "Trong cao ốc này có rất nhiều ngành, bên trong rất nhiều nhân viên nhậm chức đều là tới từ các nơi bình dân, để cho tiện công tác bọn họ ở khu A, tầng bốn mươi trở lên đều là khu trọ sinh hoạt của họ. Tầng bốn mươi trở xuống còn lại là khu làm việc."
"Thì ra là vậy à." Trương Vũ tỉnh ngộ, thảo nào có tới chừng một trăm tầng, làm việc rồi nhà ở nữa. Đãi ngộ của công chức quả thực là không tồi.
"Được rồi, chúng ta phải đi đăng ký." Khoa Nhĩ vỗ vỗ tay Trương Vũ, kéo Trương Vũ đi vào sảnh lớn.
Trong sảnh lớn không nhiều người lắm, xa xa liền thấy một người trung niên đang đợi, người trung niên vừa thấy được Khoa Nhĩ liền nhanh chóng tiến lên đón,"Khoa Nhĩ thượng tướng, chào ngài, tôi là chủ nhiệm chỗ đăng kí kết hôn Mặc Lặc Tắc Tháp." Mặc Lặc Tắc Tháp cảm thấy rất vui. Từ lúc mình nhậm chức trở đi không có một đại quý tộc nào đến đây đăng ký kết hôn, ai bảo năng lực sinh sản năng lực sinh sản của đại quý tộc kém đâu, trên cơ bản mỗi một vị quý tộc đều chỉ kết hôn với người có thể mang thai con của họ, cũng chính là phụng tử thành hôn. Thế nhưng hai nghìn năm qua đại quý tộc lần đầu tiên có người tới đăng ký kết hôn, Mặc Lặc Tắc Tháp vẫn cảm thấy vinh quang gấp bội. Làm một thường dân, người tuổi bảy tám trăm mà nói, Mặc Lặc Tắc Tháp cảm thấy mình vẫn rất may mắn, bởi vì mấy vị trước không có cơ hội đăng ký kết hôn cho đại quý tộc, mình lại được, chẳng lẽ cái này không vinh hạnh sao?
Khoa Nhĩ gật đầu, có vẻ xa cách mà lại lạnh lùng cao quý. Trương Vũ lại không cảm thấy quá lớn, địa vị như thế nào thì sẽ tạo nên tính cách thế ấy. Đối với quý tộc e rằng thường dân có thể thân cận, coi như cải thiện ràng buộc của hai giai cấp, thế nhưng Mặc Lặc Tắc Tháp là một vị nhân viên chính phủ, như vậy rất dễ nhận ra, bảo trì khoảng cách nhất định mới lý trí. Nếu không thì không hợp thân phận của mình rồi.
Tắc Tháp đương nhiên không ngại thái độ của Khoa Nhĩ, hắn thấy thái độ như vậy mới hợp lý, hắn nhiệt tình bắt chuyện với Khoa Nhĩ và Trương Vũ đến lầu ba chỗ đăng ký kết hôn. Trong lúc ở chỗ này, Tắc Tháp không để lại dấu vết quan sát vị hôn phu Trương Vũ của Khoa Nhĩ, mắt đen tóc đen, tướng mạo tuấn tú, khóe miệng mỉm cười, đôi mắt thần thái phấn chấn quan sát bốn phía, tây trang vừa người thỉnh thoảng loáng ra ánh sáng lộng lẫy bling bling, nhìn qua bộ đồ cực kỳ sang chảnh, trên đai lưng bên hông khảm bảo thạch trong suốt đó sao? Tắc Tháp cảm khái, một khối bảo thạch như thế tiền lương cả đời mình cộng lại cũng chưa chắc có thể mua được hai khối như thế.
Xem ra nam nhân thường dân này rất được cưng chiều a, Tắc Tháp đoán, thế nhưng trong lòng Tắc Tháp lại có cái nhìn khinh thường, chỉ cần không có cách sinh ra đời sau, được sủng ái thì sao nào? Hàng ngũ đại quý tộc không phải người bình thường có thể vào, không có con nối dòng, người của hội trưởng lão sao lại bỏ qua cho cậu ta chứ? Mọi thứ đều là ẩn số a.
Song Tắc Tháp vẫn khúm na khúm núm bắt chuyện với Trương Vũ, mặc kệ nói thế nào, bây giờ Trương Vũ được cưng chìu, chỉ cần có thể dán cái mác Thiếu phu nhân Bái Đức Lỗ, như vậy thân làm thường dân Tắc Tháp vẫn không thể đắc tội.
Tắc Tháp nghênh đón Trương Vũ cùng Khoa Nhĩ vào cửa, chỉ huy thủ hạ mau mau bưng trà dâng nước, Trương Vũ thấy bưng lên là cà phê, không khỏi nhíu nhíu mày, nói thật đối với cái vị đắng nà mà nói, Trương Vũ thật sự là uống không quen, bỏ thêm đường tức thời, vẫn cảm thấy là lạ. Cho nên Trương Vũ nhìn cà phê liền buông xuống. Khoa Nhĩ thấy Trương Vũ để cà phê xuống, thì biết rõ Trương Vũ không thích cà phê, ở Bái Đức Lỗ phủ đệ bởi vì cà phê đối với thai nhi không tốt, cho nên Trương Vũ không có cơ hội thưởng thức cà phê, cho nên không biết Trương Vũ lại ghét cà phê. Khoa Nhĩ mím môi một cái, nhìn thoáng qua Tắc Tháp, Tắc Tháp thấy thế biết được Trương Vũ không thích cà phê, vội sai người đổi cà phê của Trương Vũ.
"Cho tôi một ly nước trái cây a!" Trương Vũ thấy Tắc Tháp sai người đổi đồ uống nhanh chóng mở miệng, miễn cho lại đổi thành đồ uống mà mình không thích.
"Vâng, tiên sinh." Tắc Tháp lặng lẽ nhìn thoáng qua Khoa Nhĩ, thấy Khoa Nhĩ kéo lấy tay Trương Vũ, không có làm gì, thế nhưng cưng chiều trong đó lại tràn ngập ra bên ngoài. Khoa Nhĩ thượng tướng luông thanh lãnh bây giờ coi như cũng ôn hòa tràn ngập nhu tình.
Thiết huyết hán tử cũng không chống nổi tình yêu triền miên. Tắc Tháp thở dài trong lòng, không biết đây có thể kiên trì bao lâu, cũng có một vài đại quý tộc kết hôn gặp phải người mình động tâm, thế nhưng không có đời sau, ở đế quốc này cần nhờ các quý tộc tới chống đỡ chiến sự tinh tế, quý tộc bao nhiêu liền quyết định địa vị cùng địa vị cùng an toàn quân sự tinh tế ở trong vũ trụ.
Không có quý tộc, liền không còn cách nào điều khiển cơ giáp cường hãn hơn, không còn cách nào chiến đấu cùng người ngoại tinh ly kỳ cổ quái, không còn cách nào thu hoạch lợi ích lớn hơn trong liên minh tinh tế nữa. Đây là hiện thực, đây cũng là nguyên nhân tại sao quý tộc là quý tộc. Thường dân cần quý tộc, quý tộc cần kéo dài đời sau, đây chính là nguyên nhân vì sao mà hôn nhân của quý tộc lại được chú ý.
Không có đời sau, chẳng khác nào cắt đứt sự kéo dài của một gia tộc quý tộc. Hôn nhân như thế có thể được chúc phúc sao?
Hy vọng Khoa Nhĩ thượng tướng hạnh phúc a!
Tắc Tháp mang theo nụ cười, sau khi Trương Vũ uống nước trái cây xong, Tắc Tháp liền mang từng tài liệu liên quan đặt xuống trước mặt Trương Vũ cùng Khoa Nhĩ. Tuy nói khoa học kỹ thuật phát triển, thế nhưng đối với tính thiêng liêng của hôn nhân, tinh tế chia đăng ký kết hôn thành hai loại đăng ký, một loại là hồ sơ văn bản, một loại khác là bản điện tử.
Thường dân chỉ có thể chọn một loại trong luật đăng ký, thế nhưng quý tộc lại phải chọn hai loại đăng ký. Cái này cũng là vì khiến cho các quý tộc coi trọng tính thiêng liêng của hôn nhân, đồng thời cũng là vì phòng ngừa chỉ có một loại bản điện tử sẽ gặp phải tập kích khoa học kỹ thuật ngoại tinh đánh cắp tài liệu tương quan, vì thế đám hội trưởng lão vung tay to lên, hai loại một lượt.
Khoa Nhĩ rất cẩn thận, gằn từng chữ nghiêm túc điền tên họ của mình. Điền xong một phần đưa cho Trương Vũ kế bên, cũng rất có kiên nhẫn chỉ chỗ điền chữ cho Trương Vũ, sau khi điền xong mấy phần tư liệu, Khoa Nhĩ cùng Trương Vũ chia nhau ra chớ ấn vân tay giao cho Tắc Tháp.
Tắc Tháp nghiêm túc kiểm tra tư liệu Khoa Nhĩ cùng Trương Vũ điền một lượt, sau khi xác nhận không có sai sót, lại lấy ra một cái máy vi tính nhỏ bắt đầu ghi lại.
Không sai, là máy vi tính! Trương Vũ vô cùng tưởng nhớ máy tính bảng nhìn giống IPad trong tay Tắc Tháp, tuy quang não gì cũng rất tiện thế nhưng đôi khi vẫn sẽ không tự chủ được tưởng niệm tất cả trên trái đất.
Máy vi tính xách tay tự mua mấy năm tuy là bản điện đổi một lần rồi thế nhưng Trương Vũ xưa nay không ghét bỏ, cái này là mình gom tiền làm việc mua được. Mặc dù không quá đắt, thế nhưng đó là một món hàng xa xỉ trong đời Trương Vũ, từ trước đến nay Trương Vũ đều yêu quý, mỗi lần sử dụng đều sẽ lau đến khi sạch sành sanh. Đáng tiếc lại không được nhìn nó nữa.
"Sao thế?" Khoa Nhĩ thấy dáng vẻ ưu sầu của Trương Vũ, không khỏi có chút lạ lẫm.
"Không có gì hết." Trương Vũ nghiêng đầu cho Khoa Nhĩ một cái mỉm cười, thế nhưng ở trong mắt của Khoa Nhĩ lại là bộ dạng mất mác miễn cưỡng vui cười.
Khoa Nhĩ nhíu mày nhìn Trương Vũ, Trương Vũ bị nhìn rất bất đắc dĩ, chỉ phải tìm một lý do nhỏ giọng nói "Tôi chỉ còn muốn, chúng ta kết hôn, ta ngay cả nhẫn tôi cũng không có mua cho anh nữa."
"Em đang suy nghĩ vấn đề này?" Khoa Nhĩ có chút dở khóc dở cười "Vậy em không cần lo lắng, tôi đã chuẩn bị xong."
Sau khi Khoa Nhĩ tìm được Trương Vũ, liền đi tìm nhà thiết kế đỉnh cấp liên minh thiết kế nhẫn cưới cho mình, đồng thời dùng mặc ngọc cao cấp nhất khảm. Những vị trí khác thì là dương chi bạch ngọc tìm từ trên trái đất cổ mang tới, có lẽ dương chi bạch ngọc ở trái đất tuy là quý giá thế nhưng không tới mức khan hiếm, nhưng mà ở tinh tế lại là duy nhất.
Ở trong vũ trụ tuy là cũng phát hiện các loại mỏ ngọc, thế nhưng tính chất lại không giống lắm như trái đất. Hơn nữa ngọc trái đất quý giá khiến cho dương chi bạch ngọc vô giá.
Trương Vũ bất mãn trừng mắt Khoa Nhĩ một cái "Anh chuẩn bị thì là anh chuẩn bị, nhưng mà, tôi cũng phải chuẩn bị một cặp."
"Được rồi." Khoa Nhĩ cưng chìu nhìn Trương Vũ, anh thấy chỉ cần Trương Vũ không làm chuyện tổn hại tới bản thân cậu và đứa bé, như vậy mọi thứ đều đáng giá, vả lại đó là nhẫn cưới Trương Vũ chuẩn bị vì mình, mình đương nhiên cam tâm tình nguyện.
Trương Vũ bị ánh mắt cưng chìu của Khoa Nhĩ đánh bại, anh đẹp giai nhìn chằm chằm mình, Trương Vũ đỏ mặt xoay người, cúi đầu xem Tắc Tháp viết bản điện tử.
Tắc Tháp điền xong lâu rồi, lại quá ngượng khi ngẩng đầu nhìn Khoa Nhĩ thượng tướng cùng Trương Vũ liếc mắt đưa tình. Bây giờ Trương Vũ cúi đầu xem mình viết tư liệu, Tắc Tháp không tốt giả bộ chưa điền xong, chỉ phải mở miệng "Khoa Nhĩ thượng tướng, thượng tướng phu nhân xin ấn vân tay các người vào."
May mắn Trương Vũ còn chìm đắm trong lãng mạn vừa rồi chưa có tỉnh lại hoàn toàn, nếu không, một câu thiếu tướng phu nhân, phỏng chừng Trương Vũ sẽ xù lông. Khoa Nhĩ cảm thấy rất sảng khoái, tán thưởng nhìn thoáng qua Tắc Tháp, kéo lấy tay Trương Vũ đồng ý lần nữa, mình cũng ấn vân tay xong, lại kéo Trương Vũ đi chụp ảnh kết hôn, sau đó hoàn thành thủ tục đăng ký.
Trương Vũ nhìn sổ đỏ trong tay cảm thấy rất mới lạ, lật tới lật lui nhìn, nhìn Khoa Nhĩ trong hình mang theo khuôn mặt mỉm cười, lại nhìn mình cười ngu trong hình một cái, đối lập thật rõ ràng a.
Trong lòng Trương Vũ không cân đối!
==============================
Tác giả có lời muốn nói: Tại sao, tất cả mọi người đâu mất rồi? Có phải mọi người quên mất tui rồi hay không? Hiu hiu, cầu bao nuôi, cầu thu lưu, cầu bình luận!!!!!!!!!!!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook