Tin Vào Tình Yêu Lần Nữa
-
Chương 15: Tất cả đều tại cậu hết
Yuki thơ thẫn nằm trên giường suy nghĩ về cuộc hẹn ngày hôm nay mà quên luôn cả ăn tối và đi làm, giường như cô không còn tâm trạng nào để mà nghĩ đến chuyện khác nữa rồi: “Tất cả đều là tại cậu ta, tự dưng….tự dưng cậu ta lại làm vậy *đỏ mặt* làm mình không còn tâm trạng nào để mà đi làm nữa, báo hại lại bị quản lí la cho 1 hồi, hức. Mà hôm đầu tiên gặp cậu ta cũng là hôm mình bị quản lí la vì tội đi làm muộn, cậu ta đúng là đồ ĐẠI XUI XẺO mà (ở bên kia nhà Kai *hắt xì* Kai đang nằm trên giường bỗng hắt xì). Nhưng mà tại sao mình lại không cảm thấy khó chịu chút nào chứ, còn cảm thấy vui nữa, haizz thật là, còn chưa kể là hôm nay mình còn đến chỗ hẹn nữa mới lạ chứ, rõ rang đã quyết là không đến vậy mà ….==” haizz, từ ngày gặp cậu ta mình toàn gặp những chuyện gì không đâu, thiệc tình mà, thôi đau đầu quá,đi ngủ cho đỡ mệt người.”
~~~ Nhà Kai~~~
Sau khi bị một trận hắt xì anh lau lau mũi và nằm nghĩ: “Không biết ai nhắc vậy ta, không biết có phải cô ấy không nhỉ, hjhj chắc không có chuyện đó đâu, đời nào có chứ ^^. Nhưng hôm nay thật vui vì cậu ấy đã đến, mình còn tưởng cậu ấy không đến nữa cơ chứ. Nghĩ lại thì hôm nay cậu ấy xinh thật làm mình suýt chết ngất đi khi nhìn thấy cậu ấy. Mà không biết món quà ấy cậu ấy có thích không nhỉ??? Mà cậu ấy cũng dễ thương ghê cơ, mình hôn cậu ấy xong mà cậu ấy ngẩn cả người còn đỏ mặt nữa chứ hihi, không biết mai cậu ấy sẽ hàng động thế nào đây, mong quá đi ^^.”
~~~ Sáng ngày hôm sau- tại phòng học của Kai và Yuki ~~~
Yu ki đang thơ thần nhìn ra cửa sổ không để ý đến xung quanh thì bỗng một gương mặt xuất hiện trước mặt cô tỏ vẻ khó chịu nhìn cô rồi càu nhàu cô: “ Cậu nghĩ gì mà tớ kêu nãy giờ mà cậu cũng không nghe vậy hả, có biết tớ kêu cậu rất nhiều lần rồi không”. Lúc này cô mới giật mình nhìn cô gái trước mặt rồi mỉm cười trả lời:
-Xin lỗi cậu nhiều nha Maili mình không để ý, thế cậu đến lâu chưa.
Maili lấy tay búng vào trán cô: “Cậu là cậu lạ lắm nha, hiếm khi thấy cậu thất thần như vậy đấy, thế có chuyện gì ah, nói tớ nghe đi”.
-Không có chuyện gì đâu, cậu đừng có lo.
Yuki vừa nói xong thì Kai bước vào lớp lại chỗ ngồi của mình rồi quay ra chào Yuki và Maili, bất ngờ 4 mắt chạm nhau( Mắt của Yuki với Kai). Yuki lập tức đỏ mặt quay đi, còn Kai thì nhìn thấy vậy liền tủm tỉm cười và nghĩ trông đầu: Lại đỏ mặt kìa, dễ thương ghê ^^. Kai đang định lại chỗ Yuki thì lại bị tụi con gái chấn lại không cho đi, bọn họ túm cậu lại hỏi han đủ thứ khiến cậu rất ư là đau dầu nhưng vì hình tượng mà cậu cũng chỉ biết cười cho qua mà thôi. Maili thì sau khi thấy Yuki đỏ mặt quay đầu đi như vậy liền mỉm cười, chọc Yuki:
-Sao mặt cậu đỏ thế kia, vừa mới mắt chạm mắt với Kaitou xong thì mặt đã đỏ như vậy rồi, có phải 2 người có chuyện gì phải không, mà hôm qua 2 cậu đi hẹn hò không có gì mới lạ hihi.
Yuki đỏ mặt trả lời: “Không có chuyện gì xảy ra cả, cậu cũng đừng có mà suy nghĩ lung tung, hơn nữa ai đỏ mặt chứ, tớ á, không bào giờ”.
-Cậu còn định chối. ^^
-Không có mà, thôi vào học rồi, cậu cũng về chỗ đi.
-May cho cậu là vào học rồi đó, mà cậu cũng đừng trần trừ nữa đi, mau nhanh tay tóm lấy Kaitou đi, cậu cũng thấy rồi đó cậu ta nổi tiếng tới vậy cơ mà, cậu mà không nhanh tay là cậu ấy bị người ta cướp mất đi đấy.
-Đã nói là cậu đừng nói linh tinh nữa mà.
Maili cười ranh ma rồi đi về chỗ, còn Yuki thì lén nhìn Kai rồi nghĩ: “Cậu ấy quả thực là rất nổi tiếng, con gái xinh đẹp xung quanh cậu ấy thì thiếu gì chớ, vậy tại sao cậu ấy lại chọn mình.” Cô thoáng nhói lòng khi nhìn thấy các cô gái vậy quanh cậu ấy, cô cũng không biết vì sao mình lại như vậy nữa. Suốt buổi học Kai luôn nhìn về phía cô luôn tìm cách chọ ghẹo cô khiến cô mặt đỏ như gấc làm cho Maili nhìn thấy cảnh 2 người họ cũng phải bật cười khanh khách, còn Kai thì lại thấy thú vị vậy nên anh không ngừng chọc ghẹo cô. Còn về phía Yuki thì cô cũng không hiểu tại sao mặt cô lại nóng ran lên, tim thì cứ luôn đập thình thịch khi Kai đến gần cô, cô cứ nghĩ là mình đã mắc phải loại bệnh gì đó về tim nên giữa buổi học đã xin phép xuống phòng y tế. Khi xuống phòng y tế, cô giáo ở đó nói cô không việc gì nhưng cũng cho cô được phép ở lại nếu cô cảm thấy mệt. Sau đó cô giáo pohongf y tế cũng đi luôn vì cô đang có việc bận.
Còn về phía Kai thì sau khi thấy cô xin ra ngoại nói xuống phòng y tế vì cảm thấy mệt nên anh đã vô cùng lo lắng mà ngay sau đó đã xin ra ngoài luôn với lí do bị đau đầu. Maili thấy Yuki ra trước Kai ra sau nên đoán chắc Kai lo lắng quá mà chạy theo nên cô cũng không lo lắng nhiều nữa vì cô biết lúc này nếu có Kaitou bên cạnh Yuki thì Yuki chắc chắc sẽ không việc gì cả.
Kai chạy nhanh xuống phòng y tế, thấy Yuki đang nằm trên giường bệnh cậu lo lắng chạy lại hỏi:
-Cậu bị sao vậy, thấy không khỏe chỗ nào ah, cô giảo nói sao, nếu cậu mệt quá thì ta tới bệnh viện đi, tớ đưa cậu đi.
Kai đang định kéo Yuki ngồi lên thì Yuki bỗng quay người đưa lưng lại Kai nói có vẻ oán trách cậu:
-Tất cả là tại cậu mà tôi mới phải xuống phòng y tế, vừa mới đỡ một chút thì cậu lại xuất hiện khiến tim tôi lại đập nhanh nữa, mặt cũng nóng lên, chỉ cần nhìn thấy cậu là tôi lại bị như vậy nên cậu tránh xa tôi một chút đi có được không.
Sau khi nghe được những lời đó của Yuki Kai lập tức đỏ mặt cười rồi nói:
-Vậy ý của cậu là cậu thích tớ phải không.
Nghe thấy Kai nói câu đó, Yuki mặt dỏ như gấc quay lại nhìn Kai rồi nói, nói một cách đày lung túng:
-Cậu điên ah, làm gì có chuyện đó chứ, cậu đừng có mà nghĩ vớ vẩn, làm gì có chuyện đó chứ.
-Sao lại không, rõ ràng là vậy mà.*Kai nhìn vẻ lung túng của Yuki rồi cười một cách thật là ranh ma, xảo quyệt *
~~~ Nhà Kai~~~
Sau khi bị một trận hắt xì anh lau lau mũi và nằm nghĩ: “Không biết ai nhắc vậy ta, không biết có phải cô ấy không nhỉ, hjhj chắc không có chuyện đó đâu, đời nào có chứ ^^. Nhưng hôm nay thật vui vì cậu ấy đã đến, mình còn tưởng cậu ấy không đến nữa cơ chứ. Nghĩ lại thì hôm nay cậu ấy xinh thật làm mình suýt chết ngất đi khi nhìn thấy cậu ấy. Mà không biết món quà ấy cậu ấy có thích không nhỉ??? Mà cậu ấy cũng dễ thương ghê cơ, mình hôn cậu ấy xong mà cậu ấy ngẩn cả người còn đỏ mặt nữa chứ hihi, không biết mai cậu ấy sẽ hàng động thế nào đây, mong quá đi ^^.”
~~~ Sáng ngày hôm sau- tại phòng học của Kai và Yuki ~~~
Yu ki đang thơ thần nhìn ra cửa sổ không để ý đến xung quanh thì bỗng một gương mặt xuất hiện trước mặt cô tỏ vẻ khó chịu nhìn cô rồi càu nhàu cô: “ Cậu nghĩ gì mà tớ kêu nãy giờ mà cậu cũng không nghe vậy hả, có biết tớ kêu cậu rất nhiều lần rồi không”. Lúc này cô mới giật mình nhìn cô gái trước mặt rồi mỉm cười trả lời:
-Xin lỗi cậu nhiều nha Maili mình không để ý, thế cậu đến lâu chưa.
Maili lấy tay búng vào trán cô: “Cậu là cậu lạ lắm nha, hiếm khi thấy cậu thất thần như vậy đấy, thế có chuyện gì ah, nói tớ nghe đi”.
-Không có chuyện gì đâu, cậu đừng có lo.
Yuki vừa nói xong thì Kai bước vào lớp lại chỗ ngồi của mình rồi quay ra chào Yuki và Maili, bất ngờ 4 mắt chạm nhau( Mắt của Yuki với Kai). Yuki lập tức đỏ mặt quay đi, còn Kai thì nhìn thấy vậy liền tủm tỉm cười và nghĩ trông đầu: Lại đỏ mặt kìa, dễ thương ghê ^^. Kai đang định lại chỗ Yuki thì lại bị tụi con gái chấn lại không cho đi, bọn họ túm cậu lại hỏi han đủ thứ khiến cậu rất ư là đau dầu nhưng vì hình tượng mà cậu cũng chỉ biết cười cho qua mà thôi. Maili thì sau khi thấy Yuki đỏ mặt quay đầu đi như vậy liền mỉm cười, chọc Yuki:
-Sao mặt cậu đỏ thế kia, vừa mới mắt chạm mắt với Kaitou xong thì mặt đã đỏ như vậy rồi, có phải 2 người có chuyện gì phải không, mà hôm qua 2 cậu đi hẹn hò không có gì mới lạ hihi.
Yuki đỏ mặt trả lời: “Không có chuyện gì xảy ra cả, cậu cũng đừng có mà suy nghĩ lung tung, hơn nữa ai đỏ mặt chứ, tớ á, không bào giờ”.
-Cậu còn định chối. ^^
-Không có mà, thôi vào học rồi, cậu cũng về chỗ đi.
-May cho cậu là vào học rồi đó, mà cậu cũng đừng trần trừ nữa đi, mau nhanh tay tóm lấy Kaitou đi, cậu cũng thấy rồi đó cậu ta nổi tiếng tới vậy cơ mà, cậu mà không nhanh tay là cậu ấy bị người ta cướp mất đi đấy.
-Đã nói là cậu đừng nói linh tinh nữa mà.
Maili cười ranh ma rồi đi về chỗ, còn Yuki thì lén nhìn Kai rồi nghĩ: “Cậu ấy quả thực là rất nổi tiếng, con gái xinh đẹp xung quanh cậu ấy thì thiếu gì chớ, vậy tại sao cậu ấy lại chọn mình.” Cô thoáng nhói lòng khi nhìn thấy các cô gái vậy quanh cậu ấy, cô cũng không biết vì sao mình lại như vậy nữa. Suốt buổi học Kai luôn nhìn về phía cô luôn tìm cách chọ ghẹo cô khiến cô mặt đỏ như gấc làm cho Maili nhìn thấy cảnh 2 người họ cũng phải bật cười khanh khách, còn Kai thì lại thấy thú vị vậy nên anh không ngừng chọc ghẹo cô. Còn về phía Yuki thì cô cũng không hiểu tại sao mặt cô lại nóng ran lên, tim thì cứ luôn đập thình thịch khi Kai đến gần cô, cô cứ nghĩ là mình đã mắc phải loại bệnh gì đó về tim nên giữa buổi học đã xin phép xuống phòng y tế. Khi xuống phòng y tế, cô giáo ở đó nói cô không việc gì nhưng cũng cho cô được phép ở lại nếu cô cảm thấy mệt. Sau đó cô giáo pohongf y tế cũng đi luôn vì cô đang có việc bận.
Còn về phía Kai thì sau khi thấy cô xin ra ngoại nói xuống phòng y tế vì cảm thấy mệt nên anh đã vô cùng lo lắng mà ngay sau đó đã xin ra ngoài luôn với lí do bị đau đầu. Maili thấy Yuki ra trước Kai ra sau nên đoán chắc Kai lo lắng quá mà chạy theo nên cô cũng không lo lắng nhiều nữa vì cô biết lúc này nếu có Kaitou bên cạnh Yuki thì Yuki chắc chắc sẽ không việc gì cả.
Kai chạy nhanh xuống phòng y tế, thấy Yuki đang nằm trên giường bệnh cậu lo lắng chạy lại hỏi:
-Cậu bị sao vậy, thấy không khỏe chỗ nào ah, cô giảo nói sao, nếu cậu mệt quá thì ta tới bệnh viện đi, tớ đưa cậu đi.
Kai đang định kéo Yuki ngồi lên thì Yuki bỗng quay người đưa lưng lại Kai nói có vẻ oán trách cậu:
-Tất cả là tại cậu mà tôi mới phải xuống phòng y tế, vừa mới đỡ một chút thì cậu lại xuất hiện khiến tim tôi lại đập nhanh nữa, mặt cũng nóng lên, chỉ cần nhìn thấy cậu là tôi lại bị như vậy nên cậu tránh xa tôi một chút đi có được không.
Sau khi nghe được những lời đó của Yuki Kai lập tức đỏ mặt cười rồi nói:
-Vậy ý của cậu là cậu thích tớ phải không.
Nghe thấy Kai nói câu đó, Yuki mặt dỏ như gấc quay lại nhìn Kai rồi nói, nói một cách đày lung túng:
-Cậu điên ah, làm gì có chuyện đó chứ, cậu đừng có mà nghĩ vớ vẩn, làm gì có chuyện đó chứ.
-Sao lại không, rõ ràng là vậy mà.*Kai nhìn vẻ lung túng của Yuki rồi cười một cách thật là ranh ma, xảo quyệt *
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook