Tình Nhân Kỵ Sĩ Bá Đạo
-
Chương 12: Đại chiến đầu lĩnh thú Vòi Rồng
Sau khi vừa đến gần hơn mười thước, chợt nghe thấy một tiếng điểu kêu, thấy Sát Nặc biến sắc, y cũng nhìn về phía phát ra âm thanh.
“Thú Vòi Rồng cấp năm” Sát Nặc nói, nghe thanh âm này, xem ra con thú này đã muốn trưởng thành, hơn nữa hiện tại đang là thời kỳ động dục của thú vòi rồng, tính cách tự nhiên hung bạo hơn, năng lực tự nhiên cũng mạnh hơn bình thường rất nhiều.
Sát Nặc không chút do dự lấy trong bao quần áo ra một loại quyển trục gì đó đưa cho Ngự Thượng Tuyền, nói: “Gặp nguy hiểm, xé nó ra trở về”.
Nhìn ánh mắt Sát Nặc có chút nghiêm trọng, y cũng không khỏi khẩn trương lên, liên tục gật đầu đáp ứng.
Vừa nghe Sát Nặc phân phó xong, liền cảm thấy bốn phía gió lập tức lớn hơn, theo sau một tiếng ‘phanh!’, một quái vật to lớn xuất hiện trước mặt bọn họ, ở trong lòng Sát Nặc mở to hai mắt liếc nhìn về nó, cảm tưởng duy nhất của y chính là, thật lớn a……
Con thú trước mắt ước chừng cao khoảng hai tầng lầu, thân hình cũng lớn vô cùng, quanh thân ẩn ẩn có thể thấy được một tia màu xanh lưu động, nhìn về phía Sát Nặc, Sát Nặc nói: “Là phong nguyên tố”.
Phong nguyên tố?
Không phải chỉ có nguyên tố kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, quang, ám sao? Không phải Băng Điểu sẽ thủ hộ băng hoa sao?
Như nhìn ra nghi hoặc của Ngự Thượng Tuyền, hắn mở miệng giải thích: “Ngoại trừ những nguyên tố chủ chúng ta đang tu luyện, còn có các nguyên tố phụ trợ khác, đối với một số người, nguyên tố phụ trợ có thể xem như nguyên tố chủ để tu luyện”.
Dừng một chút, lại nói thêm: “Lựa chọn nguyên tố phụ trợ, chính là xem ngươi thích hợp với cái gì”.
“Nguyên tố phụ trợ lại có phong, lôi, không gian cùng với một ít nguyên tố khác”.
Nhìn băng điểu phía trước, lại nói: “Băng Điểu còn được gọi là thú Vòi Rồng”.
Nghĩ băng điểu này lại tự nhiên là phong hệ nguyên tố, mày không khỏi nhíu lại, này không phải đùa giỡn hắn sao?
Ngự Thượng Tuyền suy nghĩ trong đầu dạo một vòng, cũng hiểu, như Sát Nặc, am hiểu chính là tu luyện làm chủ thất nguyên tố, bản thân hắn sở hữu bốn nguyên tố trong đó, cho nên, chính là Chiến sĩ tứ hệ, mà một ít nguyên tố, khác thất nguyên tố thì gọi nguyên tố phụ trợ, bất quá cũng có người đem nguyên tố phụ trợ làm như nguyên tố chủ yếu để tu luyện. (thật khó hiểu quá đi a)
Nga…… Này không phải là củ cải rau xanh đều giống nhau sao……
Thích cái gì luyện cái đó, thích hợp cái gì thì luyện cái đó.
Gật gật đầu, tỏ vẻ y hiểu được.
Hai người đứng sau một thân cây, nhìn quái điểu trước mắt lại kêu to, a, quái điểu này cùng diều hâu bộ dáng thật giống nhau…… Chẳng qua, thân hình nó lớn hơn, đẹp hơn, cũng lợi hại hơn mà thôi, hơn nữa toàn thân nó đều là màu trắng.
Lại đợi một hồi, quái điểu xem chừng muốn đi, liền vỗ cánh, kêu to một tiếng rồi bay đi.
Lúc này, Ngự Thượng Tuyền mới mở miệng hỏi: “Đi hái thuốc sao?”
Y thấy trong hồ nước phía trước có thật nhiều dược liệu Sát Nặc từng nói qua, trong ánh dương chiếu xuống, phát ra nhiều điểm tinh quang, phi thường xinh đẹp.
Vừa mới chuẩn bị đi ra ngoài Sát Nặc dừng lại cước bộ, tại bên ngoài áo khoác của y lại thêm một ít ma pháp hỏa hệ để sưởi ấm, thế này mới yên tâm đi ra.
Vừa mới đi ra, liền cảm thấy có chút không đúng, không kịp ngẩng đầu lên nhìn, liền dựa theo vào bản năng của chiến sĩ lui về hướng bên cạnh, thế này mới phát hiện, nơi hắn vừa mới đứng, rõ ràng là con thú Vòi Rồng hồi nãy!
Ngự Thượng Tuyền nhìn thấy tình huống vừa rồi không khỏi siết chặt áo khoác, cái đầu nhỏ khẩn trương hướng ra phía bên ngoài nhìn xung quanh.
Nghĩ thế nào cũng không có nghĩ đến sẽ xuất hiện tình huống này, Sát Nặc không khỏi rủa thầm một tiếng, xem ra con thú Vòi Rồng này không phải lần đầu làm loại chuyện này.
Chính mình là Kỵ sĩ cấp năm, mặc dù mới 19 tuổi đã đạt tới trình độ mà nhiều người có khả năng cả đời cũng không thể làm được, trong mắt người ngoài hắn đã được xem là thiên tài, đã vậy hắn còn sở hữu bốn loại nguyên tố, có thể nói là nghịch thiên, nhưng cho dù là thiên tài cũng không có khả năng đánh bại được một con thú Vòi Rồng. Huống chi, con thú Vòi Rồng trước mắt này có thể là một con thú đầu lĩnh.
Nếu nói lúc trước, chính mình cùng nó liều mạng, còn có một tia hi vọng, nhưng hắn mang theo Ngự Thượng Tuyền đi vào rừng gặp được một con đầu lĩnh thú Vòi Rồng thì căn bản không có khả năng có thể sống sót.
Cắn chặt răng, nghĩ tới thiếu niên đứng sau thân cây, Sát Nặc nghĩ, ít nhất, y cầm quyển trục hồi thành của hắn hẳn có thể bình yên vô sự trở về thành……
Chậm rãi kéo căng cơ thể, con thú trước mắt thực lực cách chính mình quá xa, hắn dù là Kỵ sĩ cấp năm, nhưng trừ bỏ từng rèn luyện vài trận với các Chiến sĩ, hoàng thất không thiếu nhất chính là phỉ thúy và ma thạch nên đại bộ phận hắn nâng cấp chủ yếu bằng phỉ thúy và ma thạch, kinh nghiệm chiến đấu hoàn toàn thiếu.
Đối diện trước đôi mắt của con thú Vòi Rồng, lúc này hắn không thể toát ra một tia lùi bước, trong đầu không ngừng hồi tưởng lại tập tính cùng nhược điểm của thú Vòi Rồng, muốn tìm được chỗ đột phá, tốt nhất là đột phá ở chỗ trí mạng!
Cho dù, ma thú có thông minh như thế nào, cũng đều có nhược điểm, không thể học theo sức sáng tạo cùng khả năng sinh tồn của con người.
Thú Vòi Rồng, thuộc tính phong, muốn khắc chế phong tự nhiên chính là lôi, nhưng thực hiển nhiên, mình không có đấu khí hay ma pháp nào thuộc nguyên tố này…… Cho dù có, hắn một Kỵ sĩ, còn có thể học Ma pháp sư thi triển ma pháp sao?
Này hiển nhiên là không có khả năng.
Trước không nói Kỵ sĩ am hiểu chủ yếu là cận chiến dựa vào đấu khí đi công kích đối phương, liền chỉ nói muốn thi triển ma pháp cần phải có tinh thần lực làm cho hắn ăn không tiêu, hơn nữa, ông trời luôn công bằng, Kỵ sĩ tuy rằng cũng có thể thi triển ma pháp, nhưng uy lực luôn yếu hơn rất nhiều,…… Này tự nhiên là có quan hệ đến tinh thần lực, hơn nữa Kỵ sĩ luôn trường kỳ ở bên ngoài rèn luyện thân thể, như thế nào có thể so được với Đổ thạch ma pháp sư từ nhỏ lúc nào cũng thông qua ‘minh tưởng’ để tu luyện tinh thần lực?
Chính mình am hiểu nhất, cũng thường xuyên sử dụng nhất chính là hỏa nguyên tố, nguyên nhân chủ yếu, ngoại trừ do đây là nguyên tố hắn am hiểu, thời điểm sử dụng hỏa nguyên tố uy lực sẽ vô cùng lớn thì một nguyên nhân khác là do hắn đặc biệt thích hỏa nguyên tố.
Phỏng chừng đây cũng là nguyên nhân khiến hỏa nguyên tố là nguyên tố hắn mạnh nhất.
Nghĩ một hồi nên chiến đấu như thế nào, sử dụng chiến sách gì để mình có thể chiếm thế thượng phong, suy nghĩ một lúc vẫn cảm thấy, phương pháp tốt nhất là dùng đấu khí hệ thổ làm một tầng phòng hộ bên ngoài, sau đó mỗi khi bị thương thì dùng quang hệ trị liệu, lại dùng đấu khí mình am hiểu nhất là hỏa hệ không ngừng công kích, hơn nữa, khi đấu khí cạn kiệt hết, hắn còn có tinh thần lực, tuy rằng hắn thuần chủng là một Kỵ sĩ nhưng vì để đảm bảo thắng lợi, hắn cũng không có lơ là tu luyện tinh thần lực, mặc dù không bằng với Ma pháp sư, nhưng ở thời khắc chiến đấu cuối cùng, cũng đủ rồi, hơn nữa, nếu hắn cạn kiệt hết đấu khí thì chỉ có thể dựa vào ma pháp mà thôi!
Chính mình lúc chiến đấu dùng hai loại phương pháp này không ngừng biến hóa, cũng có thể làm cho con thú Vòi Rồng này mất đi khả năng phán đoán mà lãng phí thể lực cùng tinh thần lực.
Như vậy, tỷ lệ hắn giành chiến thắng sẽ lớn hơn!
…… Ít nhất, cũng có thể cho Ngự Thượng Tuyền thời gian để chạy trốn.
Xác định chiến lược rồi Sát Nặc đang định tìm một thời cơ tốt để ra tay chiếm được tiên cơ, lại thấy được một màn khiến hắn gần như kinh hồn táng đảm.
— Chính là Ngự Thượng Tuyền ôm Bạch Hổ trong rừng rậm dày đặc đi ra.
“Mau trở về!” Sát Nặc hướng tới phương hướng của Ngự Thượng Tuyền quát lớn, ở trong rừng rậm này, nếu không có cái gì chọc giận thú Vòi Rồng, thì nó sẽ không truy đuổi theo.
Ngự Thượng Tuyền hướng về phía Sát Nặc đang bị dọa cho hắn một nụ cười thật tươi, vẫy vẫy tay, ngay tại thời điểm Sát Nặc nghĩ y sẽ quay trở về, thì tự nhiên Ngự Thượng Tuyền lại đi về hướng con thú Vòi Rồng.
Sát Nặc: “……”
“Thú Vòi Rồng cấp năm” Sát Nặc nói, nghe thanh âm này, xem ra con thú này đã muốn trưởng thành, hơn nữa hiện tại đang là thời kỳ động dục của thú vòi rồng, tính cách tự nhiên hung bạo hơn, năng lực tự nhiên cũng mạnh hơn bình thường rất nhiều.
Sát Nặc không chút do dự lấy trong bao quần áo ra một loại quyển trục gì đó đưa cho Ngự Thượng Tuyền, nói: “Gặp nguy hiểm, xé nó ra trở về”.
Nhìn ánh mắt Sát Nặc có chút nghiêm trọng, y cũng không khỏi khẩn trương lên, liên tục gật đầu đáp ứng.
Vừa nghe Sát Nặc phân phó xong, liền cảm thấy bốn phía gió lập tức lớn hơn, theo sau một tiếng ‘phanh!’, một quái vật to lớn xuất hiện trước mặt bọn họ, ở trong lòng Sát Nặc mở to hai mắt liếc nhìn về nó, cảm tưởng duy nhất của y chính là, thật lớn a……
Con thú trước mắt ước chừng cao khoảng hai tầng lầu, thân hình cũng lớn vô cùng, quanh thân ẩn ẩn có thể thấy được một tia màu xanh lưu động, nhìn về phía Sát Nặc, Sát Nặc nói: “Là phong nguyên tố”.
Phong nguyên tố?
Không phải chỉ có nguyên tố kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, quang, ám sao? Không phải Băng Điểu sẽ thủ hộ băng hoa sao?
Như nhìn ra nghi hoặc của Ngự Thượng Tuyền, hắn mở miệng giải thích: “Ngoại trừ những nguyên tố chủ chúng ta đang tu luyện, còn có các nguyên tố phụ trợ khác, đối với một số người, nguyên tố phụ trợ có thể xem như nguyên tố chủ để tu luyện”.
Dừng một chút, lại nói thêm: “Lựa chọn nguyên tố phụ trợ, chính là xem ngươi thích hợp với cái gì”.
“Nguyên tố phụ trợ lại có phong, lôi, không gian cùng với một ít nguyên tố khác”.
Nhìn băng điểu phía trước, lại nói: “Băng Điểu còn được gọi là thú Vòi Rồng”.
Nghĩ băng điểu này lại tự nhiên là phong hệ nguyên tố, mày không khỏi nhíu lại, này không phải đùa giỡn hắn sao?
Ngự Thượng Tuyền suy nghĩ trong đầu dạo một vòng, cũng hiểu, như Sát Nặc, am hiểu chính là tu luyện làm chủ thất nguyên tố, bản thân hắn sở hữu bốn nguyên tố trong đó, cho nên, chính là Chiến sĩ tứ hệ, mà một ít nguyên tố, khác thất nguyên tố thì gọi nguyên tố phụ trợ, bất quá cũng có người đem nguyên tố phụ trợ làm như nguyên tố chủ yếu để tu luyện. (thật khó hiểu quá đi a)
Nga…… Này không phải là củ cải rau xanh đều giống nhau sao……
Thích cái gì luyện cái đó, thích hợp cái gì thì luyện cái đó.
Gật gật đầu, tỏ vẻ y hiểu được.
Hai người đứng sau một thân cây, nhìn quái điểu trước mắt lại kêu to, a, quái điểu này cùng diều hâu bộ dáng thật giống nhau…… Chẳng qua, thân hình nó lớn hơn, đẹp hơn, cũng lợi hại hơn mà thôi, hơn nữa toàn thân nó đều là màu trắng.
Lại đợi một hồi, quái điểu xem chừng muốn đi, liền vỗ cánh, kêu to một tiếng rồi bay đi.
Lúc này, Ngự Thượng Tuyền mới mở miệng hỏi: “Đi hái thuốc sao?”
Y thấy trong hồ nước phía trước có thật nhiều dược liệu Sát Nặc từng nói qua, trong ánh dương chiếu xuống, phát ra nhiều điểm tinh quang, phi thường xinh đẹp.
Vừa mới chuẩn bị đi ra ngoài Sát Nặc dừng lại cước bộ, tại bên ngoài áo khoác của y lại thêm một ít ma pháp hỏa hệ để sưởi ấm, thế này mới yên tâm đi ra.
Vừa mới đi ra, liền cảm thấy có chút không đúng, không kịp ngẩng đầu lên nhìn, liền dựa theo vào bản năng của chiến sĩ lui về hướng bên cạnh, thế này mới phát hiện, nơi hắn vừa mới đứng, rõ ràng là con thú Vòi Rồng hồi nãy!
Ngự Thượng Tuyền nhìn thấy tình huống vừa rồi không khỏi siết chặt áo khoác, cái đầu nhỏ khẩn trương hướng ra phía bên ngoài nhìn xung quanh.
Nghĩ thế nào cũng không có nghĩ đến sẽ xuất hiện tình huống này, Sát Nặc không khỏi rủa thầm một tiếng, xem ra con thú Vòi Rồng này không phải lần đầu làm loại chuyện này.
Chính mình là Kỵ sĩ cấp năm, mặc dù mới 19 tuổi đã đạt tới trình độ mà nhiều người có khả năng cả đời cũng không thể làm được, trong mắt người ngoài hắn đã được xem là thiên tài, đã vậy hắn còn sở hữu bốn loại nguyên tố, có thể nói là nghịch thiên, nhưng cho dù là thiên tài cũng không có khả năng đánh bại được một con thú Vòi Rồng. Huống chi, con thú Vòi Rồng trước mắt này có thể là một con thú đầu lĩnh.
Nếu nói lúc trước, chính mình cùng nó liều mạng, còn có một tia hi vọng, nhưng hắn mang theo Ngự Thượng Tuyền đi vào rừng gặp được một con đầu lĩnh thú Vòi Rồng thì căn bản không có khả năng có thể sống sót.
Cắn chặt răng, nghĩ tới thiếu niên đứng sau thân cây, Sát Nặc nghĩ, ít nhất, y cầm quyển trục hồi thành của hắn hẳn có thể bình yên vô sự trở về thành……
Chậm rãi kéo căng cơ thể, con thú trước mắt thực lực cách chính mình quá xa, hắn dù là Kỵ sĩ cấp năm, nhưng trừ bỏ từng rèn luyện vài trận với các Chiến sĩ, hoàng thất không thiếu nhất chính là phỉ thúy và ma thạch nên đại bộ phận hắn nâng cấp chủ yếu bằng phỉ thúy và ma thạch, kinh nghiệm chiến đấu hoàn toàn thiếu.
Đối diện trước đôi mắt của con thú Vòi Rồng, lúc này hắn không thể toát ra một tia lùi bước, trong đầu không ngừng hồi tưởng lại tập tính cùng nhược điểm của thú Vòi Rồng, muốn tìm được chỗ đột phá, tốt nhất là đột phá ở chỗ trí mạng!
Cho dù, ma thú có thông minh như thế nào, cũng đều có nhược điểm, không thể học theo sức sáng tạo cùng khả năng sinh tồn của con người.
Thú Vòi Rồng, thuộc tính phong, muốn khắc chế phong tự nhiên chính là lôi, nhưng thực hiển nhiên, mình không có đấu khí hay ma pháp nào thuộc nguyên tố này…… Cho dù có, hắn một Kỵ sĩ, còn có thể học Ma pháp sư thi triển ma pháp sao?
Này hiển nhiên là không có khả năng.
Trước không nói Kỵ sĩ am hiểu chủ yếu là cận chiến dựa vào đấu khí đi công kích đối phương, liền chỉ nói muốn thi triển ma pháp cần phải có tinh thần lực làm cho hắn ăn không tiêu, hơn nữa, ông trời luôn công bằng, Kỵ sĩ tuy rằng cũng có thể thi triển ma pháp, nhưng uy lực luôn yếu hơn rất nhiều,…… Này tự nhiên là có quan hệ đến tinh thần lực, hơn nữa Kỵ sĩ luôn trường kỳ ở bên ngoài rèn luyện thân thể, như thế nào có thể so được với Đổ thạch ma pháp sư từ nhỏ lúc nào cũng thông qua ‘minh tưởng’ để tu luyện tinh thần lực?
Chính mình am hiểu nhất, cũng thường xuyên sử dụng nhất chính là hỏa nguyên tố, nguyên nhân chủ yếu, ngoại trừ do đây là nguyên tố hắn am hiểu, thời điểm sử dụng hỏa nguyên tố uy lực sẽ vô cùng lớn thì một nguyên nhân khác là do hắn đặc biệt thích hỏa nguyên tố.
Phỏng chừng đây cũng là nguyên nhân khiến hỏa nguyên tố là nguyên tố hắn mạnh nhất.
Nghĩ một hồi nên chiến đấu như thế nào, sử dụng chiến sách gì để mình có thể chiếm thế thượng phong, suy nghĩ một lúc vẫn cảm thấy, phương pháp tốt nhất là dùng đấu khí hệ thổ làm một tầng phòng hộ bên ngoài, sau đó mỗi khi bị thương thì dùng quang hệ trị liệu, lại dùng đấu khí mình am hiểu nhất là hỏa hệ không ngừng công kích, hơn nữa, khi đấu khí cạn kiệt hết, hắn còn có tinh thần lực, tuy rằng hắn thuần chủng là một Kỵ sĩ nhưng vì để đảm bảo thắng lợi, hắn cũng không có lơ là tu luyện tinh thần lực, mặc dù không bằng với Ma pháp sư, nhưng ở thời khắc chiến đấu cuối cùng, cũng đủ rồi, hơn nữa, nếu hắn cạn kiệt hết đấu khí thì chỉ có thể dựa vào ma pháp mà thôi!
Chính mình lúc chiến đấu dùng hai loại phương pháp này không ngừng biến hóa, cũng có thể làm cho con thú Vòi Rồng này mất đi khả năng phán đoán mà lãng phí thể lực cùng tinh thần lực.
Như vậy, tỷ lệ hắn giành chiến thắng sẽ lớn hơn!
…… Ít nhất, cũng có thể cho Ngự Thượng Tuyền thời gian để chạy trốn.
Xác định chiến lược rồi Sát Nặc đang định tìm một thời cơ tốt để ra tay chiếm được tiên cơ, lại thấy được một màn khiến hắn gần như kinh hồn táng đảm.
— Chính là Ngự Thượng Tuyền ôm Bạch Hổ trong rừng rậm dày đặc đi ra.
“Mau trở về!” Sát Nặc hướng tới phương hướng của Ngự Thượng Tuyền quát lớn, ở trong rừng rậm này, nếu không có cái gì chọc giận thú Vòi Rồng, thì nó sẽ không truy đuổi theo.
Ngự Thượng Tuyền hướng về phía Sát Nặc đang bị dọa cho hắn một nụ cười thật tươi, vẫy vẫy tay, ngay tại thời điểm Sát Nặc nghĩ y sẽ quay trở về, thì tự nhiên Ngự Thượng Tuyền lại đi về hướng con thú Vòi Rồng.
Sát Nặc: “……”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook