Tinh Ngự
-
Chương 44: Kinh Biến
Quyền chưởng giao kích!
Tiếng kình khí nổ mạnh bốn phía, động tác của hai bóng người trong Tu Luyện Các mau lẹ, trong nháy mắt không biết giao thủ với nhau biết bao nhiêu chiêu.
Lăng Phong đột nhiên thu tay lại:
- Khải Ân, tu vi của đệ hẳn đã sắp tới ngũ tinh phải không?
- Phải, trước đó vài ngày bị sư phụ hung hăng thao luyện cho một trận, mấy ngày nay hẳn đã tới tứ tinh hậu kỳ!
Khải Ân gãi gãi đầu:
- Đáng tiếc so ra vẫn kém hơn đại ca. truyện được lấy tại qtruyen.net
- Vừa rồi lúc đệ giao thủ với huynh cũng không có sử dụng lực lượng của Cự Linh.
Lăng Phong biết rõ Khải Ân mới vừa rồi ra tay không có dụng hết toàn lực:
- Triệu hồi Cự Linh của đệ ra, toàn lực giao thủ cùng huynh thử xem.
- Cái này......
Khải Ân có chút do dự, hắn sợ Lăng Phong xúc cảnh sinh tình nghĩ đến chuyện không cách nào thức tỉnh được Cự Linh, nhưng nhìn thấy bộ dáng tràn ngập tự tin của Lăng Phong, hắn cắn răng nói:
- Được rồi, đại ca. Bất quá thi triển Cự Linh ở trong này cũng không có thuận tiện, đệ dùng huyền binh Thiên Triền Quyền Sáo giao thủ cùng huynh a!
Nói xong, hắn lấy một cặp bao tay màu bạc trắng ra, bao tay nhìn nhẹ vô cùng, bao phủ bên ngoài bàn tay hắn như một lớp da, không khiến người ta có cảm giác thấy thừa chút nào.
Huyền Binh?
Lăng Phong sững sờ, nghĩ tới linh vân cương mà Duy Khắc Đa tặng mình, theo lời Sang Sư nói, huyền binh chính là sử dụng linh vân cương chế tạo, có thể trực tiếp mượn bộ phận lực lượng của Cự Linh. Không cần nói nhiều lời, huyền binh của Khải Ân dĩ nhiên là lễ gặp mặt của đại trưởng lão. Nghĩ đến giá trị của linh vân cương theo như lời Sang Sư, Lăng Phong âm thầm gật đầu, đại trưởng lão đối với Khải Ân quả thực không tệ!
- Đại ca, huynh cẩn thận!
Khải Ân vung quyền, một đạo tàn ảnh màu vàng nhạt bị kéo ra trong không khí, ngay sau đó, một cổ áp lực trầm trọng như hậu thổ đập thẳng vào Lăng Phong!
Lăng Phong nhắm mắt lại: Thật mạnh! Một chiêu này tối thiểu đã mượn được một nửa sức mạnh của Cự Linh, không triệu hoán Cự Linh rườm rà mà trực tiếp mượn lực lượng của nó, trong chiến đấu thông thường có thể phát sinh hiệu quả quỷ thần khó lường, linh vân cương này quả nhiên có tác dụng không nhỏ!
Cước chỉ nội toàn, chân lực cường đại trong nháy mắt bộc phát, một lực đẩy phản ngược tác dụng, thân thể Lăng Phong giống như mũi tên bắn ra, thân pháp Mê Tung - Tiến Tật! (Cước chỉ nội toàn: Dùng ngón chân xoay tít như mũi khoan mà đánh)
- Oái!
Khải Ân thét một tiếng kinh hãi, đối mặt với tốc độ quỷ mị của Lăng Phong, hắn cũng nổi lên lòng háo thắng muốn tranh cường. Quyền bên phải thu lại phòng thủ, thiên phú linh kỹ ... Thái Nhạc! Chiêu thức này tối thiểu phải ngưng tụ bảy mươi phần trăm lực lượng Nguyên Tố Cự Linh của hắn.
Đỉnh đầu lập lòe một mảnh hoàng quang, tựa như đám mây vàng đang che khuất bầu trời vậy!
- Tốt lắm, tới đây!
Lăng Phong trầm giọng gào to, Tinh Thiết Kiếm thoát ra khỏi vỏ, kiếm chiêu Quán Nhật trực tiếp đánh vào giữa, một kích đâm trúng quyền đầu!
Xèo xèo xèo!
Phảng phất như nước sôi dội vào tuyết, hoàng quang đầy trời tiêu tán, Khải Ân lảo đảo lui về phía sau, mặt mũi hắn tràn ngập kinh hỉ nhìn Lăng Phong:
- Đại ca, huynh...... huynh đột phá rồi sao?
Dưới kinh hỉ, hắn cũng không có thi triển tiếp "Địa Nham Đột Thứ"!
- Mấy ngày trước lúc đệ bị bắt bế quan, huynh cũng vừa đột phá ngũ tinh!
Lăng Phong lại cười nói.
- Thật tốt quá, hahaha, đại ca, tu vi của huynh đã đạt đến ngũ tinh, sư phụ cũng có thể thuận lý thành chương đem huynh thu vào làm đệ tử Cung Phụng Các!
Khải Ân hoan hô nói:
- Như vậy hai huynh đệ chúng ta có thể liên thủ, đến lúc đó đem hết những tên nào không vừa mắt trong Cung Phụng Các đập một trận, hắc hắc!!!
Lăng Phong bất đắc dĩ lắc đầu, coi bộ tiểu tử này đi tới đâu tính tình cũng y như thế, hắn từ trong Tiết Vân móc ra một quyển bí kíp:
- Đệ xem cái này trước đi.
Khải Ân mang theo vài phần nghi hoặc tiếp nhận quyển bí kíp, mới đầu còn tưởng rằng đây là sách quý Lăng Phong phát hiện trong Bí Kíp Các, nhưng mà sau khi nhìn lướt qua, hắn liền ngẩn người. Đọc nhanh hết toàn bộ như gió, sau khi tập trung nghiên cứu phần sau của bí kíp, hắn ngẩng đầu lên, mặt mũi tràn đầy rung động nói:
- Đây...... đây là......
- Đây là công pháp tầng tiếp theo của Thốn Kích Quyết do ta suy luận ra, tin tưởng có công pháp này trong tay, ở gia tộc chỉ cần có người có thiên tư đủ, tuyệt không tồn tại cục diện khó xử vì thiếu công quyết tu luyện tầng sau.
- Hít hà...
Hít vào một hơi, Khải Ân nhéo mạnh mình một cái, đau nhức kịch liệt khiến thần trí hắn thanh tỉnh:
- Đại ca, đệ không phải năm mơ chứ? Huynh thật sự có thể nghiên cứu ra tầng sau của công quyết?
Lịch đại Băng gia có biết bao nhiêu thiên tài muốn đem toàn bộ Thốn Kích Quyết bổ sung đầy đủ, nhưng đều không thể làm được. Cho dù thiên tư tung hoành như Băng Hành Liệt cũng chỉ có thể bổ sung đến tầng thứ tám, mà Lăng Phong lại một bước suy luận ra công pháp tầng tiếp theo!
Khải Ân căn cứ vào trình độ quen thuộc của mình đối với Thốn Kích Quyết liền phân biệt ra được bộ chân võ quyết bổ sung toàn bộ này tuyệt không phải là ghi lung tung, mà quả thực có thể tu luyện! Nếu như chuyện này truyền ra ngoài...... Khải Ân khẳng định danh tự của Lăng Phong sẽ được tuyên khắc vào Cung Phụng Các, được hậu đại Băng gia cúng bái muôn đời.
- Chờ sau khi huynh đi, đệ đem chân võ quyết này giao cho đại trưởng lão, nói rằng đệ vô tình lĩnh ngộ ra, tin tưởng có phần Thốn Kích Quyết bổ sung đầy đủ này, địa vị của đệ ở Cung Phụng Các sau này cũng không bị thấp đi.
Lợi dụng chỉ đạo của Sang Sư mấy ngày nay, Lăng Phong đem Thốn Kích Quyết bổ sung đầy đủ, lấy nó giao lại cho Băng gia coi như là báo đáp ân tình nuôi dưỡng nhiều năm của Băng gia.
Khải Ân bị câu nói kia của hắn làm sợ ngây người, hắn như choàng tỉnh nói:
- Đại ca, huynh phải ly khai?
- Phải, bằng vào tu vi của huynh hôm nay đã đủ để ra ngoài lưu lạc một phen.
Lăng Phong ngẩng đầu nhìn sắc trời, ánh mắt sắc bén dường như có thể xuyên thủng trời xanh, chạm tới thiên tế xa xôi. (Thiên tế: ranh giới của trời)
- Đại ca, đệ muốn đi theo huynh!
Từ lúc vào doanh huấn luyện, Khải Ân đã có thói quen được Lăng Phong coi như thiên lôi sai đâu đánh đó, giờ phút này nghe nói Lăng Phong phải ly khai, phản ứng đầu tiên của hắn là giống như lúc hồi còn …mặc tã.
- Đệ cũng không phải là con nít nữa, cũng có thứ để theo đuổi của riêng mình, mộng tưởng của chính mình mới đúng.
Lăng Phong bật cười nói:
- Làm sao có thể đi theo huynh mãi.
- Không!
Khải Ân cố chấp lắc đầu.
- Được rồi, dẹp cái tính trẻ con đó đi, huynh đi ra ngoài du lịch một phen, chờ khi đệ tu luyện đến trình độ như thế này thì tùy lúc đều có thể tới tìm huynh!
Lăng Phong đột nhiên trầm giọng quát:
- Kiếm Linh, ngự!
Trong không khí một quang ảnh màu đỏ du động, xẹt xẹt, không khí dọc theo đường đi của nó cũng bị hóa khí theo!
Uỳnh ...- Tiếng nứt nở vang lên, vách tường Tu Luyện Các xuất hiện một lỗ hổng thật sâu. Lăng Phong khẽ vung tay, Kiếm Linh của hắn trở về trong thức hải, nhìn mặt mũi Khải Ân tràn ngập khiếp sợ nói:
- Khi nào đệ là được như vậy, thì tùy lúc đều có thể tới tìm huynh! Khải Ân.
- Đại ca.
Khải Ân nắm chặt tay, trong đôi mắt bắn ra một đạo quang mang kiên định, từ chiêu vừa rồi của Lăng Phong cho thấy, hắn biết tu vi của mình đi theo Lăng Phong chỉ tổ vướng víu mà thôi. Hắn không có bất kỳ nghi vấn rằng tại sao Lăng Phong lại đột nhiên có Cự Linh, tất cả ý niệm trong đầu hắn còn lại chỉ có ... Tu luyện, tu luyện khắc khổ! Đại ca, đệ sẽ đuổi theo huynh, đến lúc đó ... cũng đừng hòng bỏ đệ lại!
Đột nhiên, bên ngoài truyền đến một tiếng kêu thê thảm:
- Tiểu Phong, Tiểu Phong......
Lăng Phong cả kinh, thanh âm này sao lại quen tai như thế? Đột nhiên, hắn nghĩ tới điều gì, mũi chân điểm một cái, thân thể trực tiếp lướt ra khỏi Tu Luyện Các, thẳng đến cửa chính mà đi. Nhìn thân ảnh chật vật đầu đầy mồ hôi nóng, hắn vội vàng nói:
- Minh quản gia, xảy ra chuyện gì?
- Khụ...... khụ, nhanh, mau trở về cửa hàng, Băng Hạo mang người tới vũ nhục Tiêu tiểu thư!
Minh quản gia thở không ra hơi nói:
- Tiểu Thành thiếu gia gặp nguy hiểm!
Lăng Phong nhướng mày, sát khí hiện lên giữa mi tâm: Lại là hắn? Xem ra hôm nay thù mới hận cũ phải thanh toán một lần rồi! Thân pháp Tiến Tật toàn lực thi triển, thân ảnh của Lăng Phong giống như làn khói biến mất. Khải Ân đuổi ra tới nơi vỗ đầu một cái, không chút suy nghĩ trực tiếp chạy theo Lăng Phong.
............
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook