Tìm Kiếm Nam Chủ Đa Nhân Cách
C1: Khe Hở Thời Không

Edit: Tiểu Hy Hy
Beta: Sherry

“Nguyên soái, không tốt!”

Vị lệnh quan nọ dáng vẻ vội vàng, bước chân hơi loạn, không may đụng phải người một người đàn ông dáng người cao lớn.

Một thân quân trang cắt may khéo léo, khác hẳn với quân phục mặc thường ngày, mọi người đều biết đây là hôn phục mà mẫu thân của nguyên soái thiết kế dành riêng cho ngày đại hôn của y.

Người đàn ông một đầu tóc ngắn gọn gàng sạch sẽ, bộ dáng chính trực cương nghị, trên gương mặt tuấn tú khó có được vài phần ý cười, chỉ là đang nhìn thấy thần sắc hoảng loạn của lệnh quan tùy hành, sắc mặt không khỏi lạnh xuống, “ Đã xảy ra chuyện gì?”

“Cố tiên sinh, Cố tiên sinh không thấy…” Lệnh quan tùy hành ngữ khí hoảng sợ: “Sau khi cùng nguyên soái hành lễ, Cố tiên sinh đã được đưa về phủ nguyên soái, lúc sau… thủ vệ nghe thấy tiếng la, liền thất lễ đẩy cửa mà vào, không thấy Cố tiên sinh đâu, lại phát hiện trên mặt đất là Thủy Tinh Long Châu đã vỡ nát.”


Người đàn ông gỡ nút tay áo ra, ánh mắt đông lạnh, bắn thẳng đến về phía lệnh quan tùy hành, “Thủy Tinh Long Châu là ai đưa tới? Tại sao lại xuất hiện trong phòng tân hôn?”

“Nguyên, nguyên soái……” Trên trán lệnh quan tùy hành rơi xuống một giọt mồ hôi lạnh, “Thuộc hạ không biết.”

Lễ vật ai đưa tới lại không ký tên, hơn nữa Cố tiên sinh mất tích không rõ, lần này gã xong đời!

Người đàn ông lạnh lùng liếc mắt nhìn gã, sải bước mà đi về phía cửa, “Lập tức chuẩn bị phi hành khí, hồi phủ nguyên soái.”





Mười phút sau.

Nam nhân đứng trước Long Châu Thủy Tinh vỡ nát, nhìn chăm chú vào hạt châu đã nát vụn đến không còn hình dạng thật lâu không lên tiếng, sau đó y dường như là phát hiện ra cái gì, đột nhiên thấp người ngồi xổm xuống, ngón tay thon dài trắng nõn chậm rãi nhặt lên một hạt đá vụn nhỏ đến khó có thể chú ý, ánh mắt nam nhân càng trầm, “Đem cái này giao cho viện trưởng viện nghiên cứu khoa học đi kiểm tra, dùng tốc độ nhanh nhất, nói là mệnh lệnh của bổn soái.”

“Vâng! Thuộc hạ lập tức đi làm.” Lệnh quan tùy hành nơm nớp lo sợ mà tiếp nhận đá vụn kia, xoay người đi ra ngoài, ngồi trên phi hành khí thẳng đến viện nghiên cứu khoa học.

Tuy là tốc độ nhanh nhất, nhưng viện nghiên cứu cũng phải dùng một ngày mới xong, qua kiểm tra đo lường được kết quả đây là mảnh nhỏ của một loại thiên thạch ở đuôi sao chổi, bên trong đựng có một vật chất hóa học có khả năng bẻ cong thời không.


Nam nhân giờ đã thay một thân quân trang thường ngày, dáng vẻ càng thêm anh tuấn đĩnh bạt, khí thế ập vào trước mặt lệnh người không dám nhìn thẳng:
“Nói tiếng người!”

Viện trưởng viện nghiên cứu khoa học Dạ Khiêm đã theo y từ lâu, biết y giờ phút này cũng là vì Cố Thanh Trạch mất tích mà ở nổi nóng, liền cũng không so đo với y, huống chi đây đường đường là nguyên soái của đế quốc, tình cảm cũng là như anh em trong nhà.

Hừ, lại chuyển giọng. “Cố tiên sinh bởi vì mảnh nhỏ của khối thiên thạch này, nếu tôi đoán không sai, hiện tại linh hồn của cậu ta hẳn là bị phân tán ở các nơi, không phải chỉ ở tinh tế của chúng ta, cũng có khả năng là một không gian song song khác.”

“Làm sao mới có thể tìm được cậu ấy?” Nam nhân vào thẳng chủ đề, lên tiếng hỏi.

Giọng nói trầm thấp thiếu vài phần lạnh nhạt, lại nhiều thêm vài phần vội vàng.

Dạ Khiêm nghĩ nghĩ, nói: “Chúng ta yêu cầu trước kiểm tra đo lường linh hồn của Cố tiên sinh phân tán ở nơi nào, mới có thể nhằm vào mà đưa ra biện pháp giải quyết… Nếu muốn tìm được linh hồn của cậu ta, sợ là phải chờ nguyên soái anh đích thân ra tay. Dù sao thì, cả đế quốc này, chỉ có anh cùng Cố tiên sinh sẽ có cảm ứng huyết mạch…”


Không khí trầm mặc sau một lúc lâu, người đàn ông chậm rãi ngẩng đầu, hạ lệnh: “Lập tức kiểm tra đo lường, cần phải ở trong thời gian ngắn nhất an bài bổn soái đi tìm cậu ấy.”

Hắn nói xong, lại nhìn về phía lệnh quan tùy hành ở một bên, “Ngươi hồi phủ nguyên soái, nói lại với mẫu thân ta, ta cần rời đi một đoạn thời gian, chuyện của đế quốc tạm thời từ bà toàn quyền xử lý.”

“Nếu phu nhân hỏi, thuộc hạ nên trả lời thế nào?”

“Ngươi cứ ấn theo sự thật mà trả lời , tin tức đã phong tỏa hôm qua, tránh để nhiều người biết, ngươi cũnh nên quản lý tốt cái miệng của mình cho bổn soái. Bên ngoài…” Y dừng lại một chút, lại nói, “Liền nói bổn soái cùng Thanh Trạch đi tinh hệ khác thăm dò, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không trở về.”

“Thuộc hạ đã rõ.”

Dạ Khiêm ánh mắt sâu thẳm mà nhìn phía người đàn ông, “…… Nguyên soái, anh đi theo tôi.”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương