Tình Nhân Chất Lượng Cao Của Gấu Trúc Đỏ
-
Chương 36
Edit+ Beta: Ngôn Ngôn, Nhiên Nhi, Hua
Ở bên cạnh nhân loại quả nhiên gấu trúc đỏ nhỏ phát triển nhanh vù vù, vừa mới hôm qua Hoàng Điểm Điểm vẫn còn là thú con, hôm nay đã trưởng thành hơn nhiều rồi, màu sắc lông của nó ngày càng đậm, không lâu nữa Điểm Điểm sẽ trở thành một gấu trúc đỏ trưởng thành, có được bộ lông tơ xinh đẹp màu đỏ màu rám nắng rồi. Nó càng ngày càng quen thuộc khí tức của Lạc Ấn, lúc ở bên người Lạc Ấn, sử dụng hiệu suất chuyển hóa cũng cao hơn rất nhiều.
Ban đêm, một người một gấu cứ chen chúc như vậy nghỉ ngơi trên chiếc giường đơn của Lạc Ấn, Lạc Ấn chưa từng nằm chung giường với người khác bao giờ, không biết là tướng ngủ của mình có ổn hay không, sợ lúc ngủ mơ hồ sẽ đè lên động vật nhỏ mềm mại nằm bên cạnh mình, đành phải không ngừng dịch vào bên tường, chỉ còn kém việc trao mình lên tường thôi. Nhưng gấu trúc đỏ nhỏ lại không hề tự giác chút nào khiến người ta khó có thể ngủ say, cảm giác chỗ nằm rộng rãi, dứt khoát mở người ra, nằm lỳ trên giường bày ra bộ dáng tự do tự tại hình chữ “Đại”.
Lạc Ấn không thể lui được nữa, nhéo nhéo cái móng gấu của nó lấy đó làm sự trừng phạt nho nhỏ, gấu trúc đỏ nhỏ chẳng qua là liếm liếm miệng mình, như trước ngủ say. Lạc Ấn cười cười, rốt cuộc cũng mệt không chống đỡ được nữa, nắm cái móng vuốt của nó rồi ngủ mất…
Mắt thường không thể nhận ra khí tức bị gấu trúc đỏ nhỏ vị thành niên từ từ hấp thụ, đây là lần đầu tiên khoảng cách của hai người gần như vậy trong một thời gian dài kể từ sau hôm ở ký túc xá. Lúc nửa đêm, gấu trúc đỏ nhỏ Điểm Điểm cảm thấy có chút không thoải mái, bốn phía tràn đầy, đều là khí tức của nhân loại, trong thời gian ngắn không thể tiêu hóa được, thân thể nhỏ bé của gấu trúc đỏ nhỏ vị thành niên cũng không dùng được. Lạc Ấn bị động tĩnh này làm bừng tỉnh, vừa mở mắt đã phát hiện gấu trúc đỏ nhỏ đang ngậm tay ngắn chân nhỏ của nó, Lạc Ấn không hiểu nó bị làm sao, còn tưởng là cơ thể muốn trưởng thành, vì vậy thoạt nhìn cũng không an tâm lắm.
Lại sợ để đó không quản cục lông nhỏ sẽ gặp ác mộng, tuy rằng anh không xác định được gấu trúc đỏ nhỏ có phải nằm mơ hay không, nhưng vẫn chốc chốc xoa lưng Điểm Điểm, nhẹ nhàng nói mấy lời an ủi.
Khí tức nhân loại càng thêm dày đặc khiến cho Điểm Điểm không chịu đựng nổi nữa, nó vung vẩy móng vuốt gấu thoạt nhìn dường như càng khó chịu hơn. Lạc Ấn không dám lơ là, tay đặt lên lưng gấu trúc đỏ nhỏ, liên tục trấn an, “Điểm Điểm, Điểm Điểm, em làm sao vậy?” Gấu trúc đỏ nhỏ Điểm Điểm đương nhiên không trả lời anh, Lạc Ấn một bên xoa xoa cho nó muốn giảm bớt sự khó chịu của nó, một bên suy nghĩ có lẽ mình nên nhanh chóng mang nó đi bệnh viện xem một chút. Không ngờ khi vuốt ve, xúc cảm dưới tay từ bộ lông mềm mượt trở nên trơn trượt, Lạc Ấn nhìn… Lần này thực sự là dọa tinh thần rồi.
Hoàng Điểm Điểm không một mảnh vải cứ như vậy biến trở thành hình người nằm cạnh anh, bây giờ nhìn lại trông cậu không quá khó chịu nữa. Có lẽ do cái giường này quá nhỏ, vốn chỗ gấu trúc đỏ nhỏ nằm úp sấp trên giường còn ổn, bây giờ biến thành người, mắt thấy sắp ngã xuống đến nơi.
Lạc Ấn vừa đưa tay lên, chạm vào làn da trơn bóng, bản thân trước hết đỏ mặt, không dám nhìn cậu cũng không dám đụng vào cậu, cứ thế cách chăn bọc cậu lại đem trở về. Hoàng Điểm Điểm vẫn không tỉnh, trong mơ cậu có cảm giác trong một lúc mình như đang trong nước biển, sắp không thể hít thở nổi; một lát sau lại cảm giác như mình đi vào một khu rừng rậm có rất nhiều dưỡng khí, khắp nơi đều là khí tức dễ chịu.
Hoàng Điểm Điểm phát ra hai tiếng nức nở nghẹn ngào không rõ ý vị, Lạc Ấn hết sức căng thẳng. Anh lần nữa cảnh cáo mình không được biến thành cầm thú, rồi lại không ngăn nổi Hoàng Điểm Điểm vô ý thức cứ sát lại gần mình. Vừa mới trấn an bản thân xong hai cái bàn tay đã giơ ra, Hoàng Điểm Điểm cảm thấy không vui, theo bản năng vươn tay về phía anh cọ cọ, rất giống thói quen lúc cậu còn ở hình thái gấu trúc. Lạc Ấn cười khổ, thật sự là lòng vừa ngọt ngào lại vừa chua xót như tra tấn.
Cái giường đơn căn bản không chứa được hai người, anh dùng chăn bao kín Hoàng Điểm Điểm lại, bản thân mình chỉ chiếm một góc nhỏ. Nhìn khuôn mặt mịn màng yên tĩnh ngủ của người bên cạnh, rốt cuộc cũng nhịn không được vụng trộm dùng môi chạm vào khuôn mặt cậu, “Điểm Điểm, anh rất nhớ em.”
Ở bên cạnh nhân loại quả nhiên gấu trúc đỏ nhỏ phát triển nhanh vù vù, vừa mới hôm qua Hoàng Điểm Điểm vẫn còn là thú con, hôm nay đã trưởng thành hơn nhiều rồi, màu sắc lông của nó ngày càng đậm, không lâu nữa Điểm Điểm sẽ trở thành một gấu trúc đỏ trưởng thành, có được bộ lông tơ xinh đẹp màu đỏ màu rám nắng rồi. Nó càng ngày càng quen thuộc khí tức của Lạc Ấn, lúc ở bên người Lạc Ấn, sử dụng hiệu suất chuyển hóa cũng cao hơn rất nhiều.
Ban đêm, một người một gấu cứ chen chúc như vậy nghỉ ngơi trên chiếc giường đơn của Lạc Ấn, Lạc Ấn chưa từng nằm chung giường với người khác bao giờ, không biết là tướng ngủ của mình có ổn hay không, sợ lúc ngủ mơ hồ sẽ đè lên động vật nhỏ mềm mại nằm bên cạnh mình, đành phải không ngừng dịch vào bên tường, chỉ còn kém việc trao mình lên tường thôi. Nhưng gấu trúc đỏ nhỏ lại không hề tự giác chút nào khiến người ta khó có thể ngủ say, cảm giác chỗ nằm rộng rãi, dứt khoát mở người ra, nằm lỳ trên giường bày ra bộ dáng tự do tự tại hình chữ “Đại”.
Lạc Ấn không thể lui được nữa, nhéo nhéo cái móng gấu của nó lấy đó làm sự trừng phạt nho nhỏ, gấu trúc đỏ nhỏ chẳng qua là liếm liếm miệng mình, như trước ngủ say. Lạc Ấn cười cười, rốt cuộc cũng mệt không chống đỡ được nữa, nắm cái móng vuốt của nó rồi ngủ mất…
Mắt thường không thể nhận ra khí tức bị gấu trúc đỏ nhỏ vị thành niên từ từ hấp thụ, đây là lần đầu tiên khoảng cách của hai người gần như vậy trong một thời gian dài kể từ sau hôm ở ký túc xá. Lúc nửa đêm, gấu trúc đỏ nhỏ Điểm Điểm cảm thấy có chút không thoải mái, bốn phía tràn đầy, đều là khí tức của nhân loại, trong thời gian ngắn không thể tiêu hóa được, thân thể nhỏ bé của gấu trúc đỏ nhỏ vị thành niên cũng không dùng được. Lạc Ấn bị động tĩnh này làm bừng tỉnh, vừa mở mắt đã phát hiện gấu trúc đỏ nhỏ đang ngậm tay ngắn chân nhỏ của nó, Lạc Ấn không hiểu nó bị làm sao, còn tưởng là cơ thể muốn trưởng thành, vì vậy thoạt nhìn cũng không an tâm lắm.
Lại sợ để đó không quản cục lông nhỏ sẽ gặp ác mộng, tuy rằng anh không xác định được gấu trúc đỏ nhỏ có phải nằm mơ hay không, nhưng vẫn chốc chốc xoa lưng Điểm Điểm, nhẹ nhàng nói mấy lời an ủi.
Khí tức nhân loại càng thêm dày đặc khiến cho Điểm Điểm không chịu đựng nổi nữa, nó vung vẩy móng vuốt gấu thoạt nhìn dường như càng khó chịu hơn. Lạc Ấn không dám lơ là, tay đặt lên lưng gấu trúc đỏ nhỏ, liên tục trấn an, “Điểm Điểm, Điểm Điểm, em làm sao vậy?” Gấu trúc đỏ nhỏ Điểm Điểm đương nhiên không trả lời anh, Lạc Ấn một bên xoa xoa cho nó muốn giảm bớt sự khó chịu của nó, một bên suy nghĩ có lẽ mình nên nhanh chóng mang nó đi bệnh viện xem một chút. Không ngờ khi vuốt ve, xúc cảm dưới tay từ bộ lông mềm mượt trở nên trơn trượt, Lạc Ấn nhìn… Lần này thực sự là dọa tinh thần rồi.
Hoàng Điểm Điểm không một mảnh vải cứ như vậy biến trở thành hình người nằm cạnh anh, bây giờ nhìn lại trông cậu không quá khó chịu nữa. Có lẽ do cái giường này quá nhỏ, vốn chỗ gấu trúc đỏ nhỏ nằm úp sấp trên giường còn ổn, bây giờ biến thành người, mắt thấy sắp ngã xuống đến nơi.
Lạc Ấn vừa đưa tay lên, chạm vào làn da trơn bóng, bản thân trước hết đỏ mặt, không dám nhìn cậu cũng không dám đụng vào cậu, cứ thế cách chăn bọc cậu lại đem trở về. Hoàng Điểm Điểm vẫn không tỉnh, trong mơ cậu có cảm giác trong một lúc mình như đang trong nước biển, sắp không thể hít thở nổi; một lát sau lại cảm giác như mình đi vào một khu rừng rậm có rất nhiều dưỡng khí, khắp nơi đều là khí tức dễ chịu.
Hoàng Điểm Điểm phát ra hai tiếng nức nở nghẹn ngào không rõ ý vị, Lạc Ấn hết sức căng thẳng. Anh lần nữa cảnh cáo mình không được biến thành cầm thú, rồi lại không ngăn nổi Hoàng Điểm Điểm vô ý thức cứ sát lại gần mình. Vừa mới trấn an bản thân xong hai cái bàn tay đã giơ ra, Hoàng Điểm Điểm cảm thấy không vui, theo bản năng vươn tay về phía anh cọ cọ, rất giống thói quen lúc cậu còn ở hình thái gấu trúc. Lạc Ấn cười khổ, thật sự là lòng vừa ngọt ngào lại vừa chua xót như tra tấn.
Cái giường đơn căn bản không chứa được hai người, anh dùng chăn bao kín Hoàng Điểm Điểm lại, bản thân mình chỉ chiếm một góc nhỏ. Nhìn khuôn mặt mịn màng yên tĩnh ngủ của người bên cạnh, rốt cuộc cũng nhịn không được vụng trộm dùng môi chạm vào khuôn mặt cậu, “Điểm Điểm, anh rất nhớ em.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook