Cùm cụp.

Triệu Thanh Vũ đẩy cửa ra, mò mẫm bật đèn, quả nhiên bé chó lông vàng đang ngồi xổm trên chiếc giày, hờn dỗi nhìn cậu.

Cậu lao đến, cào cào lớp mỡ dưới bộ lông vàng của Đậu Đậu.

"Đừng sốt ruột ha nhóc, ăn cơm liền nè."
Cậu vừa mới đeo tạp dề, chuẩn bị lấy thịt bò trong tủ lạnh ra nấu, bồi thường cho bé chó thì di động trong túi đột nhiên vang lên.

"A lô?"

"Em là Triệu tiên sinh phải không? Tôi là Kỳ Hải, chờ mãi mà chưa nhận được tin nhắn em đã về đến nhà nên tôi đánh liều gọi điện."
"À, quên mất chuyện đó.

Tôi về đến nhà rồi, xin lỗi anh nha."
"Ờ ờ, vậy thì tốt, vậy thì ổn rồi."
Đầu dây bên kia tự dưng im lặng, Triệu Thanh Vũ chỉ nghe thấy tiếng hít thở của đối phương.

"A lô?"
"Tôi ở đây, tôi nè, à tôi, tôi, chúc Triệu tiên sinh ngủ ngon."
Triệu Thanh Vũ cười nhẹ: "Được rồi, ngủ ngon nhé.


Thứ năm tôi không có việc gì."
"Được được."
Triệu Thanh Vũ cúp máy, nhìn di động chốc lát, sau đó quay sang bé chó dưới chân mình.

"Hì hì, nhóc con, mày nói xem có phải anh ấy thích tao không?"
Đậu Đậu cọ cọ chân cậu nhưng đôi mắt cứ luôn nhìn tủ lạnh, không nhìn cậu xíu nào.

Triệu Thanh Vũ chột dạ sờ mũi, ngồi xổm xuống xoa đầu Đậu Đậu.

"Xin lỗi mày nha, tao nấu liền nè."
Có lẽ là thích một xíu, cậu nghĩ vậy..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương