Tìm Kiếm Nam Chủ Đa Nhân Cách
C15: Thần Y, Tiết Tháo Ngươi Rớt Rồi (13)

Edit: Tiểu Hy Hy

“Làm càn!” Cố Thanh Trạch lùi về sau, trên mặt giận đến tái đi, “Ngươi và ta đều là nam tử, có biết hành vi của mình có bao nhiêu thất lễ?”

“Đều là nam tử thì thế nào? Nam tử thì không thể theo đuổi người mình thích?” Khuôn mặt thanh tuấn như vậy lại cứ lộ ra một mạt ý cười yêu nghiệt, đôi mắt không giận tự uy mang ý cười mơ hồ, dịu đến mức có thể chảy ra nước, “Ta hôn ngươi là lúc, ngươi tỉnh táo rõ ràng, lại chưa từng đẩy ta ra, này không nói rõ, Vương gia ngài… cũng có tình cảm với ta sao?”

Hồ Thật: Quá không biết xấu hổ! Khi đó Cố Thanh Trạch mới vừa uống thuốc xong, tuy rằng có ý thức, nhưng mà thân thể căn bản không thể động đậy được không? Chính là người ta muốn đẩy ngươi, cũng không thể động thủ mà!

Cố Thanh Trạch nhất thời không còn lời gì để nói, ngày ấy hắn xác thật có vài phần ý thức là thanh tỉnh, lúc ấy chỉ cảm thấy có thứ gì ở chạm vào môi mình, cũng không nghe được bất luận âm thanh gì.


Lúc trước khi Bùi Tuân lấy này uy hiếp hắn, hắn mới nghĩ thông suốt, mềm mại lúc đó… thì ra là môi của đối phương.

Nghĩ như thế, tức giận dưới đáy lòng liền không thể ngăn chặn, “Bổn vương cũng không biết đó là… Ngươi, ngươi thật là tự mình đa tình, tưởng lầm bổn vương thích ngươi! Trong thiên hạ, nào có nam tử mến mộ lẫn nhau, từ xưa đến nay, mặc dù có, những người đó đều là nam sủng của hoạn quan quý tộc…”

Cố Thanh Trạch nói, ngữ khí dần dần bình tĩnh trở lại, “Bổn vương không thích chuyện này, còn thỉnh Bùi thần y chặt đứt niệm tưởng này.”

Bùi Tuân nghe vậy, trên mặt lộ ra vài phần thần sắc tổn thương, “Ân? Ngươi thế nhưng nghĩ ta như vậy sao? Ta thích, là loại thích giữa nam với nữ, vì sao đặt giữa nam tử với nam tử, lại không được thông?”

Hắn lẳng lặng mà hít sâu, khóe miệng lộ ra một mạt cười khổ: “Ta không cầu người sẽ thích ta, nhưng thỉnh Vương gia người, có thể lấy bình đẳng chi tâm đối với phần cảm tình này của ta, chẳng sợ người hiện tại không muốn tiếp thu ta, cũng thỉnh người đừng chán ghét nó, được không?”

Vừa rồi yêu nghiệt tự đắc kia, tên nhóc tư thái cường ngạnh giống như chưa từng xuất hiện, bây giờ một vị trước mắt này, dung nhan thanh tuấn, khí chất lỗi lạc, lại lộ ra biểu tình yếu ớt mà tổn thương như vậy, cho dù là Cố Thanh Trạch, cũng không đành lòng nói thêm lời nói trách cứ nào.

Hồ Thất: Nguyên soái đại nhân, ngươi cái tên tâm cơ boy này!

“Bổn vương cũng không phải là có thành kiến gì với này…” Cố Thanh Trạch nhẹ giọng nói, “Nếu từ đây thần y chặt đứt ý nghĩ này với bổn vương, bổn vương vẫn sẽ tôn trọng thần y như trước, rốt cuộc, ngươi là ân nhân cứu mạng của bổn vương.”


Khóe miệng Bùi Tuân hơi cong lên, lại nhanh chóng thu hồi lại. Ngay sau đó lộ ra một mạt ý cười cảm kích, “Đa tạ Vương gia thông cảm, ta sẽ khắc chế niệm tưởng với Vương gia. Sau khi Vương gia bồi ta dạo hết Thịnh Kinh, ta cảm thấy thỏa mãn, liền sẽ rời khỏi nơi này trở lại Dược Vương Cốc, từ đây sẽ không quấy rầy cuộc sống của Vương gia.”

Cố Thanh Trạch trầm mặc nửa giây, mới gật đầu, “Ân. Xin thần y trở về nghỉ ngơi đi.”

“Ta đây đi trước.”

Bùi Tuân chậm rãi xoay người, cố tình để lại cho Cố Thanh Trạch một bóng dáng cô đơn, nhưng mà trên mặt hắn lại là ý cười che dấu không được.

Bùi Tuân: Mặc kệ hiện tại hắn là thân phận gì, trong xương cốt vẫn còn là tên Cố Thanh Trạch kia, ta biết, hơn nữa quen thuộc.

Hồ Thất: Không đúng nha, tư liệu ta nhận được ở đây, ngày Cố Thanh Trạch thành hôn với ngươi đó, các ngươi mới gặp mặt lần thứ hai đi? Làm sao ngươi lại rất quen thuộc với hắn? Liền tính là hiểu biết từ trong miệng của người khác, cũng có giả mà?


Bùi Tuân cũng không lập tức trả lời hắn, mà một lát sau, mới cười lạnh nói, “Ngươi vẫn là quá ngây thơ rồi.”

Hắn là nguyên soái vũ trụ quyền cao chức trọng của tinh tế, sẽ bởi vì huyết mạch, liền tùy tiện cưới một người nam nhân sao?

Hồ bảy: Chúng ta thân là hệ thống cùng với khế ước giả, là phải tín nhiệm lẫn nhau, phải không giữ lại mà nói ra hết thảy với đối phương, ngươi nói tại sao! Lại thuận lợi tiến hành nhiệm vụ như vậy!

Bùi Tuân: A, quyền riêng tư có hiểu không?
Hồ bảy: … Từ đây ngươi không còn là tiểu bảo bối của ta.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương