Tìm Về Hạnh Phúc
-
Chương 6: Lần đầu gặp itacchi
.“ Được rồi, xuất phát thôi, chúng ta không thể đến muộn được. Shisui, con đi chung với Aki nha? Cô phải trông chừng nhóc Haru rồi”. Haru bĩu môi không đồng ý, còn Shisui gật đầu vâng dạ, tiến lên phía trước một bước đi cạnh cô, miệng thì lên tiếng giới thiệu
“ Anh tên là Uchiha Shisui, năm nay 5 tuổi, hiện đang học tại “ Học viện Ninja”, rất vui được làm quen với em” – Shisui vừa cười vừa nói, đồng thời đưa ánh mắt trông chờ sang cô
Trong đầu cô đang nghĩ rằng mới năm tuổi mà đã vào được học viện, quả nhiên là thiên tài gia tộc. Có lẽ không bao lâu nữa thì anh ta cũng khai triển Sharingan được mà thôi. Trong lòng suy nghĩ nhưng không biểu lộ ra bên ngoài, vẫn nhẹ nhàng nở nụ cười tươi trả lời:
“ Em tên là Uchiha Akira, năm nay tròn 3 tuổi, rất vui được làm quen với anh, Shisui”. Aki cũng rất thật tâm muốn kết bạn với Shisui, dù sao anh ta cũng là một thiên tài mang đôi mắt Sharingan đặt biệt cơ mà. Thêm một người bạn, bớt một kẻ thù là điều tốt, huống chi người bạn mới này lại rất mạnh
Trong lòng Shisui thầm nghĩ, từ lúc thấy cô gái nhỏ nở nụ cuời đẹp như anh trăng rằm, mái tóc dài xõa tung theo gió, men theo con đường nhỏ đạp nắng mà đi. Thì trong lòng anh đã muốn làm quen với cô gái nhỏ này rồi. Thật trùng hợp cô ấy lại là em họ của mình, thế nên cậu thiếu niên Shisui ngây ngô mong muốn được làm quen thật nhanh cô em họ đáng yêu này
Dọc đường đi, hai nhóc đi phía trước trò chuyện đủ mọi thứ trên đời, từ việc đi học của ông anh họ cho tới bông hoa ven đường đều trở thành đề tài bàn tán của hai đứa trẻ. Trông Akira lúc này hồn nhiên hệt như một tiểu thiên thần, làm cho ai đó chốc lát lại đỏ mặt. Phía sau là một phụ nữ trung niên xinh đẹp, tay bế một đứa trẻ giống hệt như bé gái phía trước, hai người vui vẻ vừa nói vừa nhìn đôi trẻ ồn ào đằng kia, không gian tưởng chừng bình yên tựa cơn gió.
Chắng mấy chốc đã đến trước của nhà chính, lúc này đây khắp nơi đều giăng đầy đèn lồng, thứ ánh sáng đỏ của ngọn nến cùng với ánh trăng sáng trong trẻo làm sáng bừng lên cả không gian. Mọi người xung quanh đều khá ồn ào, đôi lúc còn bắt gặp một vài phụ huynh dắt theo mấy đứa trẻ đến vừa nói vừa cười, không khí náo nhiệt hẳn lên. Chẳng mấy chốc cả con phố đều tràn ngập trong tiếng cười nói vui vẻ
Thả Haruno xuống đất, mẹ lên tiếng dặn dò: “ lát nữa vào trong hai đứa phải ngoan biết không, đây không phải là mình nên hai đứa không nên chạy lung tung. Còn Shisui, con là anh lớn nên coi chừng hai đứa nhỏ. Đặt biệt là Haruno, nó là một đứa trẻ vô cùng tinh nghịch, không thể để em gây ra sai lầm nào trong đêm nay được, có biết không?”
Nghe thế, Shisui liền lên tiếng cam đoan: “ Vâng, con sẽ chú ý tới các em mà! Con sẽ không đẻ các em chạy lung tung đâu”. Cậu chỉ mới gặp hai đứa em họ lần đầu nhưng cũng hiểu trình độ tinh nghịch và quậy phá của Haru rồi
Sara gật đầu, ra hiệu cho Aki và Shisui đi trước, hai đứa trẻ không hề ngại ngùng tay trong tay đi tới. Còn phía sau, mẹ nắm tay của Haru bước vào trong sảnh – nơi cuộc khảo nghiệm năng lực đang chuẩn bị bắt đầu. Xuyên qua sảnh là đến chỗ ngồi của mỗi người, vị trí của mỗi người phụ thuộc vào vai vế của họ. Vị trí của ba, mẹ là bàn đầu tiên bên tay phải so với bàn chính, sau đó một bàn là vị trí của Aki, Haru và Shisui, hôm nay phụ huynh của Shisui bận làm nhiệm vụ nên không đến được, nên cậu đành ngồi chung với hai chị em cô. Phía đối diện bàn đầu tiên là vị trí của các trưởng lão gia tộc Uchiha, bàn thứ hai là nơi của Uchiha Itachi – con trai lớn của tộc trưởng Uchiha Fugaku cùng phu nhân Uchiha Mikoto. Aki cũng có chút chờ mong vào cuộc gặp gỡ đối với thiên tài lừng danh này, liệu rằng khi anh và cô giao thủ thì ai sẽ thắng? Lòng hiếu thắng đã ngủ yên trong trong cô bỗng chốc trỗi dậy mạnh mẽ
Theo tiếng báo hiệu của người quản gia, tộc trưởng và phu nhân cùng dắt tay cậu con trai của mình vào sảnh. Lần đầu tiên gặp gỡ, Aki nhận thấy Itachi cũng giống với trong tưởng tượng của mình, là một soái ca cao ngạo: gương mặt to tròn, nước da trắng hồng cùng mái tóc dài đôi chỗ dựng thẳng, cằm hơi hướng lên, đặt biệt là đôi mắt to đen láy nhưng vô cảm cùng hai viền hằng dưới mắt làm nổi bật thêm sự lạnh lùng.,Thì ra chúng đã có từ lúc nhỏ rồi.
Akira âm thầm quan sát Itachi thì cùng lúc đó cũng có một cặp mắt quan sát lại cô. Từ lúc bắt đầu bước vào sảnh thì Itachi đã có cảm giác có một đôi mắt chăm chú theo dõi mình, đôi mắt đó không phải nhìn anh kiểu như hâm mộ, đố kỵ hay ghen ghét – thứ mà con trai tộc trưởng như anh thường xuyên phải chịu. Đó là một ánh nhìn chỉ chứa đựng sự tò mò đánh giá đơn thuần pha lẫn chút ganh đua, đưa mắt tìm kiếm xung quanh xem ai là chủ nhân của ánh mắt ấy thì anh bắt gặp một cô gái nhỏ đứng nép bên cạnh Shisui – cậu bạn thân của anh. Anh nghe Shisui nói rằng hôm nay sẽ đến cùng gia đình của bác Kagawa, vậy chắc đây là một trong hai cô con gái của bác ấy rồi, Itachi thầm suy nghĩ trong khi vẫn nhìn về phía cô gái kia
Biết mình bị phát hiện, Aki nhanh chóng nở nụ cười đồng thời giả làm mặt quỷ lè lưỡi với Itachi, rồi nhanh nhẹn trốn sau lưng anh họ của mình làm cho Shisui không hiểu chuyện gì cả. Khoảnh khắc nhìn cô bé cười, Itachi cảm thấy như mọi thứ xung quanh mình ảm đạm đi mất, cả không gian chỉ còn nụ cười tinh nghịch pha chút lém lĩnh của ai đó thôi. Bất giác anh cũng nở nụ cười dù chỉ là nhếch môi
“ Anh tên là Uchiha Shisui, năm nay 5 tuổi, hiện đang học tại “ Học viện Ninja”, rất vui được làm quen với em” – Shisui vừa cười vừa nói, đồng thời đưa ánh mắt trông chờ sang cô
Trong đầu cô đang nghĩ rằng mới năm tuổi mà đã vào được học viện, quả nhiên là thiên tài gia tộc. Có lẽ không bao lâu nữa thì anh ta cũng khai triển Sharingan được mà thôi. Trong lòng suy nghĩ nhưng không biểu lộ ra bên ngoài, vẫn nhẹ nhàng nở nụ cười tươi trả lời:
“ Em tên là Uchiha Akira, năm nay tròn 3 tuổi, rất vui được làm quen với anh, Shisui”. Aki cũng rất thật tâm muốn kết bạn với Shisui, dù sao anh ta cũng là một thiên tài mang đôi mắt Sharingan đặt biệt cơ mà. Thêm một người bạn, bớt một kẻ thù là điều tốt, huống chi người bạn mới này lại rất mạnh
Trong lòng Shisui thầm nghĩ, từ lúc thấy cô gái nhỏ nở nụ cuời đẹp như anh trăng rằm, mái tóc dài xõa tung theo gió, men theo con đường nhỏ đạp nắng mà đi. Thì trong lòng anh đã muốn làm quen với cô gái nhỏ này rồi. Thật trùng hợp cô ấy lại là em họ của mình, thế nên cậu thiếu niên Shisui ngây ngô mong muốn được làm quen thật nhanh cô em họ đáng yêu này
Dọc đường đi, hai nhóc đi phía trước trò chuyện đủ mọi thứ trên đời, từ việc đi học của ông anh họ cho tới bông hoa ven đường đều trở thành đề tài bàn tán của hai đứa trẻ. Trông Akira lúc này hồn nhiên hệt như một tiểu thiên thần, làm cho ai đó chốc lát lại đỏ mặt. Phía sau là một phụ nữ trung niên xinh đẹp, tay bế một đứa trẻ giống hệt như bé gái phía trước, hai người vui vẻ vừa nói vừa nhìn đôi trẻ ồn ào đằng kia, không gian tưởng chừng bình yên tựa cơn gió.
Chắng mấy chốc đã đến trước của nhà chính, lúc này đây khắp nơi đều giăng đầy đèn lồng, thứ ánh sáng đỏ của ngọn nến cùng với ánh trăng sáng trong trẻo làm sáng bừng lên cả không gian. Mọi người xung quanh đều khá ồn ào, đôi lúc còn bắt gặp một vài phụ huynh dắt theo mấy đứa trẻ đến vừa nói vừa cười, không khí náo nhiệt hẳn lên. Chẳng mấy chốc cả con phố đều tràn ngập trong tiếng cười nói vui vẻ
Thả Haruno xuống đất, mẹ lên tiếng dặn dò: “ lát nữa vào trong hai đứa phải ngoan biết không, đây không phải là mình nên hai đứa không nên chạy lung tung. Còn Shisui, con là anh lớn nên coi chừng hai đứa nhỏ. Đặt biệt là Haruno, nó là một đứa trẻ vô cùng tinh nghịch, không thể để em gây ra sai lầm nào trong đêm nay được, có biết không?”
Nghe thế, Shisui liền lên tiếng cam đoan: “ Vâng, con sẽ chú ý tới các em mà! Con sẽ không đẻ các em chạy lung tung đâu”. Cậu chỉ mới gặp hai đứa em họ lần đầu nhưng cũng hiểu trình độ tinh nghịch và quậy phá của Haru rồi
Sara gật đầu, ra hiệu cho Aki và Shisui đi trước, hai đứa trẻ không hề ngại ngùng tay trong tay đi tới. Còn phía sau, mẹ nắm tay của Haru bước vào trong sảnh – nơi cuộc khảo nghiệm năng lực đang chuẩn bị bắt đầu. Xuyên qua sảnh là đến chỗ ngồi của mỗi người, vị trí của mỗi người phụ thuộc vào vai vế của họ. Vị trí của ba, mẹ là bàn đầu tiên bên tay phải so với bàn chính, sau đó một bàn là vị trí của Aki, Haru và Shisui, hôm nay phụ huynh của Shisui bận làm nhiệm vụ nên không đến được, nên cậu đành ngồi chung với hai chị em cô. Phía đối diện bàn đầu tiên là vị trí của các trưởng lão gia tộc Uchiha, bàn thứ hai là nơi của Uchiha Itachi – con trai lớn của tộc trưởng Uchiha Fugaku cùng phu nhân Uchiha Mikoto. Aki cũng có chút chờ mong vào cuộc gặp gỡ đối với thiên tài lừng danh này, liệu rằng khi anh và cô giao thủ thì ai sẽ thắng? Lòng hiếu thắng đã ngủ yên trong trong cô bỗng chốc trỗi dậy mạnh mẽ
Theo tiếng báo hiệu của người quản gia, tộc trưởng và phu nhân cùng dắt tay cậu con trai của mình vào sảnh. Lần đầu tiên gặp gỡ, Aki nhận thấy Itachi cũng giống với trong tưởng tượng của mình, là một soái ca cao ngạo: gương mặt to tròn, nước da trắng hồng cùng mái tóc dài đôi chỗ dựng thẳng, cằm hơi hướng lên, đặt biệt là đôi mắt to đen láy nhưng vô cảm cùng hai viền hằng dưới mắt làm nổi bật thêm sự lạnh lùng.,Thì ra chúng đã có từ lúc nhỏ rồi.
Akira âm thầm quan sát Itachi thì cùng lúc đó cũng có một cặp mắt quan sát lại cô. Từ lúc bắt đầu bước vào sảnh thì Itachi đã có cảm giác có một đôi mắt chăm chú theo dõi mình, đôi mắt đó không phải nhìn anh kiểu như hâm mộ, đố kỵ hay ghen ghét – thứ mà con trai tộc trưởng như anh thường xuyên phải chịu. Đó là một ánh nhìn chỉ chứa đựng sự tò mò đánh giá đơn thuần pha lẫn chút ganh đua, đưa mắt tìm kiếm xung quanh xem ai là chủ nhân của ánh mắt ấy thì anh bắt gặp một cô gái nhỏ đứng nép bên cạnh Shisui – cậu bạn thân của anh. Anh nghe Shisui nói rằng hôm nay sẽ đến cùng gia đình của bác Kagawa, vậy chắc đây là một trong hai cô con gái của bác ấy rồi, Itachi thầm suy nghĩ trong khi vẫn nhìn về phía cô gái kia
Biết mình bị phát hiện, Aki nhanh chóng nở nụ cười đồng thời giả làm mặt quỷ lè lưỡi với Itachi, rồi nhanh nhẹn trốn sau lưng anh họ của mình làm cho Shisui không hiểu chuyện gì cả. Khoảnh khắc nhìn cô bé cười, Itachi cảm thấy như mọi thứ xung quanh mình ảm đạm đi mất, cả không gian chỉ còn nụ cười tinh nghịch pha chút lém lĩnh của ai đó thôi. Bất giác anh cũng nở nụ cười dù chỉ là nhếch môi
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook