Tình Nhân Tuổi 18
Quyển 1 - Chương 63: Nhảm mà thôi

Edit M&M

Thang Duy Thạc đi bước một đi tới, cuối cùng vây cô lại ở vách tường.

“Anh~anh~anh cách tôi xa một chút, tôi đến là để bàn vấn đề bồi thường!” Vũ Tình đẩy người hắn, lắp bắp nói!

“Suy nghĩ của em chỉ là nhảm mà thôi!” Thang Duy Thạc cong khóe môi lên, cúi đầu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của cô.

“Cái gì gọi là nhảm mà thôi, đây là yêu cầu của tôi, nếu anh không thể đáp ứng, vậy chúng ta cũng đừng nói chuyện nữa!” Vũ Tình bị chọc tức, dùng sức đề hắn một cước……

Thang Duy Thạc Nhạy bén dễ dàng tránh thoát cô, hôn trộm trên mặt cô một cái.

“Này, anh đừng có xằng bậy. Chúng ta nói chuyện trong phòng, anh không thể đứng đắn được à?” Cô dùng sức lau mặt, chỉ thấy trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn hiện lên nhiều vệt hồng hồng.

“Em nói giá cả chỉ là nói nhảm mà thôi, nói nhảm, ha ha, buổi tối ở trên giường còn có thể thương lượng. Nếu bàn như thế, vậy chúng ta sẽ không bàn!” Thang Duy Thạc kéo tay cô đang lau mặt xuống, bá đạo khóa trong bàn tay mình.

“Thang Duy Thạc, tên háo sắc này, nếu anh không đứng đắn, thì buông tôi ra, bổn tiểu thư không nói chuyện với anh!” sắc mặt Vũ Tình càng thêm đỏ bừng!

Nhìn hai mắt cô bốc lửa, Thang Duy Thạc nhún nhún vai, mang theo ủy khuất nói: “Ai nói không nói chuyện, ai nói anh không muốn nói chuyện đứng đắn? Em có biết sau một ngày khởi công, tổn thất với công ty anh lớn thế nào không? Là em nói giá đất kia căn bản quá nhiều, chỗ đó cách trung tâm khu phố rất xa, trong lòng em không tính sao? Một mét vuông chín mươi vạn, em điên rồi à?”

“Chỉ có giá này, một ngàn hai trăm vạn, cho tôi tôi sẽ đi!” Vũ Tình ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn, khiêu khích nói.

Thang Duy Thạc hừ lạnh một tiếng, thân thể dùng sức hướng ép vào trên thân thể của cô.” Là em nói chuyện không đứng đắn, hay là anh không đứng đắn?”

Một phen giữ cằm cô, cố định khuôn mặt nhỏ nhắn của cô.” Nếu anh dựa trên quan hệ của chúng ta, anh sẽ đồng ý giá này. Nếu chỉ đơn thuần xem căn phòng đó, chỉ có thể năm trăm vạn, cộng thêm cái em gọi là tổn thất buôn bán, cùng lắm chỉ có thể sáu trăm vạn!”

“Sáu trăm vạn? Thang Duy Thạc, không phải là mắt anh không tốt chứ, anh không thấy cửa hàng của tôi là mặt đường à? Nhà nước vẫn luôn nâng đỡ nơi đó, cửa hàng của tôi vài năm nữa có lẽ có thể kiếm trăm vạn mỗi ngày đấy!” Cô bừa bãi mặc sức tưởng tượng tương lai tươi đẹp, khóe miệng không tự giác tạo nên nụ cười mộng ảo.

Từ nhỏ đã gặp cảnh khốn khó, Vũ Tình nhìn thấy tiền hoặc là nghĩ đến tiền sẽ thật hưng phấn, chính cô cũng thừa nhận điểm này.

“Đúng thế, chính phủ là đến đỡ, cho nên mới bảo các em rời đi, muốn phát triển tân trung tâm thương nghiệp mà!” Thang Duy Thạc nhẫn nại, sửa đúng suy nghĩ của cô.

“Mặc kệ, tôi muốn một ngàn hai trăm vạn, nếu không không đi!” Cô kiên trì!

Vốn cô còn chờ nơi đó tăng giá trị, tương lai có thể cho cục cưng một tài sản nhất định, người mẹ như cô thật có lỗi với con, chỉ có thể cho cục cưng những thứ đó. Vì sao hắn, muốn đoạt cả tâm nguyện nhỏ bé này của cô?

edit M&M

64 Bị cưỡng chế

“Không đi?” Thang Duy Thạc dương dương tự đắc nhíu mày kiếm, mỉm cười lắc đầu. ”tốt thôi, vậy em một là để bị cưỡng chế đi. Một là anh còn có thể miễn cưỡng ứng phó, nếu hơn, thật đúng là không dễ làm?”

Lời hắn khiến Vũ Tình có ảo tưởng rất lớn, vừa rồi còn đau xót lại hưng phấn lên.”Đúng thế, theo tôi chỗ này rất tốt, phải bồi thường cho tôi nhiều hơn mới được!”

“Đúng thế, vậy cho em nhiều hơn!” Thang Duy Thạc trở nên hảo giảo hoạt, cánh tay một dùng sức ôm chặt lấy Vũ Tình.

“Này, anh muốn làm gì?” Bị tiền làm choáng váng đầu óc, rồi sau đó khi cảm nhận được, cô sớm đã không thể giãy giụa!

“Ha ha, cùng em ôn chuyện! bây giờ em đừng dùng sức từ chối, bảo tồn thể lực, vì lát nữa để em còn có thể chịu được!” Hắn ái muội thấp giọng lẩm bẩm, sau đó một dùng sức ôm lấy cô, đi về phòng nghỉ……

Thang Duy Thạc dùng sức ném cô lên giường lớn, sau đó cởi caravat. Khóe môi nhếch lên nụ cười gian, từng bước một đi đến chỗ cô.

“Thang Duy Thạc, anh muốn làm gì?” Vũ Tình căng thẳng đi đến một bên giường, hai mắt sợ hãi nhìn hắn.

Nụ cười trên mặt hắn càng lúc càng lớn, kéo dài caravat trong tay, một phen bắt được hai tay của cô.” Bảo bối, em ngoan ngoãn đi!”

“Thang Duy Thạc, mỗi lần anh đều phải cường thủ hào đoạt (dùng sức mạnh để chiếm đoạt)sao? mỗi lần anh muốn tôi, chẳng lẽ anh đều vô sỉ như thế à?” Cô sợ tới mức nói năng lộn xộn, muốn nói cái gì nói cái đó! Nụ cười trên mặt Thang Duy Thạc đã không còn, thô bạo dùng caravat trói hai tay cô lại.

“Tùy em nói như thế nào, khi đó em không sung sướng à, trong lòng mình tự biết!”

người phụ nữ chết tiệt, lại dám nói hắn ép cô?

Hai tay cô bị trói chặt, nâng chân lên định chạy xuống giường. Nhưng Thang Duy Thạc lại nhanh hơn cô một bước ~~ chạy ra phòng, khóa cửa lại! ”Cô bé, em ở trong này đi! Đợi lát nữa tôi phá nhà xong, sẽ thả em ra ngoài!” Thang Duy Thạc lộ ra một nụ cười, nói với người trong cửa!

“Tên tiểu nhân bỉ ổi, anh mau thả tôi ra ngoài! Tôi không ở đó, anh không có quyền phá nhà tôi!” Vũ Tình tức giận đến đá tấm cửa gỗ, phát ra tiếng vang ‘Cạch cạch’.

Thang Duy Thạc không để ý tới người bên trong khóc lóc om sòm, ấn điện thoại nội bộ. ” Khang quản lí, nhanh đi thu dọn, cho anh hai tư giờ phải làm xong!”

“Vâng, vâng, vẫn là ông chủ lợi hại!” Khang quản lí không lỡ mất thời cơ khích lệ ông chủ!” Chúng tôi ý, phải vừa khóc lại vừa cầu ……”

“Tốt lắm, bỏ bớt lời, nhanh đi làm việc đi!” Giờ phút này, hắn không có thời gian nghe nịnh bợ đâu!

” vâng, vâng!”

……

“Thang Duy Thạc anh thả tôi ra, chết tiệt, chết tiệt! Thủ đoạn hạ tiện thế này anh cũng dùng, nói cho anh biết, một ngàn hai trăm vạn, nếu không tôi mãi mãi ở nơi này không đi đâu!”

Vũ Tình tức giận đến ngồi thật mạnh trên giường lớn, phồng miệng nói hết bài này đến bài khác.

Nửa giờ sau, điện thoại văn phòng tổng giám đốc lại vang lên lần nữa.

“Alo……” Thang Duy Thạc cầm lấy điện thoại!” Tổng giám đốc đã làm thỏa đáng tất cả rồi!” Khang quản lí hưng phấn báo cáo!

Thang Duy Thạc nhếch khóe miệng,” Ừ, vậy mau chóng khởi công đi!”

Tốt lắm, nơi đó cuối cùng cũng làm xong!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương