Tình Đãng Liên Y
-
Chương 6: Công chúa chui ra từ lỗ chó (H nhẹ)
Thời gian sau nàng bắt đầu theo hoàng huynh hoàng tỷ đi học. Nàng là người nhỏ tuổi nhất được Phong Triệt đặc cách cho phép đi học trước, nhưng nguyên nhân thật oái oăm: cả ngày chỉ biết chui lỗ chó, còn ra thể thống gì nữa!!!
Nàng cũng không phản đối việc đi học sớm, chỉ là học nhiều thêm cái chữ, biết thêm nhiều kiến thức mà thôi. Chỉ phiền một việc nàng đi học lại là cơ hội cho mấy đứa trẻ khác “diện kiến”, thật là có lợi mà cũng có hại ạ!
Nàng thật sự là vẫn không thể nào nghĩ thông được, phụ vương chỉ cho bọn hắn thêm một bát muội phong hoa tuyết nguyệt mà thôi, mà rõ ràng nàng cũng không phải là muội muội nhỏ tuổi nhất thế mà bọn họ vẫn cứ thích bám bên người nàng nhiễu loạn. Thật là phiền lòng!
Hôm nay ngay khi tan học nàng vốn dĩ chuẩn bị chạy lấy người trước thế nhưng lại vẫn bị Phong Chiêu phát hiện. Phong Chiêu liều chết không buông, một mực muốn cùng nàng trở về, Phong Khuynh cùng Phong Nhiễm thì cứ như như cái đuôi vẫn cứ bám nàng, đuổi cũng chẳng rớt. Nàng thật bất đắc dĩ, lại không thể phát tác, đột nhiên trong đầu nảy ra một tà ý.
“Bản công chúa hôm nay tâm tình thật tốt sẽ mang các huynh đi học hỏi một chút!” Liên Y hề hề cười.
“Học hỏi cái gì?” Lòng hiếu kì to lớn của Phong Chiêu đã bị châm ngòi. Phong Khuynh cùng Phong Nhiễm dù sao cũng là đệ đệ, có chút chần chờ nói: “Liên Y, không cần lại làm chuyện kì quái sẽ bị trách phạt.”
Thấy không? Đã có người vạch trần. Nhưng lúc này Liên Y đã muốn bị ác ma bám vào người thế nào lại có thể khuyên được chứ, trong lòng càng ngày càng chịu không nổi. Bên người lại có thêm Phong Chiêu cũng đồng dạng là người hiếu kỳ cùng lá gan giống nhau lớn.
Quả nhiên Phong Chiêu nghe xong hai đệ đệ nói, mày kiếm nỏ giương lên “Các đệ sợ thì đừng đi.” Lời nói vừa thốt ra Phong Khuynh và Phong Nhiễm lại càng không cam lòng. Cuối cùng kết quả ai cũng đoán được, bốn tiểu quỷ đầu ghé vào bờ tường Vân Thủy cung cùng nhau bàn đối sách đi vào trong ấy.
Phong Liên Y cười tà ác, bởi vì nàng phát hiện ở góc tường có một cái lỗ chó. Ngoắc ngoắc ngón út, lập tức ba cái tiểu quỷ nhích lại gần theo sự dẫn dắt của Liên Y thuận lợi chui qua lỗ chó.
Vân Thủy cung và Thủy Dạng cung bố cục hoàn toàn bất đồng, Thủy Dạng cung theo ý thích của Hạnh phi gieo trồng rất nhiều hạnh hoa, cây anh đào và nhiều thực vật khác.
Vân phi từ Lưu Tấn mà đến nhưng lại không thích hoa lắm, hầu hết hoa viên đều là cây phong. Hiện nay là cuối mùa thu rừng phong đã muốn chuyển hoàn toàn thành một mảnh lửa đỏ, tựa như một ngọn lửa bất diệc, quả thật là rừng phong như lửa.
Nhìn toàn viện Liên Y liên tưởng đến đến người con gái diễm lệ thích mặc quần áo đỏ, thật là tương xứng.
Phong Chiêu lén lút nhìn xung quanh một cái rồi mới hỏi Liên Y “Chúng ta đến nơi đây để làm gì?” Liên Y lườm hắn một cái, đương nhiên đáp “Đương nhiên là tới xem mỹ nhân rồi!” Chẳng lẽ đến nơi này xem cây phong à?
Vừa vặn cách đó không xa có một đội thị nữ đang theo đường nhỏ đi tới, Liên Y kéo cái đầu nhỏ của Phong Chiêu đang lộ ra bên ngoài vào, bốn tiểu quỷ trốn ở một góc lẳng lặng chờ các nàng đi qua.
“Vân phi nương nương thật là được sủng ái, bệ hạ mỗi ngày đều đến Vân Thủy cung cũng chưa có như vậy đi Thủy Dạng cung.”
“Cũng chẳng phải nhờ Vân phi nương nương chúng ta trời sinh dịu dàng, mong manh người nam nhân nào mà có thể kháng cự được chứ.”
“Hắc hắc, bệ hạ cùng nương nương ở Vân Bích Trì, có thể là tắm uyên ương chăng?”
Hai nha hoàn khác đánh nhẹ nàng, “Ai nha, đừng có nói a, thật là chỉ biết đoán mò.”
Chờ các nàng đi qua, bốn tiểu quỷ mới từ chỗ ẩn nấp đi ra, vừa rồi mấy người kia nói mấy câu Liên Y nghe xong có thể đoán ra được chuyện gì sẽ xảy ra, xem ra phụ vương đang ở Vân Bích Trì sủng hạnh mỹ nhân đây, cái này gọi là làm cái gì? Cái này có nghĩa là nàng đến thật đúng lúc, không sớm cũng không muộn a!
Lập tức Liên Y hóa thân thành ma vương, miệng nàng mang theo nụ cười tà nói cới ba đứa nhỏ nói “Chúng ta đi Vân Bích Trì đi!”
Ba đứa nhỏ ngây thơ làm sao biết được ý nghĩ xấu xa của ác ma ngay cả giãy dụa cùng phản kháng đều không có, liền lập tức bị lôi kéo vào tròng.
Vân Bích Trì kỳ thật được đem nước từ suối nước nóng mang đến rồi để cho phi tần tắm rửa. Hình như trong các cung đều có một cái, xem ra phụ vương cũng không có bên trọng bên khinh.
Thế nhưng Vân Bích Trì cùng Thủy Dạng cung lại không giống nhau, nhìn qua có vẻ như lộ thiên trừ bỏ bên ngoài một vòng đại thụ rậm rạp thôi.
Vài cái đứa nhỏ, chỉ có Phong Khuynh 5 tuổi cùng Phong Nhiễm là không hiểu đây là việc gì, Phong Chiêu 8 tuổi đã muốn mơ hồ biết việc, lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp đã muốn đỏ ửng.Duy nhất Liên Y có chút khẩn cấp. Đoán phụ vương hiện tại hẳn đang chăm chú làm việc, không có sức để ý đến bên ngoài, Liên Y mang ba tiểu hài tử đang há hốc mồm , tiếp tục đi tới địa phương có tầm nhìn trống trải.Vừa nhìn thấy, Liên Y cũng có chút kinh ngạc. Phụ vương quả nhiên là hảo nam nhân, yêu cầu động tác thật khó nga,cả người Vân Phi bị phụ vương ôm vào trong ngực, thân mình hoàn toàn không có chịu lực, chỉ phải lấy tay gắt gao ôm bả vai phụ vương, rồi run run rên rỉ, kêu kiều mỵ ở bên tai phụ vương "A, vương! Ta từ bỏ..."
Này thật sự là vừa nóng lại kích tình, Liên Y ánh mắt đều thẳng nhìn xem , chờ nàng quay đầu nhìn ba tiểu quỷ, phát hiện Phong Chiêu dùng sức ôm cái mũi, máu mũi chảy ròng , Phong Khuynh cùng Phong Nhiễm đã sớm bị dọa ngây người. Tuy rằng trong lòng cảm thấy có chút băn khoăn khi dọa đến hai tiểu quỷ này, bất quá , cũng coi như giúp cho bọn hắn một khóa sinh lý khỏe mạnh đi.
Vân Phi hai đồi tuyết tuyết đầy đặn, đường cong tuyệt đẹp, thân thể dụ hoặc, có mỹ nhân như vậy. Khó trách phụ vương luôn luôn lạnh lùng vô tình, đối nàng sủng ái không thôi. Phong Triệt cánh tay ôm lấy hai đùi ngọc Vân Phi, đem Vân Phi cả người ôm vào trong ngực. Phong Triệt mình thẳng tắp đứng ở trong hồ nước, chỉ có phần eo hơi hơi dùng sức, đem Vân Phi theo hắn cử động, nâng lên lại hạ xuống. Hai cánh tay ngọc của Vân Phi gắt gao ôm người Phong Triệt, ngẩng đầu rên rỉ, "Aha... Ân..."
Một trận gió nhẹ nhàng thổi qua mặt, lụa trắng nhẹ nhàng bị nhấc lên một góc, mỹ nhân nõn nà chói lọi ánh mắt. Nhưng hấp dẫn ánh mắt Liên Y là người kia. Thân thể cường tráng, cánh tay kiên cố, còn có động tác của hắn, không ngừng vận động thân thể. Liên Y đột nhiên cảm thấy trong đầu có cái gì lập tức nổ tung . Ánh mắt không tự chủ được liền nhìn xuống phía dưới, ở nơi này, mỹ nhân mông tuyết trắng đang ra sức phun ra nuốt vào một cây gậy tho to. Vân Phi không ngừng vặn vẹo thân mình, có chút không khống chế được tốc độ, nhưng hai chân bị chặt chẽ giam cầm. Chỉ có thể một lần một lần ở bên tai cầu xin người tha thứ, "Vương... Tha ta... Van cầu ngài... Ân a..."
Tiếng rên rỉ của Vân Phi cùng tiếng thở dốc trầm thấp của Phong Triệt có một loại ma lực, Liên Y cảm thấy trong đầu chính mình cũng trở lên rối loạn. Kia một màn hương diễm đến tận cùng, không chỉ có nàng rung động, còn có ba tiểu quỷ phía sau nàng. Phong Chiêu mặt đã sớm nghẹn đỏ bừng, Phong Khuynh cùng Phong Nhiễm cũng là một bộ dáng si ngốc.
Ao bên màn kích tình vẫn tiếp tục trình diễn, Liên Y không thể không bội phục phụ
vương thân thể cường hãn cũng thể lực. Không biết là ai nhịn không được, phát ra một tia âm thanh rất nhỏ nhánh cây bị bẻ gẫy.Vài người đều bị hoảng sợ, Liên Y đang cảm thấy may mắn vì không bị phát hiện,tự trấn định đi ra sau, đối với ba tiểu quỷ kia tính toán.Lại không thấy được thân mìnhnam nhân nháy mắt cứng ngắc, rồi đi lên khỏi ôn tuyền. Trong nháy mắt, một nam nhân cường tráng tuấn mỹ trần trụi đứng ở ngoài đình, đốimặt với bọn họ, sắc mặt xanh mét. Bên hông tùy ý quấn quanh lụa trắng, chân dài rắn chắc, cơ ngực cường tráng, nhìn không sót cái gì.
Bốn tiểu quỷ cười thảm sau cây cối đi ra, một đám đầu đều cúi thấp, căn bản không dám nhìn thẳng mặt Phong Triệt. Duy nhất Liên Y lặng lẽ quét mắt phương hướng cái ao, Vân Phi bởi vì bọn họ đột nhiên xuất hiện, cũng đỏ bừng mặt, đem thân mình ép tới bờ ôn tuyền cúi đầu ,thân thể giấu ở dưới nước.
"Đều ngẩng đầu lên cho bổn vương!" Phong Triệt thanh âm lãnh khốc lạnh thấu xương.
Vừa thấy cha tức giận không nhẹ. Bốn khuôn mặt nhỏ nhắn không dám chậm trễ, vội ngẩng đầu nhìn hắn, vừa thấy càng cảm thấy khủng bố , sắc mặt phụ vương muốn ăn thịt người. Phong Khuynh lá gan nhỏ nhất nhịn không được bật khóc, Phong Nhiễm cũng bị dọa khóc, Phong Chiêu vẻ mặt chuẩn bị hy sinh. Liên Y đâu? Nàng lại thất thần , nàng nhịn không được nhìn từ khuôn mặt tuấn tú của phụ vương một đường đi xuống. Oa! Hảo bả vai rộng lớn, hảo cơ ngực rắn chắc, còn có cơ bụng, còn có cặp chân dài, thật sự là cực phẩm nam nhân a! Nàng trong lòng nhịn không được thầm khen, đáng tiếc vây quanh bên hông lụa trắng,làm cho nàng xem loáng thoáng không rõ ràng, bất quá miễn cưỡng có thể thấy rõ hình dáng, quả nhiên cũng phi phàm.
Phong Triệt tuấn nhan đen lại, nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Liên Y, thiếu chút nữa tức đến hộc máu. Hắn biết ba tiểu quỷ kia cho dù bất hảo, cũng không dám to gan
lớn mật làm ra loại sự tình này, tám phần lại là nàng khơi mào. Hai tiểu hài ít tuổi nhất , đã bị dọa đến khóc, Phong Chiêu tựa hồ cũng biết sai. Lại nhìn Liên Y, một cỗ tức giận lại dâng lên, nàng thế nhưng còn thất thần , một chút hối hận đều không có. Phong Triệt cố áp chế lửa giận, "Các ngươi có hay không lời muốn nói!"
Phong Nhiễm khóc nức nở "Phụ vương, con biết sai rồi, xin phụ vương tha thứ con." Vừa thấy Phong Nhiễm nhanh nhận sai, Phong Khuynh cũng khóc nói "Phụ vương, con, con cũng biết sai rồi, Phụ vương tha thứ con đi." Phong Chiêu cũng không có biện pháp, chỉ có nhanh cúi đầu nhận sai, "Phụ vương, con cũng biết sai rồi." Rồi Phong Triệt đem tầm mắt chuyển đến trên người Liên Y , chỉ thấy nha đầu kia còn nhìn hắn bộ dáng suy nghĩ.
Hắn lạnh mặt hỏi nàng nàng, "Liên Y, ngươi nói ra suy nghĩ của mình sao?"
Liên Y đang bị cực phẩm nam nhân trước mắt mê hoặc làm đầu óc choáng váng, mê mang nâng đầu lên hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn, mở miệng nói "Phụ vương,dáng người ngài thật tốt." Được rồi, lời này vừa nói ra, Phong Triệt tức đến á khẩu không trả lời được.Khi Phong Triệt đi đến trước mặt chính mình, Liên Y mới phản ứng vừa rồi chính mình nói cái gì, khổ sở hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn, hiện tại chỉ có thể dựa vào ngoan ngoãn làm nũng khiến phụ vương cao hứng đi, chỉ mong hắn tâm tình tốt sẽ không cùng nàng so đo . Phong Triệt đi đến trước mặt tiểu nha đầu, đang chuẩn bị trách cứ nàng vài câu, ai biết, Liên Y đột nhiên tiến lên ôm đùi hắn chuẩn bị làm nũng.
Hết thảy xuất phát từ suy nghĩ tốt. Nhưng tấm lụa trắng quấn quanh hông phụ vương vì sao không hợp tác, nàng chẳng qua chạm nhẹ nhàng thôi, nó liền theo gió bung xuống, mới vừa rồi Liên Y vẫn oán giận nó không thức thời, che mất không nên che địa phương, hiện tại nó liền như nàng mong ước .
Liên Y vốn chuẩn bị tốt những lời làm nũng, tiếp đến lời cũng không nói ra nổi, nàng nâng khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo lên, nháy mắt nhìn thấy cự vật trước mắt, lập tức quên hết mọi thứ, trong lòng chỉ có một cảm thụ, thật sự là rất đồ sộ !
Nàng cũng không phản đối việc đi học sớm, chỉ là học nhiều thêm cái chữ, biết thêm nhiều kiến thức mà thôi. Chỉ phiền một việc nàng đi học lại là cơ hội cho mấy đứa trẻ khác “diện kiến”, thật là có lợi mà cũng có hại ạ!
Nàng thật sự là vẫn không thể nào nghĩ thông được, phụ vương chỉ cho bọn hắn thêm một bát muội phong hoa tuyết nguyệt mà thôi, mà rõ ràng nàng cũng không phải là muội muội nhỏ tuổi nhất thế mà bọn họ vẫn cứ thích bám bên người nàng nhiễu loạn. Thật là phiền lòng!
Hôm nay ngay khi tan học nàng vốn dĩ chuẩn bị chạy lấy người trước thế nhưng lại vẫn bị Phong Chiêu phát hiện. Phong Chiêu liều chết không buông, một mực muốn cùng nàng trở về, Phong Khuynh cùng Phong Nhiễm thì cứ như như cái đuôi vẫn cứ bám nàng, đuổi cũng chẳng rớt. Nàng thật bất đắc dĩ, lại không thể phát tác, đột nhiên trong đầu nảy ra một tà ý.
“Bản công chúa hôm nay tâm tình thật tốt sẽ mang các huynh đi học hỏi một chút!” Liên Y hề hề cười.
“Học hỏi cái gì?” Lòng hiếu kì to lớn của Phong Chiêu đã bị châm ngòi. Phong Khuynh cùng Phong Nhiễm dù sao cũng là đệ đệ, có chút chần chờ nói: “Liên Y, không cần lại làm chuyện kì quái sẽ bị trách phạt.”
Thấy không? Đã có người vạch trần. Nhưng lúc này Liên Y đã muốn bị ác ma bám vào người thế nào lại có thể khuyên được chứ, trong lòng càng ngày càng chịu không nổi. Bên người lại có thêm Phong Chiêu cũng đồng dạng là người hiếu kỳ cùng lá gan giống nhau lớn.
Quả nhiên Phong Chiêu nghe xong hai đệ đệ nói, mày kiếm nỏ giương lên “Các đệ sợ thì đừng đi.” Lời nói vừa thốt ra Phong Khuynh và Phong Nhiễm lại càng không cam lòng. Cuối cùng kết quả ai cũng đoán được, bốn tiểu quỷ đầu ghé vào bờ tường Vân Thủy cung cùng nhau bàn đối sách đi vào trong ấy.
Phong Liên Y cười tà ác, bởi vì nàng phát hiện ở góc tường có một cái lỗ chó. Ngoắc ngoắc ngón út, lập tức ba cái tiểu quỷ nhích lại gần theo sự dẫn dắt của Liên Y thuận lợi chui qua lỗ chó.
Vân Thủy cung và Thủy Dạng cung bố cục hoàn toàn bất đồng, Thủy Dạng cung theo ý thích của Hạnh phi gieo trồng rất nhiều hạnh hoa, cây anh đào và nhiều thực vật khác.
Vân phi từ Lưu Tấn mà đến nhưng lại không thích hoa lắm, hầu hết hoa viên đều là cây phong. Hiện nay là cuối mùa thu rừng phong đã muốn chuyển hoàn toàn thành một mảnh lửa đỏ, tựa như một ngọn lửa bất diệc, quả thật là rừng phong như lửa.
Nhìn toàn viện Liên Y liên tưởng đến đến người con gái diễm lệ thích mặc quần áo đỏ, thật là tương xứng.
Phong Chiêu lén lút nhìn xung quanh một cái rồi mới hỏi Liên Y “Chúng ta đến nơi đây để làm gì?” Liên Y lườm hắn một cái, đương nhiên đáp “Đương nhiên là tới xem mỹ nhân rồi!” Chẳng lẽ đến nơi này xem cây phong à?
Vừa vặn cách đó không xa có một đội thị nữ đang theo đường nhỏ đi tới, Liên Y kéo cái đầu nhỏ của Phong Chiêu đang lộ ra bên ngoài vào, bốn tiểu quỷ trốn ở một góc lẳng lặng chờ các nàng đi qua.
“Vân phi nương nương thật là được sủng ái, bệ hạ mỗi ngày đều đến Vân Thủy cung cũng chưa có như vậy đi Thủy Dạng cung.”
“Cũng chẳng phải nhờ Vân phi nương nương chúng ta trời sinh dịu dàng, mong manh người nam nhân nào mà có thể kháng cự được chứ.”
“Hắc hắc, bệ hạ cùng nương nương ở Vân Bích Trì, có thể là tắm uyên ương chăng?”
Hai nha hoàn khác đánh nhẹ nàng, “Ai nha, đừng có nói a, thật là chỉ biết đoán mò.”
Chờ các nàng đi qua, bốn tiểu quỷ mới từ chỗ ẩn nấp đi ra, vừa rồi mấy người kia nói mấy câu Liên Y nghe xong có thể đoán ra được chuyện gì sẽ xảy ra, xem ra phụ vương đang ở Vân Bích Trì sủng hạnh mỹ nhân đây, cái này gọi là làm cái gì? Cái này có nghĩa là nàng đến thật đúng lúc, không sớm cũng không muộn a!
Lập tức Liên Y hóa thân thành ma vương, miệng nàng mang theo nụ cười tà nói cới ba đứa nhỏ nói “Chúng ta đi Vân Bích Trì đi!”
Ba đứa nhỏ ngây thơ làm sao biết được ý nghĩ xấu xa của ác ma ngay cả giãy dụa cùng phản kháng đều không có, liền lập tức bị lôi kéo vào tròng.
Vân Bích Trì kỳ thật được đem nước từ suối nước nóng mang đến rồi để cho phi tần tắm rửa. Hình như trong các cung đều có một cái, xem ra phụ vương cũng không có bên trọng bên khinh.
Thế nhưng Vân Bích Trì cùng Thủy Dạng cung lại không giống nhau, nhìn qua có vẻ như lộ thiên trừ bỏ bên ngoài một vòng đại thụ rậm rạp thôi.
Vài cái đứa nhỏ, chỉ có Phong Khuynh 5 tuổi cùng Phong Nhiễm là không hiểu đây là việc gì, Phong Chiêu 8 tuổi đã muốn mơ hồ biết việc, lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp đã muốn đỏ ửng.Duy nhất Liên Y có chút khẩn cấp. Đoán phụ vương hiện tại hẳn đang chăm chú làm việc, không có sức để ý đến bên ngoài, Liên Y mang ba tiểu hài tử đang há hốc mồm , tiếp tục đi tới địa phương có tầm nhìn trống trải.Vừa nhìn thấy, Liên Y cũng có chút kinh ngạc. Phụ vương quả nhiên là hảo nam nhân, yêu cầu động tác thật khó nga,cả người Vân Phi bị phụ vương ôm vào trong ngực, thân mình hoàn toàn không có chịu lực, chỉ phải lấy tay gắt gao ôm bả vai phụ vương, rồi run run rên rỉ, kêu kiều mỵ ở bên tai phụ vương "A, vương! Ta từ bỏ..."
Này thật sự là vừa nóng lại kích tình, Liên Y ánh mắt đều thẳng nhìn xem , chờ nàng quay đầu nhìn ba tiểu quỷ, phát hiện Phong Chiêu dùng sức ôm cái mũi, máu mũi chảy ròng , Phong Khuynh cùng Phong Nhiễm đã sớm bị dọa ngây người. Tuy rằng trong lòng cảm thấy có chút băn khoăn khi dọa đến hai tiểu quỷ này, bất quá , cũng coi như giúp cho bọn hắn một khóa sinh lý khỏe mạnh đi.
Vân Phi hai đồi tuyết tuyết đầy đặn, đường cong tuyệt đẹp, thân thể dụ hoặc, có mỹ nhân như vậy. Khó trách phụ vương luôn luôn lạnh lùng vô tình, đối nàng sủng ái không thôi. Phong Triệt cánh tay ôm lấy hai đùi ngọc Vân Phi, đem Vân Phi cả người ôm vào trong ngực. Phong Triệt mình thẳng tắp đứng ở trong hồ nước, chỉ có phần eo hơi hơi dùng sức, đem Vân Phi theo hắn cử động, nâng lên lại hạ xuống. Hai cánh tay ngọc của Vân Phi gắt gao ôm người Phong Triệt, ngẩng đầu rên rỉ, "Aha... Ân..."
Một trận gió nhẹ nhàng thổi qua mặt, lụa trắng nhẹ nhàng bị nhấc lên một góc, mỹ nhân nõn nà chói lọi ánh mắt. Nhưng hấp dẫn ánh mắt Liên Y là người kia. Thân thể cường tráng, cánh tay kiên cố, còn có động tác của hắn, không ngừng vận động thân thể. Liên Y đột nhiên cảm thấy trong đầu có cái gì lập tức nổ tung . Ánh mắt không tự chủ được liền nhìn xuống phía dưới, ở nơi này, mỹ nhân mông tuyết trắng đang ra sức phun ra nuốt vào một cây gậy tho to. Vân Phi không ngừng vặn vẹo thân mình, có chút không khống chế được tốc độ, nhưng hai chân bị chặt chẽ giam cầm. Chỉ có thể một lần một lần ở bên tai cầu xin người tha thứ, "Vương... Tha ta... Van cầu ngài... Ân a..."
Tiếng rên rỉ của Vân Phi cùng tiếng thở dốc trầm thấp của Phong Triệt có một loại ma lực, Liên Y cảm thấy trong đầu chính mình cũng trở lên rối loạn. Kia một màn hương diễm đến tận cùng, không chỉ có nàng rung động, còn có ba tiểu quỷ phía sau nàng. Phong Chiêu mặt đã sớm nghẹn đỏ bừng, Phong Khuynh cùng Phong Nhiễm cũng là một bộ dáng si ngốc.
Ao bên màn kích tình vẫn tiếp tục trình diễn, Liên Y không thể không bội phục phụ
vương thân thể cường hãn cũng thể lực. Không biết là ai nhịn không được, phát ra một tia âm thanh rất nhỏ nhánh cây bị bẻ gẫy.Vài người đều bị hoảng sợ, Liên Y đang cảm thấy may mắn vì không bị phát hiện,tự trấn định đi ra sau, đối với ba tiểu quỷ kia tính toán.Lại không thấy được thân mìnhnam nhân nháy mắt cứng ngắc, rồi đi lên khỏi ôn tuyền. Trong nháy mắt, một nam nhân cường tráng tuấn mỹ trần trụi đứng ở ngoài đình, đốimặt với bọn họ, sắc mặt xanh mét. Bên hông tùy ý quấn quanh lụa trắng, chân dài rắn chắc, cơ ngực cường tráng, nhìn không sót cái gì.
Bốn tiểu quỷ cười thảm sau cây cối đi ra, một đám đầu đều cúi thấp, căn bản không dám nhìn thẳng mặt Phong Triệt. Duy nhất Liên Y lặng lẽ quét mắt phương hướng cái ao, Vân Phi bởi vì bọn họ đột nhiên xuất hiện, cũng đỏ bừng mặt, đem thân mình ép tới bờ ôn tuyền cúi đầu ,thân thể giấu ở dưới nước.
"Đều ngẩng đầu lên cho bổn vương!" Phong Triệt thanh âm lãnh khốc lạnh thấu xương.
Vừa thấy cha tức giận không nhẹ. Bốn khuôn mặt nhỏ nhắn không dám chậm trễ, vội ngẩng đầu nhìn hắn, vừa thấy càng cảm thấy khủng bố , sắc mặt phụ vương muốn ăn thịt người. Phong Khuynh lá gan nhỏ nhất nhịn không được bật khóc, Phong Nhiễm cũng bị dọa khóc, Phong Chiêu vẻ mặt chuẩn bị hy sinh. Liên Y đâu? Nàng lại thất thần , nàng nhịn không được nhìn từ khuôn mặt tuấn tú của phụ vương một đường đi xuống. Oa! Hảo bả vai rộng lớn, hảo cơ ngực rắn chắc, còn có cơ bụng, còn có cặp chân dài, thật sự là cực phẩm nam nhân a! Nàng trong lòng nhịn không được thầm khen, đáng tiếc vây quanh bên hông lụa trắng,làm cho nàng xem loáng thoáng không rõ ràng, bất quá miễn cưỡng có thể thấy rõ hình dáng, quả nhiên cũng phi phàm.
Phong Triệt tuấn nhan đen lại, nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Liên Y, thiếu chút nữa tức đến hộc máu. Hắn biết ba tiểu quỷ kia cho dù bất hảo, cũng không dám to gan
lớn mật làm ra loại sự tình này, tám phần lại là nàng khơi mào. Hai tiểu hài ít tuổi nhất , đã bị dọa đến khóc, Phong Chiêu tựa hồ cũng biết sai. Lại nhìn Liên Y, một cỗ tức giận lại dâng lên, nàng thế nhưng còn thất thần , một chút hối hận đều không có. Phong Triệt cố áp chế lửa giận, "Các ngươi có hay không lời muốn nói!"
Phong Nhiễm khóc nức nở "Phụ vương, con biết sai rồi, xin phụ vương tha thứ con." Vừa thấy Phong Nhiễm nhanh nhận sai, Phong Khuynh cũng khóc nói "Phụ vương, con, con cũng biết sai rồi, Phụ vương tha thứ con đi." Phong Chiêu cũng không có biện pháp, chỉ có nhanh cúi đầu nhận sai, "Phụ vương, con cũng biết sai rồi." Rồi Phong Triệt đem tầm mắt chuyển đến trên người Liên Y , chỉ thấy nha đầu kia còn nhìn hắn bộ dáng suy nghĩ.
Hắn lạnh mặt hỏi nàng nàng, "Liên Y, ngươi nói ra suy nghĩ của mình sao?"
Liên Y đang bị cực phẩm nam nhân trước mắt mê hoặc làm đầu óc choáng váng, mê mang nâng đầu lên hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn, mở miệng nói "Phụ vương,dáng người ngài thật tốt." Được rồi, lời này vừa nói ra, Phong Triệt tức đến á khẩu không trả lời được.Khi Phong Triệt đi đến trước mặt chính mình, Liên Y mới phản ứng vừa rồi chính mình nói cái gì, khổ sở hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn, hiện tại chỉ có thể dựa vào ngoan ngoãn làm nũng khiến phụ vương cao hứng đi, chỉ mong hắn tâm tình tốt sẽ không cùng nàng so đo . Phong Triệt đi đến trước mặt tiểu nha đầu, đang chuẩn bị trách cứ nàng vài câu, ai biết, Liên Y đột nhiên tiến lên ôm đùi hắn chuẩn bị làm nũng.
Hết thảy xuất phát từ suy nghĩ tốt. Nhưng tấm lụa trắng quấn quanh hông phụ vương vì sao không hợp tác, nàng chẳng qua chạm nhẹ nhàng thôi, nó liền theo gió bung xuống, mới vừa rồi Liên Y vẫn oán giận nó không thức thời, che mất không nên che địa phương, hiện tại nó liền như nàng mong ước .
Liên Y vốn chuẩn bị tốt những lời làm nũng, tiếp đến lời cũng không nói ra nổi, nàng nâng khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo lên, nháy mắt nhìn thấy cự vật trước mắt, lập tức quên hết mọi thứ, trong lòng chỉ có một cảm thụ, thật sự là rất đồ sộ !
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook