Tình Nhân Tuổi 18
-
Quyển 1 - Chương 51: Lòng được an ủi (1)
Edit Jaggie
Beta mimi
“Mẹ, sao mà giờ mới về. Nhạc Nhạc đang đợi mẹ ngủ, mẹ không trở lại Nhạc Nhạc rất lo lắng!” Nhạc Nhạc mặc đồ ngủ đáng yêu, hai mắt đỏ bừng nhào vào lòng mẹ.
Vũ Tình có chút cứng ngắc cởi giầy, ôm lấy con gái. “Hôm nay có ngnh.
Nguyên Nguyên ánh mắt chăm chú, khiến cô cả người không được tự nhiên. “Nguyên Nguyên……”
“Vũ Tình, có phải đã xảy ra chuyện gì không? Chị luôn nói cho em biết mà, em lại là luật sư, chúng ta nhất định có thể cáo thắng!” Nếu cô đoán không sai, Vũ Tình chắc là bị người ta khi dễ!
“Nguyên Nguyên, em nói gì thế, chị vì sao phải lên tòa án chứ!” Vũ Tình né tránh cái nhìn chăm chú, ra vẻ thoải mái lau tóc!
“Vũ Tình, thật ra chị không cần phải nói em cũng có thể đoán được chị vì sao lại như vậy. Loại chuyện này không có gì dọa người, nhưng chị nhất định phải nắm lấy vũ khí phát luật cấp cho mình để bảo vệ tôn nghiêm, để kẻ ác kia chịu sự trừng phạt thích đáng!” Nguyên Nguyên nói nói mấy lời chính nghĩa.
Hiểu được lời bạn thân nói có ý gì, Vũ Tình nhìn cô một lúc lâu sau đó lắc đầu. “Nguyên Nguyên, chuyện không phải như em tưởng đâu!”
“Đó là dáng vẻ gì nữa, chị như vậy khiến em thật lo lắng a!” Nguyên Nguyên nóng nảy, tiến lên giữ chặt toàn thân Vũ Tình, còn cốc vào đầu cô. “Chị nhìn dáng vẻ của chị xem, em biết chị nhất định bị ủy khuất rất lớn, có phải không?”
Được bạn tốt quan tâm, khiến cô rốt cuộc khống chế không được ủy khuất trong lòng, Vũ Tình giống như một đứa trẻ, nhào vào trong lòng Nguyên Nguyên. “Nguyên Nguyên, chị gặp hắn ta, hắn xem thường chị, xem thường chị……”
Cuộc gặp buổi tốt của Vũ Tình, được nói ra nhẹ nhàng.
“Chết tiệt, hắn làm sao có thể nói với chị như vậy? Còn nghĩ lầm chị là gái hầu rượu?” Nguyên Nguyên phẫn nộ hô lên.
Beta mimi
“Mẹ, sao mà giờ mới về. Nhạc Nhạc đang đợi mẹ ngủ, mẹ không trở lại Nhạc Nhạc rất lo lắng!” Nhạc Nhạc mặc đồ ngủ đáng yêu, hai mắt đỏ bừng nhào vào lòng mẹ.
Vũ Tình có chút cứng ngắc cởi giầy, ôm lấy con gái. “Hôm nay có ngnh.
Nguyên Nguyên ánh mắt chăm chú, khiến cô cả người không được tự nhiên. “Nguyên Nguyên……”
“Vũ Tình, có phải đã xảy ra chuyện gì không? Chị luôn nói cho em biết mà, em lại là luật sư, chúng ta nhất định có thể cáo thắng!” Nếu cô đoán không sai, Vũ Tình chắc là bị người ta khi dễ!
“Nguyên Nguyên, em nói gì thế, chị vì sao phải lên tòa án chứ!” Vũ Tình né tránh cái nhìn chăm chú, ra vẻ thoải mái lau tóc!
“Vũ Tình, thật ra chị không cần phải nói em cũng có thể đoán được chị vì sao lại như vậy. Loại chuyện này không có gì dọa người, nhưng chị nhất định phải nắm lấy vũ khí phát luật cấp cho mình để bảo vệ tôn nghiêm, để kẻ ác kia chịu sự trừng phạt thích đáng!” Nguyên Nguyên nói nói mấy lời chính nghĩa.
Hiểu được lời bạn thân nói có ý gì, Vũ Tình nhìn cô một lúc lâu sau đó lắc đầu. “Nguyên Nguyên, chuyện không phải như em tưởng đâu!”
“Đó là dáng vẻ gì nữa, chị như vậy khiến em thật lo lắng a!” Nguyên Nguyên nóng nảy, tiến lên giữ chặt toàn thân Vũ Tình, còn cốc vào đầu cô. “Chị nhìn dáng vẻ của chị xem, em biết chị nhất định bị ủy khuất rất lớn, có phải không?”
Được bạn tốt quan tâm, khiến cô rốt cuộc khống chế không được ủy khuất trong lòng, Vũ Tình giống như một đứa trẻ, nhào vào trong lòng Nguyên Nguyên. “Nguyên Nguyên, chị gặp hắn ta, hắn xem thường chị, xem thường chị……”
Cuộc gặp buổi tốt của Vũ Tình, được nói ra nhẹ nhàng.
“Chết tiệt, hắn làm sao có thể nói với chị như vậy? Còn nghĩ lầm chị là gái hầu rượu?” Nguyên Nguyên phẫn nộ hô lên.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook