Tinh Linh Trên Vai Dã Thú
-
Chương 14: Trò đùa dai
Estes cúi đầu suy nghĩ nửa ngày, rốt cuộc nghĩ ra một biện pháp cực kỳ ‘Ác độc’.
“Hắn làm cho ta toàn thân bẩn hề hề, ta sẽ đem lông toàn thân hắn cạo sạch!” Estes dào dạt đắc ý nói ra chủ ý tồi tệ của mình, mong chờ nhìn ngân lang, đợi nó khích lệ.
Ngân lang nhanh chóng đáp lại sự kì vọng của cậu, mặt thú tựa hồ run rẩy một chút, gật gật đầu “ý kiến hay” hùng trụi lông? Nó cũng muốn nhìn thử xem.
“Hì hì” Estes được khích lệ, ngượng ngùng cười ngây ngô, ôm móng vuốt sói cọ cọ, cực kỳ vui vẻ.
Nhìn tiểu sủng vật nhà mình càng ngày càng bám mình, ngân lang cũng cười.
Cách đó không xa, cự hùng mặc dù không hiểu câu nói của tiểu tinh linh nhưng bản năng của động vật làm hắn thấy lạnh cả sống lưng, trong lòng cũng nổi lên bất an.
Hai vị một lớn một nhỏ này tươi cười ngoạn nháo một lát, Estes mới nhớ ra mình còn muốn cạo lông cự hùng, thay chính mình báo thù. Cự tuyệt sự giúp đỡ của ngân lang, Estes ngồi trên đệm thịt móng vuốt sói, bắt đầu tìm kiếm trong túi nhỏ của mình. Estes cái gì không có chứ các loại hạt mầm kì lạ thì quả là muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.
Ngân lang giơ móng vuốt tuyệt không thấy mệt, trong sủng nịnh có tò mò nhìn tiểu tinh linh lục trái lục phải trong túi nhỏ, lẩm bẩm nói nhỏ “không phải cái này” “này cũng không phải” “để đâu rồi nhỉ?”
Liếc mắt nhìn cự hùng bị dây leo trói chặt muốn động mà không động được, vẫn luôn chú ý đến bọn họ. Ngân lang thực quyết đoán xoay người, không để cho cự hùng nhìn thấy hành động của Estes.
Nói thật, ngân lang rất tò mò về túi nhỏ của Estes. Lần trước khi Estes chuyển nhà, ngân lang đã tận mắt thấy cậu bỏ tất cả đồ đạc vào đó. Cái túi nhỏ như vậy làm thế nào mà chứa được đám thượng vàng hạ cám đó vậy?
Bất quá ngân lang không bao giờ hỏi qua Estes vấn đề này. Cũng không phải do cảm thấy cậu sẽ không chịu nói, dựa theo tính tình không biết phòng người của Estes thì chỉ cần nó hỏi cậu nhất định sẽ biết sao nói vậy. Nó chỉ là cảm thấy không tất yếu phải làm vậy mà thôi.
Tuy vậy nó cũng không định để cho kẻ khác biết về bí mật này. Chuyện của tiểu tinh linh chỉ cần nó biết rõ ràng là được rồi.
Nhưng sau khi nhìn đến cây dây leo, ngân lang cảm thấy hẳn là cần phải quan tâm đến tiểu tinh linh nhà mình hơn một chút, xem xem trong cái túi nhỏ ấy có còn thứ gì nguy hiểm không. Tốt nhất là không gây nguy hại cho nhà mình, nhưng việc đấy để khi về nhà làm.
Estes bới túi nửa ngày mới tìm được thứ cậu cần – trái cây của cỏ mao (lông) mao
Đây là thứ các tiểu tinh linh dùng để thay lông cho vật nuôi. Tiểu tinh linh thích những thứ dễ thương, đa phần sủng vật của họ đều là mấy manh vật (cute) mao nhung nhung (lông mượt). Nhưng mặc kệ là loài động vật gì, khi chúng trưởng thành lông đều trở nên sơ cứng sờ không có chút xúc cảm gì làm cho những người yêu manh vật như tiểu tinh linh rất không hài lòng.
Lúc này họ sẽ dùng trái cây của cỏ mao mao .
Sau khi sủng vật ăn quả của cỏ mao mao, toàn bộ lông trên người chúng sẽ lập tức rụng sạch. Tiếp đó lại cho chúng ăn rễ của cỏ mao mao thì một lớp lông mềm mại mới sẽ mọc dài ra. Cho nên loại cỏ này tuy chỉ sinh trưởng trong rừng mùa xuân của vương quốc Đồng Thoại nhưng lại rất được phổ biến.
Mặc dù Estes không nuôi sủng vật, nhưng thân là người đưa tin, cậu cũng không ngại mang theo chút cỏ mao mao cho bạn bè để kiếm thêm thu nhập.
Estes đem trái cây ra, chỉ chỉ cự hùng, nói với ngân lang “Cho hắn ăn cái này đi!”
Ngân lang nhìn khỏa trái cây trên tay Estes so với hạt thóc còn muốn nhỏ hơn. Hứng thú “Ân” một tiếng, nó đã có thể đoán được công dụng thần kỳ của trái cây này.
Tuyệt không ghét bỏ tiểu tinh linh bẩn hề hề mà đặt cậu lên đầu. Ngân lang đi hướng cự hùng, đối hắn gầm nhẹ một câu “Há mồm!”
“Cái gì?” cự hùng cứ tưởng rằng ngân lang muốn tự mình xử lý hắn, nhưng thật không ngờ nó lại nói một câu này nên nhất thời chỉ cảm thấy mạc danh kì diệu (khó hiểu).
Estes cũng không quan tâm cự hùng nói gì, cậu xem chuẩn cơ hội hắn há miệng, đem trái cây trong tay ném vào cái miệng đang mở rộng của hắn. Nhỏ cũng có ưu điểm của nhỏ, ít nhất đối mặt với cái miệng mở rộng của cự hùng, động tác của Estes phi thường thành công.
Cự hùng chỉ cảm thấy có một thứ gì đó tiến vào miệng hắn, theo phản xạ muốn nhổ ra nhưng khỏa trái cây sớm đã trôi xuống thực quản của hắn, tiến vào dạ dày, sau đó bị tiêu hóa.
Tất cả bất quá xảy ra chỉ trong một giây. Estes che miệng cười trộm, đôi mắt lục sắc (màu xanh lá cây) cười loan thành hình Nguyệt nha (trăng lưỡi liềm á) vui vẻ nhìn cự hùng rụng lông.
Quá trình cự hùng rụng lông xảy ra rất nhanh. Từng mảng từng mảng lông mao rụng xuống, rất nhanh để lộ ra màu da phía dưới.
Cự hùng không lông trông rất xấu xí, hắn lại đang bị dây leo quấn quanh người nên nhiều nơi lông tuy rụng xuống nhưng vẫn bám trên người như trước khiến hắn càng thêm dị thường buồn cười.
Ngân lang cũng nhịn không được nở nụ cười mặc dù nó cười lên trông thực dữ tợn.
Cự hùng bị trói không thể nhúc nhích, cũng không thể nhìn thấy tình huống hiện tại của bản thân nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được, hơn nữa khi lông trên đầu rơi xuống còn làm đau mắt hắn. Hắn quát ngân lang “Chết tiệt, rốt cuộc các ngươi đã làm gì? Mau thả ta ra!”
Ngân lang tuyệt không để ý cự hùng rít gào, giọng điệu tốt hiếm có nói với hắn “Chỉ là thay ngươi đổi cái bộ dạng thôi mà”
Cự hùng chán nản.
Ngân lang chẳng thèm để ý thái độ của cự hùng, lại hỏi Estes “Hiện tại hài lòng chưa? Nếu chưa hài lòng thì nghĩ xem tiếp theo muốn làm gì”
Estes lắc lắc đầu, lát sau mới nhớ ra ngân lang không nhìn thấy liền mở miệng nói “Như thế là tốt rồi, hừ, để xem lần sau hắn còn dám khi dễ ta không!” không có rễ cỏ mao mao trong túi của cậu, cự hùng sẽ mất rất nhiều thời gian thì lông mới có thể mọc dài ra như cũ. Để cho hắn bị cười chết đi! Estes dào dạt đắc ý thầm nghĩ.
“Nếu đủ rồi thì mặc kệ hắn đi. Chúng ta trở về” rốt cuộc vẫn là nể tình bạn từ thời thơ ấu, nếu tiểu tinh linh đã hết giận thì nó cũng không so đo nữa.
“Ân” Estes nhìn bùn dính khắp người, ghét bỏ gật đầu. Hiện tại cậu chỉ muốn đi tắm một cái.
Cũng không biết cậu làm như thế nào, chỉ thấy râu trên đầu giật giật, dây leo liền ngoan ngoãn buông cự hùng ra.
Cự hùng nặng nề rơi trên mặt đất. Da thô thịt hậu hắn cũng không quản đau đớn, lập tức cúi đầu đánh giá chính mình.
Sau đó Estes may mắn được xem gấu biến sắc là như thế nào.
“TRỜI ƠI! Các người đã làm cái gì?!? Lông của taaa!!!” cự hùng mặt đen xì, đau lòng nhìn đám lông trên mặt đất, chỉ hận không thể đem chúng dán trở về.
Kỳ thật Estes xử lý cự hùng như thế không tính là thảm, chỉ là có chút “khó coi” mà thôi. Tiểu tinh linh đều nhiệt tình yêu thương hòa bình, họ tôn trọng mỗi một sinh mệnh.
Nhưng cự hùng tình nguyện đối phương lấy mạng hắn còn hơn là làm thế này. Phải biết rằng đối với thú nhân, tôn nghiêm quan trọng hơn mọi thứ! Hiện tại bộ dạng nó thế này làm sao dám ra đường gặp người? Làm sao dám theo đuổi á thú nhân xinh đẹp.
Nghĩ đến đây, cự hùng quay đầu phẫn hận trừng đầu sỏ gây nên mọi chuyện.
Estes dưới ánh nhìn chằm chằm của hắn liền trốn vào lông ở cổ của ngân lang. Estes biết rõ nếu không phải có ngân lang ở đây thì hắn nhất định đã nhảy qua đem cậu nuốt chửng rồi.
Ngân lang cũng nhìn thấy sự căm tức của cự hùng. Nhưng trước khi hắn có hành động cụ thể gì, nó cũng chả thèm quan tâm thái độ hắn như thế nào. Ngân lang thầm nghĩ tốt nhất là hắn không cần tiếp tục đến quấy rầy bọn họ nữa “Aggreko, đây là lần cuối cùng ta nhắc nhở ngươi, không cần tiếp tục đến quấy rầy ta. Nếu ngươi còn tiếp tục đánh chủ ý lên nhóc con kia, ta sẽ không nương tay như lần này đâu!”
Nghe câu nói của ngân lang, cự hùng phục hồi tinh thần, cười khổ ” Nếu lần này ta không thể đem ngươi trở về, chỉ sợ lần sau sẽ không phải là ta nữa. Carlos, tộc trưởng sắp không được rồi, họ sẽ không chờ hết mùa đông mới quay lại tìm ngươi đâu. Nếu ta quay trở về, bọn họ sẽ đem cả đoàn người đến đây, phụ thân cũng ngăn không nổi nữa rồi”
Ngân lang nhướn mày “Cho dù buộc được ta trở về thì thế nào? Ta sẽ không đảm nhiệm chức trách của tộc trưởng!”
“Bọn họ vốn không cần ngươi làm cái gì hết, ngươi không làm gì cả mới là tốt nhất cho họ. Cái bọn họ cần chỉ là một cái danh nghĩa mà thôi. Có tộc trưởng tại vị sẽ không có bất luận kẻ nào có thể cướp bộ lạc khỏi tay họ. Thực quyền của bộ lạc nằm trong tay họ, họ luyến tiếc buông tay a!”
Một đám vàng đỏ nhọ lòng son (chỉ những kẻ đặt lợi ích là trên hết) cự hùng cười nhạo.
Ngân lang trầm mặc.
“Carlos, các ngươi đang nói gì vậy?” Estes nghiêng đầu, nghi hoặc hỏi. Hai người này nói chuyện cậu nghe cứ như lạc trong sương mù vậy.
“Ngoan, cũng không phải chuyện gì trọng yếu đâu” ngân lang cũng không định để cho tiểu tinh linh biết những chuyện loạn thất bát tao (rối mù) này.
“Nga? Chúng ta lúc nào thì trở về? Ta muốn tắm”
“Đêm nay ở lại nơi này nghỉ ngơi, sáng sớm mai chúng ta sẽ trở về” bầy sói không sợ đi trong đêm, nhưng nhóc con nên nghỉ ngơi .
“Nga, ta muốn tắm rửa chút, gần đây có nguồn nước không?”
“Ân” ngân lang đứng dậy, đưa cậu đi tìm nguồn nước.
Thanh âm khẩn cầu của cự hùng từ phía sau truyền đến.
“Carlos, phụ thân đã sắp 50 tuổi, ngươi không thể trở về thăm ngài sao?”
Cước bộ của ngân lang không thể nhận ra tạm dừng một chút, sau đó lại đi nhanh về phía trước.
“Hắn làm cho ta toàn thân bẩn hề hề, ta sẽ đem lông toàn thân hắn cạo sạch!” Estes dào dạt đắc ý nói ra chủ ý tồi tệ của mình, mong chờ nhìn ngân lang, đợi nó khích lệ.
Ngân lang nhanh chóng đáp lại sự kì vọng của cậu, mặt thú tựa hồ run rẩy một chút, gật gật đầu “ý kiến hay” hùng trụi lông? Nó cũng muốn nhìn thử xem.
“Hì hì” Estes được khích lệ, ngượng ngùng cười ngây ngô, ôm móng vuốt sói cọ cọ, cực kỳ vui vẻ.
Nhìn tiểu sủng vật nhà mình càng ngày càng bám mình, ngân lang cũng cười.
Cách đó không xa, cự hùng mặc dù không hiểu câu nói của tiểu tinh linh nhưng bản năng của động vật làm hắn thấy lạnh cả sống lưng, trong lòng cũng nổi lên bất an.
Hai vị một lớn một nhỏ này tươi cười ngoạn nháo một lát, Estes mới nhớ ra mình còn muốn cạo lông cự hùng, thay chính mình báo thù. Cự tuyệt sự giúp đỡ của ngân lang, Estes ngồi trên đệm thịt móng vuốt sói, bắt đầu tìm kiếm trong túi nhỏ của mình. Estes cái gì không có chứ các loại hạt mầm kì lạ thì quả là muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.
Ngân lang giơ móng vuốt tuyệt không thấy mệt, trong sủng nịnh có tò mò nhìn tiểu tinh linh lục trái lục phải trong túi nhỏ, lẩm bẩm nói nhỏ “không phải cái này” “này cũng không phải” “để đâu rồi nhỉ?”
Liếc mắt nhìn cự hùng bị dây leo trói chặt muốn động mà không động được, vẫn luôn chú ý đến bọn họ. Ngân lang thực quyết đoán xoay người, không để cho cự hùng nhìn thấy hành động của Estes.
Nói thật, ngân lang rất tò mò về túi nhỏ của Estes. Lần trước khi Estes chuyển nhà, ngân lang đã tận mắt thấy cậu bỏ tất cả đồ đạc vào đó. Cái túi nhỏ như vậy làm thế nào mà chứa được đám thượng vàng hạ cám đó vậy?
Bất quá ngân lang không bao giờ hỏi qua Estes vấn đề này. Cũng không phải do cảm thấy cậu sẽ không chịu nói, dựa theo tính tình không biết phòng người của Estes thì chỉ cần nó hỏi cậu nhất định sẽ biết sao nói vậy. Nó chỉ là cảm thấy không tất yếu phải làm vậy mà thôi.
Tuy vậy nó cũng không định để cho kẻ khác biết về bí mật này. Chuyện của tiểu tinh linh chỉ cần nó biết rõ ràng là được rồi.
Nhưng sau khi nhìn đến cây dây leo, ngân lang cảm thấy hẳn là cần phải quan tâm đến tiểu tinh linh nhà mình hơn một chút, xem xem trong cái túi nhỏ ấy có còn thứ gì nguy hiểm không. Tốt nhất là không gây nguy hại cho nhà mình, nhưng việc đấy để khi về nhà làm.
Estes bới túi nửa ngày mới tìm được thứ cậu cần – trái cây của cỏ mao (lông) mao
Đây là thứ các tiểu tinh linh dùng để thay lông cho vật nuôi. Tiểu tinh linh thích những thứ dễ thương, đa phần sủng vật của họ đều là mấy manh vật (cute) mao nhung nhung (lông mượt). Nhưng mặc kệ là loài động vật gì, khi chúng trưởng thành lông đều trở nên sơ cứng sờ không có chút xúc cảm gì làm cho những người yêu manh vật như tiểu tinh linh rất không hài lòng.
Lúc này họ sẽ dùng trái cây của cỏ mao mao .
Sau khi sủng vật ăn quả của cỏ mao mao, toàn bộ lông trên người chúng sẽ lập tức rụng sạch. Tiếp đó lại cho chúng ăn rễ của cỏ mao mao thì một lớp lông mềm mại mới sẽ mọc dài ra. Cho nên loại cỏ này tuy chỉ sinh trưởng trong rừng mùa xuân của vương quốc Đồng Thoại nhưng lại rất được phổ biến.
Mặc dù Estes không nuôi sủng vật, nhưng thân là người đưa tin, cậu cũng không ngại mang theo chút cỏ mao mao cho bạn bè để kiếm thêm thu nhập.
Estes đem trái cây ra, chỉ chỉ cự hùng, nói với ngân lang “Cho hắn ăn cái này đi!”
Ngân lang nhìn khỏa trái cây trên tay Estes so với hạt thóc còn muốn nhỏ hơn. Hứng thú “Ân” một tiếng, nó đã có thể đoán được công dụng thần kỳ của trái cây này.
Tuyệt không ghét bỏ tiểu tinh linh bẩn hề hề mà đặt cậu lên đầu. Ngân lang đi hướng cự hùng, đối hắn gầm nhẹ một câu “Há mồm!”
“Cái gì?” cự hùng cứ tưởng rằng ngân lang muốn tự mình xử lý hắn, nhưng thật không ngờ nó lại nói một câu này nên nhất thời chỉ cảm thấy mạc danh kì diệu (khó hiểu).
Estes cũng không quan tâm cự hùng nói gì, cậu xem chuẩn cơ hội hắn há miệng, đem trái cây trong tay ném vào cái miệng đang mở rộng của hắn. Nhỏ cũng có ưu điểm của nhỏ, ít nhất đối mặt với cái miệng mở rộng của cự hùng, động tác của Estes phi thường thành công.
Cự hùng chỉ cảm thấy có một thứ gì đó tiến vào miệng hắn, theo phản xạ muốn nhổ ra nhưng khỏa trái cây sớm đã trôi xuống thực quản của hắn, tiến vào dạ dày, sau đó bị tiêu hóa.
Tất cả bất quá xảy ra chỉ trong một giây. Estes che miệng cười trộm, đôi mắt lục sắc (màu xanh lá cây) cười loan thành hình Nguyệt nha (trăng lưỡi liềm á) vui vẻ nhìn cự hùng rụng lông.
Quá trình cự hùng rụng lông xảy ra rất nhanh. Từng mảng từng mảng lông mao rụng xuống, rất nhanh để lộ ra màu da phía dưới.
Cự hùng không lông trông rất xấu xí, hắn lại đang bị dây leo quấn quanh người nên nhiều nơi lông tuy rụng xuống nhưng vẫn bám trên người như trước khiến hắn càng thêm dị thường buồn cười.
Ngân lang cũng nhịn không được nở nụ cười mặc dù nó cười lên trông thực dữ tợn.
Cự hùng bị trói không thể nhúc nhích, cũng không thể nhìn thấy tình huống hiện tại của bản thân nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được, hơn nữa khi lông trên đầu rơi xuống còn làm đau mắt hắn. Hắn quát ngân lang “Chết tiệt, rốt cuộc các ngươi đã làm gì? Mau thả ta ra!”
Ngân lang tuyệt không để ý cự hùng rít gào, giọng điệu tốt hiếm có nói với hắn “Chỉ là thay ngươi đổi cái bộ dạng thôi mà”
Cự hùng chán nản.
Ngân lang chẳng thèm để ý thái độ của cự hùng, lại hỏi Estes “Hiện tại hài lòng chưa? Nếu chưa hài lòng thì nghĩ xem tiếp theo muốn làm gì”
Estes lắc lắc đầu, lát sau mới nhớ ra ngân lang không nhìn thấy liền mở miệng nói “Như thế là tốt rồi, hừ, để xem lần sau hắn còn dám khi dễ ta không!” không có rễ cỏ mao mao trong túi của cậu, cự hùng sẽ mất rất nhiều thời gian thì lông mới có thể mọc dài ra như cũ. Để cho hắn bị cười chết đi! Estes dào dạt đắc ý thầm nghĩ.
“Nếu đủ rồi thì mặc kệ hắn đi. Chúng ta trở về” rốt cuộc vẫn là nể tình bạn từ thời thơ ấu, nếu tiểu tinh linh đã hết giận thì nó cũng không so đo nữa.
“Ân” Estes nhìn bùn dính khắp người, ghét bỏ gật đầu. Hiện tại cậu chỉ muốn đi tắm một cái.
Cũng không biết cậu làm như thế nào, chỉ thấy râu trên đầu giật giật, dây leo liền ngoan ngoãn buông cự hùng ra.
Cự hùng nặng nề rơi trên mặt đất. Da thô thịt hậu hắn cũng không quản đau đớn, lập tức cúi đầu đánh giá chính mình.
Sau đó Estes may mắn được xem gấu biến sắc là như thế nào.
“TRỜI ƠI! Các người đã làm cái gì?!? Lông của taaa!!!” cự hùng mặt đen xì, đau lòng nhìn đám lông trên mặt đất, chỉ hận không thể đem chúng dán trở về.
Kỳ thật Estes xử lý cự hùng như thế không tính là thảm, chỉ là có chút “khó coi” mà thôi. Tiểu tinh linh đều nhiệt tình yêu thương hòa bình, họ tôn trọng mỗi một sinh mệnh.
Nhưng cự hùng tình nguyện đối phương lấy mạng hắn còn hơn là làm thế này. Phải biết rằng đối với thú nhân, tôn nghiêm quan trọng hơn mọi thứ! Hiện tại bộ dạng nó thế này làm sao dám ra đường gặp người? Làm sao dám theo đuổi á thú nhân xinh đẹp.
Nghĩ đến đây, cự hùng quay đầu phẫn hận trừng đầu sỏ gây nên mọi chuyện.
Estes dưới ánh nhìn chằm chằm của hắn liền trốn vào lông ở cổ của ngân lang. Estes biết rõ nếu không phải có ngân lang ở đây thì hắn nhất định đã nhảy qua đem cậu nuốt chửng rồi.
Ngân lang cũng nhìn thấy sự căm tức của cự hùng. Nhưng trước khi hắn có hành động cụ thể gì, nó cũng chả thèm quan tâm thái độ hắn như thế nào. Ngân lang thầm nghĩ tốt nhất là hắn không cần tiếp tục đến quấy rầy bọn họ nữa “Aggreko, đây là lần cuối cùng ta nhắc nhở ngươi, không cần tiếp tục đến quấy rầy ta. Nếu ngươi còn tiếp tục đánh chủ ý lên nhóc con kia, ta sẽ không nương tay như lần này đâu!”
Nghe câu nói của ngân lang, cự hùng phục hồi tinh thần, cười khổ ” Nếu lần này ta không thể đem ngươi trở về, chỉ sợ lần sau sẽ không phải là ta nữa. Carlos, tộc trưởng sắp không được rồi, họ sẽ không chờ hết mùa đông mới quay lại tìm ngươi đâu. Nếu ta quay trở về, bọn họ sẽ đem cả đoàn người đến đây, phụ thân cũng ngăn không nổi nữa rồi”
Ngân lang nhướn mày “Cho dù buộc được ta trở về thì thế nào? Ta sẽ không đảm nhiệm chức trách của tộc trưởng!”
“Bọn họ vốn không cần ngươi làm cái gì hết, ngươi không làm gì cả mới là tốt nhất cho họ. Cái bọn họ cần chỉ là một cái danh nghĩa mà thôi. Có tộc trưởng tại vị sẽ không có bất luận kẻ nào có thể cướp bộ lạc khỏi tay họ. Thực quyền của bộ lạc nằm trong tay họ, họ luyến tiếc buông tay a!”
Một đám vàng đỏ nhọ lòng son (chỉ những kẻ đặt lợi ích là trên hết) cự hùng cười nhạo.
Ngân lang trầm mặc.
“Carlos, các ngươi đang nói gì vậy?” Estes nghiêng đầu, nghi hoặc hỏi. Hai người này nói chuyện cậu nghe cứ như lạc trong sương mù vậy.
“Ngoan, cũng không phải chuyện gì trọng yếu đâu” ngân lang cũng không định để cho tiểu tinh linh biết những chuyện loạn thất bát tao (rối mù) này.
“Nga? Chúng ta lúc nào thì trở về? Ta muốn tắm”
“Đêm nay ở lại nơi này nghỉ ngơi, sáng sớm mai chúng ta sẽ trở về” bầy sói không sợ đi trong đêm, nhưng nhóc con nên nghỉ ngơi .
“Nga, ta muốn tắm rửa chút, gần đây có nguồn nước không?”
“Ân” ngân lang đứng dậy, đưa cậu đi tìm nguồn nước.
Thanh âm khẩn cầu của cự hùng từ phía sau truyền đến.
“Carlos, phụ thân đã sắp 50 tuổi, ngươi không thể trở về thăm ngài sao?”
Cước bộ của ngân lang không thể nhận ra tạm dừng một chút, sau đó lại đi nhanh về phía trước.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook