Tinh Hỏa
-
Chương 39: 39: Hỗn Diệu Ngũ Long Tỷ
Sau khi rời khỏi địa bàn Cơ Hó Tộc, Đàm Phi một mực ẩn trong động phủ của mình, gã cần chuẩn bị nhiều thứ cho chuyến đi Bắc Côn Lăng Châu và đột phá cảnh giới Thượng Linh Sư.
Đại diện của Nguyệt Nha Tộc cũng xuất hiện tại Cơ Tư tộc, chủ yếu là đánh giá tiềm lực Cơ Tư tộc và áp đặt chính sách cống nạp hằng năm cho họ.
Như vậy, Nguyệt Nha Tộc với vị thế bá chủ vùng này, đã nghiễm nhiên thừa nhận Cơ Tư Tộc thay thế Cơ Hó Tộc, được sự bảo hộ của họ trong những năm tiếp theo.
Việc Cơ Tư Tộc tiêu diệt người Cơ Hó, lại được hậu thuẫn từ Đại Tộc Nguyệt Nha khiến các tiểu tộc quanh vùng đều quy phục, các bộ lạc nhỏ liên tiếp cử xứ giả đến chúc tụng và dâng cống phẩm.
Đàm Phi không mấy quan tâm những sự kiện chính trị đang diễn ra, gã biết Y Ban, Y Vốc thừa sức xử lí được những việc đại loại như thế này.
Đàm Phi cầm trên tay Triệt Yêu Cảnh, tấm gương đồng lấp lánh phản chiếu gương mặt gã.
Năm nay gã đã tròn hai mươi, ria mép lún phún xanh rì, vết sẹo vắt chéo ấn đường kéo xuống tận khóe mắt khiến khuôn mặt gã khá dữ tợn, đấy là theo quan điểm của gã.
Vết tích do Gấu Đen để lại từ lúc còn nhỏ, khi vẫn chỉ là một phàm nhân nên không cách nào xóa được.
Mà gã cũng không có nhu cầu xóa đi dấu ấn này, đây là hình tượng riêng của gã, là phong cách con người gã, chẳng việc gì phải thay đổi cả, gã chỉ cần triệt đi đám râu ria vướng víu kia là được.
Lại nói đến Triệt Yêu Cảnh, khi đoạt được từ tay Tàn Diện thiếu phụ tại Ngao Quốc, gã không ngờ được là tác dụng của nó lớn đến vậy.
Trong những bản phác thảo của Nguyễn Lương cũng có hình ảnh về tấm gương này, và khả năng đây là sản phẩm do chính tay lão Râu Ngô tạo ra.
Triệt Yêu Cảnh có công năng phá đi Yêu Thuật, Huyễn Thuật, tất nhiên không phải là tất cả, nhưng nó có công hiệu lớn khi đối đầu với Yêu Thú từ cấp hai trở xuống.
Khi xưa, Thiếu Phụ Tàn Diện đã nhìn ra được yêu khí từ Đàm Phi nên mới đem thứ này ra sử dụng, nàng ta ngỡ là Đàm đang thi triển Yêu Thuật để công kích Hồ Duy Hiếu, nhưng Đàm Phi mang trong mình Huyết Mạch Thần Thú, thứ mà Kính Triệt Yêu không thể phạm tới.
Cũng nhờ vào Triệt Yêu Cảnh mà gã mới xử lí đầu Độn Địa Ngô Công dễ dàng đến vậy, Yêu Trùng ngoài việc phóng độc thì việc ẩn nấp dưới lòng đất rồi bất ngờ tấn công tu sĩ sẽ khiến họ rất khó đối phó, nhất lại là trong hang ổ của nó.
Việc Triệt Yêu Cảnh phá đi phép Địa Hành của con Rết không khác gì biến nó trở thành một Yêu Trùng phổ thông, mất đi thứ vũ khí lợi hại nhất.
Và việc diệt sát đầu Yêu cũng trở nên dễ dàng ngoài sức tưởng tượng.
Sau khi nhận hai phần tài vật từ Bí Khố, tư sản trên người Đàm là rất lớn, lớn hơn nhiều so với những gì một tên Tiểu Linh Sư nên có.
Đôi khi hắn tự nhủ, việc vô tình rời khỏi Già Thiên Đại Lục liệu có phải là may mắn.
Nếu còn ở lại Tử Huyền Môn, thực hiện những nhiệm vụ vặt vãnh tông môn giao phó, đối chiến mang tính ‘luận bàn’ cùng một số huynh đệ đồng môn, thì sẽ không thể có thân gia khủng bố như hiện tại.
Ngoài số Tinh Thạch khoảng hơn một vạn, gã còn có một khối Mặc Kim giá trị đến hai ngàn Tinh.
Pháp Khí sử dụng vừa tay cũng rất đa dạng, chưa kể rất nhiều Khoáng Vật làm nguyên liệu chế luyện Pháp Khí.
Linh Thảo, Đan Dược vài chục lọ, đa phần dành cho Thượng Linh Sư, kể cả cho Đại Linh Sư cũng có.
Lại còn một vài thứ pháp khí không hữu dụng để một góc chờ thanh lí, phải nói là thân gia cực kì phong phú.
Việc cần thiết nhất lúc này là đề thăng cảnh giới và chù bị cho việc li khai Tây Lương Dã Châu.
Năm món pháp khí làm trận nhãn Li Địa Diệm Quang được xếp theo phương vị ngũ hành, đặt gọn trong Tụ Linh Trận.
Đàm Phi ném ra chín cây tinh kì, kích phát trận pháp, từng đoàn linh văn trôi nổi nâng cả năm Pháp Khí bay lơ lửng trong tiểu trận.
Đàm nhắm mắt ngồi đó, miệng lâm râm chú ngữ, đây chính là nghi thức ‘Quán Linh Độn Giáp Sinh Trận’, một bước cuối cùng rất quan trọng trong việc lập ra Pháp Trận.
Ngoài việc phải thuộc lòng những khẩu quyết, Trận Pháp Sư còn phải vận dụng những phép tính phức tạp về thiên can địa chi, đối ứng với bát quái, cửu cung.
Qua đó, tự thôi diễn ra những ảo cảnh mê hoặc kẻ hãm trận.
Toàn bộ thần niệm của gã đang chìm đắm trong Tụ Linh Trận, chỉ một sai sót nhỏ, trận pháp hủy, trận nhãn hỏng, phải nói là thiệt hại rất to lớn.
Mất ba ngày ba đêm Đàm Phi mới hoàn thành nghi thức Quán Linh Độn Giáp cho Li Địa Diệm Quang, nét mệt mỏi hiện rõ trên khuôn mặt, nhưng sự phấn khích ánh lên trong đôi mắt.
Kể từ đây, gã lại có thêm một đòn sát thủ khi đối chiến cùng địch nhân.
Nghỉ ngơi vài ngày, Đàm lại tiếp tục chế luyện Hỗn Diệu Châu.
Sau nhiều ngày suy nghĩ về thất bại khi lần đầu chế luyện, gã rút ra được vài điểm; Thứ nhất, đây là Pháp Khí mang thuộc tính Hỗn Độn, nó phải bao gồm cả ngũ hành và Linh, Ám hai thuộc tính.
Thứ hai, Nội Đan Toan Dữ Thú sát tính rất nặng, trong quá trình triệt đi yêu khí, gã đã bỏ sót hung khí không tán đi.
Thứ ba, cũng là mấu chốt nhất, thời gian dung luyện trong Tụ Linh Trận quá ngắn, Yêu Đan chưa đạt chuẩn về việc hấp thụ linh khí.
Chính vì ba lẽ đó mà dẫn đến thất bại, lần này gã quyết tâm không để phạm phải sai lầm như lần trước nữa.
Nội Đan Độn Địa Ngô Công phiêu phù trong Tinh Hỏa Trận, Đàm lấy ra bản thiết kế hoàn toàn mới để trước mặt, mọi thứ đã chuẩn bị đầy đủ, gã bắt đầu thi pháp từng bước chế luyện Hỗn Diệu Châu với tên mới là ‘Hỗn Diệu Ngũ Long Tỷ’.
Chín ngày sau.
Huyền phù trong Tụ Linh trận là một khối Ngọc Ấn màu hồng nhạt, bên trong còn ẩn ẩn tia sáng lục nhạt huyền ảo.
Mặt ấn khắc nổi một chữ ‘Hỗn’ vuông vức, năm cạnh còn lại chạm trổ hình rồng uốn lượn tinh tế.
Từng đoàn linh văn bảy màu liên tiếp dung nhập vào Ngọc Ấn khiến nó mỗi lúc một lung linh huyền ảo.
Đàm Phi mồ hôi nhễ nhại, gân xanh chằng chịt trên trán.
Thời khắc mấu chốt đã đến, gã lâm râm chú ngữ với tần suất cực nhanh.
Tay gã kết thành Kim Cương Ấn chỉ vào pháp trận, đôi mắt bỗng mở bừng sáng chói tinh quang, miệng gã hét lớn “Khai”.
Tất cả linh văn trong trận Tụ Linh nhất tề ồ ạt chui vào Ngọc Ấn, Hỗn Diệu Ngũ Long Tỷ phát sáng rực rỡ, tỏa ra thất thải quang mang, Trận Tụ Linh cũng vì thế mà bạo phát một khí thế kinh người, chín cây tinh kì không gió mà bay phần phật.
Đàm ngừng thi pháp, mọi thứ trở lại bình thường, Ngọc Ấn huyền phù về trong lòng bàn tay.
Gã vuốt ve ngắm nghía đứa con tinh thần hoài không chán.
Hỗn Diệu Ngũ Long Ấn đã thành, năm món Pháp Khí còn lại để tạo nên Ngũ Long Trận có thể tạm dùng năm món của Li Địa Diệm Quang.
Gã không muốn tiêu tốn quá nhiều Khoáng Tài cho việc chế luyện trận nhãn mới, phải tích lũy thật nhiều nguyên liệu để phục vụ mục đích lớn hơn trong tương lai.
Cảnh giới hiện tại chỉ có thể điều động năm món bảo vật, vậy nên việc sử dụng Ngũ Long Trận là bất khả thi.
Tạm thời có thể dùng Ngũ Long Tỷ như một pháp khí tấn công bình thường, chờ đến khi tiến cảnh Thượng Linh Sư, Pháp Lực và Tinh Thần Lực tăng mạnh mới có thể sử dụng nhiều món hơn.
Quãng Thời gian này, hai cha con Y Ban, Y Vốc cũng rất bận rộn với công việc chính trị, những mỏ Khoáng Sản từ Cơ Hó để lại cũng cần phải xử lí chu toàn.
Đàm Phi cũng không phải tham gia vào sự vụ trong tộc, vì vậy mà gã có nhiều thời gian để toàn tâm toàn ý cho việc tu luyện.
Nửa Năm sau.
Đàm Phi ngồi tĩnh tọa giữa Tụ Linh Trận trong Luyện Thất, từng đoàn Linh Văn quấn quanh thân thể hệt như lúc chế luyện Pháp Khí.
Phương thức tu luyện này gã đã sử dụng vài tháng nay và thấy có hiệu quả rất lớn, tuy nhiên Tinh Thạch tiêu tốn vào đó cũng không phải nhỏ.
Lượng Linh Khí trao đổi tuần hoàn trong trận có sự khác biệt lớn khi dung nạp cơ thể sống, bắt buộc phải gia trì thêm Tinh Thạch cho trận pháp.
Ròng rã bốn tháng, gã tiêu tốn vào đó hết hơn 600 Tinh thạch, một con số khiến gã rất đau lòng.
Bù lại, Pháp Lực trong cơ thể giờ đây đã trở nên tinh thuần đến cực điểm, kể cả sợi Yêu Khí cũng vậy, nó dường như còn muốn hóa lỏng trước cả chín người anh em của nó.
Đàm Phi quyết định sẽ trùng kích cảnh giới Thượng Linh Sư ngay lập tức, mặc dù thời gian ở cảnh giới Tiểu Linh Sư còn chưa đến mười năm, số năm tiêu chuẩn dành cho việc đột phá cảnh giới.
Gã rà soát lại trong trí nhớ những kiến thức về phá cảnh, kể cả bản chép tay những cảm ngộ khi phá cảnh của Lâm Tiểu Ngọc sư tỷ.
Thanh Tủy Đan, Linh Đan thượng phẩm với hai vòng xuyến màu lam nhạt được Đàm cẩn thận để trước mặt.
Gã điều chỉnh lại sự cân bằng trong thể nội, bắt đầu vận hành Pháp Lực theo khẩu quyết phá cảnh.
Linh Khí trong thiên địa dần hội tụ vào tiểu trận mỗi lúc một dày đặc, điểm điểm tinh quang mĩ lệ bao khỏa lấy thân thể Đàm.
Gã dùng thần niệm điều động Khỏa Linh Đan bay vào miệng, nuốt xuống cổ họng.
Một cảm giác nóng ran chạy khắp cơ thể, thấm vào từng thớ thịt, từng lóng xương.
Thân thể đau nhức từng hồi như ngàn vạn mũi kiếm đâm vào, xương xẩu tê buốt như bị đóng băng.
Pháp Lực trong người bắt đầu hội tụ cả về Đan Điền, vần vũ hệt như phong ba bão táp, cả mười sơi Pháp Lực hòa quyện vào nhau rồi lại tách rời, dường như chúng không muốn có sự dung hòa và gây ra phản kháng nhất định.
Thần Niệm gã phải liên tục hoạt động hết công suất để cưỡng ép chúng dung nhập, nhưng gã cũng chỉ duy trì được phút chốc rồi lại đổ vỡ, các sợi Pháp Khí không ngừng hỗn loạn chạy tứ tán trong Đan Điền.
Công cuộc hóa lỏng đám Pháp Lực thật quá gian nan, nếu không đủ kiên trì, đảm bảo sẽ không thể phá cảnh.
Trong quá trình Đàm Phi cưỡng ép các sợi Pháp Khí, gã để ý thấy Quang Điểm bí ẩn vẫn huyền phù trôi nổi trong mớ hỗn độn mà không có bất kì phản ứng gì.
Cho đến giờ gã vẫn chưa thực sự nắm bắt được nó, chính xác là không biết nó là thứ gì, nó nằm ngoài tầm hiểu biết của gã, chỉ biết được là mỗi lần gặp nạn thì Quang Điểm lại cứu gã một mạng.
Vật vã trong Pháp Trận đến nửa tháng Đàm Phi mới cưỡng ép được mười sợi Pháp Khí quy về một mối, giờ đây chúng đã dung hòa thành một đám mây lớn trôi nổi giữa Đan Điền, sợi yêu khí tuy hòa nhập cùng đồng bọn nhưng không hoàn toàn, nó chuyển sang màu đỏ thắm hệt như một dải lụa vắt trên đám mây trắng.
Lúc này, Quang Điểm bắt đầu chui vào giữa đám mây lớn, từng giọt chất lỏng bắt đầu rơi xuống với mật độ nhanh dần.
Đến thời điểm cuối cùng Quang Điểm mới tham gia vào công cuộc phá cảnh, phần việc khó nhất Đàm đã vất vả vượt qua, đến khi thành công nó mới nhảy vào dây máu ăn phần, Đàm lắc đầu ngao ngán, Quang Điểm này cũng biết trêu người quá đi.
Đàm Phi thu công ngừng tĩnh tọa, lúc này gã đang để mình trần, một số chỗ trên người còn vương những đám dịch nhầy màu cánh gián tỏa ra mùi tanh hôi lợm giọng, đây là những thứ cặn bã dư thừa trong cơ thể bị bài tiết ra khi tiến cảnh.
Gã lật tay kết thành một khối Thủy Cầu gột rửa đi thân thể nhơ nhớp, lớp hộ thể cương khí cũng bạo phát đẩy tất cả nước và tạp chất ra.
Giờ đây, Đan Điền gã là một mảng Pháp Lực mênh mang ở thể lỏng.
Phá cảnh thành công, gã đã trở thành một tên Thượng Linh Sư sau bảy năm tu luyện từ Tiểu Linh Sư.
Nếu còn tại ngũ trong Tử Huyền Môn, có thể coi là ‘Thiên Tài Tu Luyện’ rồi.
Không biết đám Hoài Ngọc, Khánh Tiên đã tiến cảnh hay vẫn dậm chân tại cảnh giới Tiểu Linh Sư.
Nhưng ý nghĩ viển vông đó cũng chỉ thoáng qua giây lát, gã cố đè nén niềm vui sướng lại, tiếp tục tĩnh tọa củng cố cảnh giới.
Bài học từ Vi A Bảo vẫn còn nguyên giá trị.
Một Tháng sau, Đàm Phi cũng đã dung hợp thành công năm món Pháp Khí tâm đắc cùng với Hỗn Diệu Ngũ Long Tỷ, mặc dù Lưu Ly Nghê Hồng Đăng, Tứ Tượng Phục Ma Đỉnh, Văn Lang Ca Vũ Cổ, Thanh Lãng Cửu Thiên Lăng và Âu Cơ Độc Huyền Cầm đều là trận nhãn của Li Địa Diệm Quang Trận, nhưng cũng có thể tạm thời làm trận nhãn của Hỗn Diệu Ngũ Long Trận.
Cơ bản vẫn là công đoạn Quán Linh Độn Giáp trồng đè lên năm món Pháp Khí này, trên thân chúng hiện đã khắc họa hai lớp trận văn mà không làm giảm đi linh tính.
Mọi thứ cho chuyến đi Bắc Côn Lăng Châu đã được trù bị kĩ càng, chỉ còn một số việc hậu sự dành cho những người ở lại, gã vẫn cần phải giải quyết triệt để.
Dù sao đây cũng là tính cách của gã, một phần làm lên hình tượng của gã, không thể bỏ mặc mà đi được.
Gã phất tay thu hồi Cảm Ứng Bát Phương Trận, Quán Vụ Trận và Khôi Lỗi Vu Hồn, lạnh lùng rời khỏi Sơn Động đã gắn bó trong suốt năm năm sống tại Cơ Tư Tộc.
.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook