Tình Bạn Và Tình Yêu
-
Chương 14
A a a a a, tôi mới nói gì vậy nè. Tôi liếc nhìn sang xung quanh, đúng là tất cả nhóm bạn ai cũng nhìn tôi( mấy bạn trong lớp thì đi xuống căn tin rồi). BƠ ngơ. Tôi chỉ kịp cười trừ gãi gãi đầu.😂
-" Không giống như mọi người nghĩ đâu."_ Tôi vội giải thích.
-" Nè thằng kia, vậy là sao mậy?"_ Ken nắm cổ áo Hải vừa nói.
Hải nhẹ nhàng gỡ lực tay từ Duy ra khỏi cổ áo mk:
-" Mày làm gì dữ vậy?"_ Hải liếc_" Đã nói rồi chuyện không giống như mày nghĩ đâu. Đây là bạn thân cũ của tao khi tao chưa qua Mĩ định cư hay cũng như là..."
Không để cậu nói nguyên vẹn câu, tôi dường như dồn cả đóng bánh vào miệng Hải để cậu dừng câu chuyện của mình.
-" Bé ơi ăn ngoan, ăn ngoan, nói nhiêu đó người khác đủ hiểu rồi."
Tôi vừa nói vừa nhồn bánh vào miệng ai kia. Mấy người khác bụm miệng cười, người thì quay chỗ khác cười, còn tên Ken là vô duyên nhất cười sặc sụa lên. Hải vừa nhai rào rạo bánh trong miệng vừa hét:
-" Cười cái gì mà cười."
Cậu định nói gì đó nhưng quay qua tôi thấy tôi hơi nghiêm nên không nói nữa.
-" Vậy đây là... cái bạn gì ta?"_ Thảo suy nghĩ.
-" Đức Hải, tên cậu ấy đó."
_" Ê mày có tên Việt Nam sao không nói cho tao biết."_ Ken ngạc nhiên_" Làm tao kêu Rick Rick Rick muốn lẹo lưỡi, bạn thân vậy đó hả?"
-" Từ trước giờ mày đâu có hỏi."_ Hải trả lời tỉnh bơ.
Ken bĩu môi: " Cái thằng này. Hừ. Tao đi xuống căn tin." Cậu đi thẳng.
Nguyên lôi Thảo, Nguyệt, Loan với gương mặt nài nỉ: " Đi căn tin tao đói quá."
-" Vậy Linh Đan đi chung luôn đi."_ Thảo nhìn tôi.
-" Nhưng..."_ Tôi cầm bịnh bánh đắn đo.
Hải bước ra khỏi ghế:" Đi, tớ với cậu đi, xuống đó tớ đãi. Nguyên bịch bánh cậu nhồn cho tớ gần hết rồi còn đâu."
Tôi nhìn bịch bánh gần hết sạch cũng vui vẻ rời chỗ ngồi đi xuống căn tin theo Hải và bốn người kia. Đúng hơn là tôi để ý cái câu trước của Hải hơn " xuống đó tới đó tớ đãi. Tôi liếm môi, mắt long lanh, và trong đầu một danh sách mà tôi sẽ chọn đã vạch sẵn. Nếu Rick mà mua hết cho tôi không những trái sạch túi mà còn...(tự hiểu nhá). Đúng thiệt, tôi ăn một bửa no căng tròn.
(☆♡ngắn vì lười♡☆)
-" Không giống như mọi người nghĩ đâu."_ Tôi vội giải thích.
-" Nè thằng kia, vậy là sao mậy?"_ Ken nắm cổ áo Hải vừa nói.
Hải nhẹ nhàng gỡ lực tay từ Duy ra khỏi cổ áo mk:
-" Mày làm gì dữ vậy?"_ Hải liếc_" Đã nói rồi chuyện không giống như mày nghĩ đâu. Đây là bạn thân cũ của tao khi tao chưa qua Mĩ định cư hay cũng như là..."
Không để cậu nói nguyên vẹn câu, tôi dường như dồn cả đóng bánh vào miệng Hải để cậu dừng câu chuyện của mình.
-" Bé ơi ăn ngoan, ăn ngoan, nói nhiêu đó người khác đủ hiểu rồi."
Tôi vừa nói vừa nhồn bánh vào miệng ai kia. Mấy người khác bụm miệng cười, người thì quay chỗ khác cười, còn tên Ken là vô duyên nhất cười sặc sụa lên. Hải vừa nhai rào rạo bánh trong miệng vừa hét:
-" Cười cái gì mà cười."
Cậu định nói gì đó nhưng quay qua tôi thấy tôi hơi nghiêm nên không nói nữa.
-" Vậy đây là... cái bạn gì ta?"_ Thảo suy nghĩ.
-" Đức Hải, tên cậu ấy đó."
_" Ê mày có tên Việt Nam sao không nói cho tao biết."_ Ken ngạc nhiên_" Làm tao kêu Rick Rick Rick muốn lẹo lưỡi, bạn thân vậy đó hả?"
-" Từ trước giờ mày đâu có hỏi."_ Hải trả lời tỉnh bơ.
Ken bĩu môi: " Cái thằng này. Hừ. Tao đi xuống căn tin." Cậu đi thẳng.
Nguyên lôi Thảo, Nguyệt, Loan với gương mặt nài nỉ: " Đi căn tin tao đói quá."
-" Vậy Linh Đan đi chung luôn đi."_ Thảo nhìn tôi.
-" Nhưng..."_ Tôi cầm bịnh bánh đắn đo.
Hải bước ra khỏi ghế:" Đi, tớ với cậu đi, xuống đó tớ đãi. Nguyên bịch bánh cậu nhồn cho tớ gần hết rồi còn đâu."
Tôi nhìn bịch bánh gần hết sạch cũng vui vẻ rời chỗ ngồi đi xuống căn tin theo Hải và bốn người kia. Đúng hơn là tôi để ý cái câu trước của Hải hơn " xuống đó tới đó tớ đãi. Tôi liếm môi, mắt long lanh, và trong đầu một danh sách mà tôi sẽ chọn đã vạch sẵn. Nếu Rick mà mua hết cho tôi không những trái sạch túi mà còn...(tự hiểu nhá). Đúng thiệt, tôi ăn một bửa no căng tròn.
(☆♡ngắn vì lười♡☆)
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook