Tinh Linh Trên Vai Dã Thú
-
Chương 18: Quần áo mới
Sáng sớm ngân lang đã nhìn thấy Estes cắt cái chăn da thú mà hắn dành riêng cho cậu ra làm nhiều mảnh. Tiếp đó lại lấy ra kim chỉ khâu chúng thành một bộ quần áo mới.
Cái chăn ngân lang đưa cho Estes là một tấm da gấu bắc cựu thuần trắng. Ngay khi rời khỏi rừng rậm, hắn đã đặc biệt đi săn vì cậu.
Gấu trắng Bắc Cực là loài mãnh thú sinh sống ở Bắc Cực mà từ khi băng nơi đó bị tan chảy hết, chúng cũng theo đó biến mất khỏi Trái Đất.
Tuy nhiên điều này cũng không có nghĩa là da lông giữ ấm tốt nhất đã hoàn toàn biến mất bởi vì trong vườn bách thú của nhân loại cũng có gấu Bắc Cực.
Cũng không biết vì cái gì zombie luôn khao khát máu thịt của nhân loại nhưng đối với động vật lại không có nửa điểm hứng thú. Cho nên nhóm động vật bị thuần hóa nhốt trong vườn bách thú, may mắn thoát khỏi những nhân loại đói khát còn lại, một lần nữa quay về với tự nhiên. Mà gấu Bắc Cực chính là một trong số đó.
Hiện tại gấu Bắc Cực bởi vì hoàn cảnh sống thay đổi mà tiến hóa. Chúng sống gần bìa rừng Vĩnh Cửu. Mùa nóng lông trên người sẽ tự động rụng xuống trở nên thưa thớt mà mùa đông lông lại tự động mọc dày rậm ra ngăn cản gió lạnh. Nhờ sự tiến hóa này mà chúng thích ứng được với môi trường và tiếp tục tồn tại.
Da gấu Bắc Cực là thứ giữ ấm tốt nhất, chưa kể đến các ưu điểm khác như tính thẩm mỹ, mềm mại, nhẵn mịn, toả sáng và dùng được lâu. Chính bởi thế nên ngân lang mới có thể lựa chọn nó, nhưng gấu Bắc Cực cũng không phải loài dễ bắt. Chúng rất thưa thớt mà cường hãn. Carlos đã mất rất nhiều công phu mới tìm được một con và giết nó. Mà hiện tại con gấu Bắc Cực xui xẻo bị lột da kia đang nằm trong cốp xe làm nhiệm vụ của lương thực dự trữ.
Estes không hề biết để giữ ấm cho mình Carlos mất bao nhiêu công sức. Cậu chính là vui vẻ làm cho mình một bộ quần áo mới. Mặc dù cái chăn da thú ngân lang làm cho cậu là lấy một phần nhỏ trên người gấu Bắc Cực nhưng như thế cũng đủ cho Estes làm một bộ quần áo mới.
Tay nghề của Estes ở vương quốc Đồng Thoại được tán thưởng vô cùng. Hơn nữa với óc thẩm mỹ cao, tiểu tinh linh luôn thích chế tác các loại vật phẩm tinh mỹ nên làm một bộ đồ giữ ấm đơn giản không thể làm khó được họ.
Trước tiên Estes làm áo và quần dài. Bởi vì không có nút thắt nên cậu trực tiếp làm thành áo chui đầu. Mà để tiện lợi, sau lưng áo cắt thêm hai lỗ nhỏ để cánh có thể lọt qua. Ở chỗ lưng quần làm thêm mấy cái đỉa quần (thuật ngữ may mặc, đừng quan tâm!) để luồn một sợi dây thừng qua, buộc chặt là đã có thể mặc.
Ngoài những thứ đó ra còn có giầy, găng tay và mũ. Trên mũ may thêm hai cái tai sói nhỏ, nếu không phải nguyên liệu không đủ cậu đã sớm gắn thêm mắt, mũi vào rồi.
Chỉ là may đơn giản, không cần sự hoàn mỹ nên Estes làm rất nhanh. Chỉ mất hơn 1 tiếng cậu đã làm xong cả bộ quần áo.
Vừa hoàn thành Estes đã vội vàng mặc vào, sau đó như khoe khoang nói với Carlos “Đẹp sao?” Bộ dạng kiêu ngạo khiến người khác vừa tức giận vừa buồn cười.
Carlos càng quan tâm đến việc Estes mặc có đủ ấm hay không hơn, nhưng chiếu cố lòng tự tin của cậu, hơn nữa Estes mặc vào một thân mao nhung nhung quần áo quả thực rất dễ thương, bèn gật đầu nói “Rất đẹp!”
Một câu rất đẹp này lại khiến Estes vui sướng đến không nhìn thấy phương hướng.
Nhưng tâm tình tuyệt vời của cậu không kéo dài được bao lâu thì tên phá hư không khí đã từ trong tòa nhà đi ra.
“Carlos, tiểu sủng vật của ngươi thế nào rồi?”
Cũng không để ý giọng của mình to đến mức nào, Aggreko vừa thấy người ngồi trong xe đã hét lên.
Cự hùng vừa lên tiếng Estes đã lập tức vỗ cánh, bay vào trong quần áo của ngân lang, trốn ở trong túi, một chút cũng không chú ý mình hiện giờ đã nghe hiểu được ngôn ngữ của cự hùng. (giải thích một chút nguyên nhân Estes có thể hiểu ngôn ngữ của cự hùng. Hồi trước Estes đã ăn quả ngôn ngữ chứa máu ngân lang. Đây là thứ quả giúp người ăn nó hiểu được ngôn ngữ của người cho máu. Mà khi ở hình thú mặc dù ngân lang hiểu ngôn ngữ của cự hùng nhưng hắn lại không thèm dùng hùng ngữ. Nhưng hiện tại cả hai người đều ở hình người và nói ngôn ngữ nhân loại nên Estes mới có thể nghe hiểu cự hùng)
Carlos cũng thu hồi tươi cười, lạnh lùng nhìn Aggreko tự tiện mở cửa vào trong xe “Nhóc ấy không phải là sủng vật” mặc dù ngay từ đầu đây cũng là chủ ý của hắn, nhưng giờ hắn đã coi cậu như trẻ con để dưỡng.
“Nga” cự hùng sớm đã quen với sự lạnh lùng của ngân lang nên khi đối diện với khuôn mặt lạnh như băng của hắn cũng không có cảm giác gì. Nhưng khi qua gương chiếu hậu nhìn đến tấm da thú vốn bao bọc Estes bây giờ lại trở nên trống rỗng hắn không khỏi mở to mắt “Nhóc con của ngươi đâu mất rồi?”
Carlos đối với sự kinh ngạc của hắn vô cùng thờ ơ “Tốt lắm” cũng không định nói thêm gì nữa.
Cự hùng nghe Estes tốt lắm liền thở phào nhẹ nhõm đồng thời cũng ở một bên kinh sợ nếu đêm qua ngân lang mang theo tiểu tinh linh quay về rừng rậm thì phải làm sao bây giờ?
Bất quá hoàn hảo là Carlos không có ý định này, nếu không sao còn có thể ở đây chờ hắn? Đã nhận định vị thú nhân này sẽ không thất tín, cự hùng sẽ không thể ngờ được rằng ngân lang căn bản không rời đi là vì hắn không biết lái xe mà lại không muốn để Estes chịu lạnh – còn một nguyên nhân khác nữa là hắn muốn đi thăm lão sư, chứ hoàn toàn không phải vì lời hứa hẹn kia.
Rất may cự hùng không biết điều này nếu không trên đường đi chắc chắn hắn sẽ phải lo lắng không thôi.
Bởi vì áp lực đột nhiên tăng lên khiến cho cự hùng khẩn cấp khởi động xe, rất muốn dùng tốc độ nhanh nhất quay về bộ lạc. Nhưng bất đắc dĩ là mặc dù đêm qua phong tuyết đã ngừng rơi, nhưng mặt đường đã sớm bị tuyết trắng bao phủ, lớp tuyết dày ngập cao quá gối. Đừng nói lái xe, giờ đến đi bộ cũng khó.
Vốn đã chuẩn bị kĩ càng từ trước, cự hùng sẽ không đơn giản như vậy bỏ cuộc. Không biết hắn ấn những thứ gì, chiếc xe bỗng chấn động mạnh một cái, nâng cao lên rồi lơ lửng trong không trung. Aggreko nhấn ga một cái đẩy nhanh tốc độ của chiếc xe.
Thấy vậy khuôn mặt Carlos ngày càng lạnh “Nếu có chức năng này, sao ngày hôn qua ngươi lại không làm?”
Cự hùng vẻ mặt đau khổ nói “Lão đại à, trong thời tiết gió tuyết như hôm qua mà đi kiểu này tốn năng lượng không nói, còn rất nguy hiểm. Nếu không phải lúc trước ta đã cất dấu không ít năng lượng trong xe mà dùng loại phương pháp này trở về thì chưa đến nửa đường chúng ta đã xuống xe cuốc bộ rồi!”
Ở thời đại này tuyết cũng không hề sạch sẽ, vô hại như vẻ bề ngoài của nó. Mặc dù cũng không gây tổn hại đến con người nhưng lại có ảnh hưởng đối với máy móc. Máy móc càng tinh tế lại càng nguy hại. Mà xe bay trong không trung dưới trời tuyết rơi thế này tổn hại càng thêm nghiêm trọng, thậm chí có thể dẫn tới tai nạn chết người. Nếu không phải có việc khẩn cấp và tự tin vào kỹ năng lái xe của mình, rất ít người dám lái xe trong không trung dưới trời tuyết rơi thế này.
Đương nhiên vài bông tuyết cũng không thể gây ra loại tình trạng này mà phải đạt tới một lượng nhất định mới có thể gây tổn hại cho máy móc gần đó.
Ngân lang nghe vậy cũng không nói gì nữa, lâu ngày không nhìn thấy tuyết hắn đã quên mất uy lực của nó.
Estes trốn trong túi hoàn toàn nghe không hiểu hai người nói gì, không có ý nghĩa, nhàm chán lặng lẽ bay lên vai ngân lang ngồi xuống [Carlos]
[Ân] biết Estes nếu chạm vào đối phương thì không cần đối phương mở miệng vẫn có thể câu thông (trao đổi, giao tiếp) được nên hắn chỉ đơn giản đáp lại cậu trong lòng.
[Nơi này thật nhàm chán! Ngươi kể chuyện cho ta nghe được không?]
[Kể chuyện gì?]
[Kể chút chuyện về cái bộ lạc kia đi] đối với nơi mình sắp đến này, Estes vẫn cảm thấy rất tò mò.
[Vài năm không đi qua, đã không biết biến thành cái dạng gì rồi]
[Vậy kể về bộ dạng của nó trước kia đi]
[Đó chỉ là một bộ lạc bình thường có khoảng 5000 dân, tuy nói vậy nhưng đó đã là một con số khá lớn rồi. Nhưng mấy năm gần đây sự tăng trưởng dân số suy giảm bởi vì rất lâu rồi không có trẻ con được sinh ra]
[Vì sao?] chẳng lẽ thú nhân cũng giống tiểu tinh linh, cách 20 năm mới có bảo bảo (trẻ sơ sinh)?
[Đại khái là vì á thú nhân có thể sinh ngày càng ít đi] mấy năm trước Carlos vẫn chưa hoàn toàn trưởng thành mà hắn đối với chuyện của người khác không có hứng thú nên hắn cũng không thật sự hiểu rõ những vấn đề này.
Đối với lý do trẻ con ít được sinh ra do số lượng á thú nhân giảm, Estes cũng không tiếp tục hỏi nữa. Cậu kì thực còn không hiểu rõ mối quan hệ giữa á thú nhân và tiểu bảo bảo. Trong suy nghĩ của mình, Estes đã đem thú nhân và tiểu tinh linh giống nhau, tiểu bảo bảo là lớn lên từ những đóa hoa. Mà á thú nhân lại giống như tinh linh nữ vương phụ trách tạo ra mầm sống.
Ngân lang vốn kiệm lời, sau khi nói đơn giản về tình hình bộ lạc thì cũng không nói tiếp nữa. Nhưng Estes lại là lần đầu tiếp xúc với thế giới bên ngoài vương quốc Đồng Thoại nên thấy ngân lang không kể tiếp nữa thì liền ríu rít hỏi một chút vấn đề tỉ như : á thú nhân và thú nhân có gì khác nhau? Mọi người bình thường ăn cái gì? Nơi ở trông như thế nào? Hiện tại mùa đông lạnh như thế này họ làm thế nào để vượt qua?…một đống lộn xộn linh tinh.
Carlos cũng không ngại cậu phiền, tâm tình tốt trả lời mọi vấn đề thỏa mãn trí tò mò của cậu.
[Á thú nhân là thú nhân không thể biến hình. Theo quy định của nhân loại họ thuộc phái nữ nhưng vẫn có chút bất đồng]
[Hình người của các nàng có phải giống như ngươi không?] Á thú nhân không thể biến hình thì hẳn là giống nhân loại đi?
[Cũng không giống con người hoàn toàn. Á thú nhân vẫn di truyền một vài bộ phận từ phụ thân ví dụ như lỗ tai sẽ là hình thú]
[Lỗ tai?] Estes sờ sờ lỗ tai nhọn của mình, thoáng an tâm. Nếu bắt cậu nhìn một đám giống hệt nhân loại lúc trước, chân cậu nhất định sẽ nhuyễn cả ra [Khác đến vậy sao? Vậy tại sao hình người của thú nhân lại giống hệt nhân loại thế?]
[Chúng ta cũng không hoàn toàn giống họ. Ở hình người vẫn có thể nhìn thấy vài bộ phận đặc thù của hình thú như lỗ tai, đôi mắt, răng nanh, vằn, tứ chi, đuôi. Ví dụ ngươi nhìn hình người của Aggreko thử xem, răng nanh vẫn là răng nanh, trên mặt còn có vết hoa ban]
Estes trốn trong túi của ngân lang cẩn thận quan sát cự hùng đang lái xe, quả thực trên mặt hắn có mấy vết hoa ban. Nhưng vì hắn đen như than nên mấy vết hoa ban cũng không thể thấy rõ ràng.
Đánh giá cự hùng xong, Estes lại nhô đầu xem ngân lang. Bởi vì nhìn từ dưới lên, hai khỏa răng nanh trông phi thường sắc nhọn mà mắt cũng là đồng tử của dã thú màu vàng như trước, ngoài ra tất cả đều bình thường.
[Vậy á thú nhân sống thế nào? Các nàng không thể vào rừng đúng không?]
[Ngươi biết cũng không ít nhỉ] hai mắt ngân lang hiện lên suy nghĩ sâu xa. Lấy biểu hiện của Estes lúc trước, chắc hẳn là chưa từng trao đổi qua cùng thú nhân khác. Cứ xem ở sự tò mò cùng sợ hãi thú nhân của cậu là biết. Nhưng như vậy cậu làm sao biết được á thú nhân không thể vào rừng?
Đặt vấn đề này xuống đáy lòng, ngân lang trả lời [Á thú nhân không thể tiến vào rừng mà thậm chí còn không thể lại gần cây cối. Nhưng điều này cũng không ảnh hưởng nhiều lắm tới cuộc sống của họ bởi vì thú nhân rất thích chiếu cố á thú nhân. Họ tự nguyện phục vụ á thú nhân, vì á thú nhân chuẩn bị tất cả thực phẩm. Mà á thú nhân thì làm những công việc phụ trợ, họ cũng thích hợp làm những công việc trí óc hơn] nô dịch thú nhân chính là độc quyền của á thú nhân.
Cái chăn ngân lang đưa cho Estes là một tấm da gấu bắc cựu thuần trắng. Ngay khi rời khỏi rừng rậm, hắn đã đặc biệt đi săn vì cậu.
Gấu trắng Bắc Cực là loài mãnh thú sinh sống ở Bắc Cực mà từ khi băng nơi đó bị tan chảy hết, chúng cũng theo đó biến mất khỏi Trái Đất.
Tuy nhiên điều này cũng không có nghĩa là da lông giữ ấm tốt nhất đã hoàn toàn biến mất bởi vì trong vườn bách thú của nhân loại cũng có gấu Bắc Cực.
Cũng không biết vì cái gì zombie luôn khao khát máu thịt của nhân loại nhưng đối với động vật lại không có nửa điểm hứng thú. Cho nên nhóm động vật bị thuần hóa nhốt trong vườn bách thú, may mắn thoát khỏi những nhân loại đói khát còn lại, một lần nữa quay về với tự nhiên. Mà gấu Bắc Cực chính là một trong số đó.
Hiện tại gấu Bắc Cực bởi vì hoàn cảnh sống thay đổi mà tiến hóa. Chúng sống gần bìa rừng Vĩnh Cửu. Mùa nóng lông trên người sẽ tự động rụng xuống trở nên thưa thớt mà mùa đông lông lại tự động mọc dày rậm ra ngăn cản gió lạnh. Nhờ sự tiến hóa này mà chúng thích ứng được với môi trường và tiếp tục tồn tại.
Da gấu Bắc Cực là thứ giữ ấm tốt nhất, chưa kể đến các ưu điểm khác như tính thẩm mỹ, mềm mại, nhẵn mịn, toả sáng và dùng được lâu. Chính bởi thế nên ngân lang mới có thể lựa chọn nó, nhưng gấu Bắc Cực cũng không phải loài dễ bắt. Chúng rất thưa thớt mà cường hãn. Carlos đã mất rất nhiều công phu mới tìm được một con và giết nó. Mà hiện tại con gấu Bắc Cực xui xẻo bị lột da kia đang nằm trong cốp xe làm nhiệm vụ của lương thực dự trữ.
Estes không hề biết để giữ ấm cho mình Carlos mất bao nhiêu công sức. Cậu chính là vui vẻ làm cho mình một bộ quần áo mới. Mặc dù cái chăn da thú ngân lang làm cho cậu là lấy một phần nhỏ trên người gấu Bắc Cực nhưng như thế cũng đủ cho Estes làm một bộ quần áo mới.
Tay nghề của Estes ở vương quốc Đồng Thoại được tán thưởng vô cùng. Hơn nữa với óc thẩm mỹ cao, tiểu tinh linh luôn thích chế tác các loại vật phẩm tinh mỹ nên làm một bộ đồ giữ ấm đơn giản không thể làm khó được họ.
Trước tiên Estes làm áo và quần dài. Bởi vì không có nút thắt nên cậu trực tiếp làm thành áo chui đầu. Mà để tiện lợi, sau lưng áo cắt thêm hai lỗ nhỏ để cánh có thể lọt qua. Ở chỗ lưng quần làm thêm mấy cái đỉa quần (thuật ngữ may mặc, đừng quan tâm!) để luồn một sợi dây thừng qua, buộc chặt là đã có thể mặc.
Ngoài những thứ đó ra còn có giầy, găng tay và mũ. Trên mũ may thêm hai cái tai sói nhỏ, nếu không phải nguyên liệu không đủ cậu đã sớm gắn thêm mắt, mũi vào rồi.
Chỉ là may đơn giản, không cần sự hoàn mỹ nên Estes làm rất nhanh. Chỉ mất hơn 1 tiếng cậu đã làm xong cả bộ quần áo.
Vừa hoàn thành Estes đã vội vàng mặc vào, sau đó như khoe khoang nói với Carlos “Đẹp sao?” Bộ dạng kiêu ngạo khiến người khác vừa tức giận vừa buồn cười.
Carlos càng quan tâm đến việc Estes mặc có đủ ấm hay không hơn, nhưng chiếu cố lòng tự tin của cậu, hơn nữa Estes mặc vào một thân mao nhung nhung quần áo quả thực rất dễ thương, bèn gật đầu nói “Rất đẹp!”
Một câu rất đẹp này lại khiến Estes vui sướng đến không nhìn thấy phương hướng.
Nhưng tâm tình tuyệt vời của cậu không kéo dài được bao lâu thì tên phá hư không khí đã từ trong tòa nhà đi ra.
“Carlos, tiểu sủng vật của ngươi thế nào rồi?”
Cũng không để ý giọng của mình to đến mức nào, Aggreko vừa thấy người ngồi trong xe đã hét lên.
Cự hùng vừa lên tiếng Estes đã lập tức vỗ cánh, bay vào trong quần áo của ngân lang, trốn ở trong túi, một chút cũng không chú ý mình hiện giờ đã nghe hiểu được ngôn ngữ của cự hùng. (giải thích một chút nguyên nhân Estes có thể hiểu ngôn ngữ của cự hùng. Hồi trước Estes đã ăn quả ngôn ngữ chứa máu ngân lang. Đây là thứ quả giúp người ăn nó hiểu được ngôn ngữ của người cho máu. Mà khi ở hình thú mặc dù ngân lang hiểu ngôn ngữ của cự hùng nhưng hắn lại không thèm dùng hùng ngữ. Nhưng hiện tại cả hai người đều ở hình người và nói ngôn ngữ nhân loại nên Estes mới có thể nghe hiểu cự hùng)
Carlos cũng thu hồi tươi cười, lạnh lùng nhìn Aggreko tự tiện mở cửa vào trong xe “Nhóc ấy không phải là sủng vật” mặc dù ngay từ đầu đây cũng là chủ ý của hắn, nhưng giờ hắn đã coi cậu như trẻ con để dưỡng.
“Nga” cự hùng sớm đã quen với sự lạnh lùng của ngân lang nên khi đối diện với khuôn mặt lạnh như băng của hắn cũng không có cảm giác gì. Nhưng khi qua gương chiếu hậu nhìn đến tấm da thú vốn bao bọc Estes bây giờ lại trở nên trống rỗng hắn không khỏi mở to mắt “Nhóc con của ngươi đâu mất rồi?”
Carlos đối với sự kinh ngạc của hắn vô cùng thờ ơ “Tốt lắm” cũng không định nói thêm gì nữa.
Cự hùng nghe Estes tốt lắm liền thở phào nhẹ nhõm đồng thời cũng ở một bên kinh sợ nếu đêm qua ngân lang mang theo tiểu tinh linh quay về rừng rậm thì phải làm sao bây giờ?
Bất quá hoàn hảo là Carlos không có ý định này, nếu không sao còn có thể ở đây chờ hắn? Đã nhận định vị thú nhân này sẽ không thất tín, cự hùng sẽ không thể ngờ được rằng ngân lang căn bản không rời đi là vì hắn không biết lái xe mà lại không muốn để Estes chịu lạnh – còn một nguyên nhân khác nữa là hắn muốn đi thăm lão sư, chứ hoàn toàn không phải vì lời hứa hẹn kia.
Rất may cự hùng không biết điều này nếu không trên đường đi chắc chắn hắn sẽ phải lo lắng không thôi.
Bởi vì áp lực đột nhiên tăng lên khiến cho cự hùng khẩn cấp khởi động xe, rất muốn dùng tốc độ nhanh nhất quay về bộ lạc. Nhưng bất đắc dĩ là mặc dù đêm qua phong tuyết đã ngừng rơi, nhưng mặt đường đã sớm bị tuyết trắng bao phủ, lớp tuyết dày ngập cao quá gối. Đừng nói lái xe, giờ đến đi bộ cũng khó.
Vốn đã chuẩn bị kĩ càng từ trước, cự hùng sẽ không đơn giản như vậy bỏ cuộc. Không biết hắn ấn những thứ gì, chiếc xe bỗng chấn động mạnh một cái, nâng cao lên rồi lơ lửng trong không trung. Aggreko nhấn ga một cái đẩy nhanh tốc độ của chiếc xe.
Thấy vậy khuôn mặt Carlos ngày càng lạnh “Nếu có chức năng này, sao ngày hôn qua ngươi lại không làm?”
Cự hùng vẻ mặt đau khổ nói “Lão đại à, trong thời tiết gió tuyết như hôm qua mà đi kiểu này tốn năng lượng không nói, còn rất nguy hiểm. Nếu không phải lúc trước ta đã cất dấu không ít năng lượng trong xe mà dùng loại phương pháp này trở về thì chưa đến nửa đường chúng ta đã xuống xe cuốc bộ rồi!”
Ở thời đại này tuyết cũng không hề sạch sẽ, vô hại như vẻ bề ngoài của nó. Mặc dù cũng không gây tổn hại đến con người nhưng lại có ảnh hưởng đối với máy móc. Máy móc càng tinh tế lại càng nguy hại. Mà xe bay trong không trung dưới trời tuyết rơi thế này tổn hại càng thêm nghiêm trọng, thậm chí có thể dẫn tới tai nạn chết người. Nếu không phải có việc khẩn cấp và tự tin vào kỹ năng lái xe của mình, rất ít người dám lái xe trong không trung dưới trời tuyết rơi thế này.
Đương nhiên vài bông tuyết cũng không thể gây ra loại tình trạng này mà phải đạt tới một lượng nhất định mới có thể gây tổn hại cho máy móc gần đó.
Ngân lang nghe vậy cũng không nói gì nữa, lâu ngày không nhìn thấy tuyết hắn đã quên mất uy lực của nó.
Estes trốn trong túi hoàn toàn nghe không hiểu hai người nói gì, không có ý nghĩa, nhàm chán lặng lẽ bay lên vai ngân lang ngồi xuống [Carlos]
[Ân] biết Estes nếu chạm vào đối phương thì không cần đối phương mở miệng vẫn có thể câu thông (trao đổi, giao tiếp) được nên hắn chỉ đơn giản đáp lại cậu trong lòng.
[Nơi này thật nhàm chán! Ngươi kể chuyện cho ta nghe được không?]
[Kể chuyện gì?]
[Kể chút chuyện về cái bộ lạc kia đi] đối với nơi mình sắp đến này, Estes vẫn cảm thấy rất tò mò.
[Vài năm không đi qua, đã không biết biến thành cái dạng gì rồi]
[Vậy kể về bộ dạng của nó trước kia đi]
[Đó chỉ là một bộ lạc bình thường có khoảng 5000 dân, tuy nói vậy nhưng đó đã là một con số khá lớn rồi. Nhưng mấy năm gần đây sự tăng trưởng dân số suy giảm bởi vì rất lâu rồi không có trẻ con được sinh ra]
[Vì sao?] chẳng lẽ thú nhân cũng giống tiểu tinh linh, cách 20 năm mới có bảo bảo (trẻ sơ sinh)?
[Đại khái là vì á thú nhân có thể sinh ngày càng ít đi] mấy năm trước Carlos vẫn chưa hoàn toàn trưởng thành mà hắn đối với chuyện của người khác không có hứng thú nên hắn cũng không thật sự hiểu rõ những vấn đề này.
Đối với lý do trẻ con ít được sinh ra do số lượng á thú nhân giảm, Estes cũng không tiếp tục hỏi nữa. Cậu kì thực còn không hiểu rõ mối quan hệ giữa á thú nhân và tiểu bảo bảo. Trong suy nghĩ của mình, Estes đã đem thú nhân và tiểu tinh linh giống nhau, tiểu bảo bảo là lớn lên từ những đóa hoa. Mà á thú nhân lại giống như tinh linh nữ vương phụ trách tạo ra mầm sống.
Ngân lang vốn kiệm lời, sau khi nói đơn giản về tình hình bộ lạc thì cũng không nói tiếp nữa. Nhưng Estes lại là lần đầu tiếp xúc với thế giới bên ngoài vương quốc Đồng Thoại nên thấy ngân lang không kể tiếp nữa thì liền ríu rít hỏi một chút vấn đề tỉ như : á thú nhân và thú nhân có gì khác nhau? Mọi người bình thường ăn cái gì? Nơi ở trông như thế nào? Hiện tại mùa đông lạnh như thế này họ làm thế nào để vượt qua?…một đống lộn xộn linh tinh.
Carlos cũng không ngại cậu phiền, tâm tình tốt trả lời mọi vấn đề thỏa mãn trí tò mò của cậu.
[Á thú nhân là thú nhân không thể biến hình. Theo quy định của nhân loại họ thuộc phái nữ nhưng vẫn có chút bất đồng]
[Hình người của các nàng có phải giống như ngươi không?] Á thú nhân không thể biến hình thì hẳn là giống nhân loại đi?
[Cũng không giống con người hoàn toàn. Á thú nhân vẫn di truyền một vài bộ phận từ phụ thân ví dụ như lỗ tai sẽ là hình thú]
[Lỗ tai?] Estes sờ sờ lỗ tai nhọn của mình, thoáng an tâm. Nếu bắt cậu nhìn một đám giống hệt nhân loại lúc trước, chân cậu nhất định sẽ nhuyễn cả ra [Khác đến vậy sao? Vậy tại sao hình người của thú nhân lại giống hệt nhân loại thế?]
[Chúng ta cũng không hoàn toàn giống họ. Ở hình người vẫn có thể nhìn thấy vài bộ phận đặc thù của hình thú như lỗ tai, đôi mắt, răng nanh, vằn, tứ chi, đuôi. Ví dụ ngươi nhìn hình người của Aggreko thử xem, răng nanh vẫn là răng nanh, trên mặt còn có vết hoa ban]
Estes trốn trong túi của ngân lang cẩn thận quan sát cự hùng đang lái xe, quả thực trên mặt hắn có mấy vết hoa ban. Nhưng vì hắn đen như than nên mấy vết hoa ban cũng không thể thấy rõ ràng.
Đánh giá cự hùng xong, Estes lại nhô đầu xem ngân lang. Bởi vì nhìn từ dưới lên, hai khỏa răng nanh trông phi thường sắc nhọn mà mắt cũng là đồng tử của dã thú màu vàng như trước, ngoài ra tất cả đều bình thường.
[Vậy á thú nhân sống thế nào? Các nàng không thể vào rừng đúng không?]
[Ngươi biết cũng không ít nhỉ] hai mắt ngân lang hiện lên suy nghĩ sâu xa. Lấy biểu hiện của Estes lúc trước, chắc hẳn là chưa từng trao đổi qua cùng thú nhân khác. Cứ xem ở sự tò mò cùng sợ hãi thú nhân của cậu là biết. Nhưng như vậy cậu làm sao biết được á thú nhân không thể vào rừng?
Đặt vấn đề này xuống đáy lòng, ngân lang trả lời [Á thú nhân không thể tiến vào rừng mà thậm chí còn không thể lại gần cây cối. Nhưng điều này cũng không ảnh hưởng nhiều lắm tới cuộc sống của họ bởi vì thú nhân rất thích chiếu cố á thú nhân. Họ tự nguyện phục vụ á thú nhân, vì á thú nhân chuẩn bị tất cả thực phẩm. Mà á thú nhân thì làm những công việc phụ trợ, họ cũng thích hợp làm những công việc trí óc hơn] nô dịch thú nhân chính là độc quyền của á thú nhân.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook