Tình Mỏng Tựa Sương Đau Thương Tựa Khói
-
Chương 273
Lúc ăn cơm tâm trạng của Kiều Uyển Vũ cứ để đâu đâu nên Tề Lăng Hạo lên tiếng hỏi: “Uyển Vũ em gặp chuyện gì mà như đang ở trên mây vậy hả?”.
Kiều Uyển Vũ ngẩng đầu lên nhìn Tề Lăng Hạo rồi đáp: “Đâu có, em đang nghĩ vu vơ về chuyện của Tuấn Vĩ và Cát Vi thôi hai người đó vốn đang tính chuyện hôn nhân rồi nhưng cuối cùng lại không thể ở bên nhau đúng là đáng buồn mà”.
“Được rồi nhưng mà sự việc xảy ra như vậy đâu có ai mong muốn em có buồn thay cũng đâu giải quyết được gì mau tập trung ăn cơm đi”.
Kiều Uyển Vũ gật đầu: “Uhm”.
Tề Lăng Hạo gấp một miếng cá bỏ vào chén của Kiều Uyển Vũ: “Đây là món cá chiên sốt ngũ sắc mà em thích nhất nè ăn nhiều vào”.
Kiều Uyển Vũ vừa gấp một miếng cá cho vào miệng đã cảm thấy bồn nôn liền chạy vào nhà vệ sinh nôn hết ra.
Tề Lăng Hạo đi vào nhìn sắc mặt xanh xao của Kiều Uyển Vũ liền lo lắng lên tiếng hỏi: “Em lại làm việc quá độ nên thiếu máu nữa rồi phải không?”.
Kiều Uyển Vũ lắc đầu xua tay: “Không phải đâu thời gian này em làm việc có chừng mực không có quá độ chắc là do ăn không tiêu thôi, em cảm thấy hơi mệt muốn lên phòng nằm nghỉ trước anh cứ ăn tiếp đi”.
“Để anh dìu em lên phòng nghỉ”.
Kiều Uyển Vũ liền xua tay: “Anh cứ ăn cơm tiếp đi để Tiểu Lộc đi cùng em là được rồi”.
Mạc Hy Nhi từ sau chuyện làm hại Kiều Uyển Vũ ở tiệc mừng thọ của Bạch lão phu nhân đã bị cấm túc ra ngoài, tiền tiêu hàng tháng cũng bị Tề Bách Hào cắt giảm để bớt hóng hách nhưng Tề phu nhân vẫn lén lút cho thêm tiền cô ta.
Mạc Hy Nhi đến cửa hàng thời trang Phong Linh mua sắm với thái độ hống hách và gặp phải Hàm Linh.
Hàm Linh giả lả thân thiết lên tiếng hỏi: “Ô đây không phải là Hy Nhi tiểu thư của Tề gia sao được cô ghé qua cửa hàng của chúng tôi đúng là vinh dự quá mà”.
Mạc Hy Nhi liền hất mặt lên tiếng đáp lại: “Cô cũng biết tôi sao?”.
Hàm Linh gật đầu: “Ai mà không biết Hy Nhi tiểu thư đây là đại tiểu thư của Tề gia chứ”.
Mạc Hy Nhi nghe vậy rất thích thú cảm thấy vô cùng hãnh diện nên lựa thêm rất nhiều quần áo đưa cho nhân viên: “Tôi lấy hết nha”.
Hàm Linh lên tiếng hỏi: “À theo như tôi được biết thì con dâu của Tề gia Kiều Uyển Vũ là chủ nhân đứng đằng sau công ty thời trang Vệ Đồ tại sao cô lại không ủng hộ cho người nhà vậy hả?”.
Nhắc đến Kiều Uyển Vũ ánh mắt của Mạc Hy Nhi liền trở nên đầy oán giận: “Tôi mà thèm khoác lên mình những thiết kế rẻ tiền của cô hay sao chứ, từ lúc cô ta bước chân vào Tề gia không biết đã cướp đi của tôi bao nhiêu thứ rồi, tôi hận không thể đem cô ta băm dằm ra hàng nghìn mảnh đó chứ”.
Hàm Linh mỉm cười vì tìm thấy một đồng minh cũng căm ghét Kiều Uyển Vũ liền lên tiếng than vãn: “Thật ra Uyển Vũ là bạn học cũ của tôi bản tính cô ta rất thích cướp đồ của người khác, năm xưa cô ấy thừa biết là tôi yêu Phong Lãng nhưng vẫn cố ý tranh giành cũng may là tình yêu của tôi vững bền theo thời gian nên cô ấy không thể cướp người đàn ông mà tôi yêu đi mất”.
“Đúng là cái thứ tâm cơ xấu xa mà”.
Hàm Linh liền nói thêm vào: “Chẳng những trong quá khứ mà đến hiện tại chúng tôi đã kết hôn rồi mà cô ấy vẫn không buông tha cho Lãng nữa đó”.
Mạc Hy Nhi nổi đóa lên: “Cô ta dám một chân đứng hai thuyền sao chứ? Đã gả cho anh Hạo rồi mà vẫn ngang nhiên mơ tưởng đến người khác”.
Hàm Linh liền châm thêm dầu vào lửa: “Tôi thấy Kiều Uyển Vũ không hề xứng đáng với tình yêu của ai hết, cô ta được Tề tổng yêu thương như vậy nhưng mà vẫn không hề quý trọng tôi cũng cảm thấy vô cùng bất bình”.
Mạc Hy Nhi bực dọc: “Một ngày nào đó tôi nhất định sẽ làm cho anh Hạo biết được bộ mặt giả tạo của cô ta”.
“Tôi với cô có cùng mục đích hay là chúng ta kết bạn đi tiện việc trao đổi” Hàm Linh đưa ra lời đề nghị.
Mạc Hy Nhi cũng hào hứng đáp trả: “Được đó chúng ta kết bạn zalo đi”.
Kiều Uyển Vũ mấy ngày nay cứ cảm thấy khó chịu cứ đụng đến đồ ăn là lại buồn nôn nên quyết định đi đến bệnh viện khám thử xem rốt cuộc dạ dày cô bị cái gì.
Lúc có kết quả xét nghiệm Kiều Uyển Vũ vô cùng bất ngờ khi biết là cô đã mang thai gần 3 tháng rồi, cô ngồi ngẫm nghĩ lại rồi cau mày lẩm bẩm: “Chẳng lẽ là đêm hôm đó hay sao thật là điên mà”.
Sau khi Kiều Uyển Vũ rời đi thì Hàm Linh lại vào khám thai định kỳ tại căn phòng đó, Hàm Linh nhìn dáng vẻ cô gái vừa quay đi rất là quen nhưng nghĩ rằng mình nhìn nhằm.
Sau khi khám xong Hàm Linh vô tình nhìn thấy hồ sơ để tên Kiều Uyển Vũ vẫn còn nằm trên bàn nên mở điện thoại lên tìm một tấm ảnh của Kiều Uyển Vũ rồi lên tiếng hỏi bác sĩ: “Hồ sơ trên bàn có phải là của cô gái này không vậy bác sĩ?”.
Cô bác sĩ chần chừ rồi đáp: “Hồ sơ của bệnh nhân chúng tôi không được phép tiết lộ với người khác nên tôi không thể trả lời câu hỏi của cô được”.
Hàm Linh có chút sượng khi nghe cô bác sĩ trả lời như tác nước vào trong mặt nhưng lại không thể làm gì được hết.
Về Hoàng Kim Uyển Cảnh, Kiều Uyển Vũ cứ nhìn Tề Lăng Hạo chằm chằm nên anh lên tiếng hỏi: “Có gì mà em nhìn anh ghê thế hả?”.
Kiều Uyển Vũ chần chừ rồi lên tiếng: “Em nói là nếu thôi nha, nếu bây giờ chúng ta có con thì sẽ thế nào?”.
Thái độ của Tề Lăng Hạo vô cùng điềm tĩnh: “Có con thì tốt chứ sao? Mà sao đột nhiên em lại hỏi vậy vẫn còn canh cánh trong lòng chuyện có con hay sao?”.
Kiều Uyển Vũ lắc đầu: “Không có em chỉ buột miệng hỏi vậy thôi”.
Kiều Uyển Vũ ngẩng đầu lên nhìn Tề Lăng Hạo rồi đáp: “Đâu có, em đang nghĩ vu vơ về chuyện của Tuấn Vĩ và Cát Vi thôi hai người đó vốn đang tính chuyện hôn nhân rồi nhưng cuối cùng lại không thể ở bên nhau đúng là đáng buồn mà”.
“Được rồi nhưng mà sự việc xảy ra như vậy đâu có ai mong muốn em có buồn thay cũng đâu giải quyết được gì mau tập trung ăn cơm đi”.
Kiều Uyển Vũ gật đầu: “Uhm”.
Tề Lăng Hạo gấp một miếng cá bỏ vào chén của Kiều Uyển Vũ: “Đây là món cá chiên sốt ngũ sắc mà em thích nhất nè ăn nhiều vào”.
Kiều Uyển Vũ vừa gấp một miếng cá cho vào miệng đã cảm thấy bồn nôn liền chạy vào nhà vệ sinh nôn hết ra.
Tề Lăng Hạo đi vào nhìn sắc mặt xanh xao của Kiều Uyển Vũ liền lo lắng lên tiếng hỏi: “Em lại làm việc quá độ nên thiếu máu nữa rồi phải không?”.
Kiều Uyển Vũ lắc đầu xua tay: “Không phải đâu thời gian này em làm việc có chừng mực không có quá độ chắc là do ăn không tiêu thôi, em cảm thấy hơi mệt muốn lên phòng nằm nghỉ trước anh cứ ăn tiếp đi”.
“Để anh dìu em lên phòng nghỉ”.
Kiều Uyển Vũ liền xua tay: “Anh cứ ăn cơm tiếp đi để Tiểu Lộc đi cùng em là được rồi”.
Mạc Hy Nhi từ sau chuyện làm hại Kiều Uyển Vũ ở tiệc mừng thọ của Bạch lão phu nhân đã bị cấm túc ra ngoài, tiền tiêu hàng tháng cũng bị Tề Bách Hào cắt giảm để bớt hóng hách nhưng Tề phu nhân vẫn lén lút cho thêm tiền cô ta.
Mạc Hy Nhi đến cửa hàng thời trang Phong Linh mua sắm với thái độ hống hách và gặp phải Hàm Linh.
Hàm Linh giả lả thân thiết lên tiếng hỏi: “Ô đây không phải là Hy Nhi tiểu thư của Tề gia sao được cô ghé qua cửa hàng của chúng tôi đúng là vinh dự quá mà”.
Mạc Hy Nhi liền hất mặt lên tiếng đáp lại: “Cô cũng biết tôi sao?”.
Hàm Linh gật đầu: “Ai mà không biết Hy Nhi tiểu thư đây là đại tiểu thư của Tề gia chứ”.
Mạc Hy Nhi nghe vậy rất thích thú cảm thấy vô cùng hãnh diện nên lựa thêm rất nhiều quần áo đưa cho nhân viên: “Tôi lấy hết nha”.
Hàm Linh lên tiếng hỏi: “À theo như tôi được biết thì con dâu của Tề gia Kiều Uyển Vũ là chủ nhân đứng đằng sau công ty thời trang Vệ Đồ tại sao cô lại không ủng hộ cho người nhà vậy hả?”.
Nhắc đến Kiều Uyển Vũ ánh mắt của Mạc Hy Nhi liền trở nên đầy oán giận: “Tôi mà thèm khoác lên mình những thiết kế rẻ tiền của cô hay sao chứ, từ lúc cô ta bước chân vào Tề gia không biết đã cướp đi của tôi bao nhiêu thứ rồi, tôi hận không thể đem cô ta băm dằm ra hàng nghìn mảnh đó chứ”.
Hàm Linh mỉm cười vì tìm thấy một đồng minh cũng căm ghét Kiều Uyển Vũ liền lên tiếng than vãn: “Thật ra Uyển Vũ là bạn học cũ của tôi bản tính cô ta rất thích cướp đồ của người khác, năm xưa cô ấy thừa biết là tôi yêu Phong Lãng nhưng vẫn cố ý tranh giành cũng may là tình yêu của tôi vững bền theo thời gian nên cô ấy không thể cướp người đàn ông mà tôi yêu đi mất”.
“Đúng là cái thứ tâm cơ xấu xa mà”.
Hàm Linh liền nói thêm vào: “Chẳng những trong quá khứ mà đến hiện tại chúng tôi đã kết hôn rồi mà cô ấy vẫn không buông tha cho Lãng nữa đó”.
Mạc Hy Nhi nổi đóa lên: “Cô ta dám một chân đứng hai thuyền sao chứ? Đã gả cho anh Hạo rồi mà vẫn ngang nhiên mơ tưởng đến người khác”.
Hàm Linh liền châm thêm dầu vào lửa: “Tôi thấy Kiều Uyển Vũ không hề xứng đáng với tình yêu của ai hết, cô ta được Tề tổng yêu thương như vậy nhưng mà vẫn không hề quý trọng tôi cũng cảm thấy vô cùng bất bình”.
Mạc Hy Nhi bực dọc: “Một ngày nào đó tôi nhất định sẽ làm cho anh Hạo biết được bộ mặt giả tạo của cô ta”.
“Tôi với cô có cùng mục đích hay là chúng ta kết bạn đi tiện việc trao đổi” Hàm Linh đưa ra lời đề nghị.
Mạc Hy Nhi cũng hào hứng đáp trả: “Được đó chúng ta kết bạn zalo đi”.
Kiều Uyển Vũ mấy ngày nay cứ cảm thấy khó chịu cứ đụng đến đồ ăn là lại buồn nôn nên quyết định đi đến bệnh viện khám thử xem rốt cuộc dạ dày cô bị cái gì.
Lúc có kết quả xét nghiệm Kiều Uyển Vũ vô cùng bất ngờ khi biết là cô đã mang thai gần 3 tháng rồi, cô ngồi ngẫm nghĩ lại rồi cau mày lẩm bẩm: “Chẳng lẽ là đêm hôm đó hay sao thật là điên mà”.
Sau khi Kiều Uyển Vũ rời đi thì Hàm Linh lại vào khám thai định kỳ tại căn phòng đó, Hàm Linh nhìn dáng vẻ cô gái vừa quay đi rất là quen nhưng nghĩ rằng mình nhìn nhằm.
Sau khi khám xong Hàm Linh vô tình nhìn thấy hồ sơ để tên Kiều Uyển Vũ vẫn còn nằm trên bàn nên mở điện thoại lên tìm một tấm ảnh của Kiều Uyển Vũ rồi lên tiếng hỏi bác sĩ: “Hồ sơ trên bàn có phải là của cô gái này không vậy bác sĩ?”.
Cô bác sĩ chần chừ rồi đáp: “Hồ sơ của bệnh nhân chúng tôi không được phép tiết lộ với người khác nên tôi không thể trả lời câu hỏi của cô được”.
Hàm Linh có chút sượng khi nghe cô bác sĩ trả lời như tác nước vào trong mặt nhưng lại không thể làm gì được hết.
Về Hoàng Kim Uyển Cảnh, Kiều Uyển Vũ cứ nhìn Tề Lăng Hạo chằm chằm nên anh lên tiếng hỏi: “Có gì mà em nhìn anh ghê thế hả?”.
Kiều Uyển Vũ chần chừ rồi lên tiếng: “Em nói là nếu thôi nha, nếu bây giờ chúng ta có con thì sẽ thế nào?”.
Thái độ của Tề Lăng Hạo vô cùng điềm tĩnh: “Có con thì tốt chứ sao? Mà sao đột nhiên em lại hỏi vậy vẫn còn canh cánh trong lòng chuyện có con hay sao?”.
Kiều Uyển Vũ lắc đầu: “Không có em chỉ buột miệng hỏi vậy thôi”.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook